Ngọc Lan lịch, ngày 1 tháng 2 năm 10010, hôm nay chính là ngày cử hành hôn lễ giữa Lâm Lôi và Địch Lỵ Á tại Vương thành Ba Lỗ Khắc của Vương quốc Ba Lỗ Khắc vừa mới thành lập. Vương quốc Ba Lỗ Khắc là tập hợp của nhiều công quốc tại Hỗn Loạn Chi Lĩnh, Lâm Lôi cùng người thân và bằng hữu của hắn đã thành lập nên vương quốc này, lấy theo tên của gia tộc Ba Lỗ Khắc.

Ngay tại đại điện lúc này có rất nhiều thượng khách đến từ Tứ Đại đế quốc.

“Lâm Lôi bệ hạ, ta thay mặt La Áo đế quốc hoàng đế xin gửi đến người lời chúc phúc chân thành nhất” một vị trung niên cung kính nói với Lâm Lôi.

Lâm Lôi tay bưng chén rượu, bên cạnh Địch Lỵ Á khoác tay hắn, hai người cùng cười rồi nâng chén.

“ Lâm Lôi, chàng tựa hồ rất mệt hả” Địch Lỵ Á khẽ nói.

“ Được mà” Lâm Lôi gượng cười nói, hắn vốn không thích tiếp nhiều khách nhưng hôm nay lại là ngày hôn lễ của hắn nên hắn không thể lùi bước.

“ Vậy đi, thiếp sẽ giúp chàng ứng phó những vị khách địa vị bình thường” Địch Lỵ Á cười tươi nói.

“ Lâm Lôi, phải vui vẻ lên chứ!, hôm nay là ngày thành hôn của con mà, con lấy được Địch Lỵ Á là tốt phước lắm đó” Đức Lâm Kha Ốc Đặc cười khà khà nói.

“ Đức Lâm Gia gia, đã mười năm rồi, mối thù cho cha mẹ con vẫn chưa trả được, làm sao mà con cảm thấy thanh thản được” Lâm Lôi trong lòng nói.

“ Con đúng là ngốc mà, chuyện gì ra chuyện ấy chứ, đừng có làm bộ mặt đó, tội nghiệp Địch Lỵ Á đã chờ con mấy năm nay” Đức Lâm Kha Ốc Đặc vỗ vỗ trán nói.

“ Con biết rồi, Đức Lâm gia gia”

“Ngọc Lan đế quốc Đại Đế Ti môn hạ, ba vị đệ tử đến”

Lâm Lôi và Địch Lỵ Á lập tức ra nghênh đón, một trong ba người chính là Địch Khắc Tây, anh trai của Địch Lỵ Á.

“Lâm Lôi, ngươi cuối cùng cũng không làm cho muội muội ta phải thất vọng ha” Địch Khắc Tây vỗ vai Lâm Lôi cười nói.

Lâm Lôi cũng mỉm cười, hắn thấy người anh rễ này hôm nay cũng rất dễ gần.

“Băng Tuyết Nữ Thần điện Thánh nữ đến”

“Đức Tư Lê đại nhân đến”

Lâm Lôi, Địch Lỵ Á nhanh chóng ra đón tiếp.

“ Lâm Lôi, ta nghe nói ngươi vẫn đang tìm cách ám sát Thống Đốc Khắc Lai Đức tiểu Bang Phân Lai của Khắc Lôi Đế Quốc phải không?” Đức Tư Lê kéo Lâm Lôi đến một góc nói.

“ Đúng vậy, chưa giết được tên Khắc Lai Ân đó để trả thù cho cha mẹ, ta sẽ không dừng lại” Lâm Lôi nắm chặt bàn tay, ánh mắt đầy thù hận.

“ Nếu vậy ta cũng không khuyên gì thêm, nhưng ngươi nên nhớ Đế Quốc Khắc Lôi hiện tại đã trở thành bá chủ của Ngọc Lan Đại Lục. Họ có đến 3 vị Thần Cấp cường giả, Hoàng Đế Khắc Lôi nghe nói mạnh hơn nhiều so với Võ Thần Aó Bố Lai Ân và Đại Tế Ti, ngay cả Đế Lâm và Hi Tắc, hai vị Thần cấp cường giả cũng phải phục tùng dưới trướng của hắn” Đức Tư Lê nghiêm túc nói.

“ Dưới trướng của hắn Thánh Vực cao thủ hiện nay đã gần trăm vị, đủ sức quét sạch cả Ngọc Lan Đại lục này, Liên Minh Tứ Đại Đế Quốc chẳng là gì so với lực lượng này đâu”



“ Ta đã quyết định, ngài không cần phải khuyên nhiều” Lâm Lôi lạnh lùng nói.

“ Lâm Lôi, ta thấy ngươi hiện tại cứ cố gắng tu luyện, không cần hấp tấp, đợi đến khi đạt được Thần cấp thì việc trả thù có thể thành” Đức Tư Lê vỗ vai Lâm Lôi nói.

“Ngọc Lan đế quốc đặc sứ đến”

Người vừa mới đến là Kiều Trì, Lâm Lôi không nói chuyện với Đức Tư Lê nữa, đi lên đón tiếp Kiều Trì.

“Lão nhị” Lâm Lôi mỉm cười tiến đến.

“A, Lâm Lôi bệ hạ vĩ đại, ta Kiều Trì đại diện cho hoàng đế bệ hạ ta... ô” Lâm Lôi vỗ vai Kiều Trì, làm hắn không nói được hết câu.

“ Được rồi, theo ta đi gặp lão tứ đi” Lâm Lôi nói.

“ Lão tứ”

“ Lão nhị”

“Ha ha, lão nhị, lão tam, lão tứ, lão đại của các ngươi tới rồi đây” Da Lỗ cũng vừa mới đến.

Bốn huynh đệ tay bắt mặt mừng, đã mười năm trôi qua, đây là lần đầu tiên bốn người cùng tề tụ.

“ Tình huynh đệ thật cảm động, làm ta muốn rơi nước mắt” một vị trung niên nam tử mặc trường bào rộng thùng thình đột ngột xuất hiện giữa đại điện, tay hắn đang cầm một ly rượu đưa lên miệng nhấm nháp.

“ Ừ, cũng không tệ” vẻ mặt hắn cực kỳ hưởng thụ.

Lâm Lôi nghe hắn nói thì quay lưng nhìn lại.

“ Hi Tắc đại nhân?”

“ Ừ, chào Lâm Lôi, mới có mấy năm thôi mà đã là quốc vương một nước rồi há ” Hi Tắc cười nói, ánh mắt đầy thâm thúy.

“ Làm cho Hi Tắc đại nhân chê cười rồi” Lâm Lôi âm thầm đổ mồ hôi lạnh, vị này là Thần Cấp cường giả của Đế Quốc Khắc Lôi, không biết hắn đến đây có mục đích gì.

“ Chắc ngươi đang muốn biết ta hôm nay đến đây làm gì có phải không?” Hi Tắc cười phóng túng nói.

“ Mong được Hi Tắc đại nhân chỉ bảo” Lâm Lôi đáp.

“ Cũng không có gì, ta đến đây để nói cho ngươi hai tin tức mà thôi” Hi Tắc lơ đãng nói.

“ Tin tức gì?” Lâm Phong vội hỏi.

“ Tin tức đầu tiên là về mẹ của ngươi, tin còn lại là về Chúng Thần Mộ Địa”

“ Ngươi nói xem” Lâm Lôi nổi lên sát ý.

“ Sát ý còn kém quá, xem ta này” Hi Tắc nói xong sát lục trên thân thể bỗng phóng xuất ra ngoài, mọi người đang dự tiệc cưới cảm thấy một cỗ sát lục khủng bố bao trùm lấy họ, tiếng kêu thất thanh vang lên.

“ Đủ rồi, Ngài Hi Tắc, xin mời theo ta vào phòng nói chuyện” Lâm Lôi gằn giọng nói.

“ Được thôi” Hi Tắc cười nói, cỗ sát lục khủng bố từ từ tan biến.

“ Hi Tắc” Băng Tuyết Nữ thần La Toa Lỵ phát hiện ra Hi Tắc vội vã kêu lên.

Hi Tắc nhìn La Toa Lỵ cũng không biết nói gì chỉ cười ngây ngô.

“ Đã đạt tới Thần cấp rồi mà còn như thế này” La Toa Lỵ đôi mắt ươn ướt nhìn Hi Tắc.

“ La Toa Lỵ, nàng cứ làm chức Thánh Nữ của nàng không phải tốt hơn sao? Ta vốn là một kẻ lãng tử, hay lang bạc, nơi nào có vui vẻ là đến, nơi nào có hưởng thụ là đi” Hi Tắc vẫn gắng gượng cười.

“ Hi Tắc, ngươi là một đại sắc quỷ” Băng Tuyết nữ hoàng La Toa Lỵ đuổi đến Hi Tắc.

“ Lâm Lôi, ta cũng không tiện nói nhiều với ngươi. Đây là thư do Hoàng Đế Khắc Lôi nhờ ta đưa cho ngươi, tin tức của mẹ ngươi cũng ở trong này, ta đi đây” Hi Tắc quẳng cho Lâm Lôi phong thư thì ba chân bốn cẳng bỏ chạy khỏi đại điện, phía sau hắn La Toa Lỵ đang đuổi theo.

Lâm Lôi trong lòng đau đớn, cầm phong thư trên tay, phong thư có dấu niêm phong ấn ký hình rồng, triện bốn chữ Khắc Lôi Hoàng Đế.

Lâm Lôi không kìm nén nổi nữa lập tức mở thư ra xem, sau khi xem xong sắc mặt hắn đã tươi tỉnh trở lại.

“ Không ngờ được linh hồn của mẹ ngươi lại đang ở trong tay của Quang Minh Chủ Thần, dưới bộ dạng Thiên Sứ. Lâm Lôi, ngươi hãy cố gắng lên” Khắc Lâm Kha Ốc Đặc thở dài nói.

“ Đức Lâm gia gia, con đã biết” Lâm Lôi nghẹn ngào nói.

“ Trong thư tên Khắc Lôi đó có đề cập đến Chúng Thần Mộ Địa, quả thật không thể tưởng tượng nổi” Đức Lâm Kha Ốc Đặc rùng mình một cái.

“ Con vẫn không hiểu tại sao tên Khắc Lôi đó lại cho con biết nhiều như vậy, còn hướng dẫn con cách tu luyện huyền ảo pháp tắc, hắn đang có âm mưu gì” Lâm Lôi nghi vấn hỏi.

“ Theo kinh nghiệm của ta, những điều trong thư này có khả năng là thật, tên Khắc Lôi đó đã là Thần Cấp cường giả, ta không nghĩ hắn rảnh rỗi đi lừa con làm gì” Đức Lâm Kha Ốc Đặc nói.

“ Cũng hy vọng là vậy” Lâm Lôi cảm thán nói.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện