“ Được rồi, Khắc Lôi, ngươi có thể cho ta biết làm sao ngươi tu luyện nhanh như vậy không, ngươi mới có tí tuổi thôi mà, người ta thật tò mò đó nha” Tử Vong chúa tể kéo tay Lâm Phong cười nói.

“ Thưa đại nhân, Khắc Lôi vận khí tốt nên cảm ngộ pháp tắc và huyền ảo hơi nhanh hơn người thường, cũng vì vậy nên đạt được Đại Viên Mãn khá sớm” Lâm Phong thành thật nói.

“ Cũng chỉ có lý do đó thôi? Ta chưa từng thấy người giống như ngươi trong vô số vị diện à nha” Tử Vong chúa tể mỉm cười làm xuất hiện hai lúm đồng tiền xinh xắn.

“ Cũng chỉ vậy thôi thưa đại nhân” Lâm Phong mỉm cười nói.

“ Khắc Lôi, ta cảm thấy thực lực của ngươi không chỉ như vậy, có dịp chúng ta luận bàn một chút” Hủy diệt chúa tể vỗ vai Lâm Phong cười nói.

“ Ngươi đó, thật sự quá háo chiến” Vận mệnh chúa tể vuốt râu cười cười.

“ Ha ha ha, ngươi biết tính ta rồi mà, sẵn tiện đây ta cũng báo cho ngươi biết, ta mới sáng tạo ra một tuyệt chiêu mới, vô cùng mạnh. Chờ thời điểm phù hợp ta sẽ luận bàn với ngươi” Hủy diệt Chúa tể cười lớn.

“ Ô Đặc Lôi Đức, ngươi vẫn chưa từ bỏ sao?” Vận mệnh chúa tể ôn tồn nói.

“ Sao lại từ bỏ, rồi ngươi sẽ thấy ai mới là người lợi hại nhất” Hủy diệt chúa tể gầm lên.

“ Hai người các ngươi vẫn luôn như vậy, nhưng bất quá ta thích” Tử Vong chúa tể cười hì hì nói.

“ Khắc Lôi, ta nghe nói ngươi đã tìm được một kiện Sinh Mạng Chí cao thần tín vật có phải không?” Sinh Mạng Chúa tể nở nụ cười mê hồn nhìn Lâm Phong nói.

“ Thưa đại nhân, quả đúng như vậy” Lâm Phong thành thật nói.

“ Ta cũng không vòng vo nữa, Khắc Lôi, ngươi có nguyện ý trao đổi tín vật ấy với ta không, ta sẽ không để ngươi chịu thiệt đâu?” Sinh Mạng Chúa tể vẫn tiếp tục câu dẫn lấy Lâm Phong.

“ Vi Vi Á, ngươi thật xấu nha, lại giở trò ấy với tiểu Khắc Lôi” Tử Vong chúa tể mỉm cười nhìn hai người nói.

“ Đại tỷ, tỷ đừng phá chuyện tốt của muội, Khắc Lôi, ý ngươi thế nào?” Vi Vi Á cười

tươi như hoa nói.

“ Đa tạ hảo ý của đại nhân, nhưng tại hạ sẽ không trao đổi, bởi vì tại hạ đã may mắn kiếm được kiện thứ 2 Tín vật chí cao thần, chỉ cần một kiện nữa là đủ số lượng Sinh Mạng Chí cao thần yêu cầu” Lâm Phong nghiêm túc nói.

Các vị Chúa tể nghe Lâm Phong nói vậy thì vô cùng kinh ngạc, trong ánh mắt nhìn Lâm Phong không dấu vẻ hâm mộ cùng tham lam.

“ Ngươi nói là thật?” Vi Vi Á nghi hoặc hỏi.

“ Dạ vâng thưa đại nhân” Lâm Phong gật đầu.

“ Ài, ngươi thật là may mắn quá mức, thôi đành vậy” Vi Vi Á cảm thán nói.

“ Khắc Lôi, hai kiện Sinh mạng chí cao thần tín vật quả thật làm cho ta động tâm, nhưng nếu ngươi không đồng ý đổi thì ta cũng không mặt dày mà cướp đoạt, ngươi yên tâm” Tử Vong chúa tể khảng khái nói.

Lâm Phong cảm thấy Tử Vong và Sinh Mệnh chúa tể rất có hảo ý với hắn nên cười nói: “ Đa tạ hai vị đại nhân”

“ Khắc Lôi, ngươi cứ yên tâm, ta sẽ không có chủ động đánh cướp ngươi đâu” Hủy Diệt chúa tể cười khà khà vỗ vai Lâm Phong.



“ Ha ha, ta cũng giống như ba người bọn họ” Vận mệnh chúa tể Áo Phu vuốt râu cười nói.

“ Đa tạ” Lâm Phong lễ độ nói, thật ra nếu bốn người có hợp lực để đối phó hắn thì hắn vẫn dễ dàng tránh thoát. Tử Vong Chúa tể, Sinh Mệnh Chúa tể, Hủy Diệt Chúa tể đã xa xa không phải là đối thủ của hắn, hắn chỉ e ngại một người đó là lão giả Áo Phu mà thôi.

“ Nếu không có chuyện gì khác ta quay về Minh giới đây, Khắc Lôi, nếu ngươi rãnh tới Minh giới chơi, ta luôn chào đón” Tử Vong Chúa tể hướng Lâm Phong cười nói.

“ Khắc Lôi, Sinh Mệnh thần giới luôn đón chào ngươi” Sinh Mạng chúa tể cười mê hồn nói.

“ Đa tạ hảo ý của hai vị đại nhân, nhưng hiện tại Khắc Lôi có một việc muốn làm rõ với Quang Minh chúa tể” Lâm Phong cười nói.

Các Chủ thần nghe vậy thì xì xầm bàn tán, bọn họ đang chờ có trò vui để xem.

“ Ngươi muốn thế nào, Khắc Lôi?” Quang minh chúa tể Áo Cổ Tư Tháp vẫn phong khinh vân đạm cười nói.

“ Áo Cổ Tư Tháp, ta muốn chiến đấu với ngươi một trận, ta lấy hai kiện Chí cao thần tín vật ra đặt cược. Nếu ngươi thắng, hai kiện Chí cao thần tín vật này sẽ là của ngươi, ngược lại ngươi thua thì phải đáp ứng ta một cái điều kiện và xóa bỏ cừu oán với Bối Lỗ Đặc. Ngươi thấy thế nào?” Lâm Phong vừa nói vừa lấy ra Chín Khối Linh Châu và Hồng Lăng Tinh Toản.

“ Qủa thật là Sinh Mệnh Chí cao thần tín vật, ta nhận ra khí tức sinh mệnh quen thuộc từ chúng” Sinh Mệnh chúa tể thốt lên.

Áo Cổ Tư Tháp không còn thể hiện vẻ phong khinh vân đạm như trước, ánh mắt không dấu được vẻ tham lam khi nhìn thấy hai kiện chí cao thần tín vật trên tay Lâm Phong.

“ Được, rất tốt, ta đáp ứng ngươi, Khắc Lôi. Chúng ta đi vào không gian loạn lưu thế nào?” Áo Cổ Tư Tháp nghiêm túc nói.

“ Được thôi” Lâm Phong gật đầu đồng ý, hắn biết Áo Cổ Tư Tháp muốn tạo ưu thế cho bản thân khi đấu ở không gian loạn lưu nhưng hắn không quan tâm.

Áo Cổ Tư Tháp đưa tay chém một cái vào không gian trước mặt, một cái thông đạo rộng lớn xuất hiện, đó là một cái khe không gian. Sau đó hắn nhanh chóng bay vào bên trong.

Lâm Phong thấy vậy cũng nhanh chóng bay theo, tứ đại quy tắc chúa tể và các vị Chủ thần khác cũng lần lượt theo vào, sau đó cái khe không gian liền tiêu tán.

Trong không gian loạn lưu, hai thân ảnh đang đứng sừng sững nhìn nhau, xung quanh là hơn sáu mươi thân ảnh đang đứng từ xa quan sát, đứng gần nhất là Tứ đại Quy tắc chúa tể và sáu vị pháp tắc chúa tể.

“ Khắc Lôi, ta biết ngươi rất tự tin nhưng hôm nay ngươi chọn nhầm đối tượng rồi, hai kiện Chí cao thần tín vật xem như đã thuộc về ta” Áo Cổ Tư Tháp cười cợt nhìn Lâm Phong.

“ Thật vậy sao? Ta lại nghĩ ngươi nói hơi sớm” Lâm Phong mỉm cười nói.

Áo Cổ Tư Tháp biến ra Chủ thần khí là một thanh kiếm ánh sáng, hướng đỉnh đầu Lâm Phong chém xuống.

“Ầm”

Thanh kiếm chưa đến đỉnh đầu Lâm Phong thì đã bị bàn tay phải của Lâm Phong chụp cứng lại.

“ Rắc” Lâm Phong bóp chặt bàn tay, thanh gươm ánh sáng lập tức bị vỡ nát. Áo Cổ Tư Tháp thấy vậy thì lập tức lùi lại.

“ Thật lợi hại, tay không bóp nát Chủ thần khí” không ít Chủ thần cảm thán khi quan sát được diễn biến vừa xảy ra. Ngay cả Tứ đại Quy tắc Chúa tể cũng ngạc nhiên không kém.

“ Không tệ, nhưng lần này ngươi còn đỡ bằng tay được nữa không?” Áo Cổ Tư Tháp vừa nói vừa xuất ra một thanh kiếm quang mang rạng rỡ, đó là Chí Cao Thần Kiếm.

Lâm Phong không trả lời, Áo Cổ Tư Tháp mỉm cười hướng đỉnh đầu Lâm Phong chém xuống, khí thế vô cùng cường hãn.

“ Oành...”

Áo Cổ Tư Tháp không biết vì sao bay ngược ra sau cả vạn dặm, khi quay trở lại biểu hiện vô cùng chật vật. Tuy Chí Cao Thần kiếm nắm chặt trên tay nhưng trên miệng Áo Cổ Tư Tháp đã chảy ra một dòng máu đỏ tươi.

Lâm Phong vẫn bình thản đứng đó, hai tay nắm sau lưng, ra vẻ không có vấn đề gì. Các Chủ thần quan sát đều ngạc nhiên vô cùng, không biết Lâm Phong đã ra chiêu như thế nào mà làm Áo Cổ Tư Tháp bị thương.

“ Thời không pháp tắc?” Áo Phu ánh mắt âm trầm lộ vẻ nghi hoặc.

“ Ta có cảm giác thời không như bị cố định lại, thật quỷ dị” Hủy Diệt chúa tể thốt lên.

“ Vi Vi Á, ngươi cũng có cảm giác như vậy phải không?” Tử Vong chúa tể nghi hoặc hỏi Sinh Mệnh chúa tể đang đứng kế bên.

“ Đúng vậy, cảm giác đó giống như vùng không gian quanh đây bị cố định lại vậy, đây là thiên phú thần thông của hắn sao?” Sinh Mệnh chúa tể vẻ mặt không dám tin nói.

“ Hỗn đản, ngươi đã làm gì?” Áo Cổ Tư Tháp gầm thét.

“ Chúng ta đang giao chiến mà ngươi hỏi ta làm gì, thật tức cười” Lâm Phong nhàn nhạt nói.

“ Đáng chết” Áo Cổ Tư Tháp hét lên rồi hướng Lâm Phong chém tới, tốc độ, lực lượng điều cường đại hơn trước cả trăm lần.

“ Oành...”

Các vị Chúa tể cố gắng quan sát xem sẽ phát sinh chuyện gì thì chỉ thấy Áo Cổ Tư Tháp đã nằm phiêu phù trong không gian loạn lưu, toàn thân bị đánh tan nát, vô cùng thảm hại.

“ Ta nhận thua” Áo Cổ Tư Tháp yếu ớt mở miệng nói, trên miệng chảy ra ồ ạt máu tươi, rõ ràng hắn đã bị thương rất nặng.

“ Thiên phú thần thông này thật kinh khủng, ta nghĩ ta cũng không đỡ nổi” Hủy Diệt chúa tể thẳng thắn nói, hắn chỉ biết một cách mơ hồ là Thời không bị cố định lại nhưng chân chính như thế nào thì lại không biết, vì thế không cách nào phá giải.

Áo Phu âm trầm nhìn Áo Cổ Tư Tháp nằm phiêu phù trong không gian loạn lưu, không ai biết hắn đang suy nghĩ gì.

Các vị Pháp tắc Chúa tể quan sát cảnh tượng trên thì âm thầm hít một ngụm khí lạnh, mọi toan tính đánh cướp hai kiện Chí cao thần tín vật đều từ bỏ sạch sẽ.

Lâm Phong vẫn bình thản đứng sừng sững tại không gian loạn lưu dường như không có gì có thể tác động đến hắn.

Áo Cổ Tư Tháp thật ra đã bị Lâm Phong công kích hàng triệu lần nhưng không hề hay biết, cứ mỗi lần hắn tấn công là bị Lâm Phong dùng chiêu Đóng Băng Thời Không để trói buộc lại, rồi bị nắm đấm cứng rắn hơn Chủ Thần khí công kích cả triệu lần trong thời gian 5 giây. Lâm Phong đã cố ý không dùng dung hợp Chủ thần lực để công kích nếu không thì Áo Cổ Tư Tháp đã chết từ lâu.

Một lúc sau Áo Cổ Tư Tháp đã có thể đứng dậy, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Lâm Phong.

“ Mọi ân oán của ta với Bối Lỗ Đặc từ nay xóa bỏ, điều kiện còn lại của ngươi là gì?” Áo Cổ Tư Tháp nhàn nhạt nói.

“ Ta vẫn còn chưa nghĩ ra, khi nào nghĩ ra ta sẽ nói cho ngươi biết” Lâm Phong ôn tồn nói.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện