Chương 207

Anh ta chỉ vào Cố Gia Huy nửa ngày trời rồi cuối cùng thốt ra vài chữ.

“Cố Gia Huy?”

Cố Gia Huy híp mắt, anh không để ý tới mà muốn đi vào. Không ngờ rằng người kia lại cười rồi nói: “Nghe nói anh thích đàn ông?”

“Không biết anh có thích loại đàn ông như tôi không? Kỹ năng giường chiếu của tôi rất tốt, cam đoan rằng anh sẽ sướng tới nỗi muốn ngất đi.”

Hứa Minh Tâm nghe thấy mấy câu không sạch sẽ này thì mới đột nhiên nhớ ra được người đàn ông trước mặt này là ai.

Trương Quang, con trai thứ hai của bất động sản nhà họ Trương, là người đồng tính.

Chỉ cần có gương mặt đẹp thì anh ta đều muốn lấy được. Có mấy người mẫu nam được anh ta bao nuôi.

Trước kia cô thấy tin tức này thì khịt mũi coi thường, không ngờ hôm nay mình lại đụng phải.

Trương Quang muốn đi lên đụng vào gương mặt đẹp trai của Cố Gia Huy nhưng anh lùi về sau một bước.

Anh mấp máy môi nói ra những câu lạnh lùng: “Nếu anh còn dám bước lên một bước thì tôi sẽ đánh gãy tay anh.”

Anh nói không hề mang theo chút tình cảm nàm.

Trời thu mát mẻ, nhưng tự dưng lại thấy lạnh.

Trương Quang say rượu, vậy mà khi anh ta nghe thấy lời này thì lại tỉnh hơn một chút.

Trương Quang suy nghĩ lại về thế lực của mình.

Nghe bố anh ta nói, gần đây tập đoàn J&C muốn đầu tư khai phát miếng đất ở phía đông ngoại ô thành phố kia. Nhưng miếng đất đó rất đắt, có mấy công ty đang tranh giành, trong đó còn bao gồm cả đối thủ một mất một còn của Cố Gia Huy, Cố Trác Đông.

Anh ta nghĩ đến đây thì không khỏi có chút tự tin.

“Nghe nói chủ tịch Trung đang muốn miếng đất ở phía đông kia, chỗ đó có tiền cũng không mua được, ngay cả anh cả của anh nằm mơ cũng muốn mua miếng đất đó. Chủ tịch Trung, tôi cũng thích đàn ông, anh cũng thích đàn ông, không bằng chúng ta ghép lại một đôi. Anh để cho tôi sờ sờ, hôn hôn, ngủ ngủ. Có chuyện gì cũng dễ nói.”

Hứa Minh Tâm nghe thế thì đầu như run lên.

Vì sao lại phải giả vờ làm người đồng tính chứ, còn không phải là vì đuổi mấy kẻ theo đuổi đi.

Bây giờ thì tốt rồi, kẻ theo đuổi cũng đổi giới tính theo luôn rồi.

Hứa Minh Tâm vội vàng nắm chặt lấy tay của Cố Gia Huy, cô sợ anh tức giận mà đánh người.

Cô muốn đi lên trước mà giải vây. “Xin lỗi, chúng tôi chỉ tới đây ăn cơm.”

Hứa Minh Tâm còn chưa nói xong thì đã bị Trương Quang đẩy ra.

“Không cần nữ.”

Hứa Minh Tâm lảo đảo vài bước, nếu không phải là do Cố Gia Huy nhanh tay lẹ mắt đỡ cô kịp thời thì chắc chắn cái mông của cô sẽ phải tiếp xúc thân mật với mặt đất rồi.

“Đi vào trước đi, lát nữa anh vào sau.”

“Cố Gia Huy, phải khiêm tốn một chút biết không? Em không muốn ngày mai lên đầu đề đâu!”

Hứa Minh Tâm vội vàng nói, cô bị Cố Gia Huy đẩy vào.

Cô vừa vào cửa thì nhân viên phục vụ đã vây quanh.

“Cho tôi một ly sữa chua, uống cho đỡ sợ một chút.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện