Đại dịch zombies.
Tận thế ngày thứ hai: Xem xong tin tức trên ti vi xong, Kong quyết định sử dụng thời gian rảnh rỗi để luyện tập sử dụng cây rìu CF. Sunny xuất thân là một cảnh sát, tuy mới tốt nghiệp nhưng lý luận thực chiến sử dụng các loại vũ khí vẫn tương đối tốt. Cô hướng dẫn, chỉ bảo cho cậu rất nhiều điều.
Tận thế ngày thứ ba: Kong cùng với Sunny vẫn ở yên trong nhà luyện tập sử dụng vũ khí và chờ đợi đội cứu hộ.
Tận thế ngày thứ tư: Đã qua bốn ngày, lương thực càng ít dần. Sức tiêu thụ đã ngoài dự kiến của Kong, vì không để gián đoạn việc luyện tập đang tiến bộ rất nhanh của bản thân. Cậu quyết định ngày mai sẽ đi ra ngoài kiếm vật tư. Cũng như là để thực hành vận dụng sử dụng vũ khí.
Tận thế ngày thứ năm.
Tám giờ sáng, điện nước cung cấp cho thành phố Seoul vẫn còn hoạt động bình thường. Sunny sử dụng toàn bộ lượng gạo còn lại để nấu món cơm rang trứng chiên.
Kiểu cơm rang Hàn Quốc không giống với cơm rang phở bò ở Lạc Quốc, nhưng nó cũng rất ngon. Hạt cơm quyện kèm một lớp mỏng trứng gà vàng ươm không chỉ bắt mắt, nhai trong miệng vô cùng mềm mại thơm ngon.
Kong không tiếc lời khen gợi Sunny một câu: “Em rang cơm ngon lắm. Ai mà lấy được em quả là phúc mấy đời a.”
“Ha ha... Oppa đừng có đùa như vậy chứ.”
Sunny cười đáp, cô nàng hiện tại đã thay đổi một bộ quần áo mới, không còn một điểm phong thái cảnh sát, thay vào đó là một vẻ đẹp tràn đầy sức sống của thiếu nữ tuổi đôi mươi.
Mấy ngày ở chung với nhau, quan hệ giữa hai người ngày một tốt hơn, nhìn vào cứ như một đôi vợ chồng mới cười đang cùng nhau ăn sáng, coi chương trình giải trí trên tivi vậy.
“Sunny, ăn xong rồi thì chuẩn bị một chút, chúng ta sẽ ra bên ngoài tìm kiếm thêm thức ăn.”
“Em biết rồi Oppa.”
Mấy phút sau.
Ngài mặc thật nhiều quần áo dày, hai người cũng cuốn băng dính lên cổ tay cùng những vùng dễ bị zombies làm tổn thương.
Với sự hỗ trợ của Sunny, đống đồ chèn cửa nhanh chóng được di dời.
Trước khi mở cửa ra ngoài hành lang, Kong đưa cho Sunny thanh kiếm dài và nói: “Sử dụng thứ này đi, tiếng súng sẽ thu hút đám zombies tới.”
Sunny gật gật đầu cất khẩu súng lục ổ xoay của mình vào trong bao đựng súng rồi tiếp nhận lấy thanh thập tự kiếm.
“Xuất phát thôi.”
Dứt lời, cảnh cửa thép kêu tích một tiếng, ổ khóa đã được mở, Kong từ từ đẩy ra một khe hở nhỏ đủ để đưa lọt miếng gương qua.
Cậu lật qua lật lại hai bên quan sát, xác nhận không có con zombies nào mới bước ra bên ngoài.
Hành lang bẩn thỉu đầy vết máu loang lổ xộc lên mùi tử khí cực kỳ hôi thối khó chịu. Mặc dù đã cách qua hai lớp khẩu trang tẩm nước rồi mà vẫn rõ mồn một.
Kong nhíu mày, quay sang phía Sunny bên cạnh nói nhỏ.
“Thử đi xem dãy nhà này có căn hộ nào không đóng cửa.”
“Vâng Oppa.”
Sunny sau khi được Kong cứu đã trở nên vô cùng sùng bái cậu, gọi dạ bảo vâng, nói gì nghe đấy.
Tòa nhà đang ở được đánh số 1, trong tổng số mười hai tòa nhà thuộc khu chung cư. Tháng máy nằm ở phía cuối hành lang bên tay phải, còn cầu thang bộ thì nằm ở phía ngược lại, bên tay trái.
Phía cầu thang bộ là điểm cuối của tòa nhà, còn phía cầu thang máy còn có sảnh lớn liên kết với hai tòa nhà chung cư khác nữa. Vì vậy nên Kong dứt khoát chọn đi bên tay trái, hướng này ít căn hộ nên có vẻ sẽ ít zombies hơn.
Cầm chắc rìu CF trong tay, Kong cẩn thận di chuyển tiến sang căn hộ bên cạnh. Kiểm tra một chút phát hiện ra cửa không có khóa.
Cậu dựa sát lưng vào tường, nhẹ gõ mấy cái lên cửa.
Cốc! Cốc! Cốc! Một hồi sau, cũng không thấy có động tĩnh gì, Kong đánh liều đẩy cửa đi vào bên trong.
Lạc cạnh. Két!
Trong nhà đồ đạc lộn xộn như vừa mới bị trộm ghé qua đồng dạng. Kong và Sunny chia nhau ra lục soát từng phòng một.
“Oppa, phòng ngủ không có ai.”
“Bên này cũng không có người.”
Có lẽ bọn họ đã chạy trốn khỏi đây lúc đại dịch diễn ra. Nhưng dù sao cũng tốt, hai người họ có thể thoải mái mà thu thập vật tư.
Qua ba lần vận chuyển, số đồ ăn cùng nhu yếu phẩm tìm kiếm được đều mang hết trở về căn hộ của Kong.
Lần hành động đầu tiên hết sức suôn sẻ, cậu quyết định đi lục soát căn hộ tiếp theo.
Nhưng lần này không còn được thần may mắn chiếu cố nữa. Vừa mới rời khỏi cửa thì bốn năm con zombies không biết từ đâu xuất hiện tại vị trí cầu thang bộ.
Bọn chúng ngay lập tức phát hiện ra hai người.
Grào!
Rầm rập!
“Oppa cẩn thận!”
Sunny là người đầu tiên phản ứng, cô vung kiếm lên đâm thẳng về phía con zombie đang lao tới. Cú đâm chuẩn xác trúng ngay con mắt, xuyên thẳng vào đại não bên trong.
Một kiếm miểu sát!
Sunny đâm kiếm xong liền tung chân phải đạp bay con zombie kia ra, động tác liền mạch thuần thục vô cùng.
Kong cũng không có trơ mắt đứng xem nữa, rìu trong tay cũng vung cao lên bổ thẳng xuống đầu nữ zombies ăn mặc hở hang bên cạnh.
Phập!
Đạp!
Ngay thời điểm giết chết con zombies kia, trong đầu cậu vang lên âm thanh thông báo của hệ thống.
*Tinh! Giết chết một người nhiễm bệnh +1 Điểm Vạn Giới.
[Chương này tới đây thôi, tối sẽ up tiếp.]
[4300]
Tận thế ngày thứ hai: Xem xong tin tức trên ti vi xong, Kong quyết định sử dụng thời gian rảnh rỗi để luyện tập sử dụng cây rìu CF. Sunny xuất thân là một cảnh sát, tuy mới tốt nghiệp nhưng lý luận thực chiến sử dụng các loại vũ khí vẫn tương đối tốt. Cô hướng dẫn, chỉ bảo cho cậu rất nhiều điều.
Tận thế ngày thứ ba: Kong cùng với Sunny vẫn ở yên trong nhà luyện tập sử dụng vũ khí và chờ đợi đội cứu hộ.
Tận thế ngày thứ tư: Đã qua bốn ngày, lương thực càng ít dần. Sức tiêu thụ đã ngoài dự kiến của Kong, vì không để gián đoạn việc luyện tập đang tiến bộ rất nhanh của bản thân. Cậu quyết định ngày mai sẽ đi ra ngoài kiếm vật tư. Cũng như là để thực hành vận dụng sử dụng vũ khí.
Tận thế ngày thứ năm.
Tám giờ sáng, điện nước cung cấp cho thành phố Seoul vẫn còn hoạt động bình thường. Sunny sử dụng toàn bộ lượng gạo còn lại để nấu món cơm rang trứng chiên.
Kiểu cơm rang Hàn Quốc không giống với cơm rang phở bò ở Lạc Quốc, nhưng nó cũng rất ngon. Hạt cơm quyện kèm một lớp mỏng trứng gà vàng ươm không chỉ bắt mắt, nhai trong miệng vô cùng mềm mại thơm ngon.
Kong không tiếc lời khen gợi Sunny một câu: “Em rang cơm ngon lắm. Ai mà lấy được em quả là phúc mấy đời a.”
“Ha ha... Oppa đừng có đùa như vậy chứ.”
Sunny cười đáp, cô nàng hiện tại đã thay đổi một bộ quần áo mới, không còn một điểm phong thái cảnh sát, thay vào đó là một vẻ đẹp tràn đầy sức sống của thiếu nữ tuổi đôi mươi.
Mấy ngày ở chung với nhau, quan hệ giữa hai người ngày một tốt hơn, nhìn vào cứ như một đôi vợ chồng mới cười đang cùng nhau ăn sáng, coi chương trình giải trí trên tivi vậy.
“Sunny, ăn xong rồi thì chuẩn bị một chút, chúng ta sẽ ra bên ngoài tìm kiếm thêm thức ăn.”
“Em biết rồi Oppa.”
Mấy phút sau.
Ngài mặc thật nhiều quần áo dày, hai người cũng cuốn băng dính lên cổ tay cùng những vùng dễ bị zombies làm tổn thương.
Với sự hỗ trợ của Sunny, đống đồ chèn cửa nhanh chóng được di dời.
Trước khi mở cửa ra ngoài hành lang, Kong đưa cho Sunny thanh kiếm dài và nói: “Sử dụng thứ này đi, tiếng súng sẽ thu hút đám zombies tới.”
Sunny gật gật đầu cất khẩu súng lục ổ xoay của mình vào trong bao đựng súng rồi tiếp nhận lấy thanh thập tự kiếm.
“Xuất phát thôi.”
Dứt lời, cảnh cửa thép kêu tích một tiếng, ổ khóa đã được mở, Kong từ từ đẩy ra một khe hở nhỏ đủ để đưa lọt miếng gương qua.
Cậu lật qua lật lại hai bên quan sát, xác nhận không có con zombies nào mới bước ra bên ngoài.
Hành lang bẩn thỉu đầy vết máu loang lổ xộc lên mùi tử khí cực kỳ hôi thối khó chịu. Mặc dù đã cách qua hai lớp khẩu trang tẩm nước rồi mà vẫn rõ mồn một.
Kong nhíu mày, quay sang phía Sunny bên cạnh nói nhỏ.
“Thử đi xem dãy nhà này có căn hộ nào không đóng cửa.”
“Vâng Oppa.”
Sunny sau khi được Kong cứu đã trở nên vô cùng sùng bái cậu, gọi dạ bảo vâng, nói gì nghe đấy.
Tòa nhà đang ở được đánh số 1, trong tổng số mười hai tòa nhà thuộc khu chung cư. Tháng máy nằm ở phía cuối hành lang bên tay phải, còn cầu thang bộ thì nằm ở phía ngược lại, bên tay trái.
Phía cầu thang bộ là điểm cuối của tòa nhà, còn phía cầu thang máy còn có sảnh lớn liên kết với hai tòa nhà chung cư khác nữa. Vì vậy nên Kong dứt khoát chọn đi bên tay trái, hướng này ít căn hộ nên có vẻ sẽ ít zombies hơn.
Cầm chắc rìu CF trong tay, Kong cẩn thận di chuyển tiến sang căn hộ bên cạnh. Kiểm tra một chút phát hiện ra cửa không có khóa.
Cậu dựa sát lưng vào tường, nhẹ gõ mấy cái lên cửa.
Cốc! Cốc! Cốc! Một hồi sau, cũng không thấy có động tĩnh gì, Kong đánh liều đẩy cửa đi vào bên trong.
Lạc cạnh. Két!
Trong nhà đồ đạc lộn xộn như vừa mới bị trộm ghé qua đồng dạng. Kong và Sunny chia nhau ra lục soát từng phòng một.
“Oppa, phòng ngủ không có ai.”
“Bên này cũng không có người.”
Có lẽ bọn họ đã chạy trốn khỏi đây lúc đại dịch diễn ra. Nhưng dù sao cũng tốt, hai người họ có thể thoải mái mà thu thập vật tư.
Qua ba lần vận chuyển, số đồ ăn cùng nhu yếu phẩm tìm kiếm được đều mang hết trở về căn hộ của Kong.
Lần hành động đầu tiên hết sức suôn sẻ, cậu quyết định đi lục soát căn hộ tiếp theo.
Nhưng lần này không còn được thần may mắn chiếu cố nữa. Vừa mới rời khỏi cửa thì bốn năm con zombies không biết từ đâu xuất hiện tại vị trí cầu thang bộ.
Bọn chúng ngay lập tức phát hiện ra hai người.
Grào!
Rầm rập!
“Oppa cẩn thận!”
Sunny là người đầu tiên phản ứng, cô vung kiếm lên đâm thẳng về phía con zombie đang lao tới. Cú đâm chuẩn xác trúng ngay con mắt, xuyên thẳng vào đại não bên trong.
Một kiếm miểu sát!
Sunny đâm kiếm xong liền tung chân phải đạp bay con zombie kia ra, động tác liền mạch thuần thục vô cùng.
Kong cũng không có trơ mắt đứng xem nữa, rìu trong tay cũng vung cao lên bổ thẳng xuống đầu nữ zombies ăn mặc hở hang bên cạnh.
Phập!
Đạp!
Ngay thời điểm giết chết con zombies kia, trong đầu cậu vang lên âm thanh thông báo của hệ thống.
*Tinh! Giết chết một người nhiễm bệnh +1 Điểm Vạn Giới.
[Chương này tới đây thôi, tối sẽ up tiếp.]
[4300]
Danh sách chương