- Đáng giận!
Biết là Thiên Đạo để tất cả Đế thú rời đi, sắc mặt của Nhiếp Vân trầm thấp.
Nói thật, số lượng Đế thú thực sự nhiều lắm, coi như thực lực của hắn đã đạt tới Thần giới không người có thể địch, vẫn như cũ không dám đuổi theo.
Hơn ngàn con Đế thú liên hợp công kích, liên tục mấy lần, cho dù hắn có Thánh Sơn, cũng cảm thấy khí huyết phù phiếm, có chút không chống đỡ được.
- Nhất định phải liên hợp tất cả Đại Đế, thậm chí để nhiều người hơn tấn cấp, liên hợp lại cùng nhau mới được, chỉ bằng vào thực lực cá nhân, là không thể nào thắng qua nhiều Đế thú như vậy!
Điều tức một chút, triệt để khôi phục lại, Nhiếp Vân trầm tư.
Tuy thực lực của hắn mạnh, nhưng không có khả năng một người diệt sát gần mười ngàn Đế thú, biện pháp tốt nhất là liên hợp Đại Đế khác, tất cả mọi người chung một chỗ liên thủ.
Nếu không nhiều Đế thú như vậy lần nữa quy mô đánh tới, tất nhiên là thời điểm Thần giới hủy diệt.
- Thu!
Nghĩ đến điểm này, trong lòng Nhiếp Vân đã có so đo, bàn tay vồ một cái, mấy trăm thi thể Đế thú bị thu vào thế giới nạp vật.
Có những thi thể Đế thú này, đủ để đám người phụ thân Nhiếp Khiếu Thiên, thê tử Lạc Khuynh Thành tấn thăng Đế Cảnh.
Đương nhiên, cũng có thể để tu vi của hắn lần nữa tăng lên.
- Trước liên hợp Đại Đế khác!
Làm ra quyết định, quay đầu nhìn lại, thời điểm Đế thú đi tới, chỉ có mấy vị Đại Đế ngăn cản, cộng lại không đủ mười vị, cường giả Đế Cảnh khác căn bản không thấy tung tích.
- Đại Đế khác đâu? Nhíu mày, Nhiếp Vân nhìn về phía Hiên Viên Đại Đế đã gần như kiệt sức hỏi.
- Còn đang chờ đợi Phù Thế tháp!
Hiên Viên Đại Đế lắc đầu.
- Vẫn chờ?
Nhiếp Vân nhíu mày, sắc mặt âm trầm đáng sợ.
Đế thú đột kích, Thần giới Cửu Châu sắp hủy diệt một nửa, Những Đại Đế này không đến giết địch, mà còn đang chờ Phù Thế tháp hư vô phiêu miểu, chẳng lẽ muốn chết ở kỷ nguyên này sao?
Hô!
Trong lòng nổi giận, tinh thần khẽ động, Nhiếp Vân xuất hiện ở trước Phù Thế tháp, quả nhiên thấy chí ít có hơn sáu mươi vị Đại Đế, vẫn như cũ hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm tháp cao, căn bản không quản Thần giới hủy diệt hay không.
Trong mắt bọn hắn, Thần giới sớm muộn cũng sẽ bị tiêu diệt, chỉ có bản thân sống sót mới là thật!
Nhiếp Vân vừa xuất hiện, lập tức đưa tới rất nhiều Đại Đế cảnh giác, từng cái lạnh lùng nhìn qua, mang theo bất thiện.
- Nhiếp Vân Đại Đế, ngươi không phải nói không tranh đoạt Phù Thế tháp sao? Vì sao lại đến tranh với chúng ta?
- Thực lực của ngươi coi như không cần Phù Thế tháp, cũng có thể vượt qua kỷ nguyên, cần gì tranh đoạt với chúng ta?
- Thật muốn tranh đoạt cũng không có gì, chúng ta chỉ phải trước liên hợp xuất thủ trấn áp ngươi!
- Mặc dù ngươi lợi hại, ngay cả đám người Hiên Viên Đại Đế cũng không phải là đối thủ của ngươi, nhưng chúng ta nơi này có sáu bảy mươi vị Đại Đế, liên hợp lại, ngươi khẳng định cũng không phải là đối thủ, ta khuyên ngươi nên lập tức rời đi đi, đừng chọc chúng ta không vui, nếu không trấn áp diệt sát ngươi là rất có thể!
- Mau mau rời đi, nếu không, chúng ta liền động thủ...
Thấy ánh mắt của Nhiếp Vân lạnh lùng nhìn Phù Thế tháp cách đó không xa, rất nhiều Đại Đế đồng thời đứng dậy, mang theo địch ý nồng nặc.
- Đế thú đột kích, Thần giới sắp hủy, các ngươi không đi chiến đấu, lại còn trông coi đồ vật hư vô phiêu miểu này?
Đối mặt mọi người quát lớn, thần sắc của Nhiếp Vân càng ngày càng khó coi.
- Kỷ nguyên hủy diệt, toàn bộ sinh linh tử vong, đây là luân hồi, là chuyện tất nhiên, chúng ta cũng không thể ngăn cản, có thể bảo trụ bản thân cũng không tệ rồi, quản nhiều như vậy làm gì?
- Thần giới sớm muộn cũng sẽ hủy diệt, tiến lên lâm vào nguy hiểm, còn không bằng chờ Phù Thế tháp, thuận lợi vượt qua hạo kiếp lần này lại nói!
- Sinh linh Thần giới chết sống, cùng ta có liên can gì?
Nghe được hắn nói, các Đại Đế khác cười lạnh.
Cường giả Đế Cảnh sớm đã vượt qua thế tục, sinh linh phổ thông ở trong mắt bọn hắn chỉ là sâu kiến, tử vong hay không, đối với bọn hắn mà nói không có chút ảnh hưởng nào.
- Thời điểm hưởng thụ sinh linh cung phụng, yên tâm thoải mái, lúc tai nạn tới, chỉ nghĩ bản thân! Nguyên lai đây chính là Đại Đế mà người người kính ngưỡng!
Nghe được chúng nhân nói lời vô sỉ, Nhiếp Vân giận quá mà cười.
Quá buồn cười!
Những Đại Đế này, đứng ở đỉnh Thần giới, hưởng thụ vô số người cung cấp tài phú cùng tiện lợi, khi đó, bọn hắn không nói sinh linh vô dụng, đáng chết! Hiện tại hạo kiếp đến rồi, không đi hỗ trợ, chỉ nghĩ mình phải chăng có thể sống sót, vô sỉ tới cực điểm!
Vô sỉ ngược lại cũng thôi, mấu chốt còn nói đường hoàng như thế!
- Nhiếp Vân Đại Đế, ngươi cũng không cần trang thanh cao làm gì!
Nghe Nhiếp Vân chế giễu, trên mặt rất nhiều Đại Đế có chút không nhịn được, một Đại Đế đứng dậy, cười lạnh một tiếng:
- Nếu như ngươi không muốn sống qua kỷ nguyên kế tiếp, vậy ngươi đi đối kháng Thiên Đạo đi, đừng kéo chúng ta!
- Không sai, nhiều kỷ nguyên như vậy, vô số Đại Đế đều chống không lại Thiên Đạo, vì sao chúng ta còn muốn tự tìm khổ ăn?
- Chống không lại, còn làm Thiên Đạo tức giận, triệt để hạ sát thủ, còn không bằng an tâm chờ Phù Thế tháp, có lẽ có thể sống qua kỷ nguyên này!
Lại có hai vị Đại Đế đứng dậy.
- Rất tốt, rất tốt!
Nghe được đối phương nói vô sỉ, Nhiếp Vân híp mắt lại, trên người sát cơ sôi trào.
- Mọi người chú ý, hắn muốn động thủ với chúng ta, nhanh liên hợp lại!
Trong đám người một vị Đại Đế hí dài.
Không cần hắn nói, Đại Đế khác cũng nhìn ra sát ý trên người thiếu niên, tất cả đều duỗi hai tay ra, lực lượng của hơn sáu mươi vị Đại Đế trong nháy mắt liên hợp lại cùng nhau.
- Đế thú tiến đến phá hư Thần giới, không thấy các ngươi liên hợp như vậy, hạo kiếp đi tới trước mặt, vô số sinh linh hủy diệt, không thấy các ngươi đồng lòng như thế! Lúc này vì đối kháng ta, lại liên hợp cùng nhau, lực lượng chỉnh tề như vậy, không phân khác biệt! Rất tốt rất tốt!
Nhìn thấy các Đại Đế triệt để liên hợp, Nhiếp Vân giận quá mà cười:
- Đã như vậy... Các ngươi đều chết đi cho ta!
Gầm lên giận dữ, Nhiếp Vân không quản những người này, mi tâm khẽ động, Thánh Sơn đột nhiên bay ra.
- Đi!
Ầm ầm!
Thánh Sơn trở nên lớn như một châu, thẳng tắp đập tới.
- Cùng động thủ!
Thấy Thánh Sơn áp xuống uy lực vô tận, để cho người ta tuyệt vọng, các Đại Đế ra sức la hét, đồng thời xuất thủ.
Ầm!
Hơn sáu mươi vị Đại Đế liên hợp, hình thành công kích, xuyên thấu cổ kim, giống như thời gian trường hà từ viễn cổ bắn tới, hung hăng va chạm với Thánh Sơn.
Biết là Thiên Đạo để tất cả Đế thú rời đi, sắc mặt của Nhiếp Vân trầm thấp.
Nói thật, số lượng Đế thú thực sự nhiều lắm, coi như thực lực của hắn đã đạt tới Thần giới không người có thể địch, vẫn như cũ không dám đuổi theo.
Hơn ngàn con Đế thú liên hợp công kích, liên tục mấy lần, cho dù hắn có Thánh Sơn, cũng cảm thấy khí huyết phù phiếm, có chút không chống đỡ được.
- Nhất định phải liên hợp tất cả Đại Đế, thậm chí để nhiều người hơn tấn cấp, liên hợp lại cùng nhau mới được, chỉ bằng vào thực lực cá nhân, là không thể nào thắng qua nhiều Đế thú như vậy!
Điều tức một chút, triệt để khôi phục lại, Nhiếp Vân trầm tư.
Tuy thực lực của hắn mạnh, nhưng không có khả năng một người diệt sát gần mười ngàn Đế thú, biện pháp tốt nhất là liên hợp Đại Đế khác, tất cả mọi người chung một chỗ liên thủ.
Nếu không nhiều Đế thú như vậy lần nữa quy mô đánh tới, tất nhiên là thời điểm Thần giới hủy diệt.
- Thu!
Nghĩ đến điểm này, trong lòng Nhiếp Vân đã có so đo, bàn tay vồ một cái, mấy trăm thi thể Đế thú bị thu vào thế giới nạp vật.
Có những thi thể Đế thú này, đủ để đám người phụ thân Nhiếp Khiếu Thiên, thê tử Lạc Khuynh Thành tấn thăng Đế Cảnh.
Đương nhiên, cũng có thể để tu vi của hắn lần nữa tăng lên.
- Trước liên hợp Đại Đế khác!
Làm ra quyết định, quay đầu nhìn lại, thời điểm Đế thú đi tới, chỉ có mấy vị Đại Đế ngăn cản, cộng lại không đủ mười vị, cường giả Đế Cảnh khác căn bản không thấy tung tích.
- Đại Đế khác đâu? Nhíu mày, Nhiếp Vân nhìn về phía Hiên Viên Đại Đế đã gần như kiệt sức hỏi.
- Còn đang chờ đợi Phù Thế tháp!
Hiên Viên Đại Đế lắc đầu.
- Vẫn chờ?
Nhiếp Vân nhíu mày, sắc mặt âm trầm đáng sợ.
Đế thú đột kích, Thần giới Cửu Châu sắp hủy diệt một nửa, Những Đại Đế này không đến giết địch, mà còn đang chờ Phù Thế tháp hư vô phiêu miểu, chẳng lẽ muốn chết ở kỷ nguyên này sao?
Hô!
Trong lòng nổi giận, tinh thần khẽ động, Nhiếp Vân xuất hiện ở trước Phù Thế tháp, quả nhiên thấy chí ít có hơn sáu mươi vị Đại Đế, vẫn như cũ hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm tháp cao, căn bản không quản Thần giới hủy diệt hay không.
Trong mắt bọn hắn, Thần giới sớm muộn cũng sẽ bị tiêu diệt, chỉ có bản thân sống sót mới là thật!
Nhiếp Vân vừa xuất hiện, lập tức đưa tới rất nhiều Đại Đế cảnh giác, từng cái lạnh lùng nhìn qua, mang theo bất thiện.
- Nhiếp Vân Đại Đế, ngươi không phải nói không tranh đoạt Phù Thế tháp sao? Vì sao lại đến tranh với chúng ta?
- Thực lực của ngươi coi như không cần Phù Thế tháp, cũng có thể vượt qua kỷ nguyên, cần gì tranh đoạt với chúng ta?
- Thật muốn tranh đoạt cũng không có gì, chúng ta chỉ phải trước liên hợp xuất thủ trấn áp ngươi!
- Mặc dù ngươi lợi hại, ngay cả đám người Hiên Viên Đại Đế cũng không phải là đối thủ của ngươi, nhưng chúng ta nơi này có sáu bảy mươi vị Đại Đế, liên hợp lại, ngươi khẳng định cũng không phải là đối thủ, ta khuyên ngươi nên lập tức rời đi đi, đừng chọc chúng ta không vui, nếu không trấn áp diệt sát ngươi là rất có thể!
- Mau mau rời đi, nếu không, chúng ta liền động thủ...
Thấy ánh mắt của Nhiếp Vân lạnh lùng nhìn Phù Thế tháp cách đó không xa, rất nhiều Đại Đế đồng thời đứng dậy, mang theo địch ý nồng nặc.
- Đế thú đột kích, Thần giới sắp hủy, các ngươi không đi chiến đấu, lại còn trông coi đồ vật hư vô phiêu miểu này?
Đối mặt mọi người quát lớn, thần sắc của Nhiếp Vân càng ngày càng khó coi.
- Kỷ nguyên hủy diệt, toàn bộ sinh linh tử vong, đây là luân hồi, là chuyện tất nhiên, chúng ta cũng không thể ngăn cản, có thể bảo trụ bản thân cũng không tệ rồi, quản nhiều như vậy làm gì?
- Thần giới sớm muộn cũng sẽ hủy diệt, tiến lên lâm vào nguy hiểm, còn không bằng chờ Phù Thế tháp, thuận lợi vượt qua hạo kiếp lần này lại nói!
- Sinh linh Thần giới chết sống, cùng ta có liên can gì?
Nghe được hắn nói, các Đại Đế khác cười lạnh.
Cường giả Đế Cảnh sớm đã vượt qua thế tục, sinh linh phổ thông ở trong mắt bọn hắn chỉ là sâu kiến, tử vong hay không, đối với bọn hắn mà nói không có chút ảnh hưởng nào.
- Thời điểm hưởng thụ sinh linh cung phụng, yên tâm thoải mái, lúc tai nạn tới, chỉ nghĩ bản thân! Nguyên lai đây chính là Đại Đế mà người người kính ngưỡng!
Nghe được chúng nhân nói lời vô sỉ, Nhiếp Vân giận quá mà cười.
Quá buồn cười!
Những Đại Đế này, đứng ở đỉnh Thần giới, hưởng thụ vô số người cung cấp tài phú cùng tiện lợi, khi đó, bọn hắn không nói sinh linh vô dụng, đáng chết! Hiện tại hạo kiếp đến rồi, không đi hỗ trợ, chỉ nghĩ mình phải chăng có thể sống sót, vô sỉ tới cực điểm!
Vô sỉ ngược lại cũng thôi, mấu chốt còn nói đường hoàng như thế!
- Nhiếp Vân Đại Đế, ngươi cũng không cần trang thanh cao làm gì!
Nghe Nhiếp Vân chế giễu, trên mặt rất nhiều Đại Đế có chút không nhịn được, một Đại Đế đứng dậy, cười lạnh một tiếng:
- Nếu như ngươi không muốn sống qua kỷ nguyên kế tiếp, vậy ngươi đi đối kháng Thiên Đạo đi, đừng kéo chúng ta!
- Không sai, nhiều kỷ nguyên như vậy, vô số Đại Đế đều chống không lại Thiên Đạo, vì sao chúng ta còn muốn tự tìm khổ ăn?
- Chống không lại, còn làm Thiên Đạo tức giận, triệt để hạ sát thủ, còn không bằng an tâm chờ Phù Thế tháp, có lẽ có thể sống qua kỷ nguyên này!
Lại có hai vị Đại Đế đứng dậy.
- Rất tốt, rất tốt!
Nghe được đối phương nói vô sỉ, Nhiếp Vân híp mắt lại, trên người sát cơ sôi trào.
- Mọi người chú ý, hắn muốn động thủ với chúng ta, nhanh liên hợp lại!
Trong đám người một vị Đại Đế hí dài.
Không cần hắn nói, Đại Đế khác cũng nhìn ra sát ý trên người thiếu niên, tất cả đều duỗi hai tay ra, lực lượng của hơn sáu mươi vị Đại Đế trong nháy mắt liên hợp lại cùng nhau.
- Đế thú tiến đến phá hư Thần giới, không thấy các ngươi liên hợp như vậy, hạo kiếp đi tới trước mặt, vô số sinh linh hủy diệt, không thấy các ngươi đồng lòng như thế! Lúc này vì đối kháng ta, lại liên hợp cùng nhau, lực lượng chỉnh tề như vậy, không phân khác biệt! Rất tốt rất tốt!
Nhìn thấy các Đại Đế triệt để liên hợp, Nhiếp Vân giận quá mà cười:
- Đã như vậy... Các ngươi đều chết đi cho ta!
Gầm lên giận dữ, Nhiếp Vân không quản những người này, mi tâm khẽ động, Thánh Sơn đột nhiên bay ra.
- Đi!
Ầm ầm!
Thánh Sơn trở nên lớn như một châu, thẳng tắp đập tới.
- Cùng động thủ!
Thấy Thánh Sơn áp xuống uy lực vô tận, để cho người ta tuyệt vọng, các Đại Đế ra sức la hét, đồng thời xuất thủ.
Ầm!
Hơn sáu mươi vị Đại Đế liên hợp, hình thành công kích, xuyên thấu cổ kim, giống như thời gian trường hà từ viễn cổ bắn tới, hung hăng va chạm với Thánh Sơn.
Danh sách chương