Địa phủ được trang hoàng lộng lẫy. Đâu đâu cũng là tiếng chúc mừng cười giòn giã của chúng âm hồn mừng đại hôn của Diêm Vương.

Tại phòng của Tân Nương.

Tỳ nữ hầu cùng các nghệ nhân đang trang điểm cho tân nương. Uyển Nhu đưa mắt nhìn thẳng vào gương đồng trước mặt. Giờ đây, cô ta vô cùng xinh đẹp trong bộ hỷ phục đỏ. Uyển Nhu vốn đã có một nhan sắc trời ban, lại được trang điểm bởi những nghệ nhân nên gương mặt cô ta càng tinh sảo mặn mà hơn.

- Chúc mừng Diêm Hậu!

Hai tên đầu trâu mặt ngựa hí hửng đứng trước cửa vọng vào. Bọn chúng được giao phó canh gác đảm bảo an toàn cho đại hôn diễn ra suôn sẻ.

Uyển Nhu đưa nhẹ nhàng vuốt nhẹ lên tấm khăn che mặt đỏ hoa, khóe miệng hơi nhếch. Cuối cùng cũng đến ngày này. Cuối cùng cô ta đã được thỏa mãn mong ước được ở bên cạnh Diêm vương đại nhân. Chỉ còn ít thời gian nữa thôi, không một ai có thể ngăn cản cô ta được.

- Chừng nào trong cơ thể ta có phượng hoàng đơn... vị trí Diêm Hậu mãi là của ta!

Hắc bạch vô thường lén lút dẫn cô và Nguyên Khải men theo lối tắt đến Điện Diêm Tử

Trên đường bọn họ gặp rất nhiều quan khách, cũng may nhờ sự khéo léo của hắc vô thường mà mọi chuyện chưa bị lộ.

- Diêm vương đang chuẩn bị ở Điện Diêm Tử. Cô mau mang độc của Thuấn Viên cho ngài ấy uống...

Hắc vô thường liên tục nhắc nhở cô. Điện Diêm Tử canh gác nghiêm ngặt,âm binh đi lại rất đỗi là nhiều. Dường như chẳng cái gì qua nổi bức tường chặn này. Mọi chuyện xong xuôi, chỉ cần Diêm Vương uống thứ này, chắc chắn ngài ấy sẽ không sao. Cô cầm chặt lọ thủy tinh chứa độc Thuấn Viên trên tay lẩm bẩm.

Tình hình lúc này có vẻ không khả quan. Bạch vô thường tiến lên, không nói không giằng sử dụng nội lực vốn có, dốc toàn bộ sức mạnh vào đó tạo ra một hố đen. Hắc vô thường thấy vậy thì cau mày, gương mặt hắn có chút khó coi. Không ngờ bạch có thể dùng tới thứ đó.

- Bạch, muội không thể. Nếu vượt qua ranh giới để tạo hố đen, muội sẽ gặp nguy mất.... dừng lại!

Nhưng bạch vô thường vẫn khăng khăng giữ vững hố đen mình tạo. Trên trán đổ mồ hôi, hơi thở có chút hỗn loạn quát to.

- Thiện Nhất! Còn không mau vào hố đen tới chỗ Diêm vương! Nhanh... ta sắp không trụ nổi...

Cô còn đang ngơ ngác thì bị hắc vô thường từ phía sau đẩy vào. Khi xác định cô đã vào, bạch vô thường dường như không còn sức sắp không vững được. Cũng may, hắc vô thường dùng nội lực của bản thân áp chế nên bạch vô thường qua cơn nguy hiểm.

Ở địa phủ, có một sức mạnh được liệt kê vào cấm thuật. Đó là tạo ra hố đen xuyên không. Nó được liệt vào danh sách cấm thuật bởi vì khi sử dụng sẽ nguy hiểm cho thân chủ,nặng nhất là dẫn đến hồn tiêu phách tán. Vừa nãy, bạch suýt nữa nguy hiểm khiến hắc vô thường kích động không thôi.

- Tại sao lại dùng thứ đó? Chúng ta có thể giúp cô ấy bằng cách khác...

- Còn cách sao? Ta vốn không quan tâm tới cô ta... là ta lo lắng cho Diêm Vương đại nhân thôi...

Bạch vô thường hét to rồi cúi mặt xuống. Bạch chỉ là nhất thời muốn Diêm đại nhân trở lại như trước kia thôi... vẻ mặt này của bạch vô thường khiến hắc vô thường thở dài. Hắn bước tới, vẻ mặt dịu đi đưa tay xoa nhẹ đầu bạch vô thường đầy sủng nịnh.

- Từ lần sau đừng dại dột như vậy nữa, ta lo lắm đấy...

Nghe được những lời này, bạch vô thường bĩu môi. Nguyên Khải đứng đó thấy bản thân mình như là người thừa. Anh ta lên tiếng.

- Tại sao không cho tôi đi cùng Thiện Nhất? Cô ấy...

Còn chưa dứt lời, hắc vô thường trừng mắt nhìn Nguyên Khải khiến anh im bặt sợ hãi. Tình hình vừa rồi chỉ là đưa cô vào hố đen thôi mà bạch của hắn suýt tàu hỏa nhập ma. Nếu thêm một người nữa, hắn không dám nghĩ tới bạch của hắn sẽ ra sao nữa.

Bây giờ, chỉ cần đợi tin tức của cô.

Vừa ra khỏi hố đen, cô phát hiện bản thân đang ở trong một đại sảnh nguy nga. Ánh đèn sáng rọi lung linh tứ phía. Cô nuốt một ngụm nước bọt xoay người đi tìm kiếm bóng hình của Diêm Vương. Bản thân bất giác lạc vào một căn phòng phả khói. Từng chiếc rèm mỏng phất phơ tạo nên một khung cảnh ôn tuyền giống hệt của những vị vua chúa thời xưa trước đây cô hay xem trên ti vi.

Loáng thoáng cô nghe thấy có tiếng động. Cô ngơ ngẩn bước tới ôn tuyền. Cả một bể tắm to đang bốc hơi nóng. Mùi hương nhàn nhạt của vị bạc hà quen thuộc đâu đây.

Cô cúi xuống, đưa tay chạm nhẹ vào nước trong ôn tuyền, cảm thấy ấm ấm dễ chịu.

Bỗng đâu, một tiếng ÙM lớn khiến cô giật mình. Dòng nước có cái gì đó đang chuyển động. Bản thân còn chưa kịp hiểu thì một thân hình nam nhân đứng dậy ngoi lên mặt nước. Vóc dáng nam nhân đẹp như bức tượng điêu khắc với làn da hồng hào mà săn chắc. Mái tóc dài xõa xuống bả vai dính nước tạo nên những đường nét yêu mị. Gương mặt quen thuộc đập vào mắt cô khiến đôi đồng tử của cô mở to, miệng há hốc mà lắp bắp. Máu múi chỉ chờ trực phun trào

- Diêm... Diêm... vương... đại nhân...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện