- Báooooo…. ĐạiTrưởng lão… Điện thờ sinh dị biến, pháp trận trung tâm đã hoạt động trở lại sau một vạn năm…
- Jinx, tuyền tin báo cho trưởng tộc, đồng thời đánh thức mười hai đại phù thủy ngay lập tức.
- Anna, phong tỏa Điện Thờ, ai tự ý rời khỏi… Giết! Chẳng nhẽ số kiếp đích xác là ứng trên Dực Tộc ta…
Lão bà ẩn hiện trong màn hắc vụ liên tục chỉ tay ra lệnh cho các tộc nhân Dực Tộc, điệu bộ chậm chạp ung dung thường ngày đã biễn đi đâu mất, có thể thấy bà ta đang cực kì vội vã.
Trong không khí bỗng xuất hiện mười hai quả cầu điện, từ từ bước ra khỏi đó chính là mười hai thân ảnh khác nhau. Các nàng đều mặc đạo bào màu đen tuyền, sử dụng mạng che mặt vô cùng thần bí.
Tiếp theo các nàng không hề nói lời nào, vô cùng ăn ý đứng xung quanh pháp trận trung tâm kia. Tại đó là một vòng tròn ma pháp có một ngôi sao mười hai cánh đang bốc lên một làn khói xanh huyền ảo. Từ sau lớp mạng che mặt kia không ngừng phát ra những chú ngữ cổ xưa. Những chú ngữ này hòa vào trong không khí và bắt đầu áp súc những làn khói xanh kia trở lại trung tâm trận pháp.
Dần dần xuất hiện một bóng ảnh nam nhân tại chính giữa pháp trận, bóng ảnh này được tạo ra bởi chính làn khói xanh đang được áp súc kia. Cơ thể hắn vô cùng vạm vỡ, mặt vuông chữ điền, trán rộng mày rậm ánh mắt thì nghiêm nghị lạ thường. Từ bóng ảnh đó tỏa ra một luồng uy áp vô hình khiến toàn bộ những tộc nhân Dực Tộc nơi đây phải quỳ xuống hành lễ.
Julia, tộc trưởng Dực Tộc cũng rất nhanh đã đáp xuống cửa Điện Thờ, nàng nhanh chóng tiến vào căn phòng chứa pháp trận trung tâm và quỳ xuống ngay trước mặt bóng ảnh nam nhân kia.
- Dực Thần, người đã tỉnh giấc? Thật lạ là người Nam Nhân này không hề có cánh dơi to lớn tại phía sau, vậy sao có thể là Dực Thần của Dực tộc được? Thấy julia tới, hắn liền nghiêm nghị ra lệnh.
- Đây chỉ là ý niệm còn sót lại của ta, ngươi đẩy nhanh tiến độ thu thập Linh Hồn để bản thể ta có thể thức tỉnh, và đặc biệt chú ý một kẻ cho ta.
- Là hắn?
- Đúng, ta đã quyết định chính xác khi tha cho hắn, hắn có Linh Hồn vô cùng kì dị, rất giống với chủ nhân. Ngươi còn giữ đứa trẻ chứ?
- Vâng thưa Dực Thần tối thượng! Hắn hiện tại hắn vẫn nằm trong Dực Tộc, ngài muốn ta chú ý hắn như thế nào?
- Âm thầm giúp đỡ và bảo vệ hắn, ngươi hãy giữ lại đứa bé và nuôi lớn nó cẩn thận cho ta. Nhớ kĩ phải giữ kín về đứa con này tạo một luật nhân quả cho hắn với Dực Tộc của chúng ta.
Nói xong, thân ảnh nam nhân đó liền tan biến theo làn khói xanh, pháp trận cũng từ từ tắt dần đi ánh sáng trở về trạng thái ban đầu. Duy chỉ có mười hai “đại phù thủy” đang quỳ kia là không bao giờ đứng lên được nữa. Các nàng hi sinh cả mạng sống chỉ để đổi lại vài lời nhắn nhủ ngắn ngủi của vị Dực Thần kia…
Chỉ vài giờ đồng hồ sau, ba thân ảnh Dực Tộc bỗng bí ẩn xuất hiện cùng lúc tại Lang Nhân Tộc, Sư Nhân Tộc và Tinh Linh tộc. Họ đi thẳng vào ngôi nhà trung tâm, nơi mà tộc trưởng ba tộc này đang sinh sống.
….
***
Mặt trời dần xuống núi, vậy đã là ngày thứ năm Thiên Vũ sinh sống tại nơi đây kể từ cái ngày được Truyền Tống đó. Trong căn nhà đá nhỏ có số 211, ba thân ảnh đang dùng bữa và nói chuyện với nhau vô cùng hòa hợp.
- Thiên Vũ, hôm nay muội tới Sư Nhân Tộc bàn bạc về chuyện mua công pháp và nhờ họ huấn luyện chiến sĩ cận chiến. Lần này huynh đoán nhần rồi, thật không thể tưởng tượng được họ có rất nhiều bí kĩ và công pháp vô cùng tốt, hơn nữa cái giá họ đưa ra lại vô cùng rẻ ah. Điều này làm muội có chút nghi ngờ.
- Phu quân, hôm nay muội cũng tới Tinh Linh tộc và được đón tiếp nồng nhiệt vô cùng. Họ cũng có rất rất nhiều bí kĩ và công pháp tốt, dường như họ không hề nghèo khổ như vẻ bề ngoài vậy.
Thiên Vũ nghe vậy cũng nhíu mày suy nghĩ, hắn cũng gặp trường hợp tương tự. “Lang Đạo và Lang Ngọc Linh đón tiếp hắn nồng nhiệt đã đành, nhưng vị Tộc trưởng Lang Nhân Tộc kia thì quen biết gì với hắn mà lại có phần nồng nhiệt hơn cả Lang Đạo? Còn cả hàng trăm công pháp bí kĩ kia Lão Tộc trưởng cứ đẩy cho hắn như là cho không vậy, trên đời có người tốt vậy sao?”
- Đúng là có điều cổ quái, mọi chuyện thuận lợi một cách lạ thường, ta tới Lang Nhân Tộc cũng như vậy. Ta còn phát hiện các tộc lân cận cũng đã nhường lại một phần địa bàn cho ba tộc này, điều này giúp chúng ta có không gian phát triển lớn hơn trước rất rất nhiều ah.
- Đúng là rất cổ quái, nhưng giờ chúng ta cũng chả thể nào tìm ra được cổ quái ở chỗ nào, huynh hiện tại đã là tâm điểm của cả Dực Tộc này, số tiền huynh cầm quá lớn ah, muội sợ có người nổi lòng tham.
- Muội yên tâm, Dực Tộc đã không lấy của ta, thì không ai dám động vào, trừ khi chúng bị thần kinh, muốn bị diệt tộc. Ta hiện tại chính là người của Dực Tộc ahh.
Thiên Vũ vừa nói vừa chỉ vào vết săm hình con hắc bức trên bả vai của mình, cũng là nơi có rất nhiều dẫu răng chằng chịt của cô nàng Huyên Huyên kia.
Thấy hành động này của Thiên Vũ, hai cô nàng cũng đỏ mặt không thôi, tới tận bây giờ hai nàng vẫn còn lo sợ vì con quái vật hình trụ kia của Thiên Vũ. Nhưng hai nàng cũng có biết đâu sau đêm hôm kia, hắn cũng đã bị “vắt kiệt”, tiểu đệ đệ chỉ còn tướng chứ không còn uy nữa nha.
- Hai muội lại nghĩ bậy bạ cái gì đó, ta không hề có ý như vậy đâu… haha. Tối nay ta thề vẫn sẽ ngoan mà.
- Hừ, Thiên Vũ Thối, quay lại chủ đề chính nào. Bọn muội đang bàn chính sự nha!
- Haha, rồi rồi, phu quân nhớ rõ. Vậy đề nghị của ta hai muội thấy có hợp lý không?
- Vâng, Tiêu Tiêu tỉ sẽ ở lại Tinh Linh tộc học tập trong một thời gian, muội cũng sẽ đi Sư Nhân Tộc tìm tòi một số thứ ah. Sắp tới huynh cũng nên cẩn thận, tuy không ai dám gây khó dễ nhưng vẫn có người dòm ngó ah.
Sau trận chiến với Sư Hùng tại bí cảnh kia, Thiên Vũ chợt nhận ra phong cách chiến đấu của Huyên Huyên và Tiêu Tiệu hiện tại đang có vấn đề nghiêm trọng. Cả hai đều chủ thu Luyện Cốt, và phụ tu Luyện Thần. Dường như Tiêu Tiêu đang đi lại trên con đường của Huyên Huyên đã đi vậy, tuy kết hợp với nhau ăn ý vô cùng nhưng chưa hoàn toàn phát huy được toàn bộ sức mạnh của Thể chất Song Linh kia.
Hai nàng đều đang thiên về sức mạnh và lực bạo phát, điều này làm giảm đi độ linh hoạt của cả hai, và đòn đánh thường sẽ không quá hiểm nếu gặp người có lực phòng ngự cao vô cùng.
Ý của hắn chính là để Tiêu Tiêu đi theo con đường mẫn công, và tấn công từ xa. Tập chung vào hai yếu tố: “nhanh và xuyên”. Khi Huyên Huyên lên quần chiến với chiếc cự phủ của mình, Tiêu Tiêu có thể bám theo và lợi dụng tốc độ của mình quấy rối kẻ địch. Tuy lực tấn công của Huyên Huyên sẽ cao hơn, nhưng Tiêu Tiêu mới chính là sát thủ tung ra đòn kết liễu vì chữ Xuyên kia.
Điều này Thiên Vũ cũng ngộ ra được từ những mũi tên của Tinh Linh tộc. Họ không hề dựa dẫm quá nhiều vào Tu vi, mà họ luôn lợi dụng mọi yếu tố xung quanh và sự kết hợp của đoàn thể. Chính vì vậy nên họ mới có thể gây uy hiếp cho địch nhân trong khi cả bốn đều sử dụng vũ khí tầm xa và có độ chính xác thấp như Cung.
“Nếu hai vị phu nhân có tu vi cao hơn, nhất định sẽ trở thành hai nhân vật phong vân trên đại lục này.” Nghĩ tới đây, Thiên Vũ hắn cũng trầm hẳn xuống, thua địch nhân cũng không thể nhục bằng thua chính vợ của mình…
Tuy Thiên Vũ chỉ biểu lộ sự trầm ngâm trong vài giây ngắn ngủi, nhưng Tiêu Tiêu vô cùng tinh ý đã nhận ra tâm lý này của hắn. Nàng nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay chắc khỏe trên bàn kia, ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt của hắn và truyền tới một sự cổ vũ nồng nhiệt cho phu quân của mình. Đã là vợ chồng với nhau, đôi lúc chỉ cần im lặng là có thể nói lên tất cả.
…
-------
Luyện Cốt - Đấu Sĩ, Đấu Tướng, Đấu Vương, Đấu Thánh, Đấu thần, Chiến Thần, (7 nấc)
Luyện Khí - Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Thần Biến, Vấn Thiên. (7 nấc)
Luyện thần - Ma Đạo Sĩ, Ma Đạo Sư, Giả Kim, Hiền Giả. (5 nấc)
- Jinx, tuyền tin báo cho trưởng tộc, đồng thời đánh thức mười hai đại phù thủy ngay lập tức.
- Anna, phong tỏa Điện Thờ, ai tự ý rời khỏi… Giết! Chẳng nhẽ số kiếp đích xác là ứng trên Dực Tộc ta…
Lão bà ẩn hiện trong màn hắc vụ liên tục chỉ tay ra lệnh cho các tộc nhân Dực Tộc, điệu bộ chậm chạp ung dung thường ngày đã biễn đi đâu mất, có thể thấy bà ta đang cực kì vội vã.
Trong không khí bỗng xuất hiện mười hai quả cầu điện, từ từ bước ra khỏi đó chính là mười hai thân ảnh khác nhau. Các nàng đều mặc đạo bào màu đen tuyền, sử dụng mạng che mặt vô cùng thần bí.
Tiếp theo các nàng không hề nói lời nào, vô cùng ăn ý đứng xung quanh pháp trận trung tâm kia. Tại đó là một vòng tròn ma pháp có một ngôi sao mười hai cánh đang bốc lên một làn khói xanh huyền ảo. Từ sau lớp mạng che mặt kia không ngừng phát ra những chú ngữ cổ xưa. Những chú ngữ này hòa vào trong không khí và bắt đầu áp súc những làn khói xanh kia trở lại trung tâm trận pháp.
Dần dần xuất hiện một bóng ảnh nam nhân tại chính giữa pháp trận, bóng ảnh này được tạo ra bởi chính làn khói xanh đang được áp súc kia. Cơ thể hắn vô cùng vạm vỡ, mặt vuông chữ điền, trán rộng mày rậm ánh mắt thì nghiêm nghị lạ thường. Từ bóng ảnh đó tỏa ra một luồng uy áp vô hình khiến toàn bộ những tộc nhân Dực Tộc nơi đây phải quỳ xuống hành lễ.
Julia, tộc trưởng Dực Tộc cũng rất nhanh đã đáp xuống cửa Điện Thờ, nàng nhanh chóng tiến vào căn phòng chứa pháp trận trung tâm và quỳ xuống ngay trước mặt bóng ảnh nam nhân kia.
- Dực Thần, người đã tỉnh giấc? Thật lạ là người Nam Nhân này không hề có cánh dơi to lớn tại phía sau, vậy sao có thể là Dực Thần của Dực tộc được? Thấy julia tới, hắn liền nghiêm nghị ra lệnh.
- Đây chỉ là ý niệm còn sót lại của ta, ngươi đẩy nhanh tiến độ thu thập Linh Hồn để bản thể ta có thể thức tỉnh, và đặc biệt chú ý một kẻ cho ta.
- Là hắn?
- Đúng, ta đã quyết định chính xác khi tha cho hắn, hắn có Linh Hồn vô cùng kì dị, rất giống với chủ nhân. Ngươi còn giữ đứa trẻ chứ?
- Vâng thưa Dực Thần tối thượng! Hắn hiện tại hắn vẫn nằm trong Dực Tộc, ngài muốn ta chú ý hắn như thế nào?
- Âm thầm giúp đỡ và bảo vệ hắn, ngươi hãy giữ lại đứa bé và nuôi lớn nó cẩn thận cho ta. Nhớ kĩ phải giữ kín về đứa con này tạo một luật nhân quả cho hắn với Dực Tộc của chúng ta.
Nói xong, thân ảnh nam nhân đó liền tan biến theo làn khói xanh, pháp trận cũng từ từ tắt dần đi ánh sáng trở về trạng thái ban đầu. Duy chỉ có mười hai “đại phù thủy” đang quỳ kia là không bao giờ đứng lên được nữa. Các nàng hi sinh cả mạng sống chỉ để đổi lại vài lời nhắn nhủ ngắn ngủi của vị Dực Thần kia…
Chỉ vài giờ đồng hồ sau, ba thân ảnh Dực Tộc bỗng bí ẩn xuất hiện cùng lúc tại Lang Nhân Tộc, Sư Nhân Tộc và Tinh Linh tộc. Họ đi thẳng vào ngôi nhà trung tâm, nơi mà tộc trưởng ba tộc này đang sinh sống.
….
***
Mặt trời dần xuống núi, vậy đã là ngày thứ năm Thiên Vũ sinh sống tại nơi đây kể từ cái ngày được Truyền Tống đó. Trong căn nhà đá nhỏ có số 211, ba thân ảnh đang dùng bữa và nói chuyện với nhau vô cùng hòa hợp.
- Thiên Vũ, hôm nay muội tới Sư Nhân Tộc bàn bạc về chuyện mua công pháp và nhờ họ huấn luyện chiến sĩ cận chiến. Lần này huynh đoán nhần rồi, thật không thể tưởng tượng được họ có rất nhiều bí kĩ và công pháp vô cùng tốt, hơn nữa cái giá họ đưa ra lại vô cùng rẻ ah. Điều này làm muội có chút nghi ngờ.
- Phu quân, hôm nay muội cũng tới Tinh Linh tộc và được đón tiếp nồng nhiệt vô cùng. Họ cũng có rất rất nhiều bí kĩ và công pháp tốt, dường như họ không hề nghèo khổ như vẻ bề ngoài vậy.
Thiên Vũ nghe vậy cũng nhíu mày suy nghĩ, hắn cũng gặp trường hợp tương tự. “Lang Đạo và Lang Ngọc Linh đón tiếp hắn nồng nhiệt đã đành, nhưng vị Tộc trưởng Lang Nhân Tộc kia thì quen biết gì với hắn mà lại có phần nồng nhiệt hơn cả Lang Đạo? Còn cả hàng trăm công pháp bí kĩ kia Lão Tộc trưởng cứ đẩy cho hắn như là cho không vậy, trên đời có người tốt vậy sao?”
- Đúng là có điều cổ quái, mọi chuyện thuận lợi một cách lạ thường, ta tới Lang Nhân Tộc cũng như vậy. Ta còn phát hiện các tộc lân cận cũng đã nhường lại một phần địa bàn cho ba tộc này, điều này giúp chúng ta có không gian phát triển lớn hơn trước rất rất nhiều ah.
- Đúng là rất cổ quái, nhưng giờ chúng ta cũng chả thể nào tìm ra được cổ quái ở chỗ nào, huynh hiện tại đã là tâm điểm của cả Dực Tộc này, số tiền huynh cầm quá lớn ah, muội sợ có người nổi lòng tham.
- Muội yên tâm, Dực Tộc đã không lấy của ta, thì không ai dám động vào, trừ khi chúng bị thần kinh, muốn bị diệt tộc. Ta hiện tại chính là người của Dực Tộc ahh.
Thiên Vũ vừa nói vừa chỉ vào vết săm hình con hắc bức trên bả vai của mình, cũng là nơi có rất nhiều dẫu răng chằng chịt của cô nàng Huyên Huyên kia.
Thấy hành động này của Thiên Vũ, hai cô nàng cũng đỏ mặt không thôi, tới tận bây giờ hai nàng vẫn còn lo sợ vì con quái vật hình trụ kia của Thiên Vũ. Nhưng hai nàng cũng có biết đâu sau đêm hôm kia, hắn cũng đã bị “vắt kiệt”, tiểu đệ đệ chỉ còn tướng chứ không còn uy nữa nha.
- Hai muội lại nghĩ bậy bạ cái gì đó, ta không hề có ý như vậy đâu… haha. Tối nay ta thề vẫn sẽ ngoan mà.
- Hừ, Thiên Vũ Thối, quay lại chủ đề chính nào. Bọn muội đang bàn chính sự nha!
- Haha, rồi rồi, phu quân nhớ rõ. Vậy đề nghị của ta hai muội thấy có hợp lý không?
- Vâng, Tiêu Tiêu tỉ sẽ ở lại Tinh Linh tộc học tập trong một thời gian, muội cũng sẽ đi Sư Nhân Tộc tìm tòi một số thứ ah. Sắp tới huynh cũng nên cẩn thận, tuy không ai dám gây khó dễ nhưng vẫn có người dòm ngó ah.
Sau trận chiến với Sư Hùng tại bí cảnh kia, Thiên Vũ chợt nhận ra phong cách chiến đấu của Huyên Huyên và Tiêu Tiệu hiện tại đang có vấn đề nghiêm trọng. Cả hai đều chủ thu Luyện Cốt, và phụ tu Luyện Thần. Dường như Tiêu Tiêu đang đi lại trên con đường của Huyên Huyên đã đi vậy, tuy kết hợp với nhau ăn ý vô cùng nhưng chưa hoàn toàn phát huy được toàn bộ sức mạnh của Thể chất Song Linh kia.
Hai nàng đều đang thiên về sức mạnh và lực bạo phát, điều này làm giảm đi độ linh hoạt của cả hai, và đòn đánh thường sẽ không quá hiểm nếu gặp người có lực phòng ngự cao vô cùng.
Ý của hắn chính là để Tiêu Tiêu đi theo con đường mẫn công, và tấn công từ xa. Tập chung vào hai yếu tố: “nhanh và xuyên”. Khi Huyên Huyên lên quần chiến với chiếc cự phủ của mình, Tiêu Tiêu có thể bám theo và lợi dụng tốc độ của mình quấy rối kẻ địch. Tuy lực tấn công của Huyên Huyên sẽ cao hơn, nhưng Tiêu Tiêu mới chính là sát thủ tung ra đòn kết liễu vì chữ Xuyên kia.
Điều này Thiên Vũ cũng ngộ ra được từ những mũi tên của Tinh Linh tộc. Họ không hề dựa dẫm quá nhiều vào Tu vi, mà họ luôn lợi dụng mọi yếu tố xung quanh và sự kết hợp của đoàn thể. Chính vì vậy nên họ mới có thể gây uy hiếp cho địch nhân trong khi cả bốn đều sử dụng vũ khí tầm xa và có độ chính xác thấp như Cung.
“Nếu hai vị phu nhân có tu vi cao hơn, nhất định sẽ trở thành hai nhân vật phong vân trên đại lục này.” Nghĩ tới đây, Thiên Vũ hắn cũng trầm hẳn xuống, thua địch nhân cũng không thể nhục bằng thua chính vợ của mình…
Tuy Thiên Vũ chỉ biểu lộ sự trầm ngâm trong vài giây ngắn ngủi, nhưng Tiêu Tiêu vô cùng tinh ý đã nhận ra tâm lý này của hắn. Nàng nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay chắc khỏe trên bàn kia, ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt của hắn và truyền tới một sự cổ vũ nồng nhiệt cho phu quân của mình. Đã là vợ chồng với nhau, đôi lúc chỉ cần im lặng là có thể nói lên tất cả.
…
-------
Luyện Cốt - Đấu Sĩ, Đấu Tướng, Đấu Vương, Đấu Thánh, Đấu thần, Chiến Thần, (7 nấc)
Luyện Khí - Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Thần Biến, Vấn Thiên. (7 nấc)
Luyện thần - Ma Đạo Sĩ, Ma Đạo Sư, Giả Kim, Hiền Giả. (5 nấc)
Danh sách chương