Tài năng thiết kế thiên bẩm Vân Yến thấy Bạch Cẩm Sương ngớ người, nên cô ấy có chút lo lắng: “Cẩm Sương, cô không sao chứt”
Lúc này, người đàn ông vừa nghe thấy tiếng nói đã quay đầu mà nhìn sang đây.

Đến khi ánh mắt của anh ta đối diện với ánh mắt của Bạch Cẩm Sương, nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc, anh ta lập tức sững sờ.


Bạch Cẩm Sương từ từ đứng dậy từ vị trí chỗ ngồi, lồng ngực của cô lên xuống liên tục, cô thử gọi anh ta một tiếng: “Giám đốc Lâm?”
Lâm Thanh Tuấn không biết làm gì ngoài nhếch mép lên một cái, trên mặt anh ta lộ ra nụ cười gượng: “Cẩm Sương!”
Lúc trước anh ta đi công tác nên anh ta không hề biết Bạch Cẩm Sương tới làm ở trang sức Hoàng Thụy, bây giờ thấy cô ở bộ phận thiết kế Hoàng Thụy, tâm trạng của anh ta trở nên vô cùng phức tạp.

Né tránh ba năm, không ngờ cuối cùng vẫn bị người quen bắt gặp.

Bạch Cẩm Sương nhìn Lâm Thanh Tuấn đang đứng ở trước mặt, trong lòng cô có rất nhiều câu hỏi nhưng cô lại không biết phải mở miệng làm Sao.


Tại sao anh ta lại phải đổi thành họ Lâm? Và tại sao anh ta lại cắt đứt liên lạc hết với tất cả mọi người? Anh ta biết Lâm Kim Thư vẫn luôn đi tìm anh ta không? Lâm Thanh Tuấn nhìn thấy được sự biến hóa ở trên khuôn mặt của Bạch Cẩm Sương, anh ta cũng đoán ra được là cô đang có rất nhiêu thắc mắc, lúc này anh ta mở miệng nói: “Bạch Cẩm Sương, cô tới phòng làm việc của tôi một chuyến!”
Người ở bộ phận thiết kế chỉ thấy bọn họ gọi tên lẫn nhau, hoàn toàn không biết bầu không khí kỳ lạ giữa hai người họ, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ral “Giữa giám đốc Lâm và Bạch Cẩm Sương có gì đó là lạ, có phải bọn họ đã quen biết nhau rồi không?”
“Chắc là không đâu! Không phải Bạch Cẩm Sương cũng không biết tên của giám đốc Lâm sao, hôm qua cô ấy nghe thấy cũng không có phản ứng gì!”
“Đúng vậy, vẻ mặt của cô ấy lúc đó, nhìn không giống như nghe thấy người quen, tôi đoán là do cô ấy nhảy xuống bộ phận thiết kê, không qua đợt kiểm tra của giám đốc Lâm khảo, nên giám đốc Lâm mới muốn thăm dò cô ấy một chút!”
Bạch Cẩm Sương đi theo Lâm Thanh Tuấn vào văn phòng làm việc của anh ra, nhìn người đàn ông ngôi ở sau bàn làm việc, cô tỏ ra cung kính mà gọi anh ta một tiếng: “Đàn anh!”
Lâm Thanh Tuấn nhìn cô và mỉm cười: “Đàn emt”
Anh ta khựng lại một chút rồi tiếp tục nói: “Em cứ ngồi xuống đi, muốn hỏi cái gì...!
thì cứ hỏi!”
Dù sao thì sau này anh ta cũng là đồng nghiệp với Bạch Cẩm Sương, có một số chuyện cũng không né tránh được.


Bạch Cẩm Sương gật đầu một cái, cô nhìn imgwebtruyen




- -----------------


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện