Tư Lam đi ra được khỏi cổng trường mất khoảng thời gian khá lâu, cứ đi khập khiển như vậy không biết bao giờ mới hết đây, cô còn phải tập luyện nữa.
"Lên xe đi!!" Một chiếc xe dừng lại, giọng nói của Thái Trạch Dương vang lên, mới đó mà anh dậy rồi sao, hay là tại thời gian cô đi từ phòng giáo viên xuống đây mất nhiều thời gian vậy sao.
"Em phải đi siêu thị mua đồ về nấu cơm, nên thầy về trước đi" Tư Lam định bắt taxi thì anh liền bước xuống xe nhẹ nhàng bế cô lên để vào trong xe.
"Tôi cũng cần mua đồ, nên đi cùng đi!!" Thái Trạch Dương quay sang thắt dây an toàn cho cô rồi lái xe đi.
Đến nơi, anh dìu cô nhẹ nhàng bước xuống, tìm xe đẩy hàng trong siêu thị bế cô lên để cô ngồi trong đó, mọi người xung quanh đều nhìn hai người bằng ánh mắt kinh ngạc.
"Nhìn họ hạnh phúc nhỉ?" Một vài người bàn tán.
Tư Lam cúi mặt không dám ngước lên, thật sự ngại quá đi, Thái Trạch Dương hỏi cô muốn mua gì sau đó đẩy cô đến chỗ cô cần mua đồ.
"Hôm nay ăn món gì nhỉ?" Thái Trạch Dương chống cằm hỏi.
"Thầy thích ăn món gì?" Tư Lam nhẹ đáp.
"Em nấu tôi đều thích" sao hôm nay Thái Trạch Dương lại nói chuyện kiểu đấy vậy nhỉ? Anh học từ đâu vậy chứ.
Anh đẩy cô đi vòng quanh siêu thị cuối cùng cũng mua được kha khá đồ ăn, Thái Trạch Dương thấy cô cứ nhìn mấy món đồ ngọt nhưng không mua.
"Thích đồ ngọt sao?" Thái Trạch Dương dừng lại rồi nói.
"Chút chút ạ"
"Sao không mua?"
"Ăn nhiều cũng không tốt" Tư Lam gãi đầu nói.
Đột nhiên Thái Trạch Dương đẩy cô ngược về phía quầy đồ ngọt, Tư Lam không có ý định bảo anh mua cho mình,cô cũng muốn mua nhưng tại hôm nay cô chỉ mang đủ tiền để mua đồ ăn thôi.
"Thích ăn gì cứ mua, tôi trả cho"
"Không cần đâu em chỉ thuận miệng nói thôi" Tư Lam xua tay nói.
Thái Trạch Dương lấy vài bịch bánh và kẹo để vào xe rồi ra quầy tính tiền, những nhân viên nhìn cô và anh sau đó mỉm cười nói.
"Hai vợ chồng thật hạnh phúc"
"Anh biết cưng chiều vợ thật đấy"
Nghe vậy Tư Lam liền định xua tay nói, nhưng anh đã cản lại trước.
"Cô ấy nghịch ngợm lắm, nên chân bị thương tôi phải khổ thế này" không ngờ Thái Trạch Dương lại nói ra như vậy cô nghĩ anh sẽ phũ nhận chứ.
Tính tiền xong, anh để cô cầm đồ rồi bế cô ra xe, trên đường về nhà cô quay sang nhìn trộm anh một cái sau đó nói.
"Sao lúc nãy thầy lại không phũ nhận, chẳng phải thầy xem em là em gái sao?" Tư Lam buồn bã nói.
"Thuận miệng nói thôi" Tư Lam trợn tròn mắt không ngờ anh nói lại câu của cô lúc nãy.
"Em từng nói rồi nếu thầy không thích em đừng gieo hy vọng cho em" Tư Lam nghiêm túc nói.
Thái Trạch Dương im lặng không nói gì nữa, không khí im lặng cứ thế cho đến khi về đến nhà, Tư Lam tự mở cửa đi xuống không cần sự dìu dắt của anh.
Thái Trạch Dương không trả lời nhưng anh đang suy nghĩ rốt cục anh cũng không hiểu bản thân đối với cô là quan hệ gì?lúc đầu anh có lạnh lùng với cô nhưng dạo gần đây không còn nữa mà quan tâm cô nhiều hơn.
Anh đang phân vân giữa tình yêu nam nữa và tình cảm anh em, anh không biết mình đang xem cô là quan hệ gì nữa, nếu tình cảm thật anh sợ mình chỉ nghĩ cô giống Yên Nhi nên mới nảy sinh chút tình cảm nhất thời mà thôi.
Tư Lam vào bếp nấu vài món sau đó, suy nghĩ lại, cô dạo này tính tình cũng thay đổi thất thường lúc nóng giận thật đáng sợ.
"Lên xe đi!!" Một chiếc xe dừng lại, giọng nói của Thái Trạch Dương vang lên, mới đó mà anh dậy rồi sao, hay là tại thời gian cô đi từ phòng giáo viên xuống đây mất nhiều thời gian vậy sao.
"Em phải đi siêu thị mua đồ về nấu cơm, nên thầy về trước đi" Tư Lam định bắt taxi thì anh liền bước xuống xe nhẹ nhàng bế cô lên để vào trong xe.
"Tôi cũng cần mua đồ, nên đi cùng đi!!" Thái Trạch Dương quay sang thắt dây an toàn cho cô rồi lái xe đi.
Đến nơi, anh dìu cô nhẹ nhàng bước xuống, tìm xe đẩy hàng trong siêu thị bế cô lên để cô ngồi trong đó, mọi người xung quanh đều nhìn hai người bằng ánh mắt kinh ngạc.
"Nhìn họ hạnh phúc nhỉ?" Một vài người bàn tán.
Tư Lam cúi mặt không dám ngước lên, thật sự ngại quá đi, Thái Trạch Dương hỏi cô muốn mua gì sau đó đẩy cô đến chỗ cô cần mua đồ.
"Hôm nay ăn món gì nhỉ?" Thái Trạch Dương chống cằm hỏi.
"Thầy thích ăn món gì?" Tư Lam nhẹ đáp.
"Em nấu tôi đều thích" sao hôm nay Thái Trạch Dương lại nói chuyện kiểu đấy vậy nhỉ? Anh học từ đâu vậy chứ.
Anh đẩy cô đi vòng quanh siêu thị cuối cùng cũng mua được kha khá đồ ăn, Thái Trạch Dương thấy cô cứ nhìn mấy món đồ ngọt nhưng không mua.
"Thích đồ ngọt sao?" Thái Trạch Dương dừng lại rồi nói.
"Chút chút ạ"
"Sao không mua?"
"Ăn nhiều cũng không tốt" Tư Lam gãi đầu nói.
Đột nhiên Thái Trạch Dương đẩy cô ngược về phía quầy đồ ngọt, Tư Lam không có ý định bảo anh mua cho mình,cô cũng muốn mua nhưng tại hôm nay cô chỉ mang đủ tiền để mua đồ ăn thôi.
"Thích ăn gì cứ mua, tôi trả cho"
"Không cần đâu em chỉ thuận miệng nói thôi" Tư Lam xua tay nói.
Thái Trạch Dương lấy vài bịch bánh và kẹo để vào xe rồi ra quầy tính tiền, những nhân viên nhìn cô và anh sau đó mỉm cười nói.
"Hai vợ chồng thật hạnh phúc"
"Anh biết cưng chiều vợ thật đấy"
Nghe vậy Tư Lam liền định xua tay nói, nhưng anh đã cản lại trước.
"Cô ấy nghịch ngợm lắm, nên chân bị thương tôi phải khổ thế này" không ngờ Thái Trạch Dương lại nói ra như vậy cô nghĩ anh sẽ phũ nhận chứ.
Tính tiền xong, anh để cô cầm đồ rồi bế cô ra xe, trên đường về nhà cô quay sang nhìn trộm anh một cái sau đó nói.
"Sao lúc nãy thầy lại không phũ nhận, chẳng phải thầy xem em là em gái sao?" Tư Lam buồn bã nói.
"Thuận miệng nói thôi" Tư Lam trợn tròn mắt không ngờ anh nói lại câu của cô lúc nãy.
"Em từng nói rồi nếu thầy không thích em đừng gieo hy vọng cho em" Tư Lam nghiêm túc nói.
Thái Trạch Dương im lặng không nói gì nữa, không khí im lặng cứ thế cho đến khi về đến nhà, Tư Lam tự mở cửa đi xuống không cần sự dìu dắt của anh.
Thái Trạch Dương không trả lời nhưng anh đang suy nghĩ rốt cục anh cũng không hiểu bản thân đối với cô là quan hệ gì?lúc đầu anh có lạnh lùng với cô nhưng dạo gần đây không còn nữa mà quan tâm cô nhiều hơn.
Anh đang phân vân giữa tình yêu nam nữa và tình cảm anh em, anh không biết mình đang xem cô là quan hệ gì nữa, nếu tình cảm thật anh sợ mình chỉ nghĩ cô giống Yên Nhi nên mới nảy sinh chút tình cảm nhất thời mà thôi.
Tư Lam vào bếp nấu vài món sau đó, suy nghĩ lại, cô dạo này tính tình cũng thay đổi thất thường lúc nóng giận thật đáng sợ.
Danh sách chương