Thời gian 3 năm lặng lẽ trôi qua, Lâm Phong đã được 12 tuổi. Trong 3 năm này Lâm Phong mỗi ngày đều giành ra phần lớn thời gian để minh tưởng, tích lũy cường đại Ma lực vào thân thể, thời gian còn lại thì chìm đắm trong rèn luyện kỹ năng Ma pháp với đọc sách. Học viện Ân Tư Đặc có một thư viện sách Ma pháp vô cùng lớn, Lâm Phong ngày nào cũng ghé vào đây để trao dồi tri thức bản thân. Với lợi thế linh hồn lực cường đại, Lâm Phong tiếp thu tri thức từ sách cũng nhanh hơn người bình thường gấp trăm lần, có thể nói Lâm Phong hiện tại đã trở thành người thông thái nhất trong cả Học Viện Ân Tư Đặc này.
Về cấp độ, Lâm Phong cố ý điều chỉnh chỉ đến Ma pháp sư cấp 9 để không tạo ra rung động quá lớn cho tất cả mọi người, thật sự ra nếu muốn hắn đã dễ dàng đạt đến Thần cấp từ lâu. Tuy nhiên, Lâm Phong cũng không ngờ đến khi tin tức hắn đạt đến Ma pháp sư cấp 9 được truyền ra đã tạo nên oanh động vô cùng lớn trong học viện Ân Tư Đặc và cả Thần Thánh Đồng Minh.
Lâm Phong bây giờ được xem là thiên tài nghìn năm có một của Thần Thánh Đồng Minh, mới có mười hai tuổi đã đạt đến Cửu cấp Ma Pháp Sư tức là một Đại Ma Đạo Sư, khả năng hắn sẽ đạt đến Thánh Vực và Thần Cấp là vô cùng lớn.
Trong thời gian này, Lâm Phong cũng được Giáo Hoàng Hải Đức Tư cho triệu hồi về Thánh Điện để phong chức cho hắn vào tầng lớp cao tầng trong Giáo hội nhưng Lâm Phong đã xin tạm hoãn vì lý do hắn muốn được lịch luyện ở Ma Thú Sơn Mạch một đoạn thời gian, khi quay trở về hắn mới chính thức nhậm chức từ Giáo đình.
Ma Thú Sơn Mạch là đệ nhất sơn mạch của Ngọc Lan đại lục, nằm ở phía Đông Nam Học viện Ân Tư Đặc, nơi đây là một dãy sơn mạch vô cùng rộng lớn kéo dài từ nam ra bắc, chia đại lục Ngọc Lan ra làm hai nửa.
Lâm Phong hướng Ma Thú Sơn Mạch tiến bước, hắn cũng không vội nên di chuyển rất thông thả, tận dụng cơ hội thăm thú cảnh vật xung quanh.
Đi được một ngày, Lâm Phong đã đi đến một vùng hoang mạc, xung quanh tĩnh mịch, không một bóng người. Bỗng nhiên có một loạt ánh sáng xanh lóe lên rồi hàng chục mũi tên không biết từ đâu bay với tốc độ kinh khủng về phía Lâm Phong.
“ Đùng... đùng... đùng...”
Một vòng sáng màu xanh bao lấy cả thân hình Lâm Phong, các mũi tên đánh thẳng lên bề mặt vòng sáng phát ra những tiếng đì đùng đinh tai nhức óc. Tất cả mũi tên đã bị gãy nát nhưng vòng sáng vẫn không hề bị hề hấn gì.
Đây chính là phép Phong Thuẫn của Lâm Phong tự sáng chế, nó sẽ tự động khởi động khi có ngoại vật tấn công.
Lâm Phong nhìn lại thì thấy một đám khoảng ba mươi mấy tên Phong hệ cung tiễn thủ ở khoảng cách hai trăm thước đang ra sức phát động tấn công lần hai. Lâm Phong mỉm cười, búng tay một cái, hô lên: “ Viêm trận”
Ở dưới chân từng người Phong hệ cung tiễn thủ bỗng bất ngờ xuất hiện một đồ án màu đỏ rồi nhanh như chớp từng con hỏa long từ dưới đất trồi lên há họng nuốt sống từng người một. Đám người Phong Tiễn thủ hét lên thảm thiết, chỉ trong chốc lát đã bị cháy thành tro tàn.
Đây gọi là Viêm Trận, Ma pháp Hỏa hệ do Lâm Phong tự sáng chế, chiêu này lợi hại ở chỗ khi đã bị Lâm Phong dùng tinh thần lực định vị thì cho dù chạy đi đâu cũng bị Hỏa Long nuốt sống. Tinh thần lực của Lâm Phong thì cường đại vô cùng, hắn có thể định vị lên đến hàng chục dặm. Đám cướp Phong hệ cung tiễn thủ đúng thật là xúi quẩy khi gặp phải Ma pháp sư như Lâm Phong.
Hai ngày sau, Lâm Phong cũng đi đến Ma Thú Sơn Mạch, nơi đây cây cối mọc um tùm, cỏ dại xum xuê cao đến hơn nửa thân người, những bụi gai mọc thành từng đám dày đặc, những cây cổ thụ to lớn mọc sừng sững, dây leo chằng chịt khắp nơi.
Lâm Phong thông thả rảo bước, hắn đã mở ra thần thức bao quát hàng chục dặm xung quanh đây. Trong phạm vi thần thức, không có một con Ma thú hay sinh vật nào có thể thoát khỏi sự sinh sát của hắn, cho dù có phi thân, ngụy trang hay là độn thổ.
Bước chân Lâm Phong ngày càng tiến sâu vào Ma Thú Sơn Mạch. Mấy tuần qua, hắn đã tiêu diệt hàng chục Ma thú cấp 7 để thu lấy ma hạch, những ma thú cấp thấp dưới cấp 7, hắn sẽ không bao giờ chủ động giết, ngoại trừ có ý định tấn công hắn.
Trong mấy tuần qua, Lâm Phong đã thấy qua rất nhiều vụ giết người cướp tài sản trong sơn mạch, trong đa số trường hợp hắn đều ra tay tru diệt kẻ thủ ác nhưng hắn tuyệt nhiên không bao giờ hiện thân.
Hai tháng sau, Lâm Phong đã tiến vào Mê vụ sơn cốc vùng sâu nhất trong Ma Thú Sơn Mạch. Hắn lúc này đã bước vào Thánh Vực nên di chuyển bằng cách phi hành ở trên không, linh hồn lực của Lâm Phong bây giờ đã cường đại tương đương với Trung Vị Thần, thần thức phạm vi trải rộng khắp Ma Thú Sơn Mạch. Tuy nhiên Lâm Phong vẫn cố ý duy trì thần thức trong khoảng chục dặm để khỏi gây kinh động đến Chủ Thần trên hành tinh này.
Lâm Phong nhanh chóng định vị được hàng chục con Ma thú cấp 8, chỉ trong một ý niệm, hàng chục con Ma Long cấp 8 đã chết vì trúng phải Tinh thần công kích, đỉnh đầu bọn chúng lần lượt nổ tung, từ bên trong đại não rơi ra từng viên Ma hạch đủ loại màu sắc, hướng phía Lâm Phong bay tới.
“ Phát hiện được ngươi rồi nhé, Thánh Vực Ma Thú, muốn trốn hả?”
Phi hành thêm một đoạn, Lâm Phong thần thức phát hiện ra một con Thánh vực Ma thú Lôi Long. Tinh thần lực quét qua, con Lôi Long bỗng cảm thấy một nổi sợ hãi từ trong linh hồn, biết là có cường giả đang dò xét, nó liền lập tức biến thành nhỏ lại rồi bỏ chạy nhanh chóng. Nếu là bình thường nó đã thoát một cách an toàn nhưng hôm nay lại gặp phải Lâm Phong.
“ Phục tùng ta hay là chết?” Lâm Phong thả ra linh hồn lực cường đại tập trung trấn áp Lôi Long linh hồn.
Con Lôi Long giãy giụa một hồi thì dừng lại, thân thể biến lại dài hơn trăm thước, quỳ rạp xuống đất.
“ Chủ nhân, thuộc hạ xin phục tùng ngài”
“ Rất tốt, từ đây ta đặt tên ngươi là Tiểu Lôi, nếu phục vụ tốt, ta sẽ cho ngươi đạt đến Thần cấp. Nếu phản bội thì chỉ một ý niệm của ta, ngươi sẽ linh hồn tan vỡ mà chết” Lâm Phong bay đến đứng trên lưng Lôi Long rồi đánh ra một linh hồn ấn ký vào trong đầu của Lôi Long.
“ Dạ, thuộc hạ nguyện trung thành với chủ nhân suốt đời” Lôi Long cung kính nói.
“ Tốt rồi, bây giờ ngươi với ta sẽ đi tìm thêm một con Thánh Vực Ma thú nữa, ta muốn có phần quà tặng cho cha của ta” Lâm Phong ngồi trên lưng Lôi Long, hướng Lôi Long phi hành sâu hơn vào Mê vụ sơn cốc.
Sáng hôm sau, tại Phân Lai thành.
Trên bầu trời Phân Lai thành bỗng nhiên xuất hiện hai con Ma thú vô cùng to lớn, dài hơn trăm thước đang phi hành tiến đến.
Đứng trên tường thành, bọn lính gác hoàn toàn ngây người.
“ Đội trưởng, đó là cái gì vậy?” một tên lính còn ngơ ngác hỏi.
“ Lăng không phi hành, là... là Thánh Vực Ma thú, là Thánh Vực Ma thú,... cấp báo, cấp báo... có Thánh vực Ma thú tấn công” tên đội trưởng hô lớn, ánh mắt vô cùng sợ hãi.
Đám dân chúng ở gần cửa thành thấy cảnh tượng đó cũng hét lớn rồi vội vã bỏ chạy vào sâu trong thành, chỉ trong phút chốc đã kinh động khắp cả tòa thành Phân Lai.
“ Mọi người không cần sợ hãi, không cần sợ hãi, ta là Khắc Lôi, thuộc Quang Minh Giáo Đình, hai con Thánh Vực Ma thú này là thuộc hạ của ta, không có nguy hiểm gì cả”.
Bỗng nhiên một âm thanh vang vọng khắp cả tòa thành, dân chúng trong thành nghe được thanh âm đó từ từ giảm bớt sợ hãi, không còn náo động.
Đám lính canh gác trên tường thành cũng đã thấy được có người ngồi trên lưng của hai con Ma thú nên cũng yên tâm phần nào.
“ Ngươi có thấy người ngồi trên con Ma Long đó không? Đó là ngài Khắc Lôi, đó là ngài Khắc Lôi” một tên lính chỉ chỏ hai con Ma thú, lớn giọng nói.
“ Có phải là Siêu cấp thiên tài Khắc Lôi của Quang Minh Giáo Đình không?”
“ Không phải nghe nói ngài ấy là Cửu cấp Ma Pháp Sư thôi sao, có thể thu phục Thánh Vực Ma thú chỉ có thể là Thánh Vực cường giả mà thôi”
“ Không thể tin được, ngài Khắc Lôi đã là Thánh Vực cường giả”
“ Mau báo cho Khắc Lai Đức Bệ hạ”
Hai con Ma thú to lớn nhanh chóng bay vào trong thành rồi từ từ đáp xuống tại Quảng Trường Phân Lai thành. Từ trên lưng Thánh Vực Ma thú Lôi Long, một người thiếu niên ánh tuấn với mái tóc vàng óng, thân mặc lam sắc trường bào phiêu phù bay xuống mặt đất.
Người thiếu niên này chính là Lâm Phong. Ngày hôm qua, sau khi thu phục Lôi Long, Lâm Phong tìm kiếm một hồi thì phát hiện ra một con Thánh Vực Hoàng Kim Long, con Ma thú này cũng bị Lâm Phong dùng linh hồn lực thu phục nhanh chóng. Xong xuôi đâu đấy, Lâm Phong quyết định quay về Phân Lai thành.
Về cấp độ, Lâm Phong cố ý điều chỉnh chỉ đến Ma pháp sư cấp 9 để không tạo ra rung động quá lớn cho tất cả mọi người, thật sự ra nếu muốn hắn đã dễ dàng đạt đến Thần cấp từ lâu. Tuy nhiên, Lâm Phong cũng không ngờ đến khi tin tức hắn đạt đến Ma pháp sư cấp 9 được truyền ra đã tạo nên oanh động vô cùng lớn trong học viện Ân Tư Đặc và cả Thần Thánh Đồng Minh.
Lâm Phong bây giờ được xem là thiên tài nghìn năm có một của Thần Thánh Đồng Minh, mới có mười hai tuổi đã đạt đến Cửu cấp Ma Pháp Sư tức là một Đại Ma Đạo Sư, khả năng hắn sẽ đạt đến Thánh Vực và Thần Cấp là vô cùng lớn.
Trong thời gian này, Lâm Phong cũng được Giáo Hoàng Hải Đức Tư cho triệu hồi về Thánh Điện để phong chức cho hắn vào tầng lớp cao tầng trong Giáo hội nhưng Lâm Phong đã xin tạm hoãn vì lý do hắn muốn được lịch luyện ở Ma Thú Sơn Mạch một đoạn thời gian, khi quay trở về hắn mới chính thức nhậm chức từ Giáo đình.
Ma Thú Sơn Mạch là đệ nhất sơn mạch của Ngọc Lan đại lục, nằm ở phía Đông Nam Học viện Ân Tư Đặc, nơi đây là một dãy sơn mạch vô cùng rộng lớn kéo dài từ nam ra bắc, chia đại lục Ngọc Lan ra làm hai nửa.
Lâm Phong hướng Ma Thú Sơn Mạch tiến bước, hắn cũng không vội nên di chuyển rất thông thả, tận dụng cơ hội thăm thú cảnh vật xung quanh.
Đi được một ngày, Lâm Phong đã đi đến một vùng hoang mạc, xung quanh tĩnh mịch, không một bóng người. Bỗng nhiên có một loạt ánh sáng xanh lóe lên rồi hàng chục mũi tên không biết từ đâu bay với tốc độ kinh khủng về phía Lâm Phong.
“ Đùng... đùng... đùng...”
Một vòng sáng màu xanh bao lấy cả thân hình Lâm Phong, các mũi tên đánh thẳng lên bề mặt vòng sáng phát ra những tiếng đì đùng đinh tai nhức óc. Tất cả mũi tên đã bị gãy nát nhưng vòng sáng vẫn không hề bị hề hấn gì.
Đây chính là phép Phong Thuẫn của Lâm Phong tự sáng chế, nó sẽ tự động khởi động khi có ngoại vật tấn công.
Lâm Phong nhìn lại thì thấy một đám khoảng ba mươi mấy tên Phong hệ cung tiễn thủ ở khoảng cách hai trăm thước đang ra sức phát động tấn công lần hai. Lâm Phong mỉm cười, búng tay một cái, hô lên: “ Viêm trận”
Ở dưới chân từng người Phong hệ cung tiễn thủ bỗng bất ngờ xuất hiện một đồ án màu đỏ rồi nhanh như chớp từng con hỏa long từ dưới đất trồi lên há họng nuốt sống từng người một. Đám người Phong Tiễn thủ hét lên thảm thiết, chỉ trong chốc lát đã bị cháy thành tro tàn.
Đây gọi là Viêm Trận, Ma pháp Hỏa hệ do Lâm Phong tự sáng chế, chiêu này lợi hại ở chỗ khi đã bị Lâm Phong dùng tinh thần lực định vị thì cho dù chạy đi đâu cũng bị Hỏa Long nuốt sống. Tinh thần lực của Lâm Phong thì cường đại vô cùng, hắn có thể định vị lên đến hàng chục dặm. Đám cướp Phong hệ cung tiễn thủ đúng thật là xúi quẩy khi gặp phải Ma pháp sư như Lâm Phong.
Hai ngày sau, Lâm Phong cũng đi đến Ma Thú Sơn Mạch, nơi đây cây cối mọc um tùm, cỏ dại xum xuê cao đến hơn nửa thân người, những bụi gai mọc thành từng đám dày đặc, những cây cổ thụ to lớn mọc sừng sững, dây leo chằng chịt khắp nơi.
Lâm Phong thông thả rảo bước, hắn đã mở ra thần thức bao quát hàng chục dặm xung quanh đây. Trong phạm vi thần thức, không có một con Ma thú hay sinh vật nào có thể thoát khỏi sự sinh sát của hắn, cho dù có phi thân, ngụy trang hay là độn thổ.
Bước chân Lâm Phong ngày càng tiến sâu vào Ma Thú Sơn Mạch. Mấy tuần qua, hắn đã tiêu diệt hàng chục Ma thú cấp 7 để thu lấy ma hạch, những ma thú cấp thấp dưới cấp 7, hắn sẽ không bao giờ chủ động giết, ngoại trừ có ý định tấn công hắn.
Trong mấy tuần qua, Lâm Phong đã thấy qua rất nhiều vụ giết người cướp tài sản trong sơn mạch, trong đa số trường hợp hắn đều ra tay tru diệt kẻ thủ ác nhưng hắn tuyệt nhiên không bao giờ hiện thân.
Hai tháng sau, Lâm Phong đã tiến vào Mê vụ sơn cốc vùng sâu nhất trong Ma Thú Sơn Mạch. Hắn lúc này đã bước vào Thánh Vực nên di chuyển bằng cách phi hành ở trên không, linh hồn lực của Lâm Phong bây giờ đã cường đại tương đương với Trung Vị Thần, thần thức phạm vi trải rộng khắp Ma Thú Sơn Mạch. Tuy nhiên Lâm Phong vẫn cố ý duy trì thần thức trong khoảng chục dặm để khỏi gây kinh động đến Chủ Thần trên hành tinh này.
Lâm Phong nhanh chóng định vị được hàng chục con Ma thú cấp 8, chỉ trong một ý niệm, hàng chục con Ma Long cấp 8 đã chết vì trúng phải Tinh thần công kích, đỉnh đầu bọn chúng lần lượt nổ tung, từ bên trong đại não rơi ra từng viên Ma hạch đủ loại màu sắc, hướng phía Lâm Phong bay tới.
“ Phát hiện được ngươi rồi nhé, Thánh Vực Ma Thú, muốn trốn hả?”
Phi hành thêm một đoạn, Lâm Phong thần thức phát hiện ra một con Thánh vực Ma thú Lôi Long. Tinh thần lực quét qua, con Lôi Long bỗng cảm thấy một nổi sợ hãi từ trong linh hồn, biết là có cường giả đang dò xét, nó liền lập tức biến thành nhỏ lại rồi bỏ chạy nhanh chóng. Nếu là bình thường nó đã thoát một cách an toàn nhưng hôm nay lại gặp phải Lâm Phong.
“ Phục tùng ta hay là chết?” Lâm Phong thả ra linh hồn lực cường đại tập trung trấn áp Lôi Long linh hồn.
Con Lôi Long giãy giụa một hồi thì dừng lại, thân thể biến lại dài hơn trăm thước, quỳ rạp xuống đất.
“ Chủ nhân, thuộc hạ xin phục tùng ngài”
“ Rất tốt, từ đây ta đặt tên ngươi là Tiểu Lôi, nếu phục vụ tốt, ta sẽ cho ngươi đạt đến Thần cấp. Nếu phản bội thì chỉ một ý niệm của ta, ngươi sẽ linh hồn tan vỡ mà chết” Lâm Phong bay đến đứng trên lưng Lôi Long rồi đánh ra một linh hồn ấn ký vào trong đầu của Lôi Long.
“ Dạ, thuộc hạ nguyện trung thành với chủ nhân suốt đời” Lôi Long cung kính nói.
“ Tốt rồi, bây giờ ngươi với ta sẽ đi tìm thêm một con Thánh Vực Ma thú nữa, ta muốn có phần quà tặng cho cha của ta” Lâm Phong ngồi trên lưng Lôi Long, hướng Lôi Long phi hành sâu hơn vào Mê vụ sơn cốc.
Sáng hôm sau, tại Phân Lai thành.
Trên bầu trời Phân Lai thành bỗng nhiên xuất hiện hai con Ma thú vô cùng to lớn, dài hơn trăm thước đang phi hành tiến đến.
Đứng trên tường thành, bọn lính gác hoàn toàn ngây người.
“ Đội trưởng, đó là cái gì vậy?” một tên lính còn ngơ ngác hỏi.
“ Lăng không phi hành, là... là Thánh Vực Ma thú, là Thánh Vực Ma thú,... cấp báo, cấp báo... có Thánh vực Ma thú tấn công” tên đội trưởng hô lớn, ánh mắt vô cùng sợ hãi.
Đám dân chúng ở gần cửa thành thấy cảnh tượng đó cũng hét lớn rồi vội vã bỏ chạy vào sâu trong thành, chỉ trong phút chốc đã kinh động khắp cả tòa thành Phân Lai.
“ Mọi người không cần sợ hãi, không cần sợ hãi, ta là Khắc Lôi, thuộc Quang Minh Giáo Đình, hai con Thánh Vực Ma thú này là thuộc hạ của ta, không có nguy hiểm gì cả”.
Bỗng nhiên một âm thanh vang vọng khắp cả tòa thành, dân chúng trong thành nghe được thanh âm đó từ từ giảm bớt sợ hãi, không còn náo động.
Đám lính canh gác trên tường thành cũng đã thấy được có người ngồi trên lưng của hai con Ma thú nên cũng yên tâm phần nào.
“ Ngươi có thấy người ngồi trên con Ma Long đó không? Đó là ngài Khắc Lôi, đó là ngài Khắc Lôi” một tên lính chỉ chỏ hai con Ma thú, lớn giọng nói.
“ Có phải là Siêu cấp thiên tài Khắc Lôi của Quang Minh Giáo Đình không?”
“ Không phải nghe nói ngài ấy là Cửu cấp Ma Pháp Sư thôi sao, có thể thu phục Thánh Vực Ma thú chỉ có thể là Thánh Vực cường giả mà thôi”
“ Không thể tin được, ngài Khắc Lôi đã là Thánh Vực cường giả”
“ Mau báo cho Khắc Lai Đức Bệ hạ”
Hai con Ma thú to lớn nhanh chóng bay vào trong thành rồi từ từ đáp xuống tại Quảng Trường Phân Lai thành. Từ trên lưng Thánh Vực Ma thú Lôi Long, một người thiếu niên ánh tuấn với mái tóc vàng óng, thân mặc lam sắc trường bào phiêu phù bay xuống mặt đất.
Người thiếu niên này chính là Lâm Phong. Ngày hôm qua, sau khi thu phục Lôi Long, Lâm Phong tìm kiếm một hồi thì phát hiện ra một con Thánh Vực Hoàng Kim Long, con Ma thú này cũng bị Lâm Phong dùng linh hồn lực thu phục nhanh chóng. Xong xuôi đâu đấy, Lâm Phong quyết định quay về Phân Lai thành.
Danh sách chương