Tất cả binh lính viễn chinh đã trở về từ Klendathu, hơn ba trăm nghìn quân chỉ có chưa đầy năm nghìn người còn sống sót, tất cả đều nằm trong đám quân do mấy người Trịnh Xá chỉ huy, hơn nữa số liệu thực tế đã thể hiện rõ ràng, nhóm quân này đã sáng tạo nên kỳ tích kinh người, đủ giúp quân đội cấp cao vượt qua cửa ải khó khăn này. Kỳ thật, quân đội cấp cao đã chuẩn bị tinh thần phải thay đổi thống tướng, nhưng khi thấy đội quân đó thể hiện sức chiến đấu mạnh mẽ như vậy, chuyện thay đổi thống tướng lại được thảo luận nghiêm túc lại, vị tướng ủng hộ mạnh mẽ việc dùng cường lực tấn công rất có thể sẽ tiếp tục tại chức.
Quan điểm của giới truyền thông đối với cuộc chiến này xuất hiện hai hiện tượng đối lập, một mặt tận lực công kích sai lầm của quân đội cấp cao, không ngừng chỉ trích sự yếu kém của quân đội và chính phủ. Mặt khác lại dùng những từ ngữ có cánh miêu tả sự anh dũng của năm nghìn người còn sống, trong tình cảnh chiến tranh chủng tộc thất bại phải làm thế nào để bảo vệ sự tôn nghiêm của nhân loại, loài đứng đầu vạn vật đây? Biện pháp duy nhất là tuyên truyền về sức mạnh cùng lòng dũng cảm mà loài người biểu hiện trong trận chiến đó, mà cũng chỉ có nhóm quân này mới thể hiện được sức mạnh cùng dũng cảm nên gần như năm nghìn người ai ai cũng thành dũng sỹ, mỗi người được hai huân chương chiến tranh, trong số đó mấy trăm người còn được thăng làm sỹ quan, dẫn dắt quân lính cứu viện tiếp tục chiến đấu. Nhưng những người được nhắc tới nhiều nhất vẫn là bốn người do Trịnh Xá đứng đầu, họ được giới truyền thông gọi là nhóm kỳ tích.
- Rất khá, rất mạnh!
Tên thanh niên tóc vàng Nyos vừa đọc mấy tờ báo vừa cười lạnh nói, mà lúc này ở cạnh hắn chỉ có ba người, một gã trung niên cao lớn, một thiếu nữa và cô bé tên là Tuyết Linh Nhi kia.
Nyos thì thào nói:
- Từ mức độ nào đó mà nói, bước này của bọn chúng hoàn toàn chính xác, hào quan của chúng càng chói sáng thì khả năng chúng ta có thể đối phó với chúng càng nhỏ, đó gọi là so sánh về "thế". Khi "thế" của bọn chúng tại thế giới này vượt quá phạm vi ảnh hưởng của chức vụ chúng ta hiện tại thì chuyện duy nhất chúng ta có thể làm là miễn cưỡng đạt thành hiệp nghị trao đội tỉnh báo, không thể dễ dàng tiêu diệt bọn chúng nữa…
Người trung niên cao lớn trầm mặc một chút rồi nói:
- Nyos, có một chuyện ta không hiểu, tại sao ngươi lại cứ muốn tiêu diệt Trung Châu đội vậy? Theo tình hình trước mắt, chúng ta cũng không phải là đã bị bức đến tình cảnh người sống ta chết, trước khi nhiệm vụ thật sự xuất hiện, chúng ta thực tế có thể thử tiếp xúc một chút, ta nghĩ bọn chúng hẳn là cũng có cố kỵ mới đúng. Hơn nữa, là đội ngũ mạnh nhất, bọn chúng chắc chắc là nắm được rất nhiều bí mật trong thế giới phim kinh dị mà chúng ta không biết, ví dụ như chuyện hai cuốn cổ thư mà lần trước Hải Dương đội nhắc tới, có lẽ có thể lấy được nhiều tin tức từ chỗ Trung Châu đội mà…
Nyos thở dài, lạnh lùng đáp:
- Đừng ngây thơ như vậy, ngoài yếu tố bọn chúng là đoàn đội mạnh nhất ra, còn một nguyên nhân nữa... Ngươi cảm thấy tình hình đội chúng ta ra sao?
Tên trung niên cao lớn lập tức ngẩn người, còn Nyos vẫn lạnh nhạt nói:
- Chuyện đó chẳng cần ta phải nói đúng không? Ta tới đội khá muộn, hơn nữa ngoài đầu óc ra gần như không có sức chiến đấu, huyết thống ba mắt vừa cường hóa trong giai đoạn đầu chỉ đề cao năng lực tính toán mà thôi, trừ phi cường hóa tới cấp A hoặc cấp 2A, nếu không khi niệm động lực chưa xuất hiện, sức chiến đấu của ta vẫn sẽ ở mức cực thấp... Ngoài ba người các ngươi ra, năm người kia thì lại mơ hồ chưa làm hai phe, Manuel và Rose là người yêu, họ luôn có thói quen độc lai độc vãng, ba người khác thì do Hoffer đứng đầu. Đội ngũ này sở dĩ còn có thể cùng nhau chiến đấu chỉ vỏn vẹn bởi vì mọi người sợ chết mà thôi, vì thế trong lần đoàn đội tác chiến này nếu chúng ta chiếm được ưu thế nhất định phải giành được càng nhiều điểm thưởng và chi tiết kịch tình càng tốt, đồng thời, ta cũng muốn có thể hết sức giành lấy địa vị đáng lẽ ta phải có....
- Ít nhất trước khi bị Trung Châu đội biết được đội ngũ này không đoàn kết, chúng ta nhất định phải tìm ra tất cả thành viên còn ẩn nấp của đối phương...
Co gái kia lại nói vẻ khó hiểu:
- Nhưng làm thế nào tìm được bọn chúng bây giờ? Tìm kiếm từng tên trong hơn năm nghìn người sao? Hơn nữa ngươi lại không cho Tuyết Linh Nhi sử dụng tinh thần lực tảo miêu, như vậy khả năng tìm được bọn chúng coi như bằng không.
Nyos lại cầm một miếng chocolate trên bàn lên, hắn vừa ăn vừa nói:
- Đúng vậy, bất cứ chuyện gì đều cần cơ hội mới có thể thuận lợi tiến hành, ngoài ra theo dấu hiệu trước mắt, có thể giả định bộ phim kinh dị này có từ bảy đến chín người, như vậy chúng ta phải tìm được ba tới năm thành viên còn ẩn nấp của Trung Châu đội. Mặc dù có thể tìm kiếm manh mối từ các binh sỹ còn sống cùng các tiểu đội nhưng phương diện này manh mối hơi ít, hơn nữa nếu muốn tra được rõ ràng tên tuổi, danh sách tiểu đội cần quân hàm ít nhất từ trung tá trở lên, tuy ta có thể tra duyệt hai phương diện này này nhưng như vậy Trung Châu sẽ dễ dàng biết được có người đamg điều tra bọn chúng, thân phận của ta sẽ bại lộ.... chính vì thế, ta cần một cơ hội!
- Cơ hội?
Tên trung niên cùng cô gái đồng thanh hỏi.
Nyos cười lạnh, ánh mắt đầy vẻ hung ác nói:
- Không sai, các ngươi biết vì sao ta vẫn nhấn mạnh phải tiêu diệt toàn bộ Trung Châu đội không? Ngoài lý do như ta vừa nói, còn một nguyên nhân nữa chính là muốn đám Hoffer khinh thường Trung Châu đội, ta muốn chúng tự đi gây chuyện... Mặc dù ta vẫn một mực dặn dò bọn chúng không được trêu vào Trung Châu đội nhưng lại liên tục nhắc nhở chúng rằng phải toàn diệt Trung châu đội, ám chi như vậy ít nhất cũng sẽ khiến bọn chúng nảy ý thăm dò, đó chính là mục đích của ta....
- Cho bọn chúng đi làm tốt đen, dẫn phát cơ hội, bắt Trung Châu đội phải lộ sơ hở, ít nhất cũng giúp chúng ta biết được thực lực của Trung Châu đội đạt tới mức nào. Nếu như bọn chúng không mạnh hơn chúng ta quá nhiều, vậy không nhất định phải cố kỵ như hiện tại, nếu bọn chúng quá mạnh so với chúng ta... Các ngươi không cảm thấy mấy người Hoffer quá vướng víu sao? Bớt đi bọn hắn đội chúng ta sẽ càng mạnh mẽ hơn, ha ha ha.....
..............
- Trịnh Xá...
Trịnh Xá quay đầu nhìn Sở Hiên, tên này đang cầm một quả táo đỏ tươi, yên lặng ăn, hắn cười cười nói:
- Không ăn thịt vào thì lấy đâu ra sức? Ngươi ăn ít quá, lần nào cũng chỉ ăn hoa quả, rau củ, như thế không đủ dinh dưỡng đâu...
Đây là phòng ăn trên chiến hạm, tất cả binh lính và nhân viên trên tàu đều có thể tới đây dùng cơm, mà lúc này là giữa bữa ăn trưa, từ hai hôm trước khi Trịnh Xá rời tàu cứu viện lên chiến hạm vũ trụ, hắn đã theo để nghị của Sở Hiên, không tiếp xúc với ba người Chiêm Lam nữa, ngoài Vương Hiệp, Bá Vương, sở Hiên đã hào quang chói mắt, nhóm Chiêm Lam sẽ ẩn tàng giữa đám binh sỹ.
Sở Hiên nhíu mày nhìn miếng thịt bò và salad trong đĩa Trịnh Xá, nói vẻ khó chịu:
- Màu sắc quá khó coi.... Không nói tới chuyện này, hay ngày hôm này ta vẫn luôn chú ý xem có sỹ quan trong quân đội điều tra tài liệu của chúng ta hoặc đội viễn chinh hay không. Thật đáng tiếc, không có quan chức cấp vừa nào xem xét hồ sơ về chúng ta, ngoài ra quân đội cấp cao đã phái mấy nhân viên tới hạm đội chi viện, hình như là để trao huân chương cho chúng ta. Khả năng đoàn đội kia trở thành sỹ quan cấp tướng gần như bằng không, chức vụ cao nhất bọn chúng có thể đạt tới hẳn là đại tá, nói cách khác, trong hai ngày này bọn chúng gần như không có động tĩnh gì...
Trịnh Xá ngạc nhiên hỏi:
- Vậy thì tốt rồi, có gì không hợp lý sao? Nếu đối phương không chuẩn bị chiến đấu với chúng ta, tự nhiên là không cần điều tra đúng không?
Sở Hiên lại cười lạnh đáp:
- Hoàn toàn ngược lại, nếu đối phương không chuẩn bị đấu với chúng ta, vậy bọn chúng chắc chắn cần phải điều tra, có thế mới đảm bảo an toàn khi tiếp xúc với chúng ta. Nếu bọn chúng không có hành động gì thì chỉ có hai cách giải thích, một là bọn chúng chuẩn bị chạy trốn, bởi vì sức chiến đấu mà chúng ta thể hiện đã khiến chúng sợ hãi, khả năng này là vô hạn tới không, bởi vì chúng ta còn chưa thể hiện rõ ràng sức mạnh trước mặt chúng, khả năng thứ hai... Bọn chúng có lẽ đang chuẩn bị chính diện dò xét thực lực của chúng ta.
Trịnh Xá ngẫm nghĩ một chút rồi nói:
- Ngươi không thấy lời nói có mâu thuẫn sao? Nếu Trung Châu đội chúng ta là tiểu đội mạnh nhất, bọn chúng sao còn có tự tin tới dò xét chúng ta? Hơn nữa nếu muốn chính diện khiêu chiến với chúng ta, vậy bọn chúng xây dựng "thế" để làm gì?
Sở Hiên gật đầu vẻ tán thưởng, hắn cười nói:
- Không sai, chính bởi vì chuyện này nghe có vẻ quá mâu thuẫn nên ta mới phỏng đoán một tình huống, đó chính là đội đối phương không đoàn kết, đội bộn chúng không giống đội chúng ta, tổ hợp bên đó vẫn đang có cạnh trang quyền lực. Nếu suy luận theo hướng này, việc bọn chúng không tới điều tra chúng ta có thể được giải thích rất hợp lý, trong đội chúng có người mưu kế cam thâm, chuẩn bị vứt bỏ một vài thành viên trong đội, hoặc có thể nói là lợi dụng một vài thành viên để tìm cơ hội.
- Bất kỳ vấn đề nào cũng không thể hoàn thành trong tình huống không có cơ hội, cũng giống như thế đoàn đội hai bên không hề có tiếp xúc, bọn chúng chỉ biết bốn người chúng ta, mà nếu bọn chúng không điều tra tài liệ vậy gần như không có thêm manh mối nào cả, phải làm thế nào mới tìm ra những thành viên còn lại của đội ta đây?
Nhất định phải có giao tiếp với chúng ta, tình huống tiếp theo nếu như ta suy luận không sai bọn chúng nhất định sẽ có người ra mặt dò xét chúng ta, hoặc là ngươi, hoặc là ta, hoặc là Bá Vương hay Vương Hiệp, có điều khả năng lớn nhất là dò xét ngươi...
Trịnh Xá chỉ chỉ vào mình, kỳ quái hỏi:
- Tại sao lại là ta? Trông ta yếu ớt lắm sao?
Sở Hiên cười đáp:
- Không, là bởi vì ba người bọn ta nhìn qua có vẻ mạnh thôi, ít nhất là ngươi kém bọn ta về khí chất quân nhân, vì thế bọn chúng nếu muốn chọn thì khả năng lớn nhất sẽ là ngươi.... Đề nghị của ta là, kẻ nào tới dò xét lập tức giết luôn, khi bọn chúng chết mất một người tự nhiên sẽ lo lắng vì bị trừ điểm, mà lúc bọn chúng trong lòng nôn nóng thì cũng sẽ bắt đầu để lộ sơ hở.
Thần sắc Trịnh Xá từ từ trở nên nghiêm túc, hắn suy nghĩ một thoáng rồi kéo Sở Hiên rời khỏi phòng ăn, tiếp đó ánh mắt hắn dần biến thành mờ mịt, hơn mười giây sau mới thấp giọng nói:
- Chuyện này có hai vấn đề.... Một là đoàn đội đối phương thật sự có người tới gây hấn, hoặc gọi là dò xét chúng ta sao? Phải biết rằng chết một người sẽ bị trừ 2000 điểm, đối phương hẳn là không phải lần đầu tam gia đoàn chiến đúng không? Hai là chiến đâu trên chiến hạm thế này.... Ngươi không sợ bị chính phủ Liên bang phát hiện sao?
Sở Hiên gỡ tay Trịnh Xá ra, đáp:
- Đối phương có biết sẽ bị trừ điểm hay không tạm thời chưa bàn tới, nếu nói là sợ bị chính phủ Liên bang phát hiện thì dễ giải quyết hơn nhiều. Đây là sơ đồ phân bố camera trên chiến hạm ta vừa lấy được trên máy tính sáng nay, đại khái ngoài phòng nghỉ của sỹ quan, phòng huấn luyện cùng mấy kho vũ khí ra thì những nơi khác đều không có máy quay. Nói cách khác nếu như bị tập kích tại những chỗ này thì dùng sức mạnh và tốc độ như người bình thường chạy trốn, hướng càng đông người càng an toàn, cũng có thể rút súng phản kích lại... Nếu như bị tập kích tại những điểm không có camera thì đối phương hẳn là khó có khả năng lại đi tấn công ngươi lúc đang có người... Khi đó tận lực dùng sức mạnh tối đa, giải quyết trận chiến trong thời gian ngắn nhất đi, nhất định phải làm đối phương chấn động!
Trịnh Xá hơi sửng sốt, hắn tò mò hỏi:
- Làm đối phương chấn động? Tại sao phải làm như vậy? Làm thế không phải sẽ khiến bọn chúng đề phòng sao? Sau này đối phương sẽ không để lộ sơ hở nữa, muốn tìm ra bọn chúng thì khó khăn hơn nhiều.
Sở Hiên thản nhiên nói:
- Bởi vì "thế" mà Chủ Thần tạo cho chúng ta... Bọn chúng nếu đã có thể trong thời gian này đạt được chức vụ cao hơn chúng ta, lấy được "thế" bên quân đội, Chủ Thần để bồi thường cũng giao cho chúng ta "thế" tương ứng....
- Đó chính là việc Chủ Thần nhận định chúng ta mạnh hơn bọn chúng! Chủ Thần nói phe ta là đội mạnh nhất trong ba đội, còn mạnh đến mức nào thì bọn chúng không biết, đương nhiên, đối phương có khả năng cũng có một vài nhân vật có kỹ năng đặc thù. Ví dụ như một người có dị năng, thuộc tính bản thân kém cỏi nhưng lại có thể sử dụng niệm động lực khống chế nhịp tim đập của ngươi, như thế một vật khắc chế một vật, hoặc tổ hợp cực mạnh cũng có khả năng xuất hiện. Nhưng theo tình huống bình thường mà nói, sức mạnh của ngươi chắc phải vượt xa bọn chúng, những chuyện này người trong Trung Châu đội chúng ta biết, bọn chúng có biết không?
- Bọn chúng không biết những điều này, trong bốn người chúng ta chỉ có ngươi là có vẻ yếu nhất nên mới tiến hành thử dò xét tấn công ngươi. Nhưng nếu ngươi trong nháy mắt thể hiện ra sức mạnh áp đảo, thậm chí sức mạnh này hoàn toàn có thể khắc chế chiến lực của cả đội bên đó thì phản ứng đầu tiên của đối phương sẽ là gì? Phản ứng đầu tiên của chúng chỉ có một, đó là cảm thấy bản thân đang đối mặt với một đội ngũ siêu cấp, mạnh hơn mình vô số lần, bởi vì Chủ Thần nói là chúng ta mạnh bọn chúng, nhưng có nói chúng ta mạnh hơn bao nhiêu không? Không có, mạnh hơn một chút cũng là mạnh, mạnh hơn mười lần cũng là mạnh... Cho dù bọn chúng cho rằng ngươi có thể là đội trưởng Trung Châu đội, là thành viên mạnh nhất, nhưng những người còn lại hẳn phải không thua kém ngươi quá nhiều, đúng không? Vì thế khi bọn chúng nảy sinh suy nghĩ Trung Châu đội là đội ngũ siêu cấp, hành động tự nhiên sẽ để lộ sơ hở, lúc đó quyền chủ động sẽ nằm trong tay chúng ta rồi... Bọn chúng bị trừ điểm, trong lòng cũng sợ hãi, đồng dạng, nếu như dò xét thất bại, sự không ăn ý trong đoàn đội sẽ xuất hiện....
- Do vậy giết đi, bất cứ kẻ nào thăm dò hoặc động thủ với ngươi đều phải giết....
Phân tích của Sở Hiên là như vậy, mà đề nghị này cũng được Trịnh Xá đáp ứng, nếu giết một người cả đội được cộng một điểm, khi có phạm sai lầm gì mà chết mất một người thì cả đội cũng không sợ bị delete vì điểm âm , càng huống chi đây là lúc sinh tử quan đầu, Trịnh Xá thật sự không có lý do gì để cự tuyệt đề nghị chính đáng như vậy.
Nhưng trong lòng hắn vẫn cảm thấy thấp thỏm, lúc trước hắn đã thử mô phỏng ý thức của Sở hiên để phân tích tình huống này, nhưng với trình độ mô phỏng như hiện tại, hắn căn bản không thể tái hiện lại hoặc có thể gọi là theo kịp phương thức suy luận của Sở Hiên. Chính vì vậy hắn chỉ có thể bất đắc dĩ mô phỏng phương thức suy luận của Tiêu Hoành Luật, lần này hắn đã phát hiện ra trong mạch phân tích của Sở Hiên có một số điểm chưa được xử lý, hoặc là hắn không nói tới.
Đó chính là tính người....
Khi đối phương lâm vào tuyệt cảnh, hoặc tiến đến mức hoàn toàn thất bại, bọn chúng thật sự sẽ không được ăn cả ngã về không, điên cuồng công kích chứ? Ví dụ như khởi động chương trình tự hủy của chiến hạm, thao túng một chiến hạm khác tấn công tàu của họ, hoặc một số chuyện khác, đây là một phương diện Sở Hiên chưa nghĩ tới, một phương diện khác là kế hoạch của hắn quên mất nhân tính bên phe mình.
Vương Hiệp cùng Bá Vương thì không cần nói, bọn họ là quân nhân, ý chí cực kỳ kiên định, hơn nữa bản thân cũng đã vô cùng quen thuộc với cuộc sống trong quân ngũ, ở trên chiến hạm này chẳng có gì là không thoải mái, nhưng Chiêm Lam, Zero, La Cam Đạo thì sao? Bọn họ vốn không ở trong phân đội, khí chất đó rất dễ dàng bị phát hiện, nếu đoàn đội đối phương thật sự chú ý tới một số tình huống bất tường, không biết chừng bọn chúng sẽ rất nhẹ nhàng tìm được ba người...
Cũng như vậy, muốn tìm được đối phương có lẽ cũng có thể xuống tay từ phương diện này....
"Khoan, khoan đã.... Với trí tuệ của Sở Hiên, khó có khả năng không chú ý tới những vấn đề này, tại sao hắn không đề cập chút nào tới chuyện đó? Là do chưa tìm được biện pháp giải quyết thích hợp? Hay là... hắn vẫn đang tính toán chuyện gì khác?"
Lúc này Trịnh Xá vẫn đang trong trạng thái suy luận của Tiêu Hoành Luật, hắn ngắt ngắt tóc vừa đi vừa nghĩ ngợi. Suy nghĩ một lúc trong đầu hắn linh quang chợt lóe, chính là lúc nhớ tới bố cục của trí giả bên đối phương mà Sở Hiên đã phân tích, trong đó có một khả năng là muốn giải quyết nhân tố không ăn ý trong đội, có thể giết chết thành viên thành viên hắn coi là nhân tố gây hại cho đoàn đội, càng nhờ đó mà tìm kiếm cơ hội. Nếu đối phương thật sự đã chuẩn bị thanh toán người gây trở ngại trong đội vậy không phải là có thể chịu được chuyện bị trừ điểm sao? Hoặc là đối phương tự tin có thể tiêu diệt toàn bộ Trung Châu đội?
"Nếu tiếp tục suy luận theo hướng này, chuyện Sở Hiên đang làm là... Hắn chuẩn bị giết La Cam Đạo?"
Trịnh Xá còn nhớ kỹ, khi con robot gấu Pooh đưa súng chĩa vào bọn họ, trên người Sở Hiên thật sự có sát ý mơ hồ, tính cách tên này quyết tuyệt đến mức nào chứ, khi hắn cho rằng chuyện này sẽ gây họa cho đoàn đội, hắn sẽ lập tức quyết đoán cắt bỏ mầm họa đó, giống như trong Alien 1 vậy, trong lúc bất tri bất giác đã giải quyết ẩn họa có khả năng lưu lại nhất!
Nghĩ tới đây Trịnh Xá đã toát đầy mồ hôi lạnh, nếu không phải hắn đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba, có thể mô phỏng trình độ suy luận gần tới mức như Sở Hiên thì căn bản không thể tính toán rõ ràng những chuyện này. Mặc dù tất cả mọi chuyện đều chỉ là có khả năng nhưng nếu như là Sở Hiên, nói không chừng hắn thật sự đã quyết định làm như vậy, đằng nào thì khi mọi việc xong xuôi hắn cũng chẳng phải chịu nửa điểm trách nhiệm còn La Cam Đạo thì đã bị đối phương phát hiện giết chết. Nếu La Cam Đạo không bị giết thì có thể dẫn dụ phần lớn hoặc một vài thành viên trong đội kia, sau đó bọn họ sẽ như cứu tinh hiện ra, như thế vấn đề La Cam Đạo có lẽ vẫn chưa được giải quyết nhưng ít nhất cũng hòa hoãn được mâu thuẫn giữa hắn và cả đội, thậm chí có thể được hắn cảm kích, thu hoạch khác là có thể giết chết thành viên đội đối phương....
"Mưu kế thật độc, thật tàn nhẫn.... Hoàn toàn không biết gì trở thành mồi dụ hoặc có thể nói tất cả mọi người Trung Châu đội đã trở thành con cờ trong tay hắn để tiến hành lần đấu trí này mà vẫn không nhận ra, sau đó thuận lợi tìm ra đối phương..."
Trịnh Xá cười khổ, thực tế hắn cũng không cảm thấy quá tức giận, nói chính xác ra thì hắn chỉ thấy bất đắc dĩ, nếu không biết thân thế hoặc quá khứ của Sở Hiên, có lẽ hắn đã phẫn nộ đến mức muốn giết Sở Hiên, nhưng sau khi biết cảnh ngộ của tên "ba không", không cảm giác, không tình cảm, không tâm linh này, hắn chỉ cảm thấy bất đắc dĩ. Bởi vì Sở Hiên thật sự là vì bản thân đoàn đội, để đoàn đội có thể đứng bằng tư thái của người chiến thắng tuyệt đối mà làm.... Nhưng mà, hắn cũng đã xem quan thân thế và quá khứ La Cam Đạo!
Tên thanh niên đó cũng không phải trời sinh đã ích kỷ, hắn cũng không phải từ lúc mới lọt lòng đã vì sống sót mà không từ mọi thủ đoạn.... Hắn kỳ thật là người có thể trở thành chiến hữu, hắn kỳ thật đáng để tín nhiệm!
"Bây giờ nên làm thế nào? Lập tức chạy tới chỗ La Cam Đạo? Nhưng làm vậy không phải sẽ làm bại lộ thân phận hắn sao? Chẳng lẽ đây mới là tính toán của Sở Hiên, để ta phát hiện suy nghĩ của hắn, sau đó tự chạy tới làm lộ La Cam Đạo... Không, hắn sao có thể thần kỳ tới mức ấy, đi một bước tính mười bước à? Không ,là ta quá thảo mộc giai binh thôi[21], giống như coi mọi chuyện đều là âm mưu của hắn vậy, nhưng đúng là sao hắn có thể không tính tới sơ hở của mấy người La Cam Đạo chứ? Chiêm Lam thì vẫn tốt, dù sao cũng nữ binh, Zero cũng tạm thời không có vấn đề, với tố chất của hắn có thể làm quen với bất kỳ tình huống nào, chỉ còn La Cam Đạo thôi! Cục thế Sở Hiên bố trí này, vừa có thể giải quyết điểm không hòa hợp trong đội mình vừa có thể làm đối phương bại lộ, một cục thế không ai nhận ra được...."
Trịnh Xá đã đứng lại trên hành lang, lúc này hắn đang rất khó xử, nhất thời không biết nên làm thế nào mới tốt, rút cuộc là trực tiếp tìm Sở Hiên đối chất hay đi đề tỉnh La Cam Đạo, nhưng làm vậy sẽ nguy hiểm bộc lộ thân phận, hay là mặc kệ để tình hình tùy ý phát triển.... Muốn có lợi cho cả đội mà đen thành viên làm mồi dụ sao? Hai tay đã vấy bẩn, giờ đến cả tâm hồn....
Trịnh Xá đang nghĩ ngời đột nhiên ánh mắt vụt biến đổi, dưới chân đạp mạnh nhảy vọt lên, nhưng tốc độ nhảy vẫn hơi chậm một chút, bắp chân hắn chợt đau đớn, bị vạch ra một vết lớn, khi nhảy lên, hắn đồng thời đạp mạnh vào vách tường, lao vụt vào góc tối trong hành lang....
Quan điểm của giới truyền thông đối với cuộc chiến này xuất hiện hai hiện tượng đối lập, một mặt tận lực công kích sai lầm của quân đội cấp cao, không ngừng chỉ trích sự yếu kém của quân đội và chính phủ. Mặt khác lại dùng những từ ngữ có cánh miêu tả sự anh dũng của năm nghìn người còn sống, trong tình cảnh chiến tranh chủng tộc thất bại phải làm thế nào để bảo vệ sự tôn nghiêm của nhân loại, loài đứng đầu vạn vật đây? Biện pháp duy nhất là tuyên truyền về sức mạnh cùng lòng dũng cảm mà loài người biểu hiện trong trận chiến đó, mà cũng chỉ có nhóm quân này mới thể hiện được sức mạnh cùng dũng cảm nên gần như năm nghìn người ai ai cũng thành dũng sỹ, mỗi người được hai huân chương chiến tranh, trong số đó mấy trăm người còn được thăng làm sỹ quan, dẫn dắt quân lính cứu viện tiếp tục chiến đấu. Nhưng những người được nhắc tới nhiều nhất vẫn là bốn người do Trịnh Xá đứng đầu, họ được giới truyền thông gọi là nhóm kỳ tích.
- Rất khá, rất mạnh!
Tên thanh niên tóc vàng Nyos vừa đọc mấy tờ báo vừa cười lạnh nói, mà lúc này ở cạnh hắn chỉ có ba người, một gã trung niên cao lớn, một thiếu nữa và cô bé tên là Tuyết Linh Nhi kia.
Nyos thì thào nói:
- Từ mức độ nào đó mà nói, bước này của bọn chúng hoàn toàn chính xác, hào quan của chúng càng chói sáng thì khả năng chúng ta có thể đối phó với chúng càng nhỏ, đó gọi là so sánh về "thế". Khi "thế" của bọn chúng tại thế giới này vượt quá phạm vi ảnh hưởng của chức vụ chúng ta hiện tại thì chuyện duy nhất chúng ta có thể làm là miễn cưỡng đạt thành hiệp nghị trao đội tỉnh báo, không thể dễ dàng tiêu diệt bọn chúng nữa…
Người trung niên cao lớn trầm mặc một chút rồi nói:
- Nyos, có một chuyện ta không hiểu, tại sao ngươi lại cứ muốn tiêu diệt Trung Châu đội vậy? Theo tình hình trước mắt, chúng ta cũng không phải là đã bị bức đến tình cảnh người sống ta chết, trước khi nhiệm vụ thật sự xuất hiện, chúng ta thực tế có thể thử tiếp xúc một chút, ta nghĩ bọn chúng hẳn là cũng có cố kỵ mới đúng. Hơn nữa, là đội ngũ mạnh nhất, bọn chúng chắc chắc là nắm được rất nhiều bí mật trong thế giới phim kinh dị mà chúng ta không biết, ví dụ như chuyện hai cuốn cổ thư mà lần trước Hải Dương đội nhắc tới, có lẽ có thể lấy được nhiều tin tức từ chỗ Trung Châu đội mà…
Nyos thở dài, lạnh lùng đáp:
- Đừng ngây thơ như vậy, ngoài yếu tố bọn chúng là đoàn đội mạnh nhất ra, còn một nguyên nhân nữa... Ngươi cảm thấy tình hình đội chúng ta ra sao?
Tên trung niên cao lớn lập tức ngẩn người, còn Nyos vẫn lạnh nhạt nói:
- Chuyện đó chẳng cần ta phải nói đúng không? Ta tới đội khá muộn, hơn nữa ngoài đầu óc ra gần như không có sức chiến đấu, huyết thống ba mắt vừa cường hóa trong giai đoạn đầu chỉ đề cao năng lực tính toán mà thôi, trừ phi cường hóa tới cấp A hoặc cấp 2A, nếu không khi niệm động lực chưa xuất hiện, sức chiến đấu của ta vẫn sẽ ở mức cực thấp... Ngoài ba người các ngươi ra, năm người kia thì lại mơ hồ chưa làm hai phe, Manuel và Rose là người yêu, họ luôn có thói quen độc lai độc vãng, ba người khác thì do Hoffer đứng đầu. Đội ngũ này sở dĩ còn có thể cùng nhau chiến đấu chỉ vỏn vẹn bởi vì mọi người sợ chết mà thôi, vì thế trong lần đoàn đội tác chiến này nếu chúng ta chiếm được ưu thế nhất định phải giành được càng nhiều điểm thưởng và chi tiết kịch tình càng tốt, đồng thời, ta cũng muốn có thể hết sức giành lấy địa vị đáng lẽ ta phải có....
- Ít nhất trước khi bị Trung Châu đội biết được đội ngũ này không đoàn kết, chúng ta nhất định phải tìm ra tất cả thành viên còn ẩn nấp của đối phương...
Co gái kia lại nói vẻ khó hiểu:
- Nhưng làm thế nào tìm được bọn chúng bây giờ? Tìm kiếm từng tên trong hơn năm nghìn người sao? Hơn nữa ngươi lại không cho Tuyết Linh Nhi sử dụng tinh thần lực tảo miêu, như vậy khả năng tìm được bọn chúng coi như bằng không.
Nyos lại cầm một miếng chocolate trên bàn lên, hắn vừa ăn vừa nói:
- Đúng vậy, bất cứ chuyện gì đều cần cơ hội mới có thể thuận lợi tiến hành, ngoài ra theo dấu hiệu trước mắt, có thể giả định bộ phim kinh dị này có từ bảy đến chín người, như vậy chúng ta phải tìm được ba tới năm thành viên còn ẩn nấp của Trung Châu đội. Mặc dù có thể tìm kiếm manh mối từ các binh sỹ còn sống cùng các tiểu đội nhưng phương diện này manh mối hơi ít, hơn nữa nếu muốn tra được rõ ràng tên tuổi, danh sách tiểu đội cần quân hàm ít nhất từ trung tá trở lên, tuy ta có thể tra duyệt hai phương diện này này nhưng như vậy Trung Châu sẽ dễ dàng biết được có người đamg điều tra bọn chúng, thân phận của ta sẽ bại lộ.... chính vì thế, ta cần một cơ hội!
- Cơ hội?
Tên trung niên cùng cô gái đồng thanh hỏi.
Nyos cười lạnh, ánh mắt đầy vẻ hung ác nói:
- Không sai, các ngươi biết vì sao ta vẫn nhấn mạnh phải tiêu diệt toàn bộ Trung Châu đội không? Ngoài lý do như ta vừa nói, còn một nguyên nhân nữa chính là muốn đám Hoffer khinh thường Trung Châu đội, ta muốn chúng tự đi gây chuyện... Mặc dù ta vẫn một mực dặn dò bọn chúng không được trêu vào Trung Châu đội nhưng lại liên tục nhắc nhở chúng rằng phải toàn diệt Trung châu đội, ám chi như vậy ít nhất cũng sẽ khiến bọn chúng nảy ý thăm dò, đó chính là mục đích của ta....
- Cho bọn chúng đi làm tốt đen, dẫn phát cơ hội, bắt Trung Châu đội phải lộ sơ hở, ít nhất cũng giúp chúng ta biết được thực lực của Trung Châu đội đạt tới mức nào. Nếu như bọn chúng không mạnh hơn chúng ta quá nhiều, vậy không nhất định phải cố kỵ như hiện tại, nếu bọn chúng quá mạnh so với chúng ta... Các ngươi không cảm thấy mấy người Hoffer quá vướng víu sao? Bớt đi bọn hắn đội chúng ta sẽ càng mạnh mẽ hơn, ha ha ha.....
..............
- Trịnh Xá...
Trịnh Xá quay đầu nhìn Sở Hiên, tên này đang cầm một quả táo đỏ tươi, yên lặng ăn, hắn cười cười nói:
- Không ăn thịt vào thì lấy đâu ra sức? Ngươi ăn ít quá, lần nào cũng chỉ ăn hoa quả, rau củ, như thế không đủ dinh dưỡng đâu...
Đây là phòng ăn trên chiến hạm, tất cả binh lính và nhân viên trên tàu đều có thể tới đây dùng cơm, mà lúc này là giữa bữa ăn trưa, từ hai hôm trước khi Trịnh Xá rời tàu cứu viện lên chiến hạm vũ trụ, hắn đã theo để nghị của Sở Hiên, không tiếp xúc với ba người Chiêm Lam nữa, ngoài Vương Hiệp, Bá Vương, sở Hiên đã hào quang chói mắt, nhóm Chiêm Lam sẽ ẩn tàng giữa đám binh sỹ.
Sở Hiên nhíu mày nhìn miếng thịt bò và salad trong đĩa Trịnh Xá, nói vẻ khó chịu:
- Màu sắc quá khó coi.... Không nói tới chuyện này, hay ngày hôm này ta vẫn luôn chú ý xem có sỹ quan trong quân đội điều tra tài liệu của chúng ta hoặc đội viễn chinh hay không. Thật đáng tiếc, không có quan chức cấp vừa nào xem xét hồ sơ về chúng ta, ngoài ra quân đội cấp cao đã phái mấy nhân viên tới hạm đội chi viện, hình như là để trao huân chương cho chúng ta. Khả năng đoàn đội kia trở thành sỹ quan cấp tướng gần như bằng không, chức vụ cao nhất bọn chúng có thể đạt tới hẳn là đại tá, nói cách khác, trong hai ngày này bọn chúng gần như không có động tĩnh gì...
Trịnh Xá ngạc nhiên hỏi:
- Vậy thì tốt rồi, có gì không hợp lý sao? Nếu đối phương không chuẩn bị chiến đấu với chúng ta, tự nhiên là không cần điều tra đúng không?
Sở Hiên lại cười lạnh đáp:
- Hoàn toàn ngược lại, nếu đối phương không chuẩn bị đấu với chúng ta, vậy bọn chúng chắc chắn cần phải điều tra, có thế mới đảm bảo an toàn khi tiếp xúc với chúng ta. Nếu bọn chúng không có hành động gì thì chỉ có hai cách giải thích, một là bọn chúng chuẩn bị chạy trốn, bởi vì sức chiến đấu mà chúng ta thể hiện đã khiến chúng sợ hãi, khả năng này là vô hạn tới không, bởi vì chúng ta còn chưa thể hiện rõ ràng sức mạnh trước mặt chúng, khả năng thứ hai... Bọn chúng có lẽ đang chuẩn bị chính diện dò xét thực lực của chúng ta.
Trịnh Xá ngẫm nghĩ một chút rồi nói:
- Ngươi không thấy lời nói có mâu thuẫn sao? Nếu Trung Châu đội chúng ta là tiểu đội mạnh nhất, bọn chúng sao còn có tự tin tới dò xét chúng ta? Hơn nữa nếu muốn chính diện khiêu chiến với chúng ta, vậy bọn chúng xây dựng "thế" để làm gì?
Sở Hiên gật đầu vẻ tán thưởng, hắn cười nói:
- Không sai, chính bởi vì chuyện này nghe có vẻ quá mâu thuẫn nên ta mới phỏng đoán một tình huống, đó chính là đội đối phương không đoàn kết, đội bộn chúng không giống đội chúng ta, tổ hợp bên đó vẫn đang có cạnh trang quyền lực. Nếu suy luận theo hướng này, việc bọn chúng không tới điều tra chúng ta có thể được giải thích rất hợp lý, trong đội chúng có người mưu kế cam thâm, chuẩn bị vứt bỏ một vài thành viên trong đội, hoặc có thể nói là lợi dụng một vài thành viên để tìm cơ hội.
- Bất kỳ vấn đề nào cũng không thể hoàn thành trong tình huống không có cơ hội, cũng giống như thế đoàn đội hai bên không hề có tiếp xúc, bọn chúng chỉ biết bốn người chúng ta, mà nếu bọn chúng không điều tra tài liệ vậy gần như không có thêm manh mối nào cả, phải làm thế nào mới tìm ra những thành viên còn lại của đội ta đây?
Nhất định phải có giao tiếp với chúng ta, tình huống tiếp theo nếu như ta suy luận không sai bọn chúng nhất định sẽ có người ra mặt dò xét chúng ta, hoặc là ngươi, hoặc là ta, hoặc là Bá Vương hay Vương Hiệp, có điều khả năng lớn nhất là dò xét ngươi...
Trịnh Xá chỉ chỉ vào mình, kỳ quái hỏi:
- Tại sao lại là ta? Trông ta yếu ớt lắm sao?
Sở Hiên cười đáp:
- Không, là bởi vì ba người bọn ta nhìn qua có vẻ mạnh thôi, ít nhất là ngươi kém bọn ta về khí chất quân nhân, vì thế bọn chúng nếu muốn chọn thì khả năng lớn nhất sẽ là ngươi.... Đề nghị của ta là, kẻ nào tới dò xét lập tức giết luôn, khi bọn chúng chết mất một người tự nhiên sẽ lo lắng vì bị trừ điểm, mà lúc bọn chúng trong lòng nôn nóng thì cũng sẽ bắt đầu để lộ sơ hở.
Thần sắc Trịnh Xá từ từ trở nên nghiêm túc, hắn suy nghĩ một thoáng rồi kéo Sở Hiên rời khỏi phòng ăn, tiếp đó ánh mắt hắn dần biến thành mờ mịt, hơn mười giây sau mới thấp giọng nói:
- Chuyện này có hai vấn đề.... Một là đoàn đội đối phương thật sự có người tới gây hấn, hoặc gọi là dò xét chúng ta sao? Phải biết rằng chết một người sẽ bị trừ 2000 điểm, đối phương hẳn là không phải lần đầu tam gia đoàn chiến đúng không? Hai là chiến đâu trên chiến hạm thế này.... Ngươi không sợ bị chính phủ Liên bang phát hiện sao?
Sở Hiên gỡ tay Trịnh Xá ra, đáp:
- Đối phương có biết sẽ bị trừ điểm hay không tạm thời chưa bàn tới, nếu nói là sợ bị chính phủ Liên bang phát hiện thì dễ giải quyết hơn nhiều. Đây là sơ đồ phân bố camera trên chiến hạm ta vừa lấy được trên máy tính sáng nay, đại khái ngoài phòng nghỉ của sỹ quan, phòng huấn luyện cùng mấy kho vũ khí ra thì những nơi khác đều không có máy quay. Nói cách khác nếu như bị tập kích tại những chỗ này thì dùng sức mạnh và tốc độ như người bình thường chạy trốn, hướng càng đông người càng an toàn, cũng có thể rút súng phản kích lại... Nếu như bị tập kích tại những điểm không có camera thì đối phương hẳn là khó có khả năng lại đi tấn công ngươi lúc đang có người... Khi đó tận lực dùng sức mạnh tối đa, giải quyết trận chiến trong thời gian ngắn nhất đi, nhất định phải làm đối phương chấn động!
Trịnh Xá hơi sửng sốt, hắn tò mò hỏi:
- Làm đối phương chấn động? Tại sao phải làm như vậy? Làm thế không phải sẽ khiến bọn chúng đề phòng sao? Sau này đối phương sẽ không để lộ sơ hở nữa, muốn tìm ra bọn chúng thì khó khăn hơn nhiều.
Sở Hiên thản nhiên nói:
- Bởi vì "thế" mà Chủ Thần tạo cho chúng ta... Bọn chúng nếu đã có thể trong thời gian này đạt được chức vụ cao hơn chúng ta, lấy được "thế" bên quân đội, Chủ Thần để bồi thường cũng giao cho chúng ta "thế" tương ứng....
- Đó chính là việc Chủ Thần nhận định chúng ta mạnh hơn bọn chúng! Chủ Thần nói phe ta là đội mạnh nhất trong ba đội, còn mạnh đến mức nào thì bọn chúng không biết, đương nhiên, đối phương có khả năng cũng có một vài nhân vật có kỹ năng đặc thù. Ví dụ như một người có dị năng, thuộc tính bản thân kém cỏi nhưng lại có thể sử dụng niệm động lực khống chế nhịp tim đập của ngươi, như thế một vật khắc chế một vật, hoặc tổ hợp cực mạnh cũng có khả năng xuất hiện. Nhưng theo tình huống bình thường mà nói, sức mạnh của ngươi chắc phải vượt xa bọn chúng, những chuyện này người trong Trung Châu đội chúng ta biết, bọn chúng có biết không?
- Bọn chúng không biết những điều này, trong bốn người chúng ta chỉ có ngươi là có vẻ yếu nhất nên mới tiến hành thử dò xét tấn công ngươi. Nhưng nếu ngươi trong nháy mắt thể hiện ra sức mạnh áp đảo, thậm chí sức mạnh này hoàn toàn có thể khắc chế chiến lực của cả đội bên đó thì phản ứng đầu tiên của đối phương sẽ là gì? Phản ứng đầu tiên của chúng chỉ có một, đó là cảm thấy bản thân đang đối mặt với một đội ngũ siêu cấp, mạnh hơn mình vô số lần, bởi vì Chủ Thần nói là chúng ta mạnh bọn chúng, nhưng có nói chúng ta mạnh hơn bao nhiêu không? Không có, mạnh hơn một chút cũng là mạnh, mạnh hơn mười lần cũng là mạnh... Cho dù bọn chúng cho rằng ngươi có thể là đội trưởng Trung Châu đội, là thành viên mạnh nhất, nhưng những người còn lại hẳn phải không thua kém ngươi quá nhiều, đúng không? Vì thế khi bọn chúng nảy sinh suy nghĩ Trung Châu đội là đội ngũ siêu cấp, hành động tự nhiên sẽ để lộ sơ hở, lúc đó quyền chủ động sẽ nằm trong tay chúng ta rồi... Bọn chúng bị trừ điểm, trong lòng cũng sợ hãi, đồng dạng, nếu như dò xét thất bại, sự không ăn ý trong đoàn đội sẽ xuất hiện....
- Do vậy giết đi, bất cứ kẻ nào thăm dò hoặc động thủ với ngươi đều phải giết....
Phân tích của Sở Hiên là như vậy, mà đề nghị này cũng được Trịnh Xá đáp ứng, nếu giết một người cả đội được cộng một điểm, khi có phạm sai lầm gì mà chết mất một người thì cả đội cũng không sợ bị delete vì điểm âm , càng huống chi đây là lúc sinh tử quan đầu, Trịnh Xá thật sự không có lý do gì để cự tuyệt đề nghị chính đáng như vậy.
Nhưng trong lòng hắn vẫn cảm thấy thấp thỏm, lúc trước hắn đã thử mô phỏng ý thức của Sở hiên để phân tích tình huống này, nhưng với trình độ mô phỏng như hiện tại, hắn căn bản không thể tái hiện lại hoặc có thể gọi là theo kịp phương thức suy luận của Sở Hiên. Chính vì vậy hắn chỉ có thể bất đắc dĩ mô phỏng phương thức suy luận của Tiêu Hoành Luật, lần này hắn đã phát hiện ra trong mạch phân tích của Sở Hiên có một số điểm chưa được xử lý, hoặc là hắn không nói tới.
Đó chính là tính người....
Khi đối phương lâm vào tuyệt cảnh, hoặc tiến đến mức hoàn toàn thất bại, bọn chúng thật sự sẽ không được ăn cả ngã về không, điên cuồng công kích chứ? Ví dụ như khởi động chương trình tự hủy của chiến hạm, thao túng một chiến hạm khác tấn công tàu của họ, hoặc một số chuyện khác, đây là một phương diện Sở Hiên chưa nghĩ tới, một phương diện khác là kế hoạch của hắn quên mất nhân tính bên phe mình.
Vương Hiệp cùng Bá Vương thì không cần nói, bọn họ là quân nhân, ý chí cực kỳ kiên định, hơn nữa bản thân cũng đã vô cùng quen thuộc với cuộc sống trong quân ngũ, ở trên chiến hạm này chẳng có gì là không thoải mái, nhưng Chiêm Lam, Zero, La Cam Đạo thì sao? Bọn họ vốn không ở trong phân đội, khí chất đó rất dễ dàng bị phát hiện, nếu đoàn đội đối phương thật sự chú ý tới một số tình huống bất tường, không biết chừng bọn chúng sẽ rất nhẹ nhàng tìm được ba người...
Cũng như vậy, muốn tìm được đối phương có lẽ cũng có thể xuống tay từ phương diện này....
"Khoan, khoan đã.... Với trí tuệ của Sở Hiên, khó có khả năng không chú ý tới những vấn đề này, tại sao hắn không đề cập chút nào tới chuyện đó? Là do chưa tìm được biện pháp giải quyết thích hợp? Hay là... hắn vẫn đang tính toán chuyện gì khác?"
Lúc này Trịnh Xá vẫn đang trong trạng thái suy luận của Tiêu Hoành Luật, hắn ngắt ngắt tóc vừa đi vừa nghĩ ngợi. Suy nghĩ một lúc trong đầu hắn linh quang chợt lóe, chính là lúc nhớ tới bố cục của trí giả bên đối phương mà Sở Hiên đã phân tích, trong đó có một khả năng là muốn giải quyết nhân tố không ăn ý trong đội, có thể giết chết thành viên thành viên hắn coi là nhân tố gây hại cho đoàn đội, càng nhờ đó mà tìm kiếm cơ hội. Nếu đối phương thật sự đã chuẩn bị thanh toán người gây trở ngại trong đội vậy không phải là có thể chịu được chuyện bị trừ điểm sao? Hoặc là đối phương tự tin có thể tiêu diệt toàn bộ Trung Châu đội?
"Nếu tiếp tục suy luận theo hướng này, chuyện Sở Hiên đang làm là... Hắn chuẩn bị giết La Cam Đạo?"
Trịnh Xá còn nhớ kỹ, khi con robot gấu Pooh đưa súng chĩa vào bọn họ, trên người Sở Hiên thật sự có sát ý mơ hồ, tính cách tên này quyết tuyệt đến mức nào chứ, khi hắn cho rằng chuyện này sẽ gây họa cho đoàn đội, hắn sẽ lập tức quyết đoán cắt bỏ mầm họa đó, giống như trong Alien 1 vậy, trong lúc bất tri bất giác đã giải quyết ẩn họa có khả năng lưu lại nhất!
Nghĩ tới đây Trịnh Xá đã toát đầy mồ hôi lạnh, nếu không phải hắn đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba, có thể mô phỏng trình độ suy luận gần tới mức như Sở Hiên thì căn bản không thể tính toán rõ ràng những chuyện này. Mặc dù tất cả mọi chuyện đều chỉ là có khả năng nhưng nếu như là Sở Hiên, nói không chừng hắn thật sự đã quyết định làm như vậy, đằng nào thì khi mọi việc xong xuôi hắn cũng chẳng phải chịu nửa điểm trách nhiệm còn La Cam Đạo thì đã bị đối phương phát hiện giết chết. Nếu La Cam Đạo không bị giết thì có thể dẫn dụ phần lớn hoặc một vài thành viên trong đội kia, sau đó bọn họ sẽ như cứu tinh hiện ra, như thế vấn đề La Cam Đạo có lẽ vẫn chưa được giải quyết nhưng ít nhất cũng hòa hoãn được mâu thuẫn giữa hắn và cả đội, thậm chí có thể được hắn cảm kích, thu hoạch khác là có thể giết chết thành viên đội đối phương....
"Mưu kế thật độc, thật tàn nhẫn.... Hoàn toàn không biết gì trở thành mồi dụ hoặc có thể nói tất cả mọi người Trung Châu đội đã trở thành con cờ trong tay hắn để tiến hành lần đấu trí này mà vẫn không nhận ra, sau đó thuận lợi tìm ra đối phương..."
Trịnh Xá cười khổ, thực tế hắn cũng không cảm thấy quá tức giận, nói chính xác ra thì hắn chỉ thấy bất đắc dĩ, nếu không biết thân thế hoặc quá khứ của Sở Hiên, có lẽ hắn đã phẫn nộ đến mức muốn giết Sở Hiên, nhưng sau khi biết cảnh ngộ của tên "ba không", không cảm giác, không tình cảm, không tâm linh này, hắn chỉ cảm thấy bất đắc dĩ. Bởi vì Sở Hiên thật sự là vì bản thân đoàn đội, để đoàn đội có thể đứng bằng tư thái của người chiến thắng tuyệt đối mà làm.... Nhưng mà, hắn cũng đã xem quan thân thế và quá khứ La Cam Đạo!
Tên thanh niên đó cũng không phải trời sinh đã ích kỷ, hắn cũng không phải từ lúc mới lọt lòng đã vì sống sót mà không từ mọi thủ đoạn.... Hắn kỳ thật là người có thể trở thành chiến hữu, hắn kỳ thật đáng để tín nhiệm!
"Bây giờ nên làm thế nào? Lập tức chạy tới chỗ La Cam Đạo? Nhưng làm vậy không phải sẽ làm bại lộ thân phận hắn sao? Chẳng lẽ đây mới là tính toán của Sở Hiên, để ta phát hiện suy nghĩ của hắn, sau đó tự chạy tới làm lộ La Cam Đạo... Không, hắn sao có thể thần kỳ tới mức ấy, đi một bước tính mười bước à? Không ,là ta quá thảo mộc giai binh thôi[21], giống như coi mọi chuyện đều là âm mưu của hắn vậy, nhưng đúng là sao hắn có thể không tính tới sơ hở của mấy người La Cam Đạo chứ? Chiêm Lam thì vẫn tốt, dù sao cũng nữ binh, Zero cũng tạm thời không có vấn đề, với tố chất của hắn có thể làm quen với bất kỳ tình huống nào, chỉ còn La Cam Đạo thôi! Cục thế Sở Hiên bố trí này, vừa có thể giải quyết điểm không hòa hợp trong đội mình vừa có thể làm đối phương bại lộ, một cục thế không ai nhận ra được...."
Trịnh Xá đã đứng lại trên hành lang, lúc này hắn đang rất khó xử, nhất thời không biết nên làm thế nào mới tốt, rút cuộc là trực tiếp tìm Sở Hiên đối chất hay đi đề tỉnh La Cam Đạo, nhưng làm vậy sẽ nguy hiểm bộc lộ thân phận, hay là mặc kệ để tình hình tùy ý phát triển.... Muốn có lợi cho cả đội mà đen thành viên làm mồi dụ sao? Hai tay đã vấy bẩn, giờ đến cả tâm hồn....
Trịnh Xá đang nghĩ ngời đột nhiên ánh mắt vụt biến đổi, dưới chân đạp mạnh nhảy vọt lên, nhưng tốc độ nhảy vẫn hơi chậm một chút, bắp chân hắn chợt đau đớn, bị vạch ra một vết lớn, khi nhảy lên, hắn đồng thời đạp mạnh vào vách tường, lao vụt vào góc tối trong hành lang....
Danh sách chương