Nhìn thấy Tô Thanh Dương quan tâm An Điềm, Cố Thiên Tuấn liền cau mày: Làm sao thế này, giữa Tô Thanh Dương và An Điềm có quan hệ gì à? An Điềm vừa đắm mình trong nụ hôn của Cố Thiên Tuấn, giọng nói lo lắng của Tô Thanh Dương đột nhiên làm cô tỉnh lại. An Điềm vội lắc đầu nói với Tô Thanh Dương: "Tôi không sao."
An Điềm nói xong, nhẹ nhàng di chuyển đôi vai đang bị Tô Thanh Dương nắm chặt.
Tô Thanh Dương nhìn thấy hành động chống trả của An Điềm, cả người cứng đơ, cuối cùng anh buông tay ra.
Tất cả điều này, các đồng nghiệp đều nhìn thấy: Đúng là phim hay mà! Nhìn Lâm Hiểu Hiểu vì Tô tổng mà làm khó An Điềm cũng không có gì, giờ đây lại còn nhìn thấy An Điềm hôn một chủ tịch đẳng cấp! Cuộc đời này đúng là không còn điều gì hối tiếc nữa!
Nhưng Lâm Hiểu Hiểu không chú ý đến những cái này, cô chỉ thấy hành động Tô Thanh Dương kịp thời bảo vệ An Điềm, và cả ánh mắt quan tâm An Điềm và sự từ chối không biết điều của An Điềm!
Lâm Hiểu Hiểu cắn vào làn môi đỏ bóng của cô, cảm thấy cảnh tượng hiện tại vô cùng chướng mắt.
Trì Cảnh Dật và Lệ Tắc Thiên nhìn nhau một lúc: Sao hôm nay lại gặp An Điềm? Thiên Tuấn lại còn hôn cô ta!
Gian phòng yên tĩnh hẳn, cuối cùng vẫn là Lâm Kính Trạch phát biểu, anh cười xong rồi đứng lên, chỉ vào Lâm Hiểu Hiểu hỏi: "Hiểu Hiểu, sao em lại ở đây?"
"Anh!"Lúc này Lâm Hiểu Hiểu mới để ý thì ra anh cô đang ngồi trong phòng này, cô đảo mắt nhìn quanh cả phòng: Thôi xong rồi, anh Lệ, Anh Trì còn có cả anh Cố cũng ở đây! Quan trọng là vừa nãy An Điềm hôn phải Cố Thiên Tuấn một người không thích đụng vào phụ nữ!
Dù rằng trong lòng Lâm Hiểu Hiểu vẫn canh cánh trong lòng chuyện của Tô Thanh Dương và An Điềm, nhưng bây giờ cô chỉ có ngạc nhiên và sợ hãi, đùa thôi mà đùa đến chỗ các lãnh đạo cấp cao rồi?
"Nói mau, thế này là thế nào?"Lâm Kính Trạch bớt lại bộ dạng phóng túng lúc bình thường nói với Lâm Hiểu Hiểu, đây cũng là cô em gái ruột mà anh yêu thương hết mực và hiểu cô, nhìn dáng vẻ vừa nãy của An Điềm, chắc chắn là trò đùa mà cô em gái này bày ra.
"Thì là… chơi trò chơi đó." Lâm Hiểu Hiểu xoắn xoắn chân tóc, biết là bản thân mình gây họa rồi, "Anh à, em không biết mọi người đang ngồi ở đây! Nếu sớm biết thì đã không chơi rồi!"
"Bây giờ có hối hận cũng vô ích."Lâm Kính Trạch lắc đầu nói với Cố Thiên Tuấn, "Người bị hại việc này là anh ba đấy, em liệu mà làm đi nhé."
Thật ra, việc này nói lớn không lớn, nhỏ không nhỏ, nếu là người thường xuyên đi bar và các địa điểm giải trí khi gặp những chuyện này đều sẽ rất vui vẻ.
Nhưng người như anh ba thì đừng bàn đến làm gì, anh ta rất ghét những trò nhảm nhí, càng không thích người phụ nữ nào ngoài chị ba đụng đến anh, bây giờ An Điềm làm vậy xem như là đắc tội với anh rồi.
Vì vậy, tất cả đều phụ thuộc vào việc Cố Thiên Tuấn nghĩ thế nào.
"Anh ba.." Lâm Hiểu Hiểu cắn môi, trong bốn người anh, Lâm Hiểu Hiểu sợ nhất là Cố Thiên Tuấn, lúc nào cũng lạnh lùng, anh không giống anh cả nghiêm nghị nhưng gần gũi, cũng không dịu dàng như anh hai, càng không phải là người dễ cho qua như anh trai cô.
"Cố tổng, thật có lỗi, do cấp dưới chơi vui quá nên không chú ý. Mong Cố tổng đừng giận." Chính vào lúc Lâm Hiểu Hiểu ngập ngừng không muốn giải thích thì Tô Thanh Dương bước ra, anh bước tới trước mặt Cố Thiên Tuấn giải thích thỏa đáng.
Cố Thiên Tuấn không nói gì, chỉ lắc nhẹ ly rượu, đột nhiên, mọi người trong phòng đều lo lắng, thậm chí đến thở cũng không dám thở.
Cứ như vậy mười mấy giây trôi đi, Cố Thiên Tuấn bỗng cười nhẹ: "Không sao, mọi người ra ngoài chơi, điều quan trọng là phải vui vẻ."
Cố Thiên Tuấn nói xong thì cười với Tô Thanh Dương, "Tô tổng đến chỗ tôi chơi, tôi phải tiếp đãi tận tình mới đúng, vì thế, lần này tôi mời."
Tô Thanh Dương cũng không muốn từ chối, dù sao thì không lâu nữa hai công ty sẽ hợp tác với nhau, có qua có lại thì mới có đường làm ăn: "Nếu vậy thì tôi đây cung kính không bằng tuân lệnh. Chỉ mong Cố tổng cho tôi một cơ hội, để tôi mời anh một bữa cơm."
"Nhất định rồi."Cố Thiên Tuấn cười khách sáo.
"Ha ha, tôi nói mà, chả trách Hiểu Hiểu nhà chúng tôi lại chạy đến chỗ này chơi, thì ra là Tô Tổng cũng đến!"Lâm Kính Trạch đợi Cố Thiên Tuấn và Tô Thanh Dương giải quyết xong việc của hai người mới bước đến.
"Anh à, anh nói gì thế." Lâm Hiểu Hiểu đi đến bên cạnh Lâm Kính Trạch, trừng mắt nhìn anh một cái.
"Em đến công ty Tô Thị làm người mẫu, không phải là vì có lý do đặc biệt sao? Bố yêu thương em như vậy làm sao lại để em bôn ba bên ngoài được chứ!"
Tuy Lâm Kính Trạch cũng biết, hinh như Tô Thanh Dương thích An Điềm, nhưng nếu em gái muốn theo đuổi Tô Thanh Dương, anh cũng không ngăn cản, để em gái mình dũng cảm theo đuổi một lần, dù rằng kết quả không viên mãn nhưng em ấy cũng sẽ trưởng thành hơn.
Nhưng, điều kiện đầu tiên cho phép em gái mình theo đuổi Tô Thanh Dương là anh phải đảm bảo em gái mình không bị người khác ức hiếp!
Lâm Kính Trạch nói xong liền nhìn An Điềm và Tô Thanh Dương, những lời anh ấy vừa nói, nghe thì có vẻ đang trêu ghẹo Lâm Hiểu Hiểu, nhưng người có lòng sẽ nghe hiểu, Lâm Kính Trạch đã tiết lộ địa vị Lâm Hiểu Hiểu ở Lâm gia, anh chính là muốn nói với Tô Thanh Dương: Lâm Hiểu Hiểu là bảo bối của Lâm gia họ, Tô Thanh Dương, em gái tôi thích anh là nể mặt anh rồi, dù anh không thích em ấy thì cũng không được để em ấy tủi thân.
"Được rồi anh à, đừng nói nữa!"Lâm Hiểu Hiểu biết ông anh này từ nhỏ đến lớn rất thương cô, nên đã nhảy ra chặn lời Lâm Kính Trạch.
Lâm Kính Trạch đấu tranh một lúc mới buông tay Lâm Hiểu Hiểu ra, anh giơ tay đầu hàng: "Được rồi, nghe em cả đấy."
Lâm Kính Trạch cười nói với Tô Thanh Dương: "Tô tổng, nếu đã gặp nhau rồi thì cùng chơi nào!"
Nghe đến đây, mọi người ở phòng thiết kế mới thở phào nhẹ nhõm: Bây giờ những người ngồi đây đều là những nhân vật hô mưa gọi gió cấp cao, sao mình lại may mắn được ngồi chơi cùng họ chứ!
Tô Thanh Dương không trả lời ngay, Lâm Kính Trạch mời quá nhiệt tình, công ty của anh chỉ là một công ty hạng trung ở trước mặt bốn ông chủ này, vả lại ngoài anh và Lâm Hiểu Hiểu thì những người còn lại đều là cấp bậc nhân viên!
Lâm Kính Trạch làm như vậy, chắc là vì Lâm Hiểu Hiểu nên mới tỏ ra thân thiện với mình như thế.
Tô Thanh Dương đang phân vân có nên nhận lời không thì Cố Thiên Tuấn ở bên cạnh nói: "Tô tổng, Kính Trạch đã mở lời rồi, chi bằng ngồi xuống nói chuyện nào."
Cố Thiên Tuấn vừa nói xong, Lệ Tắc Thiên và Trì Cảnh Dật, thậm chí Lâm Kính Trạch cũng sững sờ. Theo họ biết thì trước giờ Cố Thiên Tuấn không thích chơi cùng người lạ.
Bên cạnh đó, ở đây ngoài Tô Thanh Dương, Lâm Hiểu Hiểu còn có An Điềm với thân phận hơi đặc biệt ra thì đều là những nhân viên thấp bé.
An Điềm nói xong, nhẹ nhàng di chuyển đôi vai đang bị Tô Thanh Dương nắm chặt.
Tô Thanh Dương nhìn thấy hành động chống trả của An Điềm, cả người cứng đơ, cuối cùng anh buông tay ra.
Tất cả điều này, các đồng nghiệp đều nhìn thấy: Đúng là phim hay mà! Nhìn Lâm Hiểu Hiểu vì Tô tổng mà làm khó An Điềm cũng không có gì, giờ đây lại còn nhìn thấy An Điềm hôn một chủ tịch đẳng cấp! Cuộc đời này đúng là không còn điều gì hối tiếc nữa!
Nhưng Lâm Hiểu Hiểu không chú ý đến những cái này, cô chỉ thấy hành động Tô Thanh Dương kịp thời bảo vệ An Điềm, và cả ánh mắt quan tâm An Điềm và sự từ chối không biết điều của An Điềm!
Lâm Hiểu Hiểu cắn vào làn môi đỏ bóng của cô, cảm thấy cảnh tượng hiện tại vô cùng chướng mắt.
Trì Cảnh Dật và Lệ Tắc Thiên nhìn nhau một lúc: Sao hôm nay lại gặp An Điềm? Thiên Tuấn lại còn hôn cô ta!
Gian phòng yên tĩnh hẳn, cuối cùng vẫn là Lâm Kính Trạch phát biểu, anh cười xong rồi đứng lên, chỉ vào Lâm Hiểu Hiểu hỏi: "Hiểu Hiểu, sao em lại ở đây?"
"Anh!"Lúc này Lâm Hiểu Hiểu mới để ý thì ra anh cô đang ngồi trong phòng này, cô đảo mắt nhìn quanh cả phòng: Thôi xong rồi, anh Lệ, Anh Trì còn có cả anh Cố cũng ở đây! Quan trọng là vừa nãy An Điềm hôn phải Cố Thiên Tuấn một người không thích đụng vào phụ nữ!
Dù rằng trong lòng Lâm Hiểu Hiểu vẫn canh cánh trong lòng chuyện của Tô Thanh Dương và An Điềm, nhưng bây giờ cô chỉ có ngạc nhiên và sợ hãi, đùa thôi mà đùa đến chỗ các lãnh đạo cấp cao rồi?
"Nói mau, thế này là thế nào?"Lâm Kính Trạch bớt lại bộ dạng phóng túng lúc bình thường nói với Lâm Hiểu Hiểu, đây cũng là cô em gái ruột mà anh yêu thương hết mực và hiểu cô, nhìn dáng vẻ vừa nãy của An Điềm, chắc chắn là trò đùa mà cô em gái này bày ra.
"Thì là… chơi trò chơi đó." Lâm Hiểu Hiểu xoắn xoắn chân tóc, biết là bản thân mình gây họa rồi, "Anh à, em không biết mọi người đang ngồi ở đây! Nếu sớm biết thì đã không chơi rồi!"
"Bây giờ có hối hận cũng vô ích."Lâm Kính Trạch lắc đầu nói với Cố Thiên Tuấn, "Người bị hại việc này là anh ba đấy, em liệu mà làm đi nhé."
Thật ra, việc này nói lớn không lớn, nhỏ không nhỏ, nếu là người thường xuyên đi bar và các địa điểm giải trí khi gặp những chuyện này đều sẽ rất vui vẻ.
Nhưng người như anh ba thì đừng bàn đến làm gì, anh ta rất ghét những trò nhảm nhí, càng không thích người phụ nữ nào ngoài chị ba đụng đến anh, bây giờ An Điềm làm vậy xem như là đắc tội với anh rồi.
Vì vậy, tất cả đều phụ thuộc vào việc Cố Thiên Tuấn nghĩ thế nào.
"Anh ba.." Lâm Hiểu Hiểu cắn môi, trong bốn người anh, Lâm Hiểu Hiểu sợ nhất là Cố Thiên Tuấn, lúc nào cũng lạnh lùng, anh không giống anh cả nghiêm nghị nhưng gần gũi, cũng không dịu dàng như anh hai, càng không phải là người dễ cho qua như anh trai cô.
"Cố tổng, thật có lỗi, do cấp dưới chơi vui quá nên không chú ý. Mong Cố tổng đừng giận." Chính vào lúc Lâm Hiểu Hiểu ngập ngừng không muốn giải thích thì Tô Thanh Dương bước ra, anh bước tới trước mặt Cố Thiên Tuấn giải thích thỏa đáng.
Cố Thiên Tuấn không nói gì, chỉ lắc nhẹ ly rượu, đột nhiên, mọi người trong phòng đều lo lắng, thậm chí đến thở cũng không dám thở.
Cứ như vậy mười mấy giây trôi đi, Cố Thiên Tuấn bỗng cười nhẹ: "Không sao, mọi người ra ngoài chơi, điều quan trọng là phải vui vẻ."
Cố Thiên Tuấn nói xong thì cười với Tô Thanh Dương, "Tô tổng đến chỗ tôi chơi, tôi phải tiếp đãi tận tình mới đúng, vì thế, lần này tôi mời."
Tô Thanh Dương cũng không muốn từ chối, dù sao thì không lâu nữa hai công ty sẽ hợp tác với nhau, có qua có lại thì mới có đường làm ăn: "Nếu vậy thì tôi đây cung kính không bằng tuân lệnh. Chỉ mong Cố tổng cho tôi một cơ hội, để tôi mời anh một bữa cơm."
"Nhất định rồi."Cố Thiên Tuấn cười khách sáo.
"Ha ha, tôi nói mà, chả trách Hiểu Hiểu nhà chúng tôi lại chạy đến chỗ này chơi, thì ra là Tô Tổng cũng đến!"Lâm Kính Trạch đợi Cố Thiên Tuấn và Tô Thanh Dương giải quyết xong việc của hai người mới bước đến.
"Anh à, anh nói gì thế." Lâm Hiểu Hiểu đi đến bên cạnh Lâm Kính Trạch, trừng mắt nhìn anh một cái.
"Em đến công ty Tô Thị làm người mẫu, không phải là vì có lý do đặc biệt sao? Bố yêu thương em như vậy làm sao lại để em bôn ba bên ngoài được chứ!"
Tuy Lâm Kính Trạch cũng biết, hinh như Tô Thanh Dương thích An Điềm, nhưng nếu em gái muốn theo đuổi Tô Thanh Dương, anh cũng không ngăn cản, để em gái mình dũng cảm theo đuổi một lần, dù rằng kết quả không viên mãn nhưng em ấy cũng sẽ trưởng thành hơn.
Nhưng, điều kiện đầu tiên cho phép em gái mình theo đuổi Tô Thanh Dương là anh phải đảm bảo em gái mình không bị người khác ức hiếp!
Lâm Kính Trạch nói xong liền nhìn An Điềm và Tô Thanh Dương, những lời anh ấy vừa nói, nghe thì có vẻ đang trêu ghẹo Lâm Hiểu Hiểu, nhưng người có lòng sẽ nghe hiểu, Lâm Kính Trạch đã tiết lộ địa vị Lâm Hiểu Hiểu ở Lâm gia, anh chính là muốn nói với Tô Thanh Dương: Lâm Hiểu Hiểu là bảo bối của Lâm gia họ, Tô Thanh Dương, em gái tôi thích anh là nể mặt anh rồi, dù anh không thích em ấy thì cũng không được để em ấy tủi thân.
"Được rồi anh à, đừng nói nữa!"Lâm Hiểu Hiểu biết ông anh này từ nhỏ đến lớn rất thương cô, nên đã nhảy ra chặn lời Lâm Kính Trạch.
Lâm Kính Trạch đấu tranh một lúc mới buông tay Lâm Hiểu Hiểu ra, anh giơ tay đầu hàng: "Được rồi, nghe em cả đấy."
Lâm Kính Trạch cười nói với Tô Thanh Dương: "Tô tổng, nếu đã gặp nhau rồi thì cùng chơi nào!"
Nghe đến đây, mọi người ở phòng thiết kế mới thở phào nhẹ nhõm: Bây giờ những người ngồi đây đều là những nhân vật hô mưa gọi gió cấp cao, sao mình lại may mắn được ngồi chơi cùng họ chứ!
Tô Thanh Dương không trả lời ngay, Lâm Kính Trạch mời quá nhiệt tình, công ty của anh chỉ là một công ty hạng trung ở trước mặt bốn ông chủ này, vả lại ngoài anh và Lâm Hiểu Hiểu thì những người còn lại đều là cấp bậc nhân viên!
Lâm Kính Trạch làm như vậy, chắc là vì Lâm Hiểu Hiểu nên mới tỏ ra thân thiện với mình như thế.
Tô Thanh Dương đang phân vân có nên nhận lời không thì Cố Thiên Tuấn ở bên cạnh nói: "Tô tổng, Kính Trạch đã mở lời rồi, chi bằng ngồi xuống nói chuyện nào."
Cố Thiên Tuấn vừa nói xong, Lệ Tắc Thiên và Trì Cảnh Dật, thậm chí Lâm Kính Trạch cũng sững sờ. Theo họ biết thì trước giờ Cố Thiên Tuấn không thích chơi cùng người lạ.
Bên cạnh đó, ở đây ngoài Tô Thanh Dương, Lâm Hiểu Hiểu còn có An Điềm với thân phận hơi đặc biệt ra thì đều là những nhân viên thấp bé.
Danh sách chương