“Nhã Kỳ, cậu xem nơi này có được không? Ít hôm nữa công ty cũng phải chuyển đến nơi làm việc mới rồi, thế nên tớ muốn dọn nhà để thuận tiện cho việc đi lại. Hơn nữa, nơi này cũng rất gần với khu vực trung tâm, thật sự rất phù hợp để cho con gái của tớ sang năm bước vào lớp một!”

Sau khi cùng với người quản lý của công ty địa ốc Châu Thành thương lượng một phen, quyết định sang tuần sẽ chuyển văn phòng làm việc đến đấy, Châu Ngọc Ánh liền dẫn theo Lý Nhã Kỳ ra bên ngoài để tìm thuê nhà mới.

Nhìn thấy bố trí ở trong khu chung cư này vẫn còn tương đối ngăn nắp, hơn nữa giá cả cũng không quá đắc, kỳ thật trong lòng của Châu Ngọc Ánh đã vô cùng hài lòng.

Thế nhưng, vừa nghe được Châu Ngọc Ánh nói xong, sắc mặt của Lý Nhã Kỳ không khỏi biến đối.

Ngay sau đó, cô mới vội vàng kéo lấy tay của Châu Ngọc Ánh kéo sang một bên, đồng thời cố hạ thấp giọng xuống để nói ra.

“Ánh Ánh, cậu không phải là bị điên rồi đấy chứ? Nơi này vừa xấu lại bẩn, hơn nữa còn cho thuê với cái giá mắc như vậy. Nếu cậu thật sự muốn chuyển đến một chỗ gần công ty cho tiện việc đi lại, vậy thì cậu dọn sang nhà tớ để ở đi. Hiện tại, trong nhà của tớ cũng chẳng có ai. Với lại, nhà của tớ còn dư rất nhiều phòng. Nếu cậu và Khánh Ngọc dọn đến ở, tớ sẽ để lại cho hai mẹ con cậu thuê với giá rẻ, hơn nữa mỗi tháng chỉ trả cho tớ tiền điện nước cùng với một ít phí vệ sinh môi trường là được rồi!”

Nghe Lý Nhã Kỳ nói như vậy, Châu Ngọc Ánh liền lắc đầu.

“Không được, tớ cũng không muốn đến làm phiền cậu!”

Thấy Châu Ngọc Ánh từ chối, Lý Nhã Kỳ cũng không có tức giận. Ngược lại, tròng mắt của cô bắt đầu xoay chuyển. Ngay sau đó, trên khóe môi của cô nhếch lên, lộ ra một vệt nụ cười.

“Ngọc Ánh, nếu như cậu đã không muốn dọn đến ở cùng với tớ. Vậy thì, cậu đi mua nhà với tớ đi. Tớ nghe nói, bên phía công ty địa ốc Châu Thành, còn có tiến hành bán nhà trả góp, giá cả cũng không quá đắc. Nếu cậu không có đủ tiền, vậy thì tớ cho cậu mượn một ít. Khi nào công ty kiếm được nhiều tiền, cậu trả lại cho tớ có được hay không?”



Nghe được lời đề nghị này của Lý Nhã Kỳ, trên khuôn mặt xinh đẹp của Châu Ngọc Ánh hơi thoáng hiện lên một tia do dự.

Kỳ thật, mặc dù trên danh nghĩa Lý Nhã Kỳ là cấp dưới của Châu Ngọc Ánh. Nhưng trên thực tế, Lý Nhã Kỳ chỉ treo tên để góp vốn đầu tư mà thôi. Ngay từ đầu, sau khi quyết định tự mình đi ra ngoài tự lập, trên người của Châu Ngọc Ánh hoàn toàn không có lấy một xu dính túi, tất cả đều là nhờ có gia đình của Lý Nhã Kỳ trợ giúp, thế nên cô mới có thể có được như ngày hôm nay.

Hiện tại, nghe Lý Nhã Kỳ đưa ra đề nghị như vậy, trong lòng của Châu Ngọc Ánh rất muốn từ chối.

Nhưng mà, Lý Nhã Kỳ hiểu rất rõ tính cách của người bạn thân này. Thế nên, còn không đợi Châu Ngọc Ánh lên tiếng đáp lại, Lý Nhã Kỳ trước hết đã lên tiếng, nói ra.

“Ánh Ánh à, tớ biết là cậu rất muốn tự lập, cũng rất muốn chứng minh năng lực của bản thân mình. Nhưng mà, nói như thế nào con gái của cậu cũng sắp bước vào lớp một. Cậu cũng không thể cứ để cho con bé suốt ngày ở trong nhà thuê như vậy có phải không? Hơn nữa, tiền này tớ cũng không phải là cho không cậu, mỗi tháng cậu có thể trả lại cho tớ một ít. Đợi khi nào cậu trả tiền xong, như vậy ngôi nhà kia cũng thuộc về cậu. Cậu cảm thấy thế nào?”

Lần này, Châu Ngọc Ánh chỉ hơi suy nghĩ một chút, liền dứt khoát gật đầu, đáp ứng. Đồng thời, cô cũng nắm lấy tay của Lý Nhã Kỳ, trên khuôn mặt treo lấy một nụ cười vô cùng chân thành.

“Cảm ơn cậu!”

“Hì hì, không có việc gì!”

Cứ như vậy, hai người một đường nhanh chóng rời khỏi nơi này, sau đó theo hướng chỉ dẫn của Lý Nhã Kỳ, lần nữa đi đến văn phòng địa ốc Châu Thành. Chỉ là, lần này bọn họ cũng không có đến để thuê văn phòng làm việc, mà muốn mua xuống một căn nhà ở trong khu vực trung tâm thành phố. Hơn nữa, đây còn là một khu biệt thư vô cùng cao cấp, giá cả cũng không quá đắc.

“Chào mừng quý khách, không biết quý khách có yêu cầu gì hay không ạ? Nơi này của chúng tôi có cho thuê văn phòng làm việc, cũng có cho thuê căn hộ cao cấp. Đồng thời, hiện tại công ty của chúng tôi còn đang tiến hành bán trả góp biệt thự. Chỉ cần quý khách có thể chứng minh được thu nhập cá nhân của bản thân, chúng tôi có thể giúp cho quý khách mua nhà với thủ tục nhanh gọn nhất!”

Ngay khi Châu Ngọc Ánh cùng với Lý Nhã Kỳ vừa mới đặt chân, bước vào bên trong văn phòng địa ốc Châu Thành, nhân viên tiếp khách của công ty đã vô cùng vui vẻ, hướng về phía hai người để mỉm cười chào hỏi.

Thế nhưng, Châu Ngọc Ánh còn chưa có lên tiếng đáp lại. Đột nhiên, bên tai của cô truyền đến một trận âm thanh hết sức quen thuộc.

“Tôi muốn mua căn biệt thự này. Không cần phải trả góp, tôi có thể thanh toán bằng tiền mặt!”

Nhất thời, Châu Ngọc Ánh không khỏi xoay người nhìn lại. Nhưng khi thấy rõ được bóng lưng của đối phương là ai, cả người của cô đều trở nên sững sờ ngay tại chỗ. Đồng thời, một loại cảm xúc vô cùng phức tạp, xông lên trên đầu, để cô lúc này không có cách nào có thể bình tĩnh trở lại được.



“Ngọc Ánh, Ngọc Ánh! Cậu không có sao chứ?!”

Đứng ở một bên, Lý Nhã Kỳ không ngừng hô lên. Cô cũng không biết vì sao Châu Ngọc Ánh lại có phản ứng như vậy. Thế nhưng, vừa nghe được tiếng hô của cô, Châu Ngọc Ánh cũng cấp tốc xoay người, vội vàng bước nhanh ra khỏi văn phòng địa ốc Châu Thành.

Thấy thế, Lý Nhã Kỳ chỉ có thể vội vàng đuổi theo. Đồng thời, vẻ mặt của cô còn mang theo mấy phần áy náy, nhìn về phía nhân viên tiếp khách của công ty địa ốc, liên tục nói lời xin lỗi.

Đợi cho Lý Nhã Kỳ lần nữa đuổi kịp tới, hai bên hốc mắt của Châu Ngọc Ánh lúc này đã trở nên đỏ bưng lên.

“Ngọc Ánh, rốt cuộc là cậu bị làm sao vậy? Tự dưng đang yên đang lành, lại xoay người bỏ chạy là như thế nào?”

Nhìn thấy bộ dáng của Châu Ngọc Ánh lúc này, trong lòng của Lý Nhã Kỳ thật sự vô cùng lo lắng. Thế nhưng, lúc này Châu Ngọc Ánh không có lên tiếng đáp lại, mà chỉ chăm chú đưa mắt nhìn về phía một chỗ đối diện.

Đến lúc này, Lý Nhã Kỳ cũng kịp phản ứng lại, vội vàng hướng ảnh mắt nhìn theo. Chỉ thấy, bên phía đối diện lúc này vừa vặn có một nam một nữ, vừa mới từ trong văn phòng địa ốc đi ra ngoài. Hơn nữa, nhìn bộ dáng thân mật của hai người bọn họ, thật sự rất giống một đôi tình nhân.

“Ánh Ánh, cậu đừng nói với tớ, người đàn ông kia chính là?”

Trong lòng hơi có mấy phần suy đoán, đầu óc của Lý Nhã Kỳ không khỏi nhảy số. Nhất thời, ánh mắt của cô khi nhìn về phía hai người ở phía đối diện, cũng bắt đầu lộ ra mấy phần tức giận.

Ngay sau đó, cũng không có đợi Châu Ngọc Ánh lên tiếng, Lý Nhã Kỳ liền nhịn không được, bắt đầu hướng về phía hai người ở phía đối diện, cấp tốc chạy nhanh tới.

Thấy một màn này, rốt cuộc Châu Ngọc Ánh cũng kịp phản ứng lại. Sau đó, cô vội vàng hô to.

“Nhã Kỳ, mọi chuyện không giống như cậu nghĩ đâu, cậu đừng có chạy qua đó!”

Nhìn thấy bóng lưng của Lý Nhã Kỳ càng lúc càng xa, trong lòng của Châu Ngọc Ánh không khỏi trở nên cực kỳ hốt hoảng. Nhưng mà, chờ đợi cho Lý Nhã Kỳ chạy đến nơi, một nam một nữ kia đã lên xe chạy đi mất dạng. Trong lúc nhất thời, Lý Nhã Kỳ tỏ ra vô cùng tức giận, cô không khỏi hung hăng hướng về phía chiếc xe ô tô đang chạy ở phía trước mặt giơ tay múa chân. Bộ dáng của cô lúc này, thật sự là chẳng khác nào mấy người phụ nữ đang kéo nhau đi đánh ghen.

Cảm nhận được không ít ánh mắt đang chăm chú nhìn đến, lúc này Châu Ngọc Ánh cũng không có một chút tâm tư nào để xem mua nhà, mà cô vội vàng đem Lý Nhã Kỳ kéo ra bên ngoài, sau đó thấp giọng nói ra.



“Nhã Kỳ, chúng ta trở về thôi, đừng đứng ở nơi này nữa!”

Thế nhưng, trong lòng của Lý Nhã Kỳ vẫn còn vô cùng phẫn nộ, cô có chút khó chịu, gắt giọng hô lên.

“Ánh Ánh, cậu đừng có ngăn cản tớ. Lần sau, nếu như để cho tớ nhìn thấy tên khốn kiếp đó, tớ nhất định sẽ đánh cho hắn một trận nên thân! Hừ!”

Biết rõ là Lý Nhã Kỳ nhất định là hiểu nhầm chuyện gì đó. Nhưng lúc này Châu Ngọc Ánh cũng không biết nên phải giải thích như thế nào. Thế nên, cô chỉ có thể lắc lắc đầu, vội vàng nói ra.

“Được rồi, được rồi! Chuyện này lần sau tớ sẽ giải thích cho cậu. Hiện tại, tớ muốn về nhà!”

Nghe được âm thanh của Châu Ngọc Ánh mang theo mấy phần thất hồn lạc phách, cho dù là người tâm tính thuần khiết giống như Lý Nhã Kỳ, lúc này cũng cảm nhận được vô cùng khó chịu.

Chính vì thế, Lý Nhã Kỳ mới vội vàng tiến tới, vỗ nhẹ lên trên bả vai của Châu Ngọc Ánh, thấp giọng nói ra.

“Cậu đừng sợ, nếu như có phiền phức gì, cứ để cho tớ giúp cậu xử lý. Đối với loại đàn ông đó, cậu cũng không cần phải thương nhớ. Nếu như cậu muốn khóc, có thể dựa vào vai tớ, tớ sẽ để cho cậu khóc đên khô cạn nước mắt mới thôi!”

Nhìn bộ dáng của Lý Nhã Kỳ lúc này, quả thật là rất buồn cười. Chỉ có điều, trong lòng của Châu Ngọc Ánh lại không có cách nào cười nổi. Cuối cùng, chỉ cười gượng lên một tiếng, Châu Ngọc Ánh liền vội vàng lôi kéo Lý Nhã Kỳ rời đi.

Mà lúc này, đang ngồi ở trong xe ô tô, Trần Lâm đột nhiên nhịn không được, lên tiếng hắt xì một trận.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện