Editor: demcodon
Dáng vẻ tự tin này của Sở Từ làm cho người ta hơi động lòng. Hơn nữa tranh này rất đẹp, càng làm cho người không nhịn được nhìn về nó, ngày càng cũng có nhiều người tò mò. Cuối cùng có người vào cửa.
Sở Từ là bếp chính nên không thể tiếp tục ở bên ngoài đón tiếp khách. Công việc này giao cho Sở Đường, cũng may Sở Đường mặc dù là con trai. Nhưng cũng không phải đàn ông theo chủ nghĩa gia trưởng, cũng không cảm thấy xuất đầu lộ diện như vậy rất mất mặt. Ngược lại làm rất cẩn thận, hơn nữa còn có Tần Trường Tố trước sau giúp đỡ. Nguyên liệu nấu ăn đã sớm chuẩn bị xong, nên Sở Từ cũng không quá vất vả.
Diện tích hơn 100 mét vuông, cũng có hơn 20 bàn. Dù sao ngày đầu tiên khai trương, người tò mò mặc dù có. Nhưng cũng không đến mức lập tức hết chỗ. Thậm chí hầu hết mọi người vẫn đang xem bức tranh cuộn vẽ tất cả món ăn trước cửa, trong phòng còn trống một nửa.
Chỉ là những người bước vào quán ăn đã có thể cảm nhận được sự khác biệt ở đây. Không khí làm cho người ta thư giãn. Sau khi gọi món ăn còn có người tặng món đồ chơi nhỏ cho bọn trẻ giải trí, làm cho bọn trẻ yên lặng hơn.
Nhưng khi mùi thơm của đồ ăn bốc lên mọi người bắt đầu hơi thèm. Người trong quán nhìn thẳng vào phòng bếp, người ngoài quán thò đầu nhìn, ngày càng có nhiều người vào cửa. Khi Sở Từ bắt đầu bưng món ăn lên, không khí trong quán dường như đứng hình, tất cả mọi người nhìn vị khách đầu tiên bước vào, giống như đang chờ nhận xét.
Nếu như là quán ăn khác khai trương bọn họ nhất định sẽ thừa dịp ưu đãi tới cửa. Nhưng dù sao chủ quán ăn này là hai chị em trẻ tuổi, dáng vẻ của hai người mặc dù đẹp. Mặc kệ nhìn thế nào cũng không giống như người biết nấu ăn.
"Thế nào?" Người ở bàn bên cạnh nhìn chằm chằm vào món ăn đầu tiên hỏi.
Cảm giác được sự chú ý của mọi người, những người ngồi trong bàn này không được tự nhiên. Nhưng nhìn thấy món ăn này trong lòng lại giảm xuống rất nhiều. Bởi vì nó giống hệt như cuộn hình bên ngoài như chủ quán nói. Thậm chí cộng thêm mùi hương nên càng thêm hấp dẫn.
Người nọ cắn một miếng, mắt sáng lên, vội vàng gật đầu nói: "Cải xoăn này cắn rất giòn, ăn vào không cảm thấy cứng, đáng quý nhất là mặc dù hơi đắng. Nhưng khi nuốt vào vẫn đọng lại trong miệng vị ngọt... Mặc dù là món chay, nhưng thật sự rất ngon. Đặt tên cũng hay, hết đắng đến ngọt, rất ngụ ý!"
Người bên cạnh vừa nghe cũng hơi sửng sốt, không thể tin được, không phải là cải xoăn xào chay sao? Làm gì có thể phóng đại đến mức như gã nói chứ? Nhưng bọn họ khó hiểu cũng không kéo dài được lâu. Chẳng được bao lâu, trên bàn khác cũng ít hoặc nhiều có mấy món ăn.
Dù sao chỗ này của Sở Từ chính là một quán ăn nhỏ kiểu gia đình. Mọi người là lần đầu tiên đến nên mỗi bàn gọi cũng không nhiều món ăn. Hơn nữa dụng cụ làm bếp đều là chính Sở Từ tự thiết kế sau đó tìm người đặt làm. Cho nên dùng rất thuận tay, trong mấy miệng nồi to truyền ra tiếng 'lạch cạch'. Sở Từ giống như mọc ra ba đầu sáu tay, mọi chuyện thu xếp tốt. Nhưng cố tình lại không nhìn ra dáng vẻ lo lắng.
Món ăn vừa bưng lên càng có nhiều người mở miệng thừa nhận chúng rất ngon. Thậm chí căn bản không cần bọn họ mở miệng, người bên ngoài cũng đã có thể nhìn từ tướng ăn của bọn họ đoán được.
Cũng trách không được bọn họ tâng bốc như thế, quả thật có những quán ăn khác để so sánh, càng rõ ràng chỗ Sở Từ đáng quý.
Quán ăn cửa hiệu lâu đời lớn thì không cần phải nói, thật sự có danh tiếng, làm cũng là buôn bán lớn. Nhưng khác với quán ăn của Sở Từ cũng không có thể sánh được. Nhưng những quán ăn nhỏ là nhà nước kinh doanh hay tư nhân kinh doanh cũng khác. Cho dù đủ khẩu phần nhưng hương vị không ngon. Nguyên nhân chủ yếu là tiếc bỏ nhiều dầu, muối, nước tương, dấm nên hơi nhạt nhẽo.