Sao cô ko ngủ mà còn đứng đó. (Vũ nói).

_Tôi ko ngủ được.

_Nhớ tôi à.

Vừa nói Vũ vừa cười cởi bỏ chiếc áo sơ mi vứt vào sọt. Tôi thấy Vũ cởi áo thì lại lo ko biết a ta lại muốn quan hệ nữa hay sao.

Vũ tiến thẳng đến chỗ tôi đang đứng, tôi liền lùi lại rồi nói.

_Này... A lại muốn gì nữa đây.

Vũ cười a ta dừng lại ngay trước cái tủ quần áo.

_Tôi lấy đồ đi tắm ko được à.

_Đó là việc của a. Tôi đâu có quan tâm.

_Ko quan tâm thì cô hỏi làm gì.

_Ko nói với a nữa tôi đi ngủ.

Tôi leo lên giường giả vờ nằm nhắm mắt ngủ, nhìn thấy Hà như vậy Vũ cười rồi đưa tay mở tủ lấy chiếc quần đùi bước vào nhà tắm.

Nghe tiếng nước chảy tôi từ từ hé mắt ra nhìn xem a ta đâu. Khi biết Vũ đã vào nhà tắm tôi mới thở phào. Nằm được 1 lúc thì cánh cửa nhà tắm mở, tôi biết Vũ đã tắm xong nên liền nhắm mắt lại.

Vũ bước ra khỏi phòng tắm nhìn lên giường thấy Hà nằm im nhắm mắt a ta liền cười rồi đi lại, kéo chiếc chăn lên nằm xuống im lặng ko nói gì.

Tôi cảm nhận chiếc giường bị lúng xuống biết là Vũ nằm lên nên ko dám thở mạnh, nằm im xem a ta có hành động gì ko nhưng mãi vẫn ko thấy a ta làm gì. Khi cảm nhận được tiếng thở đều của Vũ tôi lại hé mắt, mở ra quay sang xem a ta đã ngủ chưa.

Thấy Vũ đã nhắm mắt tôi yên tâm là a ta đã ngủ, công nhận khi ngủ a ta cũng rất đẹp trai. Đang mãi chống cằm nhìn những đường trên khuôn mắt thì Vũ bất ngờ mở mắt khiến tôi giật cả mình ngã nhào úp mặt xuống ngực a ta.

Vũ nhìn Hà vậy thì cười.

_Mới có 1 lần mà cô đã mê thân xác tôi vậy à. Định úp mặt lên ngực tôi như vậy đến bao giờ.

Tôi từ từ ngóc đầu dậy khỏi ngực của Vũ, mặt ngại đến đỏ ửng nhưng cũng cứng giọng để bớt xấu hổ.

_Tôi vô ý trượt tay thôi.

_Vô ý hay cố ý. Chắc chắn lại thèm thịt tôi phải ko.

_Anh ảo tưởng vừa thôi.

_Để tôi kiểm tra xem mình ảo tưởng hay cô thèm thịt thật nhé.

_Tôi buồn ngủ rồi. Chúc a ngủ ngon.

Tôi quay người sang 1 bên kéo chiếc chăn lên ngực rồi nhắm mắt ngủ nhưng sự đời ko như mơ. Vũ nhanh chóng đưa tay luồng vào ngực tôi mà bóp. Tôi giật mình đẩy tay a ta ra.

_Để im nào. Cô quên giao dịch của tôi với cô rồi à.

Nghe Vũ nhắc như vậy tôi dần buông tay ra, để im cho a ta làm gì thì làm. Thấy tôi nằm im ko cựa quậy nữa, Vũ dùng tay mình lật người tôi lại nhanh chóng cởi bỏ những thứ vướng víu trên người của cả 2 rồi bắt đầu đi vào.

Lần này a nhẹ nhàng và từ tốn hơn trước, tôi cũng bắt đầu hòa cùng Vũ. A ta quan hệ với tôi đủ mọi tư thế.

A ta bắt tôi chống tay vào thành giường và Vũ quan hệ từ phía sau. Tôi ko còn thấy đau đớn như hôm trước mà Vũ dần dần đưa tôi vào các cung bậc cảm xúc. Lúc chậm lúc nhanh, lúc sâu lúc cạn khiến tôi ko kiểm soát được mà bậc ra tiếng rên rỉ "ư....á...ư....á".

Vũ nhanh dần nhanh dần cho đến khi phóng khoáng chất dịch ấm nóng vào trong cơ thể tôi, trước khi rút ra a còn đẩy sâu vào thêm 1 phát rồi mới chịu đưa cậu nhỏ ra khỏi tôi.

Chúng tôi quan hệ khá lâu cho nên cả hai đều mệt, Vũ mồ hôi nhễ nhại còn tôi chân ko đứng trụ nên cả 2 cùng nằm vật ra giường, tôi ngại liền kéo chiếc chăn che lên người còn Vũ quay sang nhìn tôi cười nhẹ. Ko ai nói với ai câu gì cứ thế mà chìm vào giấc ngủ.

****

Phương ngồi trên chiếc ghế, bên dưới Đại và đám đàn em đang đứng.

_Ngày mai chúng ta sẽ đi cướp lô hàng của bọn Malaysia lần này bên phía Trịnh Vũ cũng đi nên khó khăn là rất lớn. A cần mấy chú phải cẩn thận, chúng ta nhất định phải dành được lô hàng đó thì mới có thể quản lý khu vực phía bắc. Mấy chú hiểu chứ.

_Vâng. Thưa đại ca.

_Được rồi. Hôm nay a cho mấy chú nghỉ ngơi chuẩn bị cho ngày mai lên đường.

_Cảm ơn đại ca.

Đại cùng đám đàn em cúi đầu chào Phương rồi rời đi. Trong phòng, Phương gõ gõ tay lên bàn miệng lẩm bẩm.

_Để tao xem mày giỏi đến cỡ nào.

****

Khi tôi thức dậy nhìn sang bên cạnh đã ko thấy a ta đâu. Đưa mắt nhìn về chiếc đồng hồ treo tường thì giờ cũng khá trễ nên vội bước xuống giường vệ sinh cá nhân rồi đi xuống lầu.

Nhìn quanh căn phòng khách ko có a ta, tôi đi vào nhà bếp cũng ko thấy Vũ, cả dì Liên cũng ko có nên đi ra khu nhà sau vừa đi vừa gọi.

_Dì Liên ơi... Dì Liên...

Mọi thứ đều im lặng, ko thấy dì Liên đâu cả tôi lại quay lại nhà trên đi lướt qua bếp tôi thấy mẫu giấy tiện lợi được dán lên cánh cửa tủ lạnh mà lúc nãy tôi ko để ý. Đi lại đọc thì đó là dòng nhắn của dì Liên " Nhà dì có việc nên phải về quê gấp. Dì đã gọi cho cậu Vũ rồi thấy con đang ngủ nên dì ko gọi. Con ở lại giúp dì vài ngày nhé ".

Hóa ra là vậy, hèn gì tôi gọi nãy giờ ko thấy dì Liên đâu. Đi vào bếp lấy ít đồ ăn sáng đã được dì Liên chuẩn bị ra bát để ăn, còn a ta có lẽ đã đi làm.

****

Vũ đang ngồi trong phòng làm việc, a ta đang chăm chú quan sát thật kĩ địa hình mà mình cùng đàn em chuẩn bị đi cướp hàng. Sau khi quan sát xong Vũ gọi Trường, Phong và đám đàn em vào phòng. A bắt đầu dùng còn chuột chỉ dẫn các ngõ ngách mình cần chú ý trên màn hình led.

_Bên trái này là 1 con hẻm nó sẽ thông với cánh rừng phía sau. Trường sẽ cùng 1 vài chú ập từ chỗ này ra. (Vũ nói)

_Còn đây là bờ vực các chú phải hết sức cẩn thẩn cách xa chỗ này vài mét để ko bị trượt chân. (Vũ nói)

_A sẽ cùng Phong và số a e còn lại tấn công theo đường chính. Khi nào a nổ súng Trường mới ập ra. Mấy chú rõ hết chưa.(vũ nói)

_Rõ thưa đại ca. (Đệ nói)

_Được rồi mấy chú về nghỉ ngơi rồi chuẩn bị mai chúng ta sẽ lên đường sớm.(Vũ nói).

_Rõ.

Đám đàn em rời đi, Vũ vẫn ngồi trong phòng làm việc a vẫn chăm chú nhìn vào tấm bản đồ khoanh vùng những điểm cần chú ý trên đó. Mãi đến tối Vũ mới trở về nhà.

***

Ngày hôm tôi ở nhà làm những công việc của dì Liên đến chiều thì tranh thủ nấu bữa tối cho a ta. Cũng may tủ lạnh dì Liên đã mua đầy đủ nên tôi cứ tận dụng những đồ có sẵn trong tủ lạnh mà nấu. Ko biết khẩu vị của a ta thế nào tôi cứ nấu theo ý mình.

Sau một hồi vật vã tôi cũng chế biến xong vài món ăn. Nhìn chiếc đồng hồ treo tường thấy cũng đã 7h tối, có lẽ Vũ cũng gần về cho nên tôi dọn thức ăn ra sẵn rồi đi lên phòng tranh thủ tắm thay bộ quần áo khác cho bớt mùi rồi lại xuống lầu xem a ta đã về chưa.

Trời thì đã tối mịt nhưng vẫn chưa thấy Vũ về, tôi đi ra trước cửa đi qua đi lại nhìn ra ngõ mãi mà vẫn ko thấy a ta, cả ngày dọn dẹp nhà cửa khiến bụng tôi đói meo ôm chiếc bụng đói tới bàn ngồi đợi Vũ. Nhìn ra ngõ mãi mà vẫn ko thấy a ta về tôi mệt quá úp mặt xuống bàn nghỉ 1 tí ko ngờ lại ngủ quên mất.

***

Vũ trở về nhà đã khuya, a đánh lái cho xe vào sân rồi chậm rãi bước vào nhà. Vào tới phòng khách Vũ đi thẳng tới cầu thang để lên phòng ngủ nhưng khi đi ngang qua bếp a nhìn vào thì thấy Hà đang gục mặt ngủ trên bàn ăn nên đi lại.

Nhìn mâm cơm được Hà chuẩn bị sẵn trên bàn rồi ngồi đợi Vũ về đến ngủ gật thế này khiến trong lòng Vũ có chút gì đó cảm động. A đưa tay vén mấy sợi tóc trên gương mặt Hà.

Tôi cảm giác thứ gì đó nhột nhột trên mặt nên đưa tay khua khua, miệng lẩm bẩm.

_Con ruồi hư tránh ra cho tao ngủ.

Rồi quay mặt sang bên kia tiếp tục ngủ.

Nhìn bộ dạng của Hà như vậy khiến Vũ nhếch miệng cười. Ko ngờ cô gái này lại thú vị như vậy. Vũ đưa tay vỗ nhẹ lên vai Hà.

_Này... Dậy đi... Dậy...

Tôi đang ngủ thì bị gọi nên bực cả người, còn đang say ngủ nên tâm trạng ko thoải mái

_Người ta đang ngủ mà kêu.

_Sao cô ko lên phòng ngủ mà ngồi đây.

Đến lúc này tôi mới giật mình tỉnh ngủ, mở to mắt ra nhìn thấy Vũ đang đứng trước mặt mình vội lấy tay đưa lên mặt lau xem có bị chảy nước giãi ko.

_Hôm nay, a về trễ vậy. Dì Liên về quê nên tôi nấu cơm cho a, đợi a về ăn rồi dọn dẹp mà ngủ quên mất.

Vũ kéo chiếc ghế rồi ngồi xuống tay cầm đôi đũa nhìn tôi.

_Cô chưa ăn cơm phải ko. Ngồi ăn luôn đi.

_Đợi tí tôi hâm thức ăn lại đã.

_Ko cần.

Vũ gắp miếng thịt kho bỏ vào miệng, tôi thì chưa dám ăn cứ nhìn xem a ta ăn có hợp khẩu vị ko. Mãi ko thấy tôi ăn nên Vũ ngước mặt lên nhìn.

_Sao cô ko ăn đi.

_Đồ ăn hợp khẩu vị của a ko.

_Tạm được.

Tôi ko nói gì nữa, gắp miếng thức ăn bỏ vào miệng, bụng đói sắp chết đến nơi rồi. Đang ăn thì Vũ lại nói.

_Lần sau, cô cứ ăn cơm rồi đi ngủ trước. Khi nào tôi về sẽ ăn sau. Đồ thì cứ để đó sáng mai dọn cũng đc ko cần gấp.

_Tôi biết rồi. Mà a này khi nào a mới mua vé cho tôi về nước.

_Cô yên tâm đúng 1 tháng cô sẽ được về nước.

_Tại sao a lại chọn tôi.

_Tôi no rồi cô ăn đi.

Vũ đứng dậy đi lên lầu, tôi nhìn theo sau lưng a ta mà thở dài đứng dậy dọn dẹp mọi thứ rồi cũng lên phòng đi ngủ. Khi tôi vừa mở cửa bước vô phòng thì cũng là lúc Vũ đi ra khỏi nhà tắm a ta mặc chiếc quần đùi và ở trần.

Nhìn a ta mới tắm xong cơ thể còn đọng lại vài giọt nước nhìn thật hấp dẫn khiến tôi nuốt cả nước bọt. Tôi quay mặt đi ko nhìn nữa mà bước vào giường. Vũ thấy vậy cười rồi cũng lên giường nằm xuống.

_Thoải mái ngủ đi. Mai tôi đi sớm nên tối nay ko làm gì cô đâu.

_Tôi vẫn ngủ đây.

****

Buổi sáng Vũ rời khỏi nhà từ sớm, a lái xe tới sòng bạc ngồi trong phòng làm việc xem lại bản đồ 1 lần nữa trước khi đàn em đến. Một lúc sau thì mọi người tập trung đông đủ.

_Đến đầy đủ hết chưa. ( vũ nói).

_Dạ Rồi. ( đệ nói).

_Vậy đi thôi ( vũ nói).

Vũ đứng dậy dẫn đầu đám đệ của mình rời khỏi sòng bạc, ai nấy đều mặc trên người 1 màu đen. Vũ ngồi vào xe do Phong lái dẫn đầu nối tiếp là 10 chiếc ô tô màu đen nối đuôi.

Đoàn xe băng băng trên đường chạy thẳng ra ngoại ô nơi bọn Malaysia chuyển hàng. Giờ vẫn còn sớm cho nên chỗ này vẫn chưa có ai. Vũ đi xuống xe a quan sát xem địa hình 1 tí rồi cho cả đoàn rời đi cách đó 1 khoảng cách nhất định đợi đến giờ hành động.

Đến tầm 8h đêm Vũ cho đoàn người của mình di chuyển bộ vào gần địa điểm,đến nơi cũng là 9h. Nhìn thấy bọn chúng đang chuyển hàng từ dưới lên bờ.

Vũ ra hiệu cho Trường qua ngõ bên trái như đã phân công, còn lại Vũ đợi đến khi bọn chúng cho hàng lên bờ hết thì a cùng đàn em của mình ập ra chém liên tiếp về phía bọn chúng.

Do Vũ đã chuẩn bị kĩ nên dễ dàng giành được số hàng đó. Bên phía Malaysia bị đánh bất ngờ nên ko trở tay kịp ai chạy được thì cố chạy thoát thân.

****

Phương cùng đàn em tới địa điểm thì thấy đám người của Vũ đã cướp được hàng a ta ko biết làm gì liền nghĩ ra hạ sách bắt đàn em của Vũ làm vật trao đổi.

Vũ cùng đàn em đang đưa hàng lên xe thì nghe tiếng vỗ tay cùng tiếng cười.

_Haha... Mày giỏi thật đó Vũ.

Vũ cùng đệ dừng tay a ta quay lại thì thấy Phương cùng người của hắn.

_Cảm ơn mày đã quá khen. Hàng tao lấy được rồi, mày đến muộn rồi đấy. ( vũ nói).

_Tao biết. Nhưng tao có cái này muốn cho mày xem. Đưa nó ra đây.(phương nói).

Đại và 2 tên đàn em của Phương đang chỉa súng vào đầu Trường đưa ra trước mặt Vũ. A thấy đệ của mình bị như vậy thì nhíu mày, bàn tay nắm chặt lại đến mức mấy sợi gân nổi lên cuồn cuộn.

_Mày muốn gì. ( vũ nói).

_Đơn giản thôi. Nghe nói mày là thằng coi đệ như a em, vậy nên tao muốn xem mày có dám đổi hàng lấy thằng đệ này của mày ko. ( phương nói).

_Kệ em đi đại ca. A và mọi người đem hàng về đi. ( Trường nói).

_Mang danh là đại ca của 1 băng nhóm mà mày lại dùng cách hèn này hả Phương. Nhưng ko sao, đối với tao 1 ngày là a em thì cả đời là a em. Được...tao chấp nhận trao đổi.... Phong đưa hàng sang đó (Vũ nói).

_Vâng.

Sau khi Phong cùng mấy đàn em đưa hàng sang đầy đủ Phương mới đẩy Trường về phía Vũ rồi cùng đàn em lên xe rời đi.

_Đại ca a ko nên làm vậy. (Trường nói).

_Chú ko cần lo. Chúng ta về thôi ( Vũ nói).

Vũ cùng mọi người lên xe trở về, trên đường đi Phong vừa lái xe vừa nhìn vào gương chiếu hậu nói.

_Đại ca đưa hàng cho nó thì chắc chắn nó sẽ được quản lý khu vực phía bắc.

_Đối với a ko quản lý khu vực đó cũng ko sao. A còn mấy cái sòng bạc và vài công ty. Tình nghĩa mới là quan trọng. ( Vũ nói).

Phong im lặng ko nói gì nhưng trong lòng đã hoàn toàn tâm phục khẩu phục, 1 lòng kính nể 1 vị đại ca như Vũ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện