Sáng ngày hôm sau. Kong thức dậy từ rất sớm vì cơn đói kéo tỉnh, quay đầu sang nhìn thấy Sunny vẫn đang ôm chặt lấy cánh tay mình ngủ ngon lành như một chú mèo lười.

Cậu không muốn đánh thức cô ấy dậy, đêm qua mới vừa phá thân xong, rất cần được nghỉ ngơi.

Kong nhẹ nhàng rút cánh tay mình ra, lại cẩn thận kê đầu Sunny lên chiếc gối lông ngỗng mềm mại, khẽ hôn lên trán cô một cái xong mới rón rén rời khỏi phòng. Và cậu không hề biết rằng mình vừa đi xong thì khóe miệng cô nàng khẽ nhếch lên vô cùng khó nhận ra.

Tắm nước nóng một trận thoải mái xong.

Ở bên ngoài bếp, Kong lấy gạo vo sạch đem bỏ vào nồi ninh với nước luộc thịt bò. Trong lúc chờ đợi thì cậu vớt thịt bò ra băm nhỏ cùng với bí ngô và hành tím. Nồi cháo vừa ùng ục sôi liền gạt bỏ tất cả những nguyên liệu chuẩn bị từ trước vô rồi quấy đều tay.

Khi cháo gần được, câu bắt đầu kiểm tra xem gia vị đã vừa chưa? “Hmm... Perfect!”

Múc cháo ra hai bát tô, Kong đặt chúng lên trên khay kèm theo một ly nước nữa rồi bưng vào bên trong phòng Sunny.

“Sunny~ Dậy ăn sáng.”

Chỉ thấy Sunny uể oải lười nhác dạ một tiếng. Cô nàng nhặt bộ đồ ngủ rơi dưới đất lên và vào trong phòng vệ sinh thay đồ.

Một lát sau hai người cùng nhau ăn sáng, rồi luyện tập tại nhà cả ngày.

Đến tối, Kong sang ngủ chung với Sunny, cô nàng cứ đòi nhưng cậu nhất quyết từ chối với lý do lo lắng. Cả ngày hôm nay cô toàn đi cà nhắc như vậy, nếu tiếp tục sợ ngày mai lại không rời được khỏi giường.

Biết được như vậy nhưng Sunny vẫn rất là bướng bỉnh đòi giúp cho oppa.

Giống như một chiên da tình yêu đã từng công bố.

“Một cô gái cao 1m60 khi đi chân đất.”

“Cao 1m68 khi đi giày cao gót.”

“Cao 1m16 khi thực sự thích một ai đó.”

Vài ngày sau. Sinh hoạt của hai người đã bình thường trở lại.

Trên ti vi có công bố rằng lực lượng quân đội đang được triển khai đi giải cứu những người còn sống sót. Kong cùng thương lượng với Sunny xong quyết định di chuyển lên trên mái nhà.

Lại bận rộn nửa ngày, cuối cùng cũng dựng xong căn lều trại trên sân thượng. Thời gian chờ đợi cứu hộ, Kong liên tục đi các tầng chém giết zombies kiếm Điểm Vạn Giới, cậu cũng xác nhận được hạn mức tối đa có thể nhận được là một trăm.

Tổng kết lại số Điểm Vạn Giới hiện tại đang có: 5100 Điểm Vạn Giới.

Trong balo đồng hồ vẫn còn nguyên 400 lon nước cam, 400 cái bánh Choco-Pie.

Trong quá trình thanh lý zombies cùng thu thập vật tư, Kong và Sunny còn tiện tay cứu được tám người sống sót.

Có nguyên một gia đình thế mà đầy đủ cả ba thành viên, nhà này có một cô con gái học cấp ba, ngoại hình được tính là tương đối suất sắc. Ông chú cứ lân la mai mối Kong với con gái mình.

Điều này...

Kong cũng thích lắm á, nhưng vẫn nhịn xuống được. Không nói tới Sunny rất có thể sẽ cho cậu ăn kẹo đồng, chỉ việc kỹ năng sử dụng kiếm thành thục của cô cũng đủ để chém cậu ra thành mười mấy mảnh rồi.

Dù sao thức ăn nước uống dư giả, mười người sinh cùng chung sống cũng không xảy ra mâu thuẫn gì nhiều. Có chăng cũng chỉ là có mấy em gái cứ xán tới gần quyến rũ Kong. Tất nhiên bọn họ đều bị Sunny dằn mặt rồi đánh dấu chủ quyền ngay buổi tối.

Thời gian cứ thong thả yên bình trôi qua.

Đại dịch zombies một tháng sau.

Trên bầu trời rút cuộc cũng xuất hiện máy bay trực thăng của quân đội chính phủ. Nhóm người sống sót vui sướng cầm quốc kỳ vung vẩy liên tục để thu hút sự chú ý.

Rất nhanh sau đó mười người nhóm Kong và Sunny đều được đưa lên trên trực thăng.

Giây phút chia tay đã cận kề. Kong chần chừ mãi vẫn không thể mở lời được.

Nếu nói cậu không có tình cảm với Sunny? Đó là giả, nhưng mà cậu và cô là người của hai thế giới, vĩnh viễn sẽ không có được kết quả.

“Có lẽ nên im lặng. Một thời gian nữa có lẽ em ấy sẽ quên mình thôi.”

Trực thăng bay lên cao, dần dần biến mất sau đường chân trời.

Bỗng nhiên lúc này âm thanh hệ thống vang lên.

*Tinh! Người chơi Corona444 đã kích phát nhiệm vụ chi nhánh cấp D “Train To Busan”.

“Nhiệm vụ cấp D nếu hoàn thành thì sẽ được tính là hai nhiệm vụ cấp E.”

“Phải chăng tiếp nhận nhiệm vụ?”

Xem hết thông báo xong, đồng tử hai mắt Kong cấp tốc co rụt lại. Cậu vội vàng quay sang hỏi thăm người lính bên cạnh.

“Đồng chí quân nhân, chúng ta sẽ đi đâu đây?”

Mặc dù khó hiểu về cách gọi tên của cậu, bất quá người lính kia vẫn trả lời: “Chúng ta sẽ tới ga tàu. Từ đó đi tới Busan, căn cứ an toàn duy nhất hiện tại của Hàn Quốc.”

“Con Mẹ Nó!”

“Xem ra là không thể trở về được rồi, nhất định phải để cho Sunny an toàn tới được Busan.”

Kong siết chặt nắm đấm, biểu cảm cực kì ngưng trọng.

Sunny tưởng là cậu lần đầu đi máy bay bị căng thẳng, cô khẽ đưa tay ra đan lấy tay cậu rồi nắm lại.

Đầu dựa vào vai cậu, âm thanh nhẹ nhàng nói: “Không sao đâu oppa, có em ở bên cạnh anh rồi...”

[Hee~ Đùa thôi, ngạc nhiên chưa?]

[Test thử tương tác a]

[Bạn Corona444 không thấy liên hệ, Map tiếp theo đã khởi động mất rồi.]

[Map 3 “Train To Busan” lập tức bắt đầu!]

[6500]
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện