Nhiều khi con người ta không hiểu nổi chính bản thân mình, Tú thời gian này cũng thế. Anh có mọi thứ, kể cả cô người yêu giỏi giang xinh đẹp thanh mai trúc mã…Vậy mà từ khi gặp mặt hình bóng cô gái ấy cứ là nỗi bận tâm.

Mỗi buổi chiều xong việc, trước khi về nhà, anh đều vô thức lái xe qua quán bánh đó, thầm lặng quan sát…

Bóng nàng cô độc khóa cửa, lặng lẽ bước đi trong màn đêm khiến anh đau lòng…

Nàng nói chuyện với người đàn ông khác khiến anh ngứa ngáy…

Cái ôm tình cảm của nàng trêu cầu với ai kia khiến anh khó chịu bứt rứt.

Anh cho đặt bánh chỗ nàng, tìm cớ lôi nàng tới, nhưng chứng kiến cái hôn đó lòng anh như bị kiến đốt từng chỗ.

Biết là nàng chỉ nhận nhầm, sao anh lại thấy thổn thức.

Biết địa chỉ nhà nàng, lại đưa nàng về dinh thự của mình.

Chỉ là cô em dâu thôi? Tại sao? Tại sao? Hoàn toàn, hoàn toàn anh thấy mình hết thuốc chữa…

Nhưng con người đôi khi ai cũng vậy đó…trái tim luôn thắng lí trí!!!

Nhẹ nhàng đặt người con gái lên giường.

Đêm đó nàng vừa mơ sảng vừa khóc, miệng không ngừng gọi tên Việt, không ngừng van xin hắn cho nàng đi theo.

Bất giác, anh thấy ghen…

Ghen với một người đã khuất!!!

Vắt chiếc khăn ấm, cẩn thận lau mặt cho nàng, thầm nghĩ, hắn có gì tốt?

Nàng hoảng hốt, cựa quậy liên tục, đau đớn khổ sở…

Cho tới khi tay nàng vô tình chạm được tay anh, vô thức sờ quanh, vô thức kéo anh vào lòng, vô thức ôm chặt, khóe miệng khẽ cười…cứ thế mà bình yên ngủ…

Đêm ấy, là đêm nàng ngủ ngon nhất trong nhiều tháng rồi, nàng mơ Việt đã về bên nàng.

Đêm ấy, cũng là đêm anh ngủ ngon nhất từ ngày bị tai nạn, trước kia thì anh cũng không biết, bởi anh không hề có ý thức về ngày đó.

Sáng, ánh nắng chói chang chiếu vào phòng khiến Tú tỉnh giấc, hạnh phúc khi thấy nàng vẫn ở đây với anh, ước gì cứ mãi thế này.

Khuôn mặt này, thật đẹp, thật hoàn mĩ, thảo nào, em trai anh, hắn yêu nàng tới vậy.

Thảo nào…đầu óc anh cũng vì nàng mà điên loạn tới vậy…

Dịu dàng đặt ngón tay chạm bờ môi, anh giật mình, sao lại nóng tới thế? Nhanh nhẹn kiểm tra trán, má, chân tay, tất cả đều nóng rực.

Anh cố gọi nàng dậy mà nàng vẫn bất động, anh thật đáng chết, anh vừa ước nàng mãi như này ư? Không, anh xin trời anh rút lại câu đó.

Gọi cho bác sĩ riêng, anh ngồi bần thần.

….

-”Sao rồi? Có cần nhập viện?”

-”Không cần, bệnh này có lẽ là bệnh ở tâm thôi, cơ thể chịu căng thẳng cực độ trong nhiều ngày liền, có lẽ bây giờ tới thời điểm bộc phát… ”

-”Lại có loại bệnh thế ư?”

-”Cậu đừng coi thường, bệnh về thể xác thì có thể lành nhanh, nhưng bệnh trong tư tưởng mới là loại bệnh khó chữa nhất…”

-”Hình như cô ấy sốt?”

-”Tôi sẽ tiêm rồi truyền dịch cho cô ấy”

-”Bao giờ thì cô ấy tỉnh?”

-”Cái đó không nói trước được, người này hơi thở rất yếu, rất thiếu ý thức sống…phải đợi thôi.”

-”Được, ông về đi, có gì tôi gọi”

Bác sĩ đi rồi, Tú gọi cho thư kí, nói gửi tài liệu, anh muốn làm việc ở nhà.

Kéo chiếc ghế lại gần giường, phát hiện điện thoại trong túi không ngừng kêu, anh lặng lẽ soạn một tin, nhắn cho mấy số đó, nội dung đại loại là giả là nàng, nói đang đi chơi.

Chợt trở về màn hình lớn, thấy ảnh đôi trai gái, anh đoán và Việt và nàng, họ trông rất thân mật, vẻ mặt rạng ngời cùng bình minh biển sáng sớm…trông mà hạnh phúc.

Lòng tò mò trỗi dậy, Tú khám phá một vài thư mục của chiếc điện thoại.

Đầu tiên là ảnh, ngoài vài tấm nàng mặc bikini đen chụp hạnh phúc cùng hắn, còn có những tấm rất buồn cười…có lẽ nàng chụp người yêu lúc ngủ say.

Tên Việt đó bị nàng vẽ râu ria, đánh phấn tô son lúc ngủ rồi chụp ảnh, không biết hắn mà biết sẽ điên như nào…

Bức hắn trong bếp đeo tạp dề…Tú bật cười, đàn ông gì mà…nhưng cũng chứng tỏ, nàng được hắn chiều.

Có bức hắn nằm giận dỗi…trông rất xấu.



Rất nhiều ảnh chụp trộm, mỗi ảnh một tư thế, có thể thấy nàng yêu hắn rất nhiều…

Có video, nàng thì thầm giọng rất nhỏ:

-”Alo alo…anh Việt à, em đang quay trộm dáng ngủ anh đây, rất xấu, các con à, mẹ đây, mẹ đang quay bố mày đấy, cả nhà mình cùng ê bố đi…haha”

Còn có một video, trong ánh nến lung linh, hắn cầu hôn nàng…những cử chỉ, lời nói đến nghẹn lòng người.

Video tiếp theo, rất giật…Anh kinh hãi nhìn hình ảnh chiếc bình vỡ, giấy tờ ngổn ngang, máu me vương đầy:

-”Việt, anh nghe rõ nhìn rõ đi, tờ giấy đăng kí kết hôn này, tôi xé, tôi muốn chửi anh là thằng chó chết, anh dám bỏ lại tôi hả, đồ khốn nạn, ai cần anh đổi mạng cho tôi, mẹ kiếp, tôi hận không tự tay giết anh đi…”

Giọng nàng đay nghiến, ức hận, nhưng hắn có thể cảm nhận được nỗi đau xót cực độ…

Mắt anh nhòe đi, họ – thật đáng ngưỡng mộ, cảm giác ngọt ngào tới thấu xương, một thứ tình cảm khiến người ta ghen tỵ…

Hộp tin nhắn của nàng, vẫn lưu lại gần ba ngàn tin với hắn, rất bình dị, ấm áp.

-”Tôi về muộn, nhớ đóng cửa ăn uống cẩn thận”

-”Biết”

-”Tốt”

-”Anh cũng ăn uống cẩn thận”

-”Lo cho tôi à?”

-”Không thèm…”

….

-”Việt, hôm nay không phải đón tôi”

-”OK”

….

-”Cô ra tới nơi chưa?”

-”Rồi, bạn tôi và cháu bé khỏe, cảm ơn anh!”

….

-”Bao giờ Vịt về?”

-”Anh về giờ đây…”

-”Vịt ăn gì?”

-”Ngan nấu gì cũng ngon…”

-”Được, cho anh ăn c…ư…t….s”

-”^^”

….

-”Ngan ơi …”

-”Em đang trong lớp”

-”Anh nhớ em”

-”Mới hai mươi phút mà”

-”Hix…”

….

-”Vịt ơi nhanh lên, sắp chiếu phim rồi!”

-”Đợi tý, anh bàn nốt công chuyện với Hai rồi về ngay đây…”

-”Ừa,,,nhanh lên…”



-”Vịt ơi sao vịt giận…”

-”Tôi nằm cách cô có chưa đầy một gang tay, sao không mở miệng?”

-”Em thích nhắn tin”

-”Cô lãng phí tiền bạc quá…”

-”Sợ gì chứ, ông xã tương lai của em giàu mà!”

-”Ông xã tương lai của cô là ai?”

-”Là người đang nằm quay lưng giận như trẻ con đó!”

-”Tối nay cô toi rồi!”

-”$$”

…..

-”Ox ơi ox tuyệt lắm, em sướng điên mất…”

-”Thank you bx, nhưng ox thích bx nói bằng miệng cơ, quay ra đây nói cho ox nghe đi…”

-”Ngại chết, đồ được voi đòi tiên”

-”Được, vậy giờ ox sẽ ngay lập tức làm cho bx sướng tới mức phải tự nói ra…”

-”Ặc ặc… ”



….

Không hiểu sao càng đọc anh lại càng thấy đau đầu dữ dội, những hình ảnh mơ hồ cứ chập chờn hiện về…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện