Hôm nay, Vân Hoàng lại tiếp tục với quá trình trộm linh thạch, à nhầm đổi linh thạch của mình.

Hai tháng thời gian lăn lộn hắn cũng đã khá là quen tay, dù là Tam cấp trung giai yêu thú cũng không thể tìm ra hắn.

Đây cũng không phải là hắn có năng lực lẩn trốn trước mặt Thông Linh cảnh trung kì cảnh giới, mà là yêu thú thần thức do với con người thì kém nhiều lắm, huống hồ nơi đây thần thức còn bị hạn chế gắt gao.

Hơn nữa, Vân Hoàng phát hiện ra không chỉ có một điểm tập kết linh thạch như thế này, mắt có tới tận ba nơi như thế này, tổng cộng bốn điểm tập kết linh thạch.

Đây không thể ngờ đối với hắn chính là một cái đại cơ duyên, đồng thời cũng là một cái đại phong hiểm.

Tính tổng số lượng Tam cấp trung giai yêu thú cũng không dưới hai trăm đầu, Tam cấp đê giai yêu thú số lượng càng là kinh nhân, ít nhất cũng là hai ngàn, ba ngàn trở lên, Nhị cấp trở xuống không dưới vạn. Kinh khủng nhất, hắn nghi ngờ có thể có một vài, thậm chí rất nhiều Tam cấp cao giai yêu thú thậm chí Tam cấp đỉnh giai yêu thú đứng đằng sau. Nếu thật sự, ngoại trừ các đỉnh cấp tông môn thế lực tông chủ cùng thái thượng trưởng lão, các đại thế gia lão tổ hoặc các quốc gia đại tướng mới có thể cùng yêu thú nhất chiến.

Tồn tại bực này thế lực, lại ẩn dấu bên trong lòng quốc gia, một khi đánh úp lên, thiệt hại không thể tưởng tượng nổi.

Vân Hoàng lúc này cảm giác được một cỗ nồng nặc nguy cơ bao trùm lên Nguyên Hạo Quốc, thậm chí toàn bộ Trung Hải này. Hắn thật sự muốn lúc này có thể ly khai nơi đây, đem theo Nguyệt Nha rời khỏi Trung Hải.

“Hôm nay thế là đủ, trốn.”

Vân Hoàng thân hình như con khỉ nhỏ, lắt léo né tránh tầm mắt yêu thú, nơi mà hắn thường tu luyện cách khá xa khu tập trung, dù là Vân Hoàng cũng phải mất một chung trà mới tới nơi.

Nơi đây linh thạch toàn bộ đã bị đào móc hết nên hắn yêu tâm sẽ không có yêu thú nào đi ngang qua đâu cả.

Vân Hoàng lấy ra mấy trăm viên trung phẩm linh thạch, bắt đầu nhắm mắt tu luyện.

Hai tháng này, toàn bộ các phương diện của hắn đều có đề thăng, chỉ duy nhất tu vi vẫn giữ nguyên như cũ, đã trở thành hắn phiền muộn.

Vân Hoàng thổ nạp mười viên trung phẩm linh thạch về sau thì dừng lại, hắn cảm thấy trong người linh lực đã bão hoà mười phần rồi. Căn bản không thể tiến thêm một bước nữa, mà cái ranh giới Hư Linh cảnh như cũ không thấy đâu.

Hôm nay đặc biệt rảnh, nên Vân Hoàng muốn xem xem, vì lí nào mà hắn không thể đột phá Hư Linh cảnh.

Đổi lại thành cá nhân khác, muốn tìm xem vì sao chính mình không đột phá căn bản là quá biển vông, bất quá Vân Hoàng có chỗ dựa vào.

Vân Hoàng hít một hơi lãnh khí, hắc động hồn hải xoay tròn, từng hạt tinh thần chi quang bị hắc động thôn phệ. Vân Hoàng nội thị trong cơ thể mình.

“Không được, thế này cũng chưa đủ!”

Vân Hoàng hồn lực thôi động càng là mãnh liệt, thiên địa chi lực nhỏ yếu cũng quanh bắt đầu xảy ra vặn vẹo, Vân Hoàng lúc này mới nhìn được sơ sơ Vĩnh Cửu linh mạch bộ dáng.

Nó giống như một đầu thần Long, cuồn cuộn trong cơ thể hắn lưu chuyển, bàng bạc khí thế tỏa ra khiến cho tâm thần rung động vô cùng. Phảng phất như đây chính là một sinh vật sống thật sự.

Vân Hoàng còn nhớ rõ, lúc trước khi hắn chết, Đan điền của hắn đã bị đập thành bã vụn, thứ duy nhất còn tồn tại chính là kinh mạch.

Kinh mạch chính là tu luyện trọng yếu một trong, không hề so với Đan điền kém, bất quá kinh mạch của hắn lúc đó chín phần đã bị đứt gãy, hao tổn hoặc bị phá hủy. Vân Hoàng trong thời khắc quyết định đó, dùng một tia còn lưu lại tàn niệm thôn phệ toàn bộ những mảnh vỡ thần hồng, tạo nên hắc động hồn hải. Tinh thần câu thông với Bạch sắc tinh thạch cùng Hắc Bạch Song Long yêu Đan, mượn nhờ lực lượng của hai tạo vật này đắp nặn lên Vĩnh Cửu kinh mạch, thành công cải tử hoàn sinh.

Vân Hoàng vẫn duy trì trạng thái nội thị đồng thời bắt đầu tu luyện, linh khí hoá thành từng dòng được kinh mạch của hắn hấp thu, Vân Hoàng ngay lập tức nhận ra vấn đề.

Vĩnh Cửu kinh mạch của hắn không ngờ lại thiếu hụt, nếu mà Vân Hoàng không có phát hiện hôm nay thì không biết đến lúc nào mới có thể đột phá đến Thông Linh cảnh.

Nó giống như một cái thùng nước bị thủng vậy, có đổ vào bao nhiêu nước đi chăng nữa mực nước vẫn luôn chỉ dừng lại cho đến chỗ bị thủng, không có cách nào để tăng thêm.

Vân Hoàng đau đầu, chẳng lẽ phải đập ra làm lại cái mới.

Ý nghĩ này ngay lập tức bị hắn bóp nát từ trong trứng nước. Đừng đùa, hắn không muốn trở thành phế nhân đâu.

“Xem cho cùng, vãn phải nhờ đến Bạch sắc tinh thạch và Hắc Bạch Song Long yêu Đan.”

Hai thứ ấy đã giúp Vân Hoàng tạo nên Vĩnh Cửu kinh mạch, hẳn là có thể hoàn thiện hắn Vĩnh Cửu kinh mạch đi.

Vân Hoàng tinh thần bắt đầu câu thông với hai đại tạo vật.

Cả hai đều ảm đạm vô cùng, nằm yên lặng ở sâu trong hồn hải của hắn.

Vân Hoàng vứt ra một đống lớn linh thạch, hồn lực dẫn đạo linh lực bên trong đó đưa vào cả hai.

Để cho hắn vui mừng là, Bạch sắc tinh thạch vậy mà sinh ra phản ứng, bắt đầu hấp thu linh lực, nhưng Hắc Bạch Song Long Yêu Đan vẫn như cũ không động đậy.

“Làm sao đây?”

Vân Hoàng vò đầu bứt tai, chả lẽ đến bước này phải từ bỏ? Tâm trí của hắn xẹt qua một tia lưu quang, hắn nghĩ ra một khả năng, nhưng không quá chắc chắn.

Vân Hoàng lấy ra cái xác của Thanh Đầu Xà lúc trước hắn giết, dẫn đạo tinh huyết của Thanh Đầu Xà.

Quả nhiên, yêu Đan hội phản ứng, để Vân Hoàng kinh hỉ không thôi.

Thanh Đầu Xà trong huyết mạch ẩn chứa thượng cổ Thanh Long Huyết Mạch, xác thực là cực kì cường đại.

Hắc Bạch Song Long yêu Đan thôn phệ sạch sẽ Thanh Long tinh hoa, Bạch sắc tinh thạch càng là điên cuồng hơn, liên tiếp mấy cái một ngàn trung phẩm linh thạch đã hoá thành bụi phấn, hơn nữa vẫn chưa hết.

Vân Hoàng rèn sắt khi còn nóng, hắn cả đời này chưa bao giờ tập trung đến mức này, hai đại lực lượng từ bên trong Bạch sắc tinh thạch vào Hắc Bạch Song Long yêu Đan theo ý thức của hắn bao trùm toàn bộ Vĩnh cửu kinh mạch.

Một bên là phá hư rồi lại lập, một bên là gia cố những chỗ đã lập. Vân Hoàng cảm thấy, trong cơ thể mình lực lượng dường như co ngắn lại, nhưng đây chỉ là ảo giác của hắn thôi. Thực ra là chỗ chứa trong người hắn đang ngày một mở rộng ra.

Vân Hoàng cảm thấy tư duy của mình dường như nâng lên một cái tầng thứ, một số chỗ không minh ngộ lập tức hiểu ra. Hắn tế xuất ra trong nhẫn trữ vật toàn bộ linh thạch, linh lực hoá thành một cự đại vòng xoáy cuốn vào hắn thể nội.

Oanh oanh oanh oanh

Trong hắn thể nội liên tiếp xảy ra những tiếng oanh két, linh lực liên tục được nén và áp súc. Lúc này thân thể của hắn rốt cục cũng ngồi yên không nổi nữa. Toà đạo đài thứ hai vậy mà lại thành hình, trên đạo đài mờ ảo xuất hiện một đạo Long văn cuốn quanh.

Không biết đã qua bao lâu.

Vân Hoàng suýt nữa không nhịn được mà hét dài một tiếng, may mà hắn kịp nhớ ra quanh đây có hàng đống yêu thú cường đại.

Tu vi của hắn đã vượt qua Luyện Khí cảnh phạm trù, không phải Hư Linh cảnh, nhưng cũng không chạm đến Thông Linh cảnh. Linh lực so với sĩ vãng tăng trưởng năm phần, kể cả thức hồn cũng một hơi vượt qua Thông Linh cảnh lục cấp tu sĩ, tăng liền ba cái cảnh giới nhỏ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện