Nhìn sang người này, bất kể là chất vải quần áo hay là hành vi cử chỉ ăn nói, cảm giác được chính là một gã đệ tử nhà giầu.

Nhưng nơi này là Võ Đang!

Hàng năm bao nhiêu phú hào trong trần tục muốn quyên tặng tiền tài cho phái Võ Đang? Cho dù là người nhiều tiền nhất như Thẩm Vạn Kim, hàng năm đều giao nộp cho tông môn thiên văn số lượng kim ngân tài bảo, ngay cả vương triều đều phải úy kỵ võ lâm tông môn, chẳng lẽ còn quan tâm đến ngươi là con của một phú hào? Tuy tư tưởng Giang Trần không tương đồng, nhưng hắn biết rõ, thân phận mọi người đều giống nhau, đều là đệ tử ký danh, mặc kệ trần tục có thân phận gì, nói tóm lại đều là ký danh đệ tử mà thôi. Như vậy tính theo cách công bằng, ngươi có tư cách gì để cho người khác làm việc cho mình?

Nghĩ đến đây, Giang Trần liền cười nhạt một tiếng.

Còn hai người kia vẻ mặt cũng thay đổi, hiển nhân bọn hắn cũng không phải là người hiền lành gì, đều có cùng cách nghĩ với Giang Trần.

Ngươi nói mọi người cùng nhau làm về sinh, không ai có câu nào oán hận, đằng nầy ngươi lại kêu mọi người giúp ngươi làm vệ sinh? Đây không phải là quá ngang ngược càn dỡ hay sao?

Sau khi chứng kiến sắc mặt của mọi người, người kia không khỏi cười nhạt.

"Các ngươi đừng tưởng ta là một để tử ký danh bình thường, nói thật cho các ngươi biết, ta là Nam thục đệ tử Trần gia, biểu ca ta cũng là đệ tử phái Võ Đang, hơn nữa còn là ngoại môn đệ tử, đứng tóp 100, xem ra các ngươi cũng không biết tóp 100 là có nghĩa gì! Phái Võ Đang, có hơn 3000 đệ tử ngoại môn, đứng tóp 100 có nghĩa là có khả năng rất lớn trở thành để tử nội môn, cho nên ta nói, các ngươi dám trêu chọc ta, qua ít ngày nữa biểu ca đến thăm ta, khi đó cũng đừng trách ta nói vài lời không dễ nghe mà đưa tới phiền phức cho các ngươi."

Thằng này cũng thông minh, biết rõ mọi có hiềm khích với hắn, nhưng không có can đảm một chọi ba, cho nên trực tiếp đem bối cảnh của mình nói ra. Lý do làm như vậy rất đơn giản, đến lúc ba người kia có can đảm động thủ với mình, hắn hoàn toàn có thể nói với biểu ca hắn, đã nói ra thân phận mà đối phương vẫn còn muốn đánh hắn, như vậy mà nói là không đem biểu ca hắn để vào mắt rồi!

Thoáng cái, ngoại trừ Giang Trần, thần sắc hai người khác đều thay đổi, tỏ ra kiêng kỵ!

Bọn hắn không phải là người lỗ mãng, biết rõ đệ tử ngoại môn là cái gì.

Giang Trần cũng hiểu rõ, đệ tử ngoại môn đa số thuộc tính đều tầm 30, đứng tóp 100 thì thuộc tính đều trên dưới 35.

Thuộc tính không có quan hệ trực tiếp đến thực lực, nhưng chúng lại nó liên quan rất lớn với nhau.

Tu vi Hậu Thiên nhất trọng, toàn bộ thuộc tính là từ 0 đến 10, thuộc tính vượt qua 10 có nghĩa là người này có phương diện nào đó rất mạnh, ví dụ như là trời sinh thần lực, Hậu Thiên nhất trọng lực đạo sẽ vượt qua 10.

Về phần toàn bộ phương diện đều trên mười, chừ khi tu luyện công pháp đỉnh cấp Cửu Dương Thần Công hoặc là Võ Đang Cửu Thiên Hôn Nguyên Chính Khí, bằng không căn bản sẽ không có khả năng đấy.

Nói đơn giản, 1 điểm lực đạo có thể đánh ra 5 cân lực sát thương, như vậy 35 điểm tùy tiện đánh ra một quyền cũng có 175 cân lực sát thương, người bình thường mà ăn một quyền như vậy chỉ sợ tử vong tại chỗ.

Hơn nữa phương pháp tính toán này không tính lực lượng bản thân, bởi vì một người có bao nhiêu lực lượng không thể nào tính toán được, nhưng đại khái cũng có khoảng trên dưới 50 cân, lực lượng này đánh nên thân người không phải là đối phương nhận một quyền 50 cân lực lượng mà là hội tụ vào một điểm!

Leng keng!

Tự động nhận nhiệm vụ chính tuyến: Trở thành để tử ngoại môn.

Trình độ nhiệm vụ: Thông thường

Phần thưởng: Năm vạn điểm kinh nghiệm

Trừng phạt khi thất bại: Không.

Thời gian: một tháng!

Leng keng !

Tự động nhận nhiệm vụ phụ: Phản kích Trần Hạo

Trình độ nhiệm vụ: Đơn giản

Phần thưởng : 100 điểm kinh nghiệm, tăng một điểm danh vọng

Thất bại: khấu trừ một điểm danh vọng

Thời gian: Một ngày

Cùng lúc đó trong đầu Giang Trần vang lên hai thanh âm trong trẻo, Giang Trần thần sắc hơi đổi, cũng không phải kinh ngạc vì đột nhiên có thanh âm xuất hiện, mà không ngờ đánh bại Trần Hạo có thể đạt được 100 điểm kinh nghiệm!

Đều là trò chơi, nhưng chế độ chơi tự do hơn so với máy tính là rộng hơn rất nhiều.

Nghĩ đến đây, Giang Trần liền lộ ra bộ dáng tươi cười, 100 exp (điểm kinh nghiêm) không phải là nhiều, nhưng với tư cách đã từng là đại đệ tử của Võ Đang, Giang Trần biết rõ 100 exp vừa vặn đủ để tăng Thuần Dương Thổ Nạp Khí lên đệ nhất trọng.

Giang Trần lập tức nói.

"Của ai thì người đó tự dọn, ngươi muốn dọn thì tự đi mà dọn, đừng nói ngươi là Nam thục Trần gia, cũng đừng lôi cái gì đệ tử ngoại môn, coi như là đệ tử nội môn thì như thế nào? Ngươi chẳng qua chỉ là một đệ tử ký danh mà thôi."

Nói xong lời này, cả ba người lập tức sửng sờ.

Rất nhanh sắc mặt Trần Hạo trở nên khó coi, mặt mũi tràn đầy tức giận chỉ vào Giang Trần nói:" Ngươi phải biết hậu quả khi ngươi nói ra lời này là cái gì!"

Giang Trần hừ lạnh một tiếng, anh mắt khinh miệt nhìn Trần Hạo.

Khi Trần Hạo thấy được ánh mắt khinh miệt của Giang Trần, hắn cảm giác như có một bàn tay hung hăng tát lên chính mặt mình.

Trận Hạo có cảm giác bị mất mặt, liền cười nhạt nói:" Tốt! Tốt! Tốt! Thật là có dũng khí, đã như vậy đừng trách ta không khách khí."

Nói xong lời này Trần Hạo trực tiếp lao đến, muốn cho Giang Trần một bài học.

Giang Trần là ai? Một trong ba người chơi thần cấp trong Đại Vũ Hiệp, Đại Vũ Hiệp là trò chơi lập thể, đơn giản mà nói, tức là ý thức tiến vào trong trò chơi, giờ không thể thi triển ra thần công nhưng ý thức chiến đấu vẫn còn.

Có thể nói là kiến thức cơ bản không người nào có thể địch lại, chiêu thức đối kháng cũng có thể coi là đại sư.

Đánh nhau tầm thường đơn giản là tay nhanh mắt lẹ, người khác đánh tới ngươi có thể trong nháy mắt nhìn thấy, hơn nữa có thể kịp phản ứng, lập tức né tránh, như vậy liền đứng ở thế bất bại rồi!

Nhanh tay là thời điểm khi người khác chưa kịp tấn công, ngươi đã tấn công trước, hơn nữa là tấn công vào bộ phận trọng yêu của đối phương.

Hậu Thiên cảnh đều là đánh nhau như vậy, nhưng đến Tiên Thiên thì không giống như thế nữa.

Căn bản là Trần Hạo chưa bước vào Hậu Thiên cảnh, nhiều nhất là từ nhở được ăn uống tốt, khí lực mạnh một chút, Giang Trần có gì phải sợ hãi?

Trần Hạo như trâu điên lao tới, giơ nắm đấm lên, thần sắc hung ác đánh về phía Giang Trần.

Ba!

Giang trần chỉ là lùi về hai bước, công kích của Trần Hạo liền rơi vào khoảng không, ngay sau đó Giang Trần không chút do dự giơ chân lên, hung hăng đạp về phí Trần Hạo.

Phanh! Trần Hạo cả người bị đạp bay đi mấy mét, ngã trực tiếp trên mặt đất.

Cái này!

Hai người khác há mồm trợn mắt mà nhìn, không nghĩ tới vừa mới phân ký túc xã đã gặp phải chuyện này, hơn nữa hai người này không ai là dễ chọc .

Một người là Nam thục Trần gia đại danh đỉnh đỉnh, một người thì không biết lai lịch, nhưng là một người lòng dạ ác độc một lời không hợp là đánh!

Hai người này đều không dễ chọc ah.

"Ngươi dám đánh ta!" Trần Hạo bị đạp trên mặt đất, bụng đau không chịu nổi, vất vả mới đưng lên được, hét lên một tiếng, lại trông thấy Giang Trần đã xuất hiện trước mặt hắn, giơ tay lên liền cho mình một cái tát.

Trần Hạo bị đánh đến hôn mê rồi!

"Ngươi muốn ta nói đến một lần cuối cùng sao? Nơi này là phái Võ Đang! Không phải Nam thục Trần gia của ngươi! Hơn nữa là Nam thục Trần gia thì như thế nào? Nếu ngươi là Nam thục Trần gia để tử nổi danh, đến Võ Đang sớm đã là nội môn đệ tử, nào có bây giờ trở thành đệ tử ký danh? Đoán chừng người tại Nam thục Trần gia chẳng qua chỉ là đệ tử bình thường a."

Giang Trần cười nhạt, ánh mắt tràn đầy sự khinh miệt.

Hắn nói không sai, Nam thục Trần gia, tuy không phải là đại thế gia nhưng cũng coi là danh môn gia tộc, nếu là tuấn kiệt, đã đến Võ Đang, ít nhất cũng có cấp bậc đệ tử nội môn, đâu ra mới chỉ là đệ tử ký danh?

Hay cũng là câu kia, đã là đệ tử ký danh thì không có đại bối cảnh gì cả, nếu có đại bối cảnh thì còn có thể là đệ tử ký danh sao?

Nhưng lời này, chạm vào nỗi đau được chôn thật sâu trong lòng của Trần Hạo, đúng vậy, Giang Trần nói một chút cũng không sai, hắn tại Nam thục Trần gia chẳng qua là một đệ tử của chi thứ, không có người chào đón, về sau nhờ vào quan hệ mới tiến vào Võ Đang, về người gọi là biểu ca, cũng chỉ là khi còn bé gặp qua một lần.

Về phần có thể liên lạc được hay không lại là một vấn đề.

"Nếu như ngươi cảm thấy không phục! Ngươi lại có thể tới khiêu chiến ta, hiện tại một mình ngươi tại đây quét dọn toàn bộ, bằng không mà nói, phái Võ Đang cho phép đệ tử lên lôi đài đánh lộn đấy! Nếu như ngươi không muốn mỗi ngày bị ta đánh thì thành thật cho ta."

Thanh âm của Giang Trần lạnh như băng, sau khi nói xong liền trực tiếp đi ra ngoài, cuối cùng còn nói:" Nếu như lúc ta trở lại, gian phong không dọn sạch sẽ, kể cả ngươi đi phong khác ky túc xá ta cũng đánh, về phần hai ngươi cũng không được phép giúp hắn."

Nói xong Giang Trần liền rồi khỏi, đông thời cũng tiếp thu nhắc nhở nhiệm vụ hoàn hoàn thành.

Lưu lại Trần Hạo mặt mũi đầy vẻ oán giận, cùng hai người thần sắc không biết phải làm sao.

Ra khỏi ngoại viên, Giang Trần tùy tiện tìm một chỗ dưới gốc cây đại thụ, lôi ra bản tâm pháp Thuần Dương Thổ Nạp Khi.

Nghe danh tự thì tốt như vậy, nhưng Giang Trần biết đây giống như một loại tâm pháp bình thường được bán đầy đường mà thôi.

Trong Đại Vũ Hiệp, tâm pháp cũng được phân chia rõ ràng, Không phẩm tâm pháp, Tứ phẩm tâm pháp, Tam phẩm tâm pháp, Nhị phẩm tâm pháp, Nhất phẩm tâm pháp, Tuyệt thế tâm pháp, Vô thượng tâm pháp.

Giống như tam đại tâm pháp của Võ Đang, Võ Đang Cửu Chuyển Huyền Công, Cửu Thiên Hỗn Nguyên Chính Khí, Tiên Thiên Vô Thượng Cương Khí. Đây đều là Tuyệt phẩm tâm pháp, về phần Vô thượng tâm pháp chỉ có một bản là Võ Đang Cửu Dương Công, trong truyền thuyết chính là Trương Tam Phong tổ sư được Giác Viễn đại sư truyền thụ cho một phần Cửu Dương Thần Công, chẳng qua là không trọn vẹn!

Trên thực tế đừng nghĩ là lấy được Cửu Dương Chân Kinh là lấy được Cửu Dương Thần Công, trong tiểu thuyết Trương Vô Kỵ lấy được Cửu Dương Thần Công cũng không phải là bản đầy đủ, truyền thuyết nói nếu Cửu Dương Thần Công đầy đủ tu luyện có thể thành thần!

Trở thành cấp bậc Lục địa thần tiên.

Nếu như nói thế giới này có hay không Lục địa thần tiên, Giang Trần cảm thấy chỉ có ba người có lẽ đạt được cấp bậc như vậy.

Người thứ nhất là Độc Cô Cầu Bại!

Người thứ hai là Lão tăng quét rác trong Thiếu Lâm!

Người thứ ba là Trương Tam Phong tổ sư phái Võ Đang!

Chỉ có duy nhất ba người này mới có thể gọi là Lục địa thần tiên.

Tương ứng như vậy, cao thủ giang hồ cũng được phân biệt là, Không phẩm cao thủ, Tứ phẩm cao thủ, Tam phẩm cao thủ, Nhị phẩm cao thủ, Nhất phẩm cao thủ, Tuyệt thế cao thủ.

Trước mắt Giang Trần thuộc về Không phẩm cao thủ, thuộc về giang hồ tay mơ.

Đây cũng chỉ là trước mắt mà thôi, tương lai? Ai nói được?

Leng keng!

Muốn học tập Võ Đang Thuần Dương Thổ Nạp Khí?

"Đồng ý!"

Học tập thành công! Cảnh giới tâm pháp trước mắt là không trọng, thăng cấp cần 100 exp chiến đấu, phải chăng muốn lựa chọn phân phối kinh nghiệm?

"Đồng ý!"

Thăng cấp thành công, cảnh giới tâm pháp trước mắt là nhất trọng, gia tăng thể chất 1 điểm, lực đạo 1 điểm!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện