Vắng vẻ quá. *quét màng nhện, thổi bụi phù phù*
Ô tô chậm rãi chạy trên đại lộ ở vùng ngoại ô. Sau khi lên xe Diệp Sảng một mực không nói chuyện, chỉ dựa vào cửa kính xe, ngây ngốc nhìn ra bóng đêm bên ngoài. Trong trời đêm, sao đã lốm đốm đầy trời.

“Diệp tử!”

An Hi thận trọng gọi, Diệp Sảng rất ít trầm mặc như vậy. Nàng nhìn ra tâm tình Diệp Sảng không tốt: “Lần sau ngươi lại đến thì kêu ta. Đi cùng được không?”

Diệp Sảng quay đầu, lộ ra vẻ tươi cười: “An tỷ, cám ơn ngươi!”

An Hi bớt buồn không ít: “Tình cảnh của bằng hữu ngươi thật sự rất thảm! Aiii!”

Diệp Sảng gật gật đầu: “Vân tử vốn cũng là sinh viên Giang Đại, bằng hữu tốt nhất của ta. Lúc ta mới nhập học, cậu ấy đã giúp ta vượt qua rất nhiều cửa ải khó khăn!”

Một bên hắn nói, một bên nhìn ra phía ngoài cửa sổ, ánh trăng tràn đầy hoài niệm.

“Cậu ấy tuy rằng cũng là sinh viên, nhưng đồng thời cũng là một game thủ chuyên nghiệp, là kiểu người chơi có thể tự kiếm tiền thông qua game!”

Diệp Sảng lâm vào kí ức chuyện cũ. An Hi không hiểu nói:

“Nhưng mà cậu ấy không chăm chú vào sách vở, lại đi ngoạn trò chơi?”

Diệp Sảng cười cười: “Ngay từ đầu ta cũng không thể lí giải. Nhưng chính ta sau đó cũng vào game, dần dần ta cũng hiểu.”

An Hi: “Ân?”

Diệp Sảng tiếp: “Bởi vì đó là một loại cuồng nhiệt mà chỉ có ở trong thế giới kia cậu ấy mới có thể tìm được thú vui, tài năng của cậu ấy mới có thể được người khác thưởng thức. Tựa như mỗi người đều thuộc về riêng thế giới của mình, không ai giống ai. Cậu ấy cũng thuộc về thế giới kia, cái thế giới đó chính vì cậu ấy mà tồn tại. Cậu ấy nguyện ý thăm dò, mạo hiểm, hay có thể nói đó là một loại tín ngưỡng.”

An Hi cảm thấy những lời Diệp Sảng nói cực kì mơ hồ, nàng nghe không hiểu: “Nhưng đó là thế giới giả tưởng a!”

Diệp Sảng thở dài: “Người đều là vì mộng tưởng mà sống. Làm người nếu không có ước mơ, vậy thì cùng cá muối có gì khác nhau? Ngươi coi đó là mô phỏng, nhưng thật sự nó là mộng tưởng của mỗi người. Tỷ như ta liền tưởng toàn thế giới chỉ còn lại có phong cảnh hoa lá, tỷ như ngươi nghĩ muốn tìm thể diện công tác kiếm nhiều tiền, còn tỷ như Trình Tiếu Phong thì muốn chiếm lấy mĩ nữ khắp thiên hạ, còn như lão Mập thì lại muốn đi làng chơi. Ngươi nghĩ một chút, những điều này đều là mô phỏng sao?”

An Hi tròn mắt líu lưỡi. Cho tới bây giờ nàng không nghĩ tới Diệp Sảng cư nhiên lại có thể nói ra nhiều lời có triết lí cao thâm đến như thế. Tỉ mĩ suy nghĩ một chút, quả thật là rất đúng.

Diệp Sảng tiếp tục nói: “Mỗi người đều có ước mơ. Ngươi nên đi lí giải ước mơ của người khác, chứ không phải dùng quan niệm của mình đi áp đặt, thay đổi, chỉ trích. Lấy cái dối trá gọi là đại đạo cùng thánh khiết, chỉ cần người nọ không làm chuyện xấu, phạm pháp, hắn chỉ làm chuyện hắn thích thì có gì sai đâu?”

An Hi cảm thấy minh bạch ra không ít, không nhịn được hỏi: “Diệp tử, vậy ước mơ của ngươi là gì?”

Diệp Sảng vừa cười vừa nói: “Ta không có ước mơ gì, hiện tại chỉ muốn kiếm ít tiền, bởi vì hiện tại ta là con gà nghèo.”

An Hi không khỏi ách nhiên thất tiếu: “Không phải ngươi là lại muốn bán trang bị chứ?”

Diệp Sảng cười: “Bây giờ ta không có trang bị để bán. Ta tính sẽ đi đánh trang bị, sau đó bán thành RMB, nhưng bây giờ ở trong Đệ Nhị Thế Giới không có cách!”

An Hi trầm ngâm, nói: “Yên tâm, cứ để An tỷ ta!”

Diệp Sảng nhìn nàng như hoài nghi: “Ngươi có đường chui?”

An Hi nói: “Chiêu số ta không có, nhưng ta có Đào Đào Võng Ngân, mà ngươi không có. Vậy cho nên ngươi về sau muốn bán trang bị thì có thể cho đối phương giao dịch qua tài khoản của ta!”

Diệp Sảng mở to hai mắt nhìn: “Điều này cùng phương pháp thì có quan hệ gì?”

“Đương nhiên là có quan hệ!” – “An Hi thề thốt – “Có tài khoản Đào Đào, ít nhất là bước một bước tiến lớn tới mục tiêu vĩ đại bán trang bị đổi RMB!”

Diệp Sảng “oa” một tiếng: “Ngươi thật đúng là nên cùng bọn Phản Thanh Phục Minh đi loạn giang hồ, ngay cả khẩu khí nói chuyện cũng giống!”

Bất quá bạn học An Hi còn chưa có nhìn thấy tổ chiến đấu ba con tôm vĩ đại bọn họ vì ngày thứ hai login, đám người Phản Thanh Phục Minh đều hiện lên là hình cái đầu người màu xám, hiển nhiên là không login. Diệp Sảng đã sớm đi trung tâm trao đổi Thành Tín, đem Sa Mạc Chi Thuẫn cùng Hoàng Kim Sát Thủ cầm đi. Hiện tại hai kiện này đều chưa có người hỏi thăm, đành phải kiên nhẫn chờ đợi.

Đi dạo lung tung ở trung tâm một lúc cũng không có thu hoạch gì, lúc này An Hi dẫn hai hai nam hai nữ đi tới cửa lớn.

“Giới thiệu với các ngươi, đây là bằng hữu của ta! Hà Kim Ngân!” – An Hi lịch sự nói.

Diệp Sảng tập trung nhìn vào. Bốn người này nam thì anh tuấn tiêu sái, nữ thì xinh đẹp y hoa, khí đội tương đối bất phàm. Lại nhìn biểu tình An Hi, phỏng chừng cũng là bằng hữu của nàng.

“Uy, xưng hô thế nào a?” – Diệp Sảng lại nhiệt tình.

Mĩ nữ tên Thiên Kim Nhà Giàu thản nhiên nói: “Nếu là Thiên tỷ giới thiệu, vậy hẳn là không có vấn đề gì!”

Bên cạnh một người cũng dễ nhìn mở miệng nói: “Nhưng cũng mới chỉ có 6 người, còn thiếu thêm một cung thủ nữa.”



Diệp Sảng kì lạ: “Bọn họ muốn làm gì?”

An Hi nhỏ giọng: “Ta đây là giới thiệu phương pháp cho ngươi!”

“Cái gì mà phương pháp?” – Diệp Sảng khó hiểu.

An Hi lại nói: “Bọn họ muốn đi làm nhiệm vụ nội dung, thiếu người!”

“Lại là nhiệm vụ nội dung! Sẽ không là đại hình đi?” – Diệp Sảng từ lần Đệ Tam Đế Chế vẫn còn sợ hãi, không phải mỗi lần ngoạn lớn đều có vận khí tốt đâu.

An Hi tiếp: “Là bọn họ muốn đi đánh trang bị. Ngươi phải có vận khí tốt đi nhặt trang bị vào nghe chưa. Bọn họ ra giá mua bằng RMB rất cao, tận dụng thời cơ nha. Mấy người này thường xuyên theo ta hợp tác, tín dụng rất cao!”

Vừa nghe mấy chữ RMB, Diệp Sảng lập tức có khí lực: “Đi, ta đi!”

Thiên Kim Nhà Giàu hướng Diệp Sảng mời tổ đội, trang thông tin đồng đội lập tức mở ra:

Thiên Kim Nhà Giàu: Triệu hồi đại tiên, 25 cấp.

Thiên Nhược Hữu Tình: Trọng giáp y binh, 22 cấp. [hị hị đây là An Hi nhé, ở chương 132: trọng giáp y binh ta ghi là Nhân Nhược Hữu Tính, chả hiểu sao nữa nhưng gốc ghi là thế, về sau thấy toàn gọi Thiên tỷ, đến chương này gốc lại là Thiên Nhược Hữu Tình, cho nên có lẽ ở chương 132 là tác giả ghi nhầm.]

Đàm Ninh: Thích khách, 23 cấp.

Điện Lưu Cao Áp: Cuồng chiến sĩ, 22 cấp.

Lỗ Trứng Gà: Nguyên tố sư, 24 cấp.

Hà Kim Ngân: Hỏa Thương Thủ, 26 cấp.

Diệp Sảng lại nuốt phải kinh hãi. Trong đám người này, chính mình lại là người có level cao nhất, mà ba mĩ nữ cư nhiên lại là nhị giai, hai nam nhân cũng là nhất giai. Nhưng vì sao mấy người này level lại thấp như vậy a? Xem ra lúc trước Kiếm Thập Tam nói như vậy là rất đúng. Thực lực không phải do cấp bậc quyết định, cao thủ chân chính thường đều mai danh ẩn tích.

“Sẽ tìm cung thủ! Thiên tỷ có bằng hữu là cung thủ tương đối lợi hại không?”

Thiên Kim Nhà Giàu hỏi. Diệp Sảng vừa nghe lập tức nói: “Nếu không hay là kêu Tinh Tinh?”

An Hi tức giận: “Kêu nàng làm gì?”

Diệp Sảng trả lời: “Nàng có thể làm, nàng là Ánh Rạng Đông xạ thủ!”

An Hi nghĩ nghĩ: “Xem tiền cùng trang bị, ngươi gọi nàng đến đi.”

Tinh Tinh chạy tới thì cũng giống như Diệp Sảng, cũng bị giật mình. Đội ngũ này làm cho người ta cảm thấy không đơn giản, mà mấy mĩ nữ dễ nhìn lại thật lãnh khốc, vừa thấy đã có khí chất lạnh lùng của cao thủ.

“Ngươi có thể đi hay không?” – An Hi rất hoài nghi.

Tinh Tinh hừ hừ nói: “Nguyên bộ sáo trang Xa Hoa 25 cấp!”

Diệp Sảng hoảng sợ: “Không phải chứ, mất bao nhiêu?”

Tinh Tinh đắc ý nói: “Không tốn tiền, ta dùng trang bị để đổi, thêm vài điểm tín dụng!”

“Nha!” – Diệp Sảng tin như không tin gật gật cái đầu như gà mổ thóc. Yêu cầu cấp bậc là 25 a, đáng giá nhiều RMB như vậy, thật không thể tưởng tượng nổi.

Thiên Kim Nhà Giàu nhìn nhìn An H. An Hi gật gật đầu, nàng biết thực lực Tinh Tinh thật sự không kém. Thiên Kim Nhà Giàu gật đầu nói: “Vậy không trì hoãn thời gian nữa! Đi!”

Một hàng bảy người đi về hướng trung tâm phục vụ. Trên đường đi Thiên Kim Nhà Giàu lạnh lùng nói: “Hà Kim Ngân cùng Tinh Tinh, ta nói trước quy củ. Ta là đội trưởng, ta mở hình thức của đội ra, các ngươi xem trước.”

Diệp Sảng vừa mở ra liền thấy, quả là hình thức đội trưởng. Hình thức đội trưởng là điểm đặc sắc của hệ thống tổ đội trong Đệ Nhị Thế Giới. Có rất nhiều loại hình thức, tỷ như hình thức tạo đội hình, hình thức gia thành, hình thức tinh anh, người chơi có thể tự mình lựa chọn. Hình thức đội trưởng nghĩa là một khi tổ đội, tất cả trang bị rơi xuống, tất cả sẽ tự động rơi vào sở hữu của đội trưởng. Rất ít người chơi sử dụng loại hình thức tổ đội này, nhưng Thiên Kim Nhà Giàu đã sử dụng nhất định là có nguyên nhân.

Tinh Tinh cô nương lần này cũng không còn tranh luận: “Biết rồi.”

Thiên Kim Nhà Giàu nói: “Giải thích cho hai vị một chút. Nếu lát nữa đánh được trang bị tốt, ta sẽ chia đều phân phối cho mọi người. Nhưng nếu người nào muốn mua thì xuất tiền ra, người bỏ tiền có quyền được ưu tiên. Còn số tiền đó sẽ chia đều ra cho mọi người. Không có ý kiến gì chứ?”

Diệp Sảng cùng Tinh Tinh hai mặt nhìn nhau, khẩu khí của nàng này thật sự rất lớn. Thiên Kim Nhà Giàu lại nói: “Nội dung nhiệm vụ này ta đã chết 4 lần ở trong đó, ta làm đội trưởng mọi người có ý kiến gì không?”

Diệp Sảng hít mội hơi lãnh khí. Nhiệm vụ nội dung đều không ngừng sinh ra cái mới, một khi hoàn thành thì sẽ không xuất hiện lại nữa. Nàng là nhị giai mà còn chết đến 4 lần trong đó, xem ra nhiệm vụ này chẳng những chưa có người hoàn thành, mà còn rất hung hiểm. Chết 4 lần có nghĩa là đã lục lọi ra rất nhiều kinh nghiệm, cho nên đương nhiên làm đội trưởng thì không còn gì để chê.

“Không thành vấn đề!” – Diệp Sảng sảng khoái trả lời.

Trung tâm phục vụ vẫn náo nhiệt như trước. Đi vào quầy phục vụ điện tử, Thiêm Kim Nhà Giàu quả nhiên là người thập phần vênh váo. Một mình nàng nộp phí báo danh cho tất cả mọi người. Thẻ tủy tinh tiêu tiêu sái sái xoẹt một cái, tổng cộng là 35 điểm tín dụng. Nàng ngay cả con mắt cũng không chớp một cái. Con mắt Tinh Tinh híp lại, gặp qua trâu bò rồi nhưng chưa thấy ai trâu như vậy. Quả nhiên là kẻ có tiền. Nhưng vấn đề là phí báo danh là 5 điểm tín dụng, có thể thấy nhiệm vụ này khó khăn. Diệp Sảng nhìn nhìn màn hình giới thiệu nhiệm vụ ở đại sảnh:

“Tên nhiệm vụ: Đi Tây Thiên thỉnh kinh. Yêu cầu: 20 cấp trở lên. Người tham gia: 50 người, không hạn định chức nghiệp, giới tính. Cấp bậc nhiệm vụ: Tiểu nhiệm vụ thần cấp. Phần thưởng nhiệm vụ: tùy cơ. Giới hạn: người chơi khu Trung Quốc.”

Diệp Sảng hối hận, hắn lập tức hiểu rõ tại sao Thiên Kim lại chết 4 lần. Đừng nói là 4 lần, cho dù chết 40 lần cũng không phải lạ. Nhiệm vụ thần cấp a. Trước mắt thì đây là nhiệm vụ có cấp bậc cao nhất, mà lại chỉ có 50 người tham gia, đây là khái niệm gì? Thử nghĩ 50 người cùng ở một chỗ, đụng phải một con Boss trâu bò, chỉ sợ không đủ cho Boss nhét kẽ răng.

“Nhưng vì trang bị cùng tiền, ta đi!”

Diệp Sảng nghiến răng nghiến lợi đứng ở trên đài truyền tống. Hắn chân thật nghĩ rằng dù sao mình không phải trả phí báo danh, đi xem một chút cũng hay. Tính là phải chết, vậy ít nhất cũng phải cướp được một kiện trang bị cấp tinh anh rồi chết. Trong bạch quang truyền tống trận, Diệp Sảng .
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện