Chỉ mới ngày đầu tiên ra mắt, uy danh của Vân Đại Sư hắn cùng Vân Quán đã đến tai gần như chín phần mười phần tu sĩ trong thành rồi.

”Xem ra, ta đã đánh giá thấp sự cần thiết của Luyện Đan Sư trong La Vũ Thành rồi.”

Mới chỉ có ba ngày, ba ngày thôi mà hắn đã thu mấy trăm gốc nhị cấp trung giai linh dược, nhị cấp cao giai và đỉnh giai tổng cộng cũng gần trăm gốc. Nếu hắn không thiết lập xuống giới hạn số lần xuất thủ luyện Đan có khi sẽ nhiều gấp đôi, thậm chí gấp ba số linh dược trước mắt này, bất quá đến lúc đó tinh lực của hắn có khi cũng bị rút khô.

Một số kẻ muốn dùng tài sản để câu thông với Vân Hoàng, nhưng bọn họ làm sao có dũng khí dám tặng cho hắn chứ, nên Nguyệt Nha bên cạnh hắn liên tục là đối tượng bị nịnh nọt.

”Nha nhi, con hãy nhớ, những kết này làm ra vẻ yêu quý con bởi vì ta, không phải bởi vì con, hãy luôn luôn giữ vững chính mình tỉnh táo.”

Vân Hoàng đã chứng kiến rất nhiều vết xe đổ kiếp trước, những thiên tài hơn người, xung quanh ai ai cũng nể phục, nhưng khi từ trên cao ngã xuống, sẽ không có ai đứng ra đỡ ngươi dậy trừ những người thật sự yêu quý ngươi. Đến lúc đó nhận ra chân tình đã quá muộn.

Quan trọng nhất là phải luôn giữ tỉnh táo để nhận biết đâu là giả dâu là thật.

Nguyệt Nha đột nhiên ve cằm nhỏ suy nghĩ, sau đó hỏi hắn.

”Sư tôn, vậy ta làm thế nào để phân biệt được ạ?”

Vân Hoàng xoa đầu Nguyệt Nha.

”Con là đứa trẻ thông minh, cái này có lẽ con đã biết từ lâu rồi phải không?”

Nguyệt Nha cười hì hì rồi chạy đi tu luyện.

Hắn biết Nguyệt Nha là người đã ăn Chuyển Long Hình Thần Quả, đối với cảm nhận thì đặc biệt mẫn cảm, thậm chí so với những người bình thường thì mạnh hơn không chỉ trăm lần nghi lần. Đây giống như một loại bản năng vậy.

Vân Hoàng ngồi xuống ghế gỗ, nhắm mắt dưỡng thần, nhưng thật ra là đang theo dõi nhất cử nhất động của bóng đen ngoài kia.

Vân Hoàng lập lên cái này Vân Quán bố trí tổng cộng ba cái khốn sát trận, ba cái phòng ngự trận, ba cái trấn áp trận, và đặc biệt là một trận pháp hắn đã học được trong vô vàn điển tịch để lại nơi mật thất kia, một công kích trận pháp mang tên Cửu Lôi Trận.

Phòng ngự, tấn công, khốn sát, ẩn nặc, huyễn trận là năm loại trận pháp cơ bản trong cơ bản của Trận Pháp Sư, tác dụng cũng không có gì đặc biệt thêm mà chỉ tăng uy lực theo từng cấp bậc, nhưng sau này đã có những trận pháp mới được nghiên cứu ra có các đặc điểm, thuộc tính riêng, dùng để đối phó đặc biệt với một bộ phận tu sĩ hay có những khả năng đặc biệt giúp nó mạnh hơn trận pháp cơ bản nhiều lần, Cửu Lôi Trận là một ví dụ.

Vân Hoàng giờ đây đã là Tam cấp trung giai trận pháp sư, có thể bố trí tam cấp trung giai trận pháp, với ngần này trận pháp bố trí, dù có độc chiến một lúc ba Thông Linh cảnh cũng có thể làm được.

Bóng đen ngoài kia cẩn thận từng ly từng tí dò xét cả Vân Quán, thần thức của y đảo qua Nguyệt Nha, đảo qua Vân Hoàng. Hắn không có tiến hành ngăn cản, giả vờ như không phát hiện ra, bộ dáng như tiếp tục ngồi dưỡng thần.

”Lộc Chi Các này hành động cũng ấy chậm đi.”

Hắn cứ nghĩ là chỉ ngay sau ngày đầu tiên Lộc Chi Các đã phái người đến rồi, ai ngờ phải mấy ngày sau mới chịu động đậy.

Nếu bóng đen ngoài kia có ý định tấn công thì hắn cũng không sợ, chất cần hắn ra tay, đại trận này trong vòng ba hơi thở cũng có thể đem một Hư Linh cảnh trung kì như gã đang lén lút kia đánh thành hư vô. Bất quá, hắn không nghĩ Lộc Chi Các động thủ ngay lần đầu tiên.

Khoảng một chung trà sau, đạo bóng đen kia rút đi, Vân Hoàng cũng đứng dậy, thân hình hắn thoắt cái xuất hiện bên ngoài, linh lực của Vân Hoàng thôi động, hắn hoá thành một đạo bóng đen bay vụt lên trên trời.

Bay lên cao gần vạn trượng thời điểm, Vân Hoàng mới dừng lại, thân hình hắn đứng trên không trung như đứng trên đất bằng. Hắn nhìn mặt trăng trước mặt nhẹ giọng.

”Hôm nay Nguyệt Quang thật đẹp...”

Nếu có tu sĩ nhìn thấy cảnh này thì sẽ kinh ngạc không dứt, bởi vì có thể phi hành đến gần vạn trượng trên cao, không những thế cong thoải mái tự nhiên như vậy ít nhất cũng là Thông Linh cảnh thất cấp trở lên tu sĩ, thiên địa lĩnh ngộ đã đạt đến trình độ nhất định mới có thể mượn không phi hành cao đến vạn trượng. Mà Vân Hoàng bất quá mới là một Luyện Khí cảnh thất cấp thôi vậy mà có thể làm được.

Vân Hoàng kiếp trước đã là Thông Linh cảnh đỉnh cao bên trong, thiên địa lĩnh ngộ tự nhiên vô cùng đầy đủ, sống lại một kiếp này lĩnh ngộ Thiên Hoang Táng Thần, đoạt lấy thiên địa chi lực quyền điều khiển, thiên địa lĩnh ngộ so với lúc trước không chỉ sâu thêm một tầng. Bất quá hắn cũng phải toàn lực tập trung mới có thể bay cao đến nhường này, mà trên này hắn cũng không thể công kích nữa.

Vân Hoàng ngồi xếp bằng trên không trung, vô vang Nguyệt Quang tụ tập lại quanh hắn, ngưng kết thành những dải Ngân Hà nhỏ chảy xung quanh người Vân Hoàng. Theo Thần Hồn khẩu quyết, từng dòng Ngân Hà chảy xuôi vào trong người hắn.

...

”Ngươi xác định là thật?”

Đứng trước một tóc hoa râm lão nhân, trên hắc y nhân cung kính.

“Vâng, thuộc hạ đã điều tra kĩ càng, chỉ có một đứa nhỏ Khai Mạch cảnh, một nam nhân khí tức trên thân cũng chỉ cỡ Luyện Khí cảnh sơ kì, tuyệt không có cao thủ gì khác.”

Lão nhân suy nghĩ một lát, lão không chắc nam nhân mà thuộc hạ lão đã nói có hay không là Vân Đại Sư đang nổi danh gần đây.

Lão già ra lệnh.

”Tiếp tục tiến hành theo dõi, trước tiên không cần rút dây động rừng.”

”Thuộc hạ minh bạch.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện