Sáng sớm.
“Ahh!”
Tô Mộc Tranh kêu lên một tiếng mở bừng mắt ra, trong nháy mắt phát hiện hoàn cảnh xung quanh, bỗng nhiên uể oải rủ đầu xuống.
Cô nhận ra bản thân không phải là ở trong quen thuộc phòng ngủ sạch sẽ thơm tho mà là đang ở tại hoang dã. Một cái hiện thực tàn khốc.
Nhanh chóng thu dọn lại chỗ ngủ, Tô Mộc Tranh vén cửa lều trại đi ra ngoài. Thấy ở chỗ bờ hồ, Kong lúc này đang đánh răng rửa mặt. Cô cũng cầm theo bàn chải cùng khăn mặt cá nhân đi tới bên cạnh hồ nước.
“Chào buổi sáng anh Kong.”
“Ừm, chào buổi sáng.”
Kong vừa đáp vừa đưa chiếc lon chứa đầy bột than mà cậu mới nghiền nhỏ ban nãy cho Tô Mộc Tranh.
“Gì đây ạ?” Tô Mộc Tranh khó hiểu hỏi.
“Dùng cái này để đánh răng. Than hoạt tính đấy, đánh sạch lắm.”
Kong biên một lời nói dối có thiện ý. Nhưng cậu nói cũng không hoàn toàn là không có cơ sở.
Than củi có chứa hợp chất Cali Hydrosin, một loại chất làm trắng răng. Các tinh thể vi lượng của hợp chất này sẽ làm sạch những cặn bẩn ở những chỗ khó chải nhất, răng sẽ sạch và trắng sau thời gian dài sử dụng. Tuy nhiên dùng trực tiếp bột than thì sẽ cảm thấy hơi khó chịu một chút.
Tô Mộc Tranh bán tín bán nghi lấy một ít thả lên mặt bàn chải của mình rồi đưa vào trong miệng chà nhẹ.
Một cỗ hương vị vô cùng kỳ lạ xông lên đại não làm cho cô nàng nhíu mày nhăn nhó. Nhưng dưới sự khích lệ của người thanh niên bên cạnh, cô đành nhắm mắt nhắm mũi vào mà cố gắng đánh răng.
Chà chà qua loa mấy cái xong liền múc nước lên súc miệng mười mấy lần mới cảm thấy ùi khói cháy khét trong miệng tan đi.
“Ha ha... Vài lần rồi sẽ quen thôi.” Kong cười cười nói.
Bỏ lại một mình Tô Mộc Tranh bên bờ suối, cậu trở lại dọn ra mấy cái bánh quy cùng nước uống làm bữa sáng.
Hai người ăn uống xong bắt đầu công việc của ngày hôm nay.
Kong vẫn tiếp tục vào rừng chặt cây lấy gỗ, Tô Mộc Tranh thì được giao cho nhiệm vụ thu lượm dây leo, thanh lý cỏ dại xung quanh nơi xây dựng nhà gỗ.
Cây gỗ cũng không phải là chặt ngay gần, mà phải đi xa thác nước vài chục mét để chặt. Đây là kế hoạch xây dựng nơi định cư, muốn giữ lại cây cối xung quanh nhà gỗ, làm một cái rào chắn tự nhiên.
Vừa đem gỗ về, đồng thời cũng kiểm tra khu vực. Kong nhận thấy nơi đây vậy mà không thấy bóng dáng của động vật cũng như chim chóc. Ngoại trừ cây cũng chỉ là cây, dưới đất cỏ rại mọc rậm rạp đặ biệt nhiều ở khu vực gần hồ nước.
Tô Mộc Tranh rất chăm chỉ, cỏ dại được nhặt từ sáng tới trưa đã chất thành một đống lớn.
Trong lúc ăn trưa cô nàng liên tục nhìn về phía Kong, khuôn mặt hớn hớn như đang muốn nói “Em có giỏi không? Mau khen em đi!”
“Em làm tốt lắm.”
“Tính cách thật là trẻ con.” Kong thầm nghĩ.
Hai người trò chuyện nghỉ ngơi nửa giờ rồi tiếp tục làm việc. Tô Mộc Tranh muốn trước khi trời tối sẽ thanh lý xong hết toàn bộ cỏ dại xung quanh hồ nước.
Kong đã chặt về đủ nhiều cây gỗ, cậu xếp chúng lại dựng khung nhà.
Các thân gỗ được loại bỏ cành, lắp lại với chín cây cột theo phương pháp ghép mộng.
Để tạo được mộng gỗ, người thợ mộc khi chế tác vật dụng cần phải dùng đục để đục phần gỗ thừa tạo thành một bên lồi (凸) và một bên lõm (凹), khi đó đầu khúc gỗ sẽ có âm dưng, sẽ được đóng và ôm khít lấy nhau, đây được gọi là "mộng" và "lỗ mộng". Tuy nhiên, việc sử dụng các loại đục trở nên ngày càng lạc hậu, gây nhiều khó khăn, thời gian, công sức và độ chính xác mà nó đem lại, từ đó các thợ nghiên cứu và phát minh ra các loại mũi ghép mộng để ghép mộng. Mũi ghép mộng gỗ có nhiều loại kích thước khác nhau, giúp đem lại chi tiết ghép nối có độ chính xác cao, tiết kiệm thời gian, công sức cho thợ.
Và tất nhiên là Kong cũng không phải thợ mộc chân chính, đụng cụ cũng không có. Mộng cậu tạo ra đơn giản chỉ là một cái rãnh, còn cố định chính vầ là từ dây leo mà Tô Mộc Tranh kiếm được.
Nhà gỗ mà cậu làm có dạng mái bằng hơi dốc về phía cửa, sàn nhà cách nền đất khoảng ba mươi cm.
Phần khung nhà được dựng toàn bằng những thân gỗ to chắc chắn. Phần vách tường, mái nhà được làm bằng những thân gỗ nhỏ cỡ cổ tay.
Các thanh gỗ nhỏ đều được cậu kỳ công vát phẳng đi một chút giúp cho khi ghép sàn nhà sẽ kín kẽ hơn.
Hình hục đến tận tối cuối cùng Kong cũng ghép xong nốt thanh gỗ cuối cùng lên sàn nhà.
Căn nhà gỗ tiến độ hoàn thiện đã được 50%.
“Anh Kong, mau rửa tay ăn tối thôi.” Tô Mộc Tranh ngồi ở đống lửa gọi.
Hai người cùng nhau ăn bữa tối đơn giản, rồi đi vào trong lều nằm tránh muỗi.
“Lương thực còn lại không nhiều lắm. Ngày mai đi theo anh vào rừng tìm kiếm thức ăn nhé.”
“Dạ~”
Kong mỉm cười xoa đầu cô nhẹ giọng nói: “Ừm.. Ngủ đi thôi.”
Lần đầu tiên lao động cả ngày dài, Tô Mộc Tranh quả thực rất mệt mỏi, cô nàng ôm lấy cánh cánh Kong không bao lâu thì ngủ say.
[Đồng Bằng Sông Hồng. Ngày 10 Tháng 3 Năm 2021.]
[Mùng 8 Tháng 3, tui ra thăm vườn. Chọn được vài chương đăng lên tặng luôn nhé. Nào chương này dài, nào chương này hay. Muốn có xem thêm hãy ấn like đi nào...]
[Thôi, đạo nhạc ngang như cua. Chúc các bạn hữu 8-3 vui vẻ, sức khỏe và hạnh phúc.]
[5/5 Done quà 8-3]
“Ahh!”
Tô Mộc Tranh kêu lên một tiếng mở bừng mắt ra, trong nháy mắt phát hiện hoàn cảnh xung quanh, bỗng nhiên uể oải rủ đầu xuống.
Cô nhận ra bản thân không phải là ở trong quen thuộc phòng ngủ sạch sẽ thơm tho mà là đang ở tại hoang dã. Một cái hiện thực tàn khốc.
Nhanh chóng thu dọn lại chỗ ngủ, Tô Mộc Tranh vén cửa lều trại đi ra ngoài. Thấy ở chỗ bờ hồ, Kong lúc này đang đánh răng rửa mặt. Cô cũng cầm theo bàn chải cùng khăn mặt cá nhân đi tới bên cạnh hồ nước.
“Chào buổi sáng anh Kong.”
“Ừm, chào buổi sáng.”
Kong vừa đáp vừa đưa chiếc lon chứa đầy bột than mà cậu mới nghiền nhỏ ban nãy cho Tô Mộc Tranh.
“Gì đây ạ?” Tô Mộc Tranh khó hiểu hỏi.
“Dùng cái này để đánh răng. Than hoạt tính đấy, đánh sạch lắm.”
Kong biên một lời nói dối có thiện ý. Nhưng cậu nói cũng không hoàn toàn là không có cơ sở.
Than củi có chứa hợp chất Cali Hydrosin, một loại chất làm trắng răng. Các tinh thể vi lượng của hợp chất này sẽ làm sạch những cặn bẩn ở những chỗ khó chải nhất, răng sẽ sạch và trắng sau thời gian dài sử dụng. Tuy nhiên dùng trực tiếp bột than thì sẽ cảm thấy hơi khó chịu một chút.
Tô Mộc Tranh bán tín bán nghi lấy một ít thả lên mặt bàn chải của mình rồi đưa vào trong miệng chà nhẹ.
Một cỗ hương vị vô cùng kỳ lạ xông lên đại não làm cho cô nàng nhíu mày nhăn nhó. Nhưng dưới sự khích lệ của người thanh niên bên cạnh, cô đành nhắm mắt nhắm mũi vào mà cố gắng đánh răng.
Chà chà qua loa mấy cái xong liền múc nước lên súc miệng mười mấy lần mới cảm thấy ùi khói cháy khét trong miệng tan đi.
“Ha ha... Vài lần rồi sẽ quen thôi.” Kong cười cười nói.
Bỏ lại một mình Tô Mộc Tranh bên bờ suối, cậu trở lại dọn ra mấy cái bánh quy cùng nước uống làm bữa sáng.
Hai người ăn uống xong bắt đầu công việc của ngày hôm nay.
Kong vẫn tiếp tục vào rừng chặt cây lấy gỗ, Tô Mộc Tranh thì được giao cho nhiệm vụ thu lượm dây leo, thanh lý cỏ dại xung quanh nơi xây dựng nhà gỗ.
Cây gỗ cũng không phải là chặt ngay gần, mà phải đi xa thác nước vài chục mét để chặt. Đây là kế hoạch xây dựng nơi định cư, muốn giữ lại cây cối xung quanh nhà gỗ, làm một cái rào chắn tự nhiên.
Vừa đem gỗ về, đồng thời cũng kiểm tra khu vực. Kong nhận thấy nơi đây vậy mà không thấy bóng dáng của động vật cũng như chim chóc. Ngoại trừ cây cũng chỉ là cây, dưới đất cỏ rại mọc rậm rạp đặ biệt nhiều ở khu vực gần hồ nước.
Tô Mộc Tranh rất chăm chỉ, cỏ dại được nhặt từ sáng tới trưa đã chất thành một đống lớn.
Trong lúc ăn trưa cô nàng liên tục nhìn về phía Kong, khuôn mặt hớn hớn như đang muốn nói “Em có giỏi không? Mau khen em đi!”
“Em làm tốt lắm.”
“Tính cách thật là trẻ con.” Kong thầm nghĩ.
Hai người trò chuyện nghỉ ngơi nửa giờ rồi tiếp tục làm việc. Tô Mộc Tranh muốn trước khi trời tối sẽ thanh lý xong hết toàn bộ cỏ dại xung quanh hồ nước.
Kong đã chặt về đủ nhiều cây gỗ, cậu xếp chúng lại dựng khung nhà.
Các thân gỗ được loại bỏ cành, lắp lại với chín cây cột theo phương pháp ghép mộng.
Để tạo được mộng gỗ, người thợ mộc khi chế tác vật dụng cần phải dùng đục để đục phần gỗ thừa tạo thành một bên lồi (凸) và một bên lõm (凹), khi đó đầu khúc gỗ sẽ có âm dưng, sẽ được đóng và ôm khít lấy nhau, đây được gọi là "mộng" và "lỗ mộng". Tuy nhiên, việc sử dụng các loại đục trở nên ngày càng lạc hậu, gây nhiều khó khăn, thời gian, công sức và độ chính xác mà nó đem lại, từ đó các thợ nghiên cứu và phát minh ra các loại mũi ghép mộng để ghép mộng. Mũi ghép mộng gỗ có nhiều loại kích thước khác nhau, giúp đem lại chi tiết ghép nối có độ chính xác cao, tiết kiệm thời gian, công sức cho thợ.
Và tất nhiên là Kong cũng không phải thợ mộc chân chính, đụng cụ cũng không có. Mộng cậu tạo ra đơn giản chỉ là một cái rãnh, còn cố định chính vầ là từ dây leo mà Tô Mộc Tranh kiếm được.
Nhà gỗ mà cậu làm có dạng mái bằng hơi dốc về phía cửa, sàn nhà cách nền đất khoảng ba mươi cm.
Phần khung nhà được dựng toàn bằng những thân gỗ to chắc chắn. Phần vách tường, mái nhà được làm bằng những thân gỗ nhỏ cỡ cổ tay.
Các thanh gỗ nhỏ đều được cậu kỳ công vát phẳng đi một chút giúp cho khi ghép sàn nhà sẽ kín kẽ hơn.
Hình hục đến tận tối cuối cùng Kong cũng ghép xong nốt thanh gỗ cuối cùng lên sàn nhà.
Căn nhà gỗ tiến độ hoàn thiện đã được 50%.
“Anh Kong, mau rửa tay ăn tối thôi.” Tô Mộc Tranh ngồi ở đống lửa gọi.
Hai người cùng nhau ăn bữa tối đơn giản, rồi đi vào trong lều nằm tránh muỗi.
“Lương thực còn lại không nhiều lắm. Ngày mai đi theo anh vào rừng tìm kiếm thức ăn nhé.”
“Dạ~”
Kong mỉm cười xoa đầu cô nhẹ giọng nói: “Ừm.. Ngủ đi thôi.”
Lần đầu tiên lao động cả ngày dài, Tô Mộc Tranh quả thực rất mệt mỏi, cô nàng ôm lấy cánh cánh Kong không bao lâu thì ngủ say.
[Đồng Bằng Sông Hồng. Ngày 10 Tháng 3 Năm 2021.]
[Mùng 8 Tháng 3, tui ra thăm vườn. Chọn được vài chương đăng lên tặng luôn nhé. Nào chương này dài, nào chương này hay. Muốn có xem thêm hãy ấn like đi nào...]
[Thôi, đạo nhạc ngang như cua. Chúc các bạn hữu 8-3 vui vẻ, sức khỏe và hạnh phúc.]
[5/5 Done quà 8-3]
Danh sách chương