Uyển Nhu bên cạnh thủ thỉ liên mồm khiến Diêm Vương bốc hỏa. Hắn hừ lạnh biến mất.

Chỉ trong tích tắc, Diêm vương điềm nhiên đứng trước mặt cô, đem cô kéo ra phía sau. Huyết Quỷ lúc đầu kinh ngạc, sau đó khóe miệng hắn hơi nhếch tạo nên một đường cong hoàn mĩ.

Cô nghiêng người mà ngẩn ngơ. Huyết quỷ là quỷ đi, nhưng sao còn có thể đẹp đến mức này....

Gương mặt Diêm vương càng đen kịt. Hắn gằn giọng

- Huyết Quỷ! Mau cút đi đầu thai của ngươi!

- Diêm vương đại nhân có vẻ tức giận? Ngài ghen sao?

Nghe Diêm vương đe dọa, nhưng Huyể Quỷ không sợ. Ngược lại còn định trêu trọc Diêm đại nhân. Đến lúc này, Diêm đại nhân không còn thể kiềm chế được nữa. Hắn vung tay khiến Huyết Quỷ trúng một trưởng hơi lùi lại phía sau. Cuối cùng, đành nhượng bộ. Huyết Quỷ thừa biết thực lực của mình không bằng một phần của Diêm vương. Dù sao cũng làm cho Diêm vương tức giận, không uổng công hắn đến đây 1 chuyến lần cuối.

- Tạm biệt! Bổn tôn chúc 2 người sớm không được ở bên nhau!

- "..."

Huyết quỷ biến mất thoảng một cơn gió. Cô còn đang ngơ ngác, bỗng đâu Diêm đại nhân quay người lại khiến cô thót tim. Hắn bước một bước, cô lùi 2 bước. Cho tới khi cô cảm nhận được cái lành lạnh của bức tường phía sau, mới ngớ ra là mình đã vào đường cùng.

- Ôm hắn? Cười với hắn? Vui không?

Giọng nói của Diêm vương như tỏa ra hàn khí khiến sống lưng cô lạnh toát. Giờ bảo gặp ma cô sẵng sàng luôn chứ đối mặt với Diêm đại nhân ở cự ly gần như thế này cô đau tim chết mất.

Mà con người Diêm đại nhân cô còn chưa hiểu rõ, chỉ sợ đến lúc ăn nói không khéo lại mang vạ vào thân.

- Dạ, không ạ! Diêm đại nhân... ngài phải thật bình tĩnh...

Diêm vương tiến lên một bước, ép sát cô vào tường, một tay chống lên cao, một tay ôm lấy eo cô.

- Ta đang không thể bình tĩnh được!

Cô há miệng hít không khí. Chẳng lẽ đúng như lời Huyết quỷ nói? Diêm đại nhân ghen? Mà nghĩ lại cứ sai sai. Cô và Diêm đại nhân còn chưa phát triển tình cảm lấy đâu ra hâm nóng mới cả ghen. Suy đi tính lại, cô lắc đầu gạt bỏ suy nghĩ. Nhưng thoáng chốc, cả người cô cứng đờ.

Làn môi mỏng của Diêm vương áp xuống mang theo cái lành lạnh. Cô như không thể tin nổi vào mắt mình, lần đầu tiên được mĩ nam hôn? Mà mĩ nam này lại chính là Diêm vương đại nhân. Ai cho cô cái lí trí với....

Bất giác, cô định hơi cử động người mới phát hiện ra bản thana lại không cử động được. Diêm vương đại nhân nắm chặt hai bả vai của cô, ép sát. Nụ hôn sâu khiến đầu óc cô mụ mị trống rỗng. Hình như... nó có vị bạc hà mát lạnh khiến tâm tình dễ chịu hẳn.

Khung cảnh lãng mạn chợt bị cơn động đất phá vỡ. Cả người cô được Diêm đại nhân ôm lấy, bao bọc trong vòng tay vững chãi. Giữa đám sương mờ ảo xuất hiện hai bóng người đang đi tới.

- Diêm vương không ngờ cũng thật lãng mạn đi? Lần đầu tiên có cảm giác với nữ nhân hay là bị phượng hoàng đơn trong cơ thể của nữ nhân quyến rũ?

Bàm tay Diêm vương siết chặt. Mới gần đây hắn đã có dự cảm không lành. Nhưng đến tận bây giờ, thì ra dự cảm không lành đấy chính là người huynh đệ song sinh của hắn đã thoát ra ngoài.

Yêu vương cùng hoa tinh xuất hiện. Nam nhân mái tóc bạch kim phiêu đãng trong gió. Gương mặt đặc biệt giống hệt Diêm đại nhân khiến cô trố cả mắt. Giống quá! Nhưng màu tóc lại khác nhau.... nếu không có màu tóc khác, cô còn tưởng mình bị hoa mắt nhìn nhầm nữa.

Hoa tinh tiến lên, công kích một đòn về phía Diêm vương. Diêm vương đại nhân thâm trầm phất tay ngăn cản. Dù gì hoa tinh vẫn chỉ là một bông hoa tu luyện ngàn năm nên sức chẳng bao giờ lớn hơn Diêm đại nhân được nên bị đánh gục dễ dàng.

Nhưng chính vì ý đó, Yêu vương liền nhanh chóng thả một con trùng đen phóng về phía cô. Con trùng đen đó bò lỏm ngổm trên mặt đất định nhảy vào người cô nhưng bỗng đâu, Uyển Nhu từ phía sau xuất hiện che chắn.

Con trùng đen nhập vào người cô ta, lập tức gân đen nổi nên đầy người trông rất xấu xí. Cô hoảng hốt vội vàng chạy tới đỡ Uyển Nhu lên.

- Chậc... Chậc... lại một nữ nhân ngu ngốc vì Diêm đệ của ta rồi...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện