Cố Trầm ngửi thấy mùi dầu mỡ trong xe,  nghĩ người trước mặt có phải bị đánh tráo rồi không.    

“Ăn cơm.” Bạc Hạc Hiên  lời nói ngắn gọn, cầm kịch bản ở bên cạnh lên xem.    

“Cậu? Và cô ấy?”    

Cố Trầm hơi bực bội: “Không phải cậu ghét nhất là ăn cơm cùng bàn với người khác sao?”  

Bạc Hạc Hiên  nhìn lên, ánh mắt tối lại: “Tớ càng ghét người nhiều chuyện hơn.”    

Cố Trầm: Tớ nhiều chuyện?  

Anh ta day mi tâm, “Chuyện ăn cơm tạm thời không bàn tới, cậu hỏi số phòng cô ấy làm gì?”    

Bạc Hạc Hiên  không thèm để ý anh ta, sau khi nhìn thấy điện thoại có cuộc gọi tới, liền xuống xe nghe máy.    

Giọng nói giễu cợt của người đàn ông trong điện thoại vang lên: “Cờ khen thưởng nhận được chưa?”    

“Vô vị.” Lời nói của Bạc Hạc Hiên  lạnh lùng.  

Advertisement

Người đàn ông cười chế nhạo, giọng điệu hơi trầm xuống: “Chuyện của em gái tôi, cậu biết đấy.”    

“Năm đó con bé bị bắt cóc về nước, người nhà họ Khương nói rằng con bé đã chết rồi.”    

“Tôi điều tra nhiều năm như vậy, tra ra được lão chó già đó đem em gái tôi giao cho gã tài xế của lão ta, ngay sau đó gã tài xế liền biến mất không rõ tung tích.”  

“Lúc cuối cùng trước khi mất tích có tiếp xúc với một trong ba tên tội phạm bỏ trốn này.”   

Người đàn ông thở dài, “Tôi tìm tên này bao nhiêu năm trời, không ngờ lần này lại rơi vào tay cậu, cuối cùng cảm thấy đóng phim nhàm chán, vẫn cứ là nghiện nghề cũ à?”     

Bạc Hạc Hiên  ánh mắt tối lại, mi mắt sụp xuống, dưới đáy mắt thoáng qua vẻ hung ác.    

“Khương Lệ Sính vẫn chưa biết tin anh về nước nhỉ, có cần tôi thông báo giúp cho anh cả của anh không? ”  

Người đàn ông bên kia đầu điện thoại mắng: “Làm anh em có kiếp này, không có kiếp sau, tôi khuyên cậu hãy làm người!”    

“Quỳ xuống đi.” Bạc Hạc Hiên  trực tiếp cúp điện thoại.  

Trong một tòa nhà lớn ở thành phố Z, ngời đàn ông nhìn cuộc điện thoại bị người ta cúp ngang, nổi điên lên mắng chửi.    

“Lão đại, người trong điện thoại là ai vậy, hống hách thế?” Gã đầu đinh đằng sau lên tiếng hỏi.     

Người đàn ông liếc hắn ta một cái, “Hống hách? Người lần trước nói hắn như vậy, cỏ trên mộ cũng mọc cao gần bằng chú em rồi đấy.”   

Tên đầu đinh không dám tin, người đàn ông chẳng thèm phí lời với hắn: “Mau dẫn người ra đây, ông đây phải đích thân thẩm vấn, ngược lại phải xem xem cái đám rác rưởi này vứt em gái của ông đây tới chỗ nào rồi!”    

Khương Mạn ở đoàn phim ăn chực xong bữa tối mới trở về khách sạn.    

Máy tính đăng nhập vào weibo, mục tin nhắn gần như sắp nổ tung rồi, bắt đầu live stream.    

Những ngày này, tên của Khương Mạn chả khác nào mua nhà trên hot search, ngay sau khi vả mặt Tề Lỗi, cô trở thành người đầu tiên trong giới vả mặt Bạc ảnh đế.  

Tin tức Bạc Hạc Hiên  vào đoàn phim ‘Kẻ giết người’ vừa lọt ra, fan lại càng như ong vỡ tổ!    

Khương Mạn vừa live stream, những người đầu tiên vào xem không phải là anti-fan, mà là fan của  Bạc Hạc Hiên.  

(Hãy xin lỗi Bạc thần!)    

(Thật không biết cô lấy tự tin ở đâu ra? Cần cô thanh minh quan hệ với Bạc thần sao?)  

(Làm ơn đi, cách xa Bạc thần chút được không? Đi gây họa cho người khác đi được không?)    

(Tôi cmn nghi ngờ, Bạc thần liệu có phải là bị đoàn phim ‘Kẻ giết người’ lừa gạt rồi không!)   

Khương Mạn lướt qua khu bình luận, lắc đầu nói:    

“Cách xa, gần như là không thể, không giấu gì bạn, hôm nay vừa quay xong cảnh đối thủ với  Bạc thần nhà bạn.”  

Cô nhún vai, bỗng chốc, số lượng người trong kênh live stream tăng vọt.  

Khương Mạn hắng giọng: “Được rồi, fan của  Bạc ảnh đế trước tiên đừng ồn ào, hoan ngênh tới mục tin nhắn mắng tôi, tuy rằng tôi chắc chắn sẽ không thèm để ý các bạn.”   

“Sân khấu chính ngày hôm nay là thuộc về anti-fan của tôi.”    

“Nói đến anti-fan của tôi hả? Thật là vô dụng, có thể phát huy chút ưu thế của nhân vật chính không? Sức lực hung hãn mà ngày thường mấy người mắng tôi đâu?”    

“Nhanh chóng xử đẹp fan của Bạc Hạc Hiên đi.”  

Chiều hướng của khu bình luận không ngừng bị dẫn dắt.    

(Tức chết tôi mất, đại quân anti-fan của con điếm Khương, tôi tới đây!)   

(Chiến hữu đang ở đâu? Con đàn bà này quá huênh hoang rồi,  Khương Mạn cô cho rằng cô đã tẩy trắng được rồi sao?)    

(Anti-fan của con điếm họ Khương ở đây, ảnh nóng dựa vào kim chủ vĩnh viễn cũng không tẩy trắng được.)     

(Mùi thối thật là nồng, vốn dĩ tôi còn khá là ghét Khương Mạn, bị các người chửi xong tôi lại cảm thấy cô ấy không đáng ghét nữa rồi.)    

(Lầu trên +1, muốn xem diễn viên hành động họ Khương đánh người thêm lần nữa.)  

“Hôm nay không đánh người, hôm nay chúng ta nghịch một chút về công nghệ kỹ thuật nào.”    

Khương Mạn nhướn mày với ống kính một cái, sau đó căn chỉnh camera hướng về phía màn hình.  

“Đều nhìn thấy rồi chứ? Anti-fan có ID là ‘họ Khương ắt phải chết’ đã tới rồi chứ?”    

(Họ Khương ắt phải chết) có thể coi là nhân vật cầm đầu của đại quân anti-fan của Khương Mạn, ban đầu những đoạn video ngắn và ảnh nóng bị tuồn ra đều là của tên này.    

Họ Khương ắt phải chết: (Gọi bố mày làm gì?)    

Khương Mạn nhìn bình luận: “Bố tôi chết rồi, bạn chết chưa?  Chưa chết thì tốt, đỡ cho tôi phải đào năm cân xương cốt của bạn từ bể phốt lên.”      

(Lời mắng chửi này quá đỉnh rồi.)    

(Online chửi nhau với anti-fan, không hổ là Khương Mạn!)  

(Khương Mạn: đánh nhau không? Sợ anh chết. Chửi nhau không? Chị đây chưa từng thua ai.)    

Họ Khương ắt phải chết:( Mày có khí chất một chút được không? Cũng đúng thôi, ngủ với nhiều người như vậy thì lấy đâu ra khí chất.)    

Khương Mạn giọng nói lười biếng: “Ai lại đi nói chuyện khí chất với một con chó chứ? Chỉ cho cho cục xương hoặc cây gậy thôi, chó à, mày đừng vội.” Nói xong  Khương Mạn di chuyển chuột, mở một ứng dụng ra.    

Rất nhanh liền có người chú ý tới ống kính, thao tác cô ấy thực hiện trên máy tính.    

(Không hiểu thì hỏi,  Khương Mạn đây là đang làm gì vậy?)    

(Đây là deepfacelab, một công cụ thay đổi gương mặt AI, chắc không phải  Khương Mạn định……)  

(Ôi đệt!)  

(Khương Mạn điên rồi sao? Đây là đang biểu diễn tự tử online hay sao?)  

Trong ống kính,  Khương Mạn mở một video ra.   

Trong đó có một nam một nữ, video không bật tiếng, cơ thể cũng bị làm mờ rồi, chỉ có gương mặt của nhân vật chính vẫn đang còn mê đắm.    

“Cảm ơn người bạn đã gửi tư liệu cho tôi, vì tính văn minh mạng, vị trí trọng điểm đã bị tôi làm mờ rồi, xin ban quản lí mạng tha cho tôi một lần.”    

“Tuyệt đối không phải là tuyên truyền văn hóa phẩm đồi trụy! Chuyện quan trọng phải nhắc ba lần!”   

“Tiếp theo đây, lớp học đổi mặt của cô giáo Khương bắt đầu,  (Họ Khương ắt phải chết) bạn còn ở đây không?”  

Trong live stream chỉ có tiếng gọi của Khương Mạn.  

Cư dân mạng đều sắp phát điên rồi,  Khương Mạn còn chưa điên, bọn họ đã sắp điên rồi!    

Giây tiếp theo, một trận  (ĐM!) hiện lên kín khu vực bình luận.   

Trên màn hình,  Khương Mạn nhanh chóng thao tác chuột, cô thuần thục đổi gương mặt của mình trên video thành mặt của Tề Lỗi.  

Chuyển động theo video, biểu cảm của  Tề Lỗi trong video phải nói là đê mê.    

Hiển nhiên là không có điểm nào không phù hợp!  

( Công nghệ đổi mặt AI này đỉnh thật!)    

(Toi rồi, tôi không thể nào nhìn thẳng vào mặt  Tề Lỗi lần nữa rồi.)  

(Tề Lỗi: Đây là lần mà ông đây bị bôi nhọ thê thảm nhất!)    

(Khương Mạn làm như vậy là có ý gì?  Là muốn nói bản thân bị vu oan, những video và ảnh nóng kia đều là giả?)    

Giọng nói không nhanh không chậm của Khương Mạn vang lên:    

“Kỹ thuật chưa ra gì thì quay về học thêm hai năm nữa rồi hãy ra ngoài kiếm ăn, thật sự nghĩ là làm anti-fan của tôi thì không cần trình độ sao?”    

“Thời đại này thật là khoan dung, yếu kém đến cái mức này mà cũng có thể có được chứng minh thư.”    

“Lần sau sửa ảnh, sửa video thì chỉnh sửa cho có trình độ kỹ thuật một tí, ngoài ra, có thể đừng kiếm tài liệu trên mạng không? Tìm hiểu về tỉ lệ trùng lặp đi đã nhé.)”  

Khu bình luận đã phát điên rồi.    

(Sắp bị Khương Mạn làm cho buồn cười chết tôi rồi, đây hẳn là lần mà khái niệm ‘tỉ lệ trùng lặp’ bị bôi nhọ thê thảm nhất!)    

(anti-fan: Tôi cmn không xứng làm anti-fan của Khương Mạn rồi!)  

Khương Mạn là người đầu tiên tự mình lật ngược tình thế bị vu khống, còn là kỹ thuật vô cùng thành thục nữa!)     

(Tôi mở ổ D trong máy tính lên, phát hiện thế mà  tôi lại có tư liệu gốc!)    

(Vậy nên là có người cố ý tập hợp những video và hình ảnh này để bôi nhọ  Khương Mạn? Chuyện này cấu thành tội phạm rồi nhỉ!)    

Camera lóe lên một cái,  Khương Mạn lại lần nữa xuất hiện trong khung hình.    

Cô mỉm cười lười nhác, khóe mắt và đuôi lông mày mang vài phần khiêu khích và kiêu ngạo.     

Ánh mắt như là nhìn xuyên qua màn hình, trực tiếp tấn công vào lòng người.    

“Ngàn vạn dòng bịa đặt, hot search đặt trước, lượt chia sẻ hơn năm trăm, đảm bảo ăn no cơm tù!)    

“(Họ Khương ắt phải chết) bạn còn ở đó không?”  

“(Họ Khương ắt phải chết) Bạn nhất định phải sống cho thật tốt đấy nhé!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện