Tiếp 21

Nhìn tập đoàn của mình bị sụp đổ anh sẽ ra sao?

Tôi thật mong chờ.

Khiết Nhi đứng dậy nhìn hắn xin phép:

"Hôm nay chủ tịch có thể cho tôi nghỉ một buổi không? "

Hắn dừng bút nhìn cô sau đó gật đầu.Đối với hắn không có sự tò mò.Điều gì cần biết hắn sẽ tự biết.Con người thông minh thường im lặng trong mọi tình huống.Cứ anh hùng bản chất vẫn là điên khùng.

Nhận được sự đồng ý cô liền rời đi.Trên tay lắc lư điện thoại môi nở nụ cười nhạt:

"Triết Diệp tôi đến tặng qùa cho anh đây "

Cô nhánh chóng lên xe ôtô đi thẳng đến bệnh viện.

Đứng trước cổng bệnh viện lòng cô trở nên lạnh lẽo.7 năm trước trên nơi đây Triết Diệp khước từ mạng sống của cô.

Cảm giác thê lương đến đau lòng? Cô là con người ừ cô có trái tim.Ngày cô nhận thức được mọi truyện cũng là lúc trái tim cô tan nát,ngày cô nhận thức được sự thật chồng cô muốn giết chết cô là ngày trái tim của cô đã ngừng đập.Yêu ư cô hận,tình yêu à cô xem thường.

Dáng người uyển chuyển cô đi thẳng vào trong tiến đến phòng cấp cứu.Nhìn Triết Diệp ngồi vô lực cúi đầu nhìn nền nhà,cô bước lại trước mặt hắn,không vội vàng lên tiếng.

Triết Diệp ngửng mặt lên nhìn cô nhất thời sửng người.Mất vài giây hắn cất lời:

"Cô đến đây làm gì? "

"Muốn cho anh xem một thứ! "

Anh đôi mắt mơ màng nhìn cô.Vợ ngốc năm nào anh ruồng bỏ giờ thật khác,cảm giác xa lạ khó gần.

"Cho tôi? "

"À không là tặng cho anh một món qùa "

Anh chầm lặng nhìn cô.Đợi xem cô định làm gì.

Khiết Nhi đôi bàn tay thon gọn lấy từ trong túi xách ra một chiếc điện thoại,lướt vào Clip sau đó đưa cho anh.

Âm thanh rên rĩ dâm đảng của người phụ nữ không ngừng vang lên.

Triết Diệp sửng sờ.Nhìn một màn ân ái xác thịt của vợ mình và người đàn ông khác.

Tiếng thở rốc của người đàn ông cùng tiếng va chạm của da thịt không ngừng vang lên,khiến cho Triết Diệp không kiềm chế được cảm xúc,khóe mắt dần đỏ lên.

Cảm giác bị phản bội,bị chính người mình tin tưởng đâm cho một nhát nó ra sao? Đó chính là sụp đổ.

Cùng lúc đó đèn cấp cứu ngừng tắt hai hàng bác sĩ đi ra.Người trưởng khoa bất lực nhìn Anh.Đôi mắt đầy khó khăn nói:

"Triết Thiếu chúng tôi đã cố gắng hết sức.Tiểu thư không qua được cơn nguy kịch....nhịp tim đã tắt "

Triết Diệp đứng bật dậy túm cổ áo người trưởng khoa gầm lên:

"Ông nói cái gì? Ông nói lại xem? Con tôi đâu? Các người muốn chết...Muốn chết hết phải không "

Tất cả mọi y tá,phụ tá,cùng bác sĩ đồng loạt cúi đầu,người trưởng khoa run rẩy nói:

"Chúng tôi... Đã cố gắng hết sức.....xin Triết thiếu hãy vào gặp tiểu thư lần sau cuối "

Triết Diệp như ý thức được sự thật.Anh lao thẳng vào trong,ôm Tiểu Thuần vào lòng,anh nghẹn ngào,giọt nước mắt của người đàn ông cuối cùng cũng rơi,anh nói gấp gáp:

"Tiểu bảo bối của ba.Ba về rồi đây,nào dậy ôm ba,tiểu Thuần ngoan gọi ba đi "

Trả lời anh vẫn là im lặng.

"Thuần Thuần ngoan dậy đi con,ba nhớ Thuần Thuần,dậy ba dẫn con đi công viên,dậy ba dẫn con đi mua đồ chơi "

"Con gái của ba,con làm sao vậy,con không nghe lời ba à? "

"Thuần Thuần ngoan,Thuần của ba chỉ được ngủ một lúc thôi nhé "

Nhưng tất cả vẫn chỉ là sự im lặng.

Tiểu Thuần cô bé thuần khiết đã mãi mãi ra đi.Khi chưa kịp trưởng thành,khi chưa kịp nhận thức về cuộc đời,cô bé ấy tắt đi hơi thở cuối cùng dưới bàn tay ác độc của chính mẹ mình.

Triết Diệp ôm chặt thân thể của Tiểu Thuần,cố gắng kêu gào nhưng đều vô nghĩa.

Cảnh tượng bi thương đến xé lòng.

Cô lặng thinh đứng ngoài cửa.Nhìn tất cả lòng cô chợt đau.

Nếu con của cô còn sống nó cũng sẽ bằng Tiểu Thuần.

Á Nhạ cướp đi mạng sống của con cô.Nhưng chính tay Ả cũng giết con mình? Trên đời này còn có thể tồn tại loại người đến cả xúc vật cũng không bằng đó chính là Á Nhạ .

Khiết Nhi quay lưng đi bên tai vẫn vang vọng tiếng khóc của Triết Diệp.

"Có trách là trách anh tàn nhẫn.Đây là qủa báo cũng đừng trách tôi vô tình "

-----------------------------

Ả ôm người đàn ông mình vừa qua đêm,môi cười thỏa mãn.

"Có muốn làm thêm lần nữa? "

"Cô gái em thật chủ động "

Ả ôm cổ người đàn ông câu dẫn nói:

"Anh không muốn sao? "

"Điện Thoại em đang kêu,nghe máy đi rồi chúng ta tiếp tục "

Ả khó chịu bắt máy.

"Có chuyện gì không "

[ Phu nhân mau về nhà,xãy ra chuyện lớn rồi ]

"Tôi đang bận đừng làm phiền "

[Tiểu Thuần tiểu thư đã qua đời ]

Ả khinh thường trả lời:

"Chết đi cho khuất mắt "

Sau đó liền ngắt máy.Xem như chưa có việc gì xãy ra,tiếp tục ôm hôn người đàn ông,chìm vào dâm tục.

Hết chương 21

Bình chọn sao giúp tớ đii
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện