Tiếp 30

Ả tự đi đến bệnh viện khi trở về cũng là nữa đêm.

Một mình đứng soi gương nhìn một bên mặt được băng bó mà lòng Ả đầy tức giận.

Ả đi ra nhìn Triết Diệp lên tiếng:

"Anh giờ này sao còn chưa ngủ? "

Anh chẳng buồn nhìn Ả chỉ tay ra phía cửa:

"Cô qua phòng bên cạnh ngủ đi.Chúng ta ngủ riêng "

Ả cười mỉa mai đi lại gần bàn làm việc của anh nói:

"Nhanh như vậy đã không muốn ngủ với Tôi? Là đang đợi An Khiết Nhi về cùng ngủ?Tôi nói cho anh biết có khi giờ nó đang nằm dưới thân của Tử Lãnh không ngừng rên rỉ..."

Anh tức giận gằn giọng nói:

"Á Nhạ Cô câm miệng lại cho Tôi? "

"Anh nhìn mặt Tôi đi.Là nó rạch mặt Tôi vì Tử Lãnh,xem ra anh đừng nên ảo tưởng nó quay về bên anh "

"Vậy Cô nghĩ Tử Lãnh sẽ chọn Cô? Đừng an ủi Tôi khi chính cô cũng thê thảm không kém? "

"Anh... "

"Cút ra ngoài cho Tôi,còn nói thêm một câu nữa đừng trách Tôi ác "

Vừa nói Triết Diệp vừa chỉa súng về thẳng phía Ả ánh mắt đầy đe doạ.

Ả sửng sốt nhìn chằm chằm vào Triết Diệp đầy là lần đầu tiên Triết Diệp chỉa súng về phía Ả.Bảy năm trước Triết Diệp vì Ả mà chỉa súng vào Khiết Nhi.Bảy năm sau lại vì Khiết Nhi mà chỉa súng về phía Ả.Đời đúng là nực cười:

"Giờ đây vì Khiết Nhi mà anh muốn giết Tôi? "

"Cô tốt nhất đừng đụng vào cô ấy. Tôi không chắc là mình sẽ không giết cô. "

Ả bàn tay nắm chặt thành nắm đấm nhìn Triết Diệp cười nhếch miệng:

"Tôi với Anh cùng xem ai mới là kẻ chiến thắng cuối cùng? "

Ả tiến lại đẩy súng của Anh xuống thì thầm:

"Đừng chỉa súng về phía Tôi.Tôi chết anh nghĩ anh có thể yên ổn? Hãy nâng nhau mà sống đừng dìm nhau mà xuống ~~ "

Hai con người họ lặng im nhìn nhau.Họ khác nhau về giới tính nhưng bản năng súc vật thì căn bản là giống nhau.

----------------------------------

Tại Biệt Thự

Hắn bế cô một mạch đi lên lầu.Không cho cô kịp phản ứng liền đặt cô lên giường.Người cũng nhanh chóng nằm đè lên người cô.

Dù loại chuyện này không phải lần đầu nhưng hôm nay Khiết Nhi lại có chút ngượng ngùng.

"Chủ Tịch bây giờ đã muộn nên đi ngủ sớm để mai lấy sức đi làm "

Hắn vuốt ve mặt cô.Nhìn khuôn mặt cô vì ngượng ngùng mà ửng đỏ khiến hắn chỉ muốn chà đạp.

"Còn chưa dùng hết 3 hộp bao cao su em mang đến thì làm sao có thể ngủ? "

"Chủ Tịch xin giữ lòng tự trọng "

Hắn dùng tay nâng cằm cô lên,cúi xuống tà mị thì thầm bên tai cô:

"Lòng tự trọng có giúp Tôi hết cương được không? "

Cô chính là cứng họng không nói lên lời.Vấn đề này cô biết trả lời làm sao? Không để cô miên suy nghĩ Hắn đã cúi xuống hôn lên đôi môi hồng nhạt của cô.Hắn tham lam tiến sâu hơn,cô bất động mất mấy giây mới khôi phục tinh thần. Cũng thuận theo hắn nhẹ nhàng đáp trả.

Hắn đột nhiên dừng lại nhìn cô thì thầm nói:

"Nói em muốn anh? "

Cô đưa tay vòng cổ hắn chính là muốn bản thân thả lỏng,mặc kệ sau này ra sao,cô chỉ quan tâm hiện tại,giây phút cô có hắn,giây phút hai người có nhau.

"Lãnh em muốn anh "

Một câu nói khiến cả hai trái tim như tiến lại gần nhau.

Hắn cười,nụ cười tự nhiên không mang nét yêu nghiệt,chỉ đơn giản vì trong lòng trở nên ngọt ngào,chỉ đơn giản là cười vì có gì đó gọi là hạnh phúc.

Hắn cúi xuống hôn cô đôi tay bắt đầu cởi áo cô,chẳng mấy chốc thân thể cô trần trụi trước mắt hắn.Đôi mắt hắn trở nên đục ngầu.

"Tắt đèn đi được không? "

Hắn thư thả cởi quần áo trên người trả lời:

"Cũng không phải là lần đầu tiên em ngại cái gì?"

Cô im bặt.Cũng không nói gì ừ cô đâu phải lần đầu tiên.

Hắn nhanh chóng áp lên người cô,đôi môi nhẹ cắn vành tai cô,khiến cô run bần bật.Bàn tay bắt đầu không an phận đưa lên nắn bóp ngực cô.Khiến cơ thể cô dần trở nên ngứa ngáy khó chịu.

Cô phát ra thanh âm rên khẻ:

"Ưm "

Hắn hôn từng chút từng chút một đi đến đâu là Hắn đều để lại ấn kí đỏ.Hắn khẻ cắn xương quai xanh của cô,nơi nhạy cảm nhất trên cơ thể cô.

Hắn mân mê đôi bồng đào của cô,một tay xoa bóp,một tay mân mê xuống bên dưới nơi tư mật của cô,khiến cô e thẹn chân không ngừng khép lại.

"Ngoan thả lỏng "

Hắn nói như thôi miên khiến cô bất chi bất giác buông lỏng cơ thể.

Bàn tay ma quái không ngừng ma sát tiểu huyệt của cô,nhẹ nhàng ma sát khiến cho cô có thêm cảm giác ham muốn.Mặc cho dục vọng của hắn đã lên đến đỉnh điểm ,nhưng hắn muốn cô cũng phải có ham muốn như mình.

Cô rên khẻ nói:

"Ừm...thật khó chịu nhanh một chút thật khó chịu "

Thấy cô đã đi đến giới hạn.Hắn vòng chân cô quấn lấy eo mình sau đó hếch người mạnh mẽ xâm nhập,của cô khít khao ôm chặt lấy tiểu huynh của hắn khiến hắn dâng lên cảm giác khó tả,cúi xuống hôn môi cô để cô dần buông lỏng bản thân,nếu cô cứ bóp chặt Hắn như vậy Hắn e là không trụ được.

Bàn tay không ngừng xoa nắn ngực cô khi thấy cô đã buông lỏng tiếp nhận mình.Hắn mới mạnh mẽ tiến sâu vào bên trong,cộng thêm tiếng rên đầy mê hoặc của cô khiếnHắn dần mất đi lí trí.

Cứ như vậy hung hăng muốn cô.Một lần rồi lại một lần,ccả đêm hắn không ngừng muốn cô mặc cho cô nĩ non cầu xin.Hắn vẫn không dừng lại.

Dù sao cũng phải dùng hết 3 hộp Durex không phải sao?

Hết chương 30

--------------

Tác giả đỏ mặt dừng bút.Thật là ép người nha 😂

Lần đầu viết H -.-
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện