“ Chủ nhân có muốn trực tiếp sử dụng ngay vật phẩm thu được?” 

Thanh âm Nghịch Đạo Châu lại một lần nữa vang lên trong đầu Hắc Phong.

“ Trừ 8 giọt Tinh huyết Thần Quy ra, tất cả đều ngay lập tức sử dụng” Hắc Phong suy nghĩ một hồi rồi ra quyết định. Hắn không biết Chân nguyên Tứ Thần Thú khi hợp nhất sẽ sinh ra biến hóa gì, điều này làm hắn lo ngại mà không dám sử dụng ngay. 

“ Tuân lệnh chủ nhân”

“ Ùng... Ùng...”

Khí thế trên thân Hắc Phong như lốc xoáy cuồn cuộn bốc lên tận trời xanh làm cho mây đen bắt đầu giăng kín, gió lốc nổi lên từng tràng, sấm sét nổ đì đùng, mặt đất nứt toác, dung nham phun trào. Động tiên phúc địa của Tiếu Tam Tiếu giờ đây tang hoang tiêu điều, các loài động vật chạy toán loạn, khung cảnh hệt như ngày tận thế.

Hắc Phong nhìn cảnh tượng này không khỏi thở dài, hắn giờ này mới hiểu thâm ý trong lời nói của Tiếu Tam Tiếu. Hắc Phong bản thân đã đạt đến cảnh giới Thần Ma Cảnh Hậu Kỳ đỉnh phong, nếu so với Hồng Hoang thế giới thì đã tương đương với Địa Tiên chi cảnh đỉnh phong, chỉ một chút nữa sẽ đạt tới Thiên Tiên Chi cảnh. 

“ Mới là Địa Tiên chi cảnh đã biến hóa đến như vậy, khi tới Thiên Tiên thì không biết dẫn đến tình trạng gì?” Hắc Phong nhíu mày ngẫm nghĩ.

Lúc này, mọi cử động dù là nhỏ nhất của hắn đều làm cho không gian run động như muốn vỡ nát. Hắc Phong buộc phải thu liễm tất cả mọi khí tức trên người mới làm cho không gian xung quanh được bình hòa lại.

“ Trước mắt quay về Thiên Môn rồi lại tính sau” Hắc Phong phất tay một cái, cánh cổng không gian xuất hiện, hắn trực tiếp đi vào, phản hồi Thiên Môn.

Kể từ khi giết chết Tiếu Tam Tiếu cùng Phong Vân, thời gian đã trôi qua được năm năm, Thời gian này Hắc Phong không làm gì cả, hằng ngày hắn cùng với Khổng Từ, Lạc Tiên, Long Nhi du ngoạn khắp đại giang nam bắc, mọi việc Thiên Môn hắn phó thác tất cả cho Đoạn Lãng quản lý.

Nghịch Đạo Châu cho Hắc Phong biết, Tinh nguyên của Tứ Thần Thú đã thu thập đầy đủ, một khi được Nghịch Đạo Châu dung hợp lại sẽ tạo thành một tia Bản nguyên. Hắc Phong nếu hấp thu tia Bản nguyên này tức khắc Nguyên Thần sẽ có biến hóa vô cùng lớn, đạt đến Thiên Tiên Chi Cảnh. 

Một khi đạt đến Thiên Tiên Chi cảnh, khí thế Thiên Tiên quá mức cường đại sẽ làm dần dần hủy diệt đi phương thế giới này. Vì không để thế giới bị hủy diệt, Thiên Đạo hay được gọi là Thiên địa pháp tắc sẽ ra tay đào thải người đạt đến Thiên Tiên ra khỏi vị diện này thông qua cánh cửa thời không, đi đến phương thế giới nào khác thì không hề biết chắc. Nguy hiểm nhất chính là đào thải vào Không gian loạn lưu, với thực lực của Hắc Phong bây giờ, rơi vào không gian loạn lưu thì chỉ có chết.

Hắc Phong cũng đã từ sớm nói đều này cho vợ con của hắn biết. Khổng Từ, Lạc Tiên và Long Nhi ban đầu khi nghe Hắc Phong muốn ly khai thế giới này thì một mực ngăn cản, nhưng khi thấy Hắc Phong ý chí đã quyết và nghe hắn nói có thể quay lại thì ba người bọn họ đành bùi ngùi chấp nhận. 

Ngày từ biệt cuối cùng cũng đến, tại trọng địa bên trong Thiên Môn, gia đình bốn người Hắc Phong cùng nhau tụ tập.

Chứng kiến Khổng Từ và Lạc Tiên ánh mắt biểu hiện không nỡ cùng không muốn rời xa mình, Hắc Phong ôm hai người vào lòng rồi nói: “ Khổng Từ, Lạc Tiên và cả Long Nhi... ta hứa sẽ trở về đón các người, hãy đợi ta”

Hắc Phong âm thầm đánh ra quyết tâm to lớn, bằng mọi cách phải làm cho thực lực bản thân càng mạnh mẽ, phải đạt đến Cường giả Cấp Vũ Trụ, bởi vì chỉ có đạt đến cảnh giới này hắn mới có khả năng quay trở lại nơi đây. Còn hiện tại bây giờ, ngay cả Cấp Hằng Tinh hắn còn chưa đạt đến, những lời hắn nói đều chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước.

Khổng Từ và Lạc Tiên liếc mắt nhìn nhau sau đó mở miệng nói: “ Phong Ca, chúng ta tin tưởng chàng nhất định sẽ trở lại, chúng ta sẽ tại Thiên Môn chờ chàng”.

Nghe được lời nói thâm tình của hai nữ, Hắc Phong càng ôm chặt hai nàng vào lòng mình hơn, nhưng hắn cảm thấy bản thân từ bao giờ lại trở nên mềm yếu như vậy nên dần dần buông hai nàng ra.

“ Long Nhi, từ nay Thiên Môn do con chưởng khống, hứa với ta phải bảo vệ mẹ con và nhị nương cho tốt” Hắc Phong vỗ vai Kiếm Thánh Long Nhi cười nói.

“ Cha nhớ bảo trọng, con nhất định sẽ bảo vệ tốt mẹ và nhị nương” Kiếm Thánh gật đầu bùi ngùi nói.

“ Tốt, đây là Chân Nguyên của đám người Ẩn Kiếm Lưu, có thể giúp con tăng nhanh công lực, sớm ngày đạt Thần Ma cảnh, hãy cầm lấy. Cha chỉ có thể giúp con đến bước này” Hắc Phong ném cho Kiếm Thánh một cái túi, ôn tồn nói.

“ Đa tạ cha” Kiếm Thánh ánh mắt thoáng đỏ hồng, ngậm ngùi nói.

“ Long Nhi, đừng làm điệu bộ đó, cha không thích đâu, từ nay con phải biết tự lo cho mình đó có biết không?... đã đến thời điểm, ta đi đây” Hắc Phong buông ba người ra, phi thân bay lên đỉnh núi cao trước mặt.

“ Nghịch Đạo Châu, thả ra tia Bản nguyên để Nguyên Thần của ta hấp thụ”

“ Tuân lệnh chủ nhân”

Tia Bản nguyên vừa được Nghịch Đạo Châu thả ra, Nguyên Thần của Hắc Phong nhanh chóng hấp thụ và tăng trưởng đến tốc độ kinh khủng. 

“ Ầm... Ầm...”

Khí thế trên thân thể Hắc Phong như hàng ngàn vòi rồng đồng loạt bốc lên trời, quang mang vạn trượng, xung quanh hắn không gian lần lượt phá toái, gần như hủy diệt. Nguyên Thần của hắn lúc này đã đạt đến Thiên Tiên chi cảnh.

“ Phong ca, chúng ta sẽ ở chỗ này chờ chàng...” chứng kiến Hắc Phong xuất hiện dị trạng, Khổng Từ và Lạc Tiên biết rằng Hắc Phong đã sắp rời bỏ các nàng mà đi.

“ Hãy chờ ta...” Hắc Phong nói vừa dứt lời, từ trên tầng trời một hố đen dị dạng với hấp lực cực lớn bỗng xuất hiện, kéo lấy Hắc Phong bay lên, Hắc Phong không hề có sức phản kháng nhanh chóng bị lỗ đen dị dạng hút vào bên trong, sau đó lỗ đen dần dần biến mất.

“ Phong ca”

“ Cha”

Chứng kiến Hắc Phong đã thật sự biến mất, không gian trở lại bình thường như cũ, ba người Khổng Từ, Lạc Tiên, Long Nhi trong lòng vô cùng đau đớn, thét lên thảm thiết. 

“ Cha nhất định sẽ quay trở lại đón chúng ta, mẹ và nhị nương đừng quá đau lòng” Kiếm Thánh Long Nhi thấy biểu hiện ngây dại của hai người thì lo lắng nói.

“ Đúng vậy, chàng nhất định sẽ đến đón chúng ta, nhất định...” Lạc Tiên và Khổng Từ ánh mắt vẫn nhìn lên trời cao, giọng điệu thì thầm.

Vào lúc này, Hắc Phong đang phải đối mặt với một mối nguy cực lớn, đúng như hắn lo sợ, Thiên Đạo đã trục xuất hắn đến thẳng Không gian loạn lưu.

Nhục thể của hắn nhanh chóng bị cắn nuốt không còn một mảnh, chỉ có Nguyên Thần nhờ được Nghịch Đạo Châu bảo vệ nên may mắn thoát hiểm, rơi vào trạng thái ngủ say. 

Trong không gian loạn lưu vô tận, Nghịch Đạo Châu di chuyển với tốc độ vượt xa tốc độ ánh sáng, nhanh chóng tìm đến vị diện gần nhất.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện