Ngày đó, Hách Liên Tử Nhứ chỉ dạy Cố Thiên Ngữ mấy chiêu thức...

Kỳ thật với tình huống Cố Thiên Ngữ không hề có cơ sở, chỉ sợ cũng chỉ có thể tự học được tư thế, nếu thật sự gặp phải thực chiến, chỉ sợ... Chậc chậc, chỉ có nước bị đánh mà thôi.

Trọng điểm là thời điểm học tập kinh mạch cùng với các huyệt vị.

"Quanh thân cơ thể con người có khoảng 52 huyệt đơn, 300 song huyệt, 50 huyệt bên ngoài, tổng cộng 702 huyệt vị. Trong đó có 108 huyệt không trí mạng, bên trong có 72 huyệt bình thường không đến mức trí mạng, 36 huyệt còn lại là huyệt trí mạng, cũng chính là tử huyệt. " Hách Liên Tử Nhứ ngồi ở phía sau bàn sách, mà Cố Thiên Ngữ thì ngồi bên cạnh nàng, vẻ mặt nghiêm túc lắng nghe nàng giảng giải: "Tử huyệt lại phân theo nhánh nhuyễn, loạn nguyệt, nhẹ cùng bốn huyệt quan trọng, các loại đều có chín huyệt. Kết hợp thành 36 tử huyệt. Trong sinh tử chiến đấu, làm 'sát thủ' sử dụng... Bất quá, ta không hy vọng ngươi sẽ dùng đến..."

"Ân..." Cố Thiên Ngữ gật gật đầu: "Được. "

"Bất quá..." Lời nói vừa thay đổi, Hách Liên Tử Nhứ nhìn thẳng Cố Thiên Ngữ: "Nếu thật sự có nguy hiểm, vẫn là lấy việc bảo vệ mình làm chủ. "

"Được."

"Ân, tổng cộng 108 yếu huyệt, từ hôm nay trở đi mỗi ngày ghi nhớ hai mươi cái, làm được không?"

"Ân, có thể."

"Vậy hôm nay dạy ngươi hai mươi cái..." Hách Liên Tử Nhứ thở dài, mở ra quyển sách trong tay, mỗi một trang phía trên đều vẽ một bộ bản đồ thân thể, phía trên dùng chấm đỏ đánh dấu huyệt vị.

"Huyệt Bách Hội, ở điểm giao nhau giữa đỉnh đầu và hai đầu tai, tức là giữa tóc phía sau khoảng bảy tấc..." Nhẹ giọng đọc câu trên sách, Hách Liên Tử Nhứ nhu hòa nói: "Chiếu theo lời trong sách nói, tìm được huyệt Bách Hội của ta thử xem. "

"Ân?" Cố Thiên Ngữ sửng sốt, tiếp theo thật cẩn thận nói: "Cái kia. Có tính tử huyệt không? "

Huyệt Bách Hội ngược lại cô đã xem qua tiểu thuyết võ hiệp, nhưng có phải là tử huyệt hay không... Cô ấy không chắc chắn.

"Ân?" Hách Liên Tử Nhứ nhìn cô một cái, lông mày khẽ nhíu lại: "Ngươi hỏi làm thế nào để đoán chỗ đó? "

Chẳng lẽ là gấp không nhịn được muốn biết ba mươi sáu tử huyệt nằm ở đâu? "Ta sợ ta không cẩn thận đụng phải chỗ ngươi không thoải mái..." Tử huyệt gì đó nghe rất khủng bố nha, cô sợ cô không cẩn thận điểm đến tử huyệt thì Hách Liên Tử Nhứ làm sao đâu.

"..." Hách Liên Tử Nhứ trầm mặc một lát, khi nhìn Cố Thiên Ngữ ánh mắt lại nhu hòa rất nhiều: "Sẽ không, chỉ là nhẹ nhàng chạm một chút, ngươi lại không có nội công, sẽ không có việc gì. "

Hóa ra... Là mang suy nghĩ như vậy sao? Tuy nói ra nhất định sẽ làm cho những người khác cảm thấy buồn cười, mà vừa rồi có một khoảnh khắc nàng cũng cảm thấy buồn cười, nhưng phần lớn lại cảm thấy Cố Thiên Ngữ có vài phần đáng yêu, vì vậy trong lòng cũng ấm áp.

"À..." Cố Thiên Ngữ gật gật đầu, đứng lên, tay cẩn thận đưa lên đầu Hách Liên Tử Nhứ, khi đưa tay vào mái tóc đen mềm mại kia làm cho tim của Cố Thiên Ngữ đập nhanh hơn, ngay cả hô hấp cũng cảm thấy có chút khó khăn.

"Thế nào?" Hách Liên Tử Nhứ chỉ cảm thấy tay Cố Thiên Ngữ chậm rãi động đậy trên tóc mình, đợi hồi lâu cũng không cảm giác được huyệt Bách Hội bị đụng vào, không khỏi mở miệng hỏi: "Tìm không thấy sao? "

"Ta..." Không hiểu sao chỉ là đơn giản vuốt ve mái tóc của Hách Liên Tử Nhứ, nghe được thanh âm liền phục hồi tinh thần, Cố Thiên Ngữ mặt đỏ bừng: "Không... Không phải... Chính là... Bảy... Bảy tấc là dài bao nhiêu..."

Cô nhớ rõ một tấc là một phần ba cm, nhưng cô lại không có thước đo, làm sao nhìn cho rõ ràng đó là dài bao nhiêu đây?

Nhắm mắt lại, Hách Liên Tử Nhứ có chút bất đắc dĩ, giơ tay khoa tay múa chân với Cố Thiên Ngữ: "Một tấc ước chừng khoảng chừng này. "

"À..." Cố Thiên Ngữ gấp gáp đưa tay học theo Hách Liên Tử Nhứ khoa tay múa chân, lúc này mới đưa tay lên trên đầu Hách Liên Tử Nhứ.

"Là nơi này sao?" Mò qua mò lại hồi lâu, Cố Thiên Ngữ có chút không xác định nói, tay thật cẩn thận chạm vào hỏi.

Cảm giác được động tác của cô, Hách Liên Tử Nhứ nhịn không được lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng: "Nghiêng sang trái một chút. "

Đều nói cô không có nội công cũng vô dụng, cư nhiên lại dùng động tác nhẹ nhàng như vậy, thật đáng yêu hết mức.

"Nơi này?" Nhẹ nhàng chạm vào một chút lại rất nhanh thu tay lại, thanh âm Cố Thiên Ngữ cũng nhẹ nhàng: "Có khó chịu hay không? "

"Không." Ý cười của Hách Liên Tử Nhứ càng sâu: "Chính là nơi đó, ngươi nhớ kỹ chưa? "

"Ân..." Tựa hồ có chút khó khăn, Cố Thiên Ngữ lại nhìn chằm chằm vị trí kia một lát: "Huyệt vị này có ích lợi gì chứ? "

"Nếu bị đánh sẽ ngất xỉu bất tỉnh nhân sự." Nếu đã trở lại chuyện nghiêm túc, Hách Liên Tử Nhứ cũng thu lại nụ cười: "Ba mươi sáu tử huyệt còn có một điểm quyết, đến lúc đó ta sẽ dạy ngươi, ngươi hiện tại trước tiên ghi nhớ vị trí đi. "

"Ân." Cố Thiên Ngữ đưa tay lại nhẹ nhàng chạm vào đỉnh đầu Hách Liên Tử Nhứ, tầm mắt từ trên xuống dưới thẳng đến cổ trắng nõn bóng loáng của Hách Liên Tử Nhứ, nhìn không chớp mắt mà mang theo bộ mắt nóng rực, nếu Hách Liên Tử Nhứ lúc này ngẩng đầu, nhất định sẽ một chưởng đánh bay cô a.

"Nhớ kỹ thì tiếp tục đi." Hách Liên Tử Nhứ chỉ cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng không ngẩng đầu nhìn Cố Thiên Ngữ, giơ ngón tay chỉ vào quy sách trên tay: "Huyệt vị thứ hai là thái dương huyệt. "

"Cái này ta biết!" Cố Thiên Ngữ vừa nói, vừa đặt tay lên thái dương của Hách Liên Tử Nhứ nhẹ nhàng sờ: "Là nơi này đúng không? "

Bởi vì động tác của cô liền cảm thấy huyệt thái dương có chút ngứa ngáy, Hách Liên Tử Nhứ nghiêng đầu: "Ân. "

"Thứ ba là Ấn Đường huyệt..."

Đến cả buổi tối, Hách Liên Tử Nhứ nghiêm túc dạy, mà Cố Thiên Ngữ nghiêm túc học —— tuy rằng ngẫu nhiên thường nhìn Hách Liên Tử Nhứ sẽ có chút thất thần, bất quá tổng thể mà nói hiệu suất của đêm nay vẫn rất cao.

Sau khi Hách Liên Tử Nhứ rời đi, tự mình rất cố gắng ở một bên ghi nhớ, trong lòng Cố Thiên Ngữ lúc này làm gì có ý nghĩ báo thù hay thù hận, chỉ mang ý nghĩ duy nhất đó là nhất định không thể làm Hách Liên Tử Nhứ thất vọng.

Chỉ là, ngày hôm sau, sau khi Hách Liên Tử Nhứ kiểm tra qua tất cả những gì nàng dạy vào ngày đầu tiên, lại hài lòng dạy cô thêm mười huyệt vị, sự tình liền có biến hóa mới.

Ba mươi tử huyệt trên đầu đều đã học qua, kế tiếp chính là trên thân thể...

Mà huyệt vị đầu tiên trên thân thể này chính là Thiên Đột huyệt.

Cố Thiên Ngữ chỉ nhìn vị trí trên quyển sách nhỏ kia liền cảm thấy trong lòng trống rỗng, ánh mắt cũng thỉnh thoảng đảo qua nhìn Hách Liên Tử Nhứ một cái, cẩn thận quan sát phản ứng của nàng.

Huyệt Thiên Đột, ở chỗ lõm mép trên vết xương quai xanh...

Làm cho Cố Thiên Ngữ tim đập nhanh hơn khi nhìn đến vị trí của một huyệt vị khác, cũng chính là vị huyêt sau khi học xong Thiên Đột huyệt nhất định phải học qua... đó là Đàn Trung huyệt.

Tại điểm giữa của ngực.

Hai nơi cao vút kia... ngẫm lại liền làm cho người ta đỏ mặt nha. Truyện Full

Cố Thiên Ngữ chột dạ cúi đầu, nghĩ đến trong chốc lát có lẽ sẽ chỉ ra Đàn Trung huyệt ở nơi cao vút của Hách Liên Tử Nhứ, từ cổ bắt đầu nóng lên trên mặt, trái tim cũng càng đập càng nhanh.

"Thiên Đột huyệt ở chỗ này..." Hách Liên Tử Nhứ tựa hồ cũng ý thức được bộ dạng này không tốt lắm, trầm mặc một lát, chính mình nhấc ngón tay chỉ vào vị trí Thiên Đột huyệt trên người mình:"Ngươi chỉ cho ta xem đi, ở vị trí trên người ngươi. "

Gật gật đầu, nhìn vị trí ngón tay Hách Liên Tử Nhứ giơ tay lên đặt theo vị trí tương ứng của thân thể mình, hai má lộ ra ửng đỏ: "Là nơi này sao? "

"Ân..." Hách Liên Tử Nhứ gật gật đầu, lại nhìn kế tiếp là Đàn Trung Huyệt, lại trầm mặc.

Là điểm ở giữa của ngực... Vô luận là để Cố Thiên Ngữ chỉ vào người nàng, hay là chính mình thì việc chỉ cho Cố Thiên Ngữ xem... Có vẻ như...

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn dần dần đỏ bừng kia một cái, Hách Liên Tử Nhứ xấu hổ trong chốc lát: "Điểm của Đàn Trung Huyệt... buổi tối khi ngủ ngươi tự mình cởi quần áo ra..."

Vốn định nói như vậy, lại nghĩ đến như vậy cũng không thể biết được Cố Thiên Ngữ có tìm đúng chỗ hay không, Hách Liên Tử Nhứ lại dừng lại lời đang nói, hồi lâu sau thở dài một cái.

Quên đi, mọi người đều là nữ tử, cũng không có việc gì đi.

"Tử Nhứ?" Cố Thiên Ngữ thật cẩn thận gọi Hách Liên Tử Nhứ một tiếng, giơ tay nhét sợi tóc rủ xuống bên cạnh mặt vào sau tai: "Nếu không cái này lát nữa ta tự mình tìm là được rồi..."

"Không được." Hách Liên Tử Nhứ lắc đầu: "Tìm sai chỗ thì làm sao bây giờ? "

"Vậy... Vậy thì sao? "

"Mọi người đều là nữ tử, Thiên Ngữ không cần để ý." Hách Liên Tử Nhứ lại thở dài, đứng lên đi đến bên cửa xác định cửa phòng đã đóng chặt, giơ tay trực tiếp cởi áo ngoài.

"..." Cố Thiên Ngữ cả người đứng yên ở đó, nhìn động tác cởi quần áo của Hách Liên Tử Nhứ, hồi lâu cũng không thể hoàn hồn.

************

Tác giả có lời muốn nói:

Vâng... Đàn trung huyệt a, huyệt vị thật khiến người ta ngượng ngùng... Lại nói tiếp, còn có một người biết thừa cơ hội... Khụ... Khụ khụ khụ khụ khụ...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện