Nghe được cái này thanh âm, Hắc Phong trong mắt hiện lên một đạo hàn quang, bởi vì hắn nghe được thanh âm này là của ai, người này chính là mười ngày trước ly khai Thiên Hạ Hội Bộ Kinh Vân.

“ Vân sư huynh”

“ Vân sư đệ”

Nhiếp Phong, Tần Sương hai người lập tức nhận ra Bộ Kinh Vân thanh âm, tiếp đó liền thấy Bộ Kinh Vân từ ngoài cửa đi vào.

“ Bộ Kinh Vân, lần trước đại ca ta đã tha cho ngươi một mạng, bây giờ ngươi lại dám tới quấy rối” Đoạn Lãng ánh mắt băng lãnh bước ra chặn đường Bộ Kinh Vân.

“ Vân sư đệ, hôm nay ngày vui của Quân sư, đừng làm bậy, có gì chờ qua ngày hôm nay hãy nói” Tần Sương thấy sắp phát sinh chuyện không ổn thì vội tiến đến Bộ Kinh Vân khuyên.

“ Vân sư huynh, Sương sư huynh nói đúng, huynh không được quấy rối quân sư hôn lễ” Nhiếp Phong cũng vội khuyên.

Bộ Kinh Vân căn bản không quan tâm đến lời nói của đám Nhiếp Phong, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm Khổng Từ mở miệng nói.

“ Ta đã hứa sẽ dẫn nàng rời đi, Khổng Từ, đi theo ta đi”

“ Vân thiếu gia, xin lỗi, ta giờ đã là người của Phong ca, ta không thể đi theo huynh” Khổng Từ mím môi, khẽ gật đầu nói.

“ Cái gì?” Bộ Kinh Vân ánh mắt băng lãnh nhìn về phía Hắc Phong.

“ Bộ Kinh Vân, ta đã tha cho ngươi một lần, nhưng ngươi lại tính nào tật nấy muốn đoạt nữ nhân của ta ngay trong ngày hôn lễ, chuyện này ta tuyệt đối không để yên cho ngươi” Hắc Phong ánh mắt lạnh lùng nhìn Bộ Kinh Vân nói.

“ Đây là chuyện gì xảy ra?”

“ Nghe nói vị này Bộ Kinh Vân lúc đầu cũng là Hùng Bá đệ tử, nhưng không biết nguyên nhân gì cùng Hùng Bá xích mích, bị trục xuất Thiên Hạ Hội, hiện tại xem ra, chắc có liên quan đến vợ của Quân sư”

“ Đừng nói bậy, các ngươi không muốn sống hả, chúng ta chỉ yên lặng mà nhìn là được”

Tất cả tân khách thấy diễn biến xảy ra thì vô cùng nghi hoặc nhưng chỉ dám yên lặng quan sát, không dám nói lời nào.

“ Bang chủ, Bộ Kinh Vân nhiều lần kiếm chuyện với ta, xin Bang chủ cho ta tự mình trừng trị hắn” Hắc Phong nhàn nhạt nói, khí thế mạnh mẽ bạo phát làm cho những tân khách xung quanh vô cùng kinh hãi.

“ Được, Quân sư cứ tự nhiên ra tay, ta muốn xem tên nghiệt đồ này có bản lãnh gì mà dám đến đây cướp cô dâu” Hùng Bá vẫn yên tĩnh ngồi ở chủ vị vuốt râu cười nói.

“ Lãng đệ, Vô Song Kiếm” Hắc Phong ánh mắt nhìn Đoạn Lãng nói.



“ Đại ca, bắt lấy” Đoạn Lãng biết ý liền lấy ra Vô Song Kiếm ném cho Hắc Phong.

“ Khổng Từ, lần này không phải ta muốn ra tay, là do hắn buộc ta, hy vọng nàng hiểu cho ta” Hắc Phong nhận lấy Vô Song Kiếm, ánh mắt nhu hòa nhìn Khổng Từ nói.

“ Ừm” Khổng Từ gật đầu, nàng cũng biết lúc này, Hắc Phong đã không thể nhẫn nhịn được nữa, vì vậy nàng cũng không có đi ngăn cản hắn.

“ Bộ Kinh Vân, hôm nay ngươi là tự tìm đường chết”

Hắc Phong cầm Vô Song Kiếm chỉ về phía trước, vỏ kiếm lập tức bắn nhanh mà ra, mang theo tiếng xé gió chói tai, đánh thẳng về phía Bộ Kinh Vân.

Bộ Kinh Vân vận chưởng gạt ngang, vỏ kiếm trong nháy mắt bị đánh bay ra ngoài văng vào vách tường làm thủng một lỗ lớn.

“ Ngươi dám giành Khổng Từ với ta, ta với ngươi không chết không thôi” Bộ Kinh Vân ánh mắt băng lãnh không có cảm tình nói.

“ Vậy thì chịu chết đi, Thực Nhật Kiếm pháp đệ nhị thức” Hắc Phong trong tay Vô Song Kiếm huy động, từng đạo kiếm khí nóng rực ngưng tụ thành võng kiếm đánh thẳng xuống đầu Bộ Kinh Vân.

Bộ Kinh Vân hừ một tiếng trong tay xuất ra một thanh trường kiếm đón đỡ lấy Vô Song Kiếm.

“ Ầm” một tiếng vang thật lớn, Bộ Kinh Vân lùi lại mấy bước, dưới chân hắn sàn nhà lát bằng đá hoa cơ đã vỡ vụn, tuy nhiên thanh kiếm trên tay hắn vẫn không hề hấn gì.

“ Thanh kiếm đó không tầm thường, vậy mà có thể đỡ được Vô Song Kiếm”

“ Ngươi thấy thanh kiếm này rất giống Vô Song Kiếm không?”

“ Ngươi nói ta mới để ý, quả thật rất giống nha”

Các khách mời xung quanh thấy thanh kiếm trong tay Bộ Kinh Vân có thể đỡ được cả Vô Song Kiếm thì vô cùng kinh ngạc, xì xầm bàn tán.

“ Vô Song Âm Kiếm” Hắc Phong nhìn thấy thanh kiếm Bộ Kinh Vân đang cầm thì nhận ra ngay, đó chính là Vô Song Âm Kiếm, Vô Song Kiếm có tổng cộng hai thanh, Âm và Dương, thanh Vô Song Kiếm hắn đang sử dụng là Vô Song Dương Kiếm. Điều làm Hắc Phong ngạc nhiên là Bộ Kinh Vân đã đạt đến Tiên Thiên Thông Mạch Cảnh trung kỳ và thanh Vô Song Âm Kiếm này hắn lấy từ đâu.

“ Ngươi cũng nhận ra Vô Song Âm Kiếm?” Bộ Kinh Vân cả kinh, lập tức đánh ra một chưởng, trong tay Vô Song Kiếm cũng liền huy động.

“ Thánh Linh Kiếm Pháp, kiếm thứ nhất”

Một chiêu kiếm đơn giản nhưng ẩn chứa biến hóa vô cùng, từng đạo kiếm khí hướng Hắc Phong oanh kích tới.

Hắc Phong liền giơ kiếm đón đỡ, Thánh Linh Kiếm Pháp hắn đã thấy qua, kiếm thứ nhất không thể làm khó được hắn.

“ Tiên Thiên Thông Mạch Cảnh Trung kỳ, Thánh Linh Kiếm Pháp, Vô Song Âm Kiếm, Bộ Kinh Vân quả thật là có vầng sáng của nhân vật chính, vận khí của hắn đúng là nghịch thiên” Hắc Phong âm thầm cảm thán.

Bị Đoạn Lãng, Hùng Bá làm trọng thương, sau đó chẳng những thoát khỏi truy sát của Thiên Trì Thập Nhị Sát, mà còn lấy được Thánh Linh Kiếm Pháp, Vô Song Âm Kiếm, khiến cho thực lực đạt đến Thông Mạch Cảnh Trung Kỳ, nếu không phải vận khí nghịch thiên thì là cái gì.

“ Bộ Kinh Vân, ta thừa nhận ngươi thật sự may mắn, nhưng cho dù là thế, hôm nay ta cũng sẽ giết ngươi” Hắc Phong nhàn nhạt nhìn Bộ Kinh Vân nói.

“ Người chết đó chính là ngươi, không chỉ ngươi, Hùng Bá cũng phải chết dưới tay ta” Bộ Kinh Vân ánh mắt băng lãnh không cảm tình nói.

Từ sau khi học xong Thánh Linh kiếm pháp, Bộ Kinh Vân công lực đại tăng, lòng tin càng là tăng nhiều, hắn cho là mình hiện tại đã không kém gì Hùng Bá, có thể giết chết Hùng Bá.

“ Bộ Kinh Vân, đỡ ta một chiêu này” Hắc Phong chống Vô Song Kiếm xuống đất, từ trong không gian Nghịch Đạo Châu lấy ra Tuyết Ẩm Đao, kể từ khi đánh bại Độc Cô Nhất Phương giả mạo, Tuyết Ẩm Đao được Hắc Phong gửi cho tiểu Nghịch Đạo cất giữ cho đến tận bây giờ.

Hắc Phong tay cầm Tuyết Ẩm Đao, trên thanh đao từng luồng hàn khí tỏa ra làm cho nhiệt độ cả đại điện thấp xuống mấy độ.

“ Ngạo Hàn Lục quyết đệ nhị thức, Băng Phong tam xích”

Hắc Phong thân hình nhảy lên thật cao, lập tức bổ ra một đao bá đạo về phía Bộ Kinh Vân, theo đao này chém xuống, xung quanh thanh đao ba thước lập tức đóng băng, kinh khủng hàn khí trong nháy mắt phát tán ra.

Một hư ảnh đại đao màu xanh dài chừng mười mấy mét hung bạo chém xuống, dường như muốn đem cả đại điện chém thành hai khúc, xung quanh sàn nhà lúc này đã bị bao phủ một màng băng mỏng.

Bộ Kinh Vân nhìn từ trên không chém xuống đại đao, cũng không chịu tỏ ra yếu thế liền thi triển ra kiếm thức biến ảo vô cùng, liên miên không dứt, kinh khủng kiếm khí hướng xung quanh bốn phía bắn thẳng ra.

Từng đạo kiếm khí hư hư thực thực vòng qua đại đao đánh lên người Hắc Phong, nhưng lúc này đại đao đã đến đỉnh đầu của Bộ Kinh Vân.

Hắc Phong mỉm cười, Bộ Kinh Vân đang muốn lấy mạng đổi mạng, nếu như đổi thành người khác chỉ sợ đã sớm thu lại công kích, ngăn cản kiếm khí đánh tới, thế nhưng Hắc Phong không hề sợ hãi, không nghĩ đến sẽ phòng ngự.

“ Oành”

Một đao vô cùng bá đạo của Hắc Phong đã rơi xuống người Bộ Kinh Vân, lúc này Bộ Kinh Vân vội đưa Vô Song Kiếm lên đỡ. Tuy nhiên, hắn chỉ miễn cưỡng chặn lại, hai đầu gối hắn lập tức mềm nhũn, trực tiếp quỳ trên đất, dưới sàn đá hoa cương đã bị vỡ nát vụn.

Cùng lúc đó, Hắc Phong đã bị từng đạo kiếm khí đánh vào thân thể, tuy nhiên hắn không có vẻ gì là bị thương. Nếu đổi lại là người khác thì đã bị những đạo kiếm khí này đánh thủng như cái sàn, nhưng Hắc Phong nhờ được Nghịch Đạo Châu hấp thu hết tất cả kiếm khí xâm nhập thân thể nên vẫn an toàn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện