Cú nhấn vô ý thức của Tập Tiểu Phàm, phảng phất như khởi động bom hủy diệt hẹn giờ, lập tức đưa tất cả thời gian còn thừa tiến vào giai đoạn đếm ngược giây.
Theo Kẻ Thu Gặt thứ nhất xuất hiện, ba Kẻ Thu Gặt lần lượt hiện ra phía chân trời. Từ xa nhìn lại, chúng tựa như bốn tòa thành lũy sắt thép di động trên mặt đất, động tác tuy chậm chạp, nhưng mỗi bước chân đều mạnh mẽ, chấn cho mặt đất lay động.
Mấy chục chiếc mô-tô Terminator từ trên người Kẻ Thu Gặt tróc ra, vừa hạ xuống đất liền rồ ga vọt tới.
Cùng lúc đó, trên bầu trời cũng vang lên tiếng động cơ khiến người sợ hãi. Tám chiếc Sát Thủ Săn Mồi —— máy bay tiêm kích đuôi én phá vỡ tầng mây, xuất hiện phía chân trời trên không…
Đợt đuổi giết quy mô thứ hai đã chính thức bắt đầu.
Hiện tại đúng là giờ thứ 13 từ lúc tiến vào thế giới nhiệm vụ.
Không ngoài sở liệu, chủ lực đợt thứ hai đuổi giết quả nhiên là Kẻ Thu Gặt.
Giờ khắc này nhiệm vụ đến bất đắc kỳ tử, quân đoàn người máy quy mô đánh tới, chấn cho tất cả mọi người trợn mắt há mồm.
Chu Nghi Vũ giật mình nhìn không trung: “Bốn Kẻ Thu Gặt, còn có tám Sát Thủ Săn Mồi. Hơn nữa một đám Terminator T6 T7, mịa nó, mới đợt đuổi giết thứ hai mà đã mạnh như vậy?”
“Nhất định là tính cả phần ba người Kim Cương.” Thẩm Dịch tự lẩm bẩm.
Kim Cương khóc không ra nước mắt: “Không ngờ lại thành ra thế.”
Thẩm Dịch ôm lấy Tập Tiểu Phàm nghiêm nghị cất giọng hô to: “Chạy mau!”
Tất cả mọi người đồng thời chạy tới xe việt dã.
Sát Thủ Săn Mồi trên trời bắt đầu lao xuống công kích, pháo máy hàng không từ hai đầu cánh oanh ra mảng lớn gió lốc kim loại, trên bầu trời vang lên tiếng đạn xé gió bén nhọn chói tai, đánh cho mặt đất nhấc lên khói bụi mịt mù.
Cũng chính là vào lúc này mới có thể đầy đủ thể hiện ra tố chất thân thể bất đồng giữa mạo hiểm giả và người bình thường.
Thẩm Dịch, Chu Nghi Vũ và Kim Cương chạy nhanh như báo săn giữa làn mưa đạn, bọn hắn cũng không né tránh đạn công kích, mà là trực tiếp điên cuồng vọt tới mưa đạn, số lớn viên đạn nhao nhao đánh rớt trên mặt đất sau lưng bọn họ, hoàn toàn là truy theo hành động của bọn hắn.
Một chiếc Sát Thủ Săn Mồi hạ xuống cách mặt đất 40m, phóng ra ra một quả đạn đạo Rắn Đuôi Chuông.
Loại đạn đạo này phóng ở độ cao thấp có thể nói là tất trúng, căn bản không để đối phương có thời gian suy tính và phản ứng. Ngay lúc đạn đạo bắn ra, Thẩm Dịch đột nhiên ném Tập Tiểu Phàm cho Kim Cương, chính mình quay phắt lại.
Linh Hỏa Thương liên tục phụt ra đạn lửa, năm phát tạo thành hình hoa mai bắn về phía nòng súng phóng tên lửa đạn đạo của máy bay tiêm kích.
Đuôi tên lửa vừa mới nhen nhóm, còn chưa hoàn toàn thoát ly thân máy bay, năm phát đã đánh vào đầu tên lửa.
Trên bầu trời tuôn ra một quả cầu lửa khổng lồ, lan tới cao ốc vứt đi bên cạnh, sau khi đụng vào cao ốc lại phát sinh nổ tung lần hai, cả tòa cao ốc lập tức sụp đổ.
Tòa nhà sụp đổ về một bên, Thẩm Dịch bước nhanh tránh né, phía sau là vô số đá tảng rơi xuống, khói đặc cuồn cuộn nhấc lên sau lưng.
Một cỗ mô-tô Terminator xuyên qua làn khói đặc bay đến đỉnh đầu Thẩm Dịch, Thẩm Dịch mạnh mẽ bổ nhào về phía trước, một mảnh trần nhà từ trên trời sập xuống, rơi đúng ngay chỗ Thẩm Dịch dừng lại lúc trước, ngược lại hung hăng đè lên đầu mô-tô Terminator, đại liên trên thân mô-tô vẫn bắn không ngừng, Thẩm Dịch một tay chống đất, phi thân lên, một cước giẫm bẹp nòng súng.
Xa xa Chu Nghi Vũ và Kim Cương rốt cục cũng đuổi tới xe việt dã.
Một cú phi thân xinh đẹp, Chu Nghi Vũ nhảy vào trong xe, theo tiếng động cơ vang lên như sấm, xe việt dã mạnh mẽ xoay người, phi về phía Thẩm Dịch.
Lúc này lại có hai chiếc mô-tô Terminator cuồng xông đến Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch chợt nhảy lên không, xe việt dã lao vọt qua dưới thân hắn, đâm ngay hai chiếc mô-tô kia, nhất thời tông bay chúng, còn Thẩm Dịch thì vững vàng rơi vào trong xe, ngồi bên cạnh Chu Nghi Vũ.
“Đi cứu bọn họ!” Hắn cao giọng hét lên.
Hắn là chỉ Marcus và Kyle Reese.
Mặc kệ bọn hắn có muốn tiếp nhiệm vụ này hay không, Tập Tiểu Phàm cũng đã nhận nó.
Đã không cách nào tránh né, vậy chỉ có đối mặt.
Hiện tại Thẩm Dịch chỉ có thể hi vọng sự tình không phải bết bát như hắn nghĩ.
Marcus và Kyle Reese cũng đã tranh thủ chạy về một hướng trước khi đại quân Terminator ập tới. Tốc độ của bọn họ đương nhiên không có khả năng nhanh như đám người mạo hiểm, bất quá may mà Terminator cũng không xem bọn họ là mục tiêu chủ đạo.
Xe việt dã ầm ầm lao đến, bay thẳng vào Marcus và Kyle Reese.
Trên bầu trời, hai chiếc máy bay tiêm kích đuôi én lại lần nữa tiến tới, một chiếc trong đó lướt thẳng xuống, lập tức áp gần mặt đất chưa đầy 20m, mắt thấy lại là một vòng lao xuống công kích sắp triển khai, Chu Nghi Vũ ném Hỏa Thần Pháo cho Thẩm Dịch, cất giọng hét lên: “Sặc chết bọn chúng!”
“Giờ biết tự giác rồi đấy.” Thẩm Dịch cười tiếp nhận, giơ Hỏa Thần Pháo chĩa lên trời, một dây đạn to lớn nhanh chóng nối liền mặt đất với không trung.
Bằng sở trường thương thuật cấp chuyên gia hiện tại của hắn, đừng nói là mục tiêu to lớn như máy bay tiêm kích, coi như là một viên đạn phi hành, hắn đều có tỷ lệ đánh rơi nhất định. Thời khắc này Hỏa Thần Pháo điên cuồng phụt ra ánh lửa, ầm ầm tương vào chiếc Sát Thủ Săn Mồi đang lao đến kia, nó lập tức mất đi khống chế, bốc lên khói đen rơi xuống mặt đất, đâm vào đất trống cách xe việt dã ngoài 20m, bạo tạc nổ tung.
Nhưng mà một chiếc đuôi én khác lại nhắm vào nhóm Marcus phát ra một quả tên lửa Rắn Đuôi Chuông.
Lúc này Thẩm Dịch muốn quét rơi quả tên lửa này đã không còn kịp nữa, liền gân cổ gào to: “Kim Cương!”
Kim Cương giơ tay lên, Rắn Đuôi Chuông đột nhiên đình trệ giữa không trung. Cùng lúc đó, khẩu súng trong tay Thẩm Dịch chuyển hướng, lần nữa trút đạn lên đầu tên lửa.
Tên lửa nổ tung phía trên, cách đỉnh đầu Marcus 30 mét, phảng phất một màn pháo hoa khổng lồ tạc hiện, vô số hoa lửa rơi xuống.
Chu Nghi Vũ lái xe việt dã vọt tới bên cạnh ba người Marcus, kêu to: “Nhanh lên xe!”
Marcus tiện tay nhấc Kyle Reese, ném cậu vào trong xe, lại ôm Star cùng nhau nhảy vào.
Chiếc xe việt dã này vốn chỉ có thể ngồi năm người, hiện tại thoáng cái chen tới bảy, xe quá tải không nói, ngay cả không gian hoạt động của mỗi người cũng bỗng nhiên nhỏ đi.
Bất quá giờ chẳng ai lại đi bận tâm những thứ này.
Một phát trọng pháo vang lên như sét đánh bên tai, một tòa nhà cũ nát cách bên ngoài mấy mét đột nhiên bùng lên ánh lửa, sau đó sụp đổ ùng ùng.
Chu Nghi Vũ đạp cần ga, xe phóng đi như mũi tên rời cung, đồng thời thét lên ầm ĩ: “Kẻ Thu Gặt đuổi tới!”
Bốn Kẻ Thu Gặt khổng lồ đang chạy về phía bên này, cước bộ của bọn chúng không nhanh, nhưng bước chân siêu dài, mỗi lần bước ra một bước, đều đi hết bảy tám mét.
Tuy thân thể cao lớn của chúng căn bản không thích hợp đi lại trên đường, nhưng chúng cũng chả cần đi theo đường xá gì, cứ thế mạnh mẽ xuyên qua thành thị, từ xa nhìn lại, chỉ thấy một mảnh bụi mù thô dày dài hẹp cuồn cuộn mà đến, thanh âm sụp đổ đinh tai liên tục nương theo.
Mà trong đám bụi mù kia, nhóm lớn mô-tô Terminator đã cấp tốc đuổi tới. Tuy những chiếc mô-tô Terminator này không đủ thực lực, nhưng tốc độ cực nhanh, tựa như quân tiên phong, sứ mạng chính là dây dưa mục tiêu đến cùng, chờ đợi Kẻ Thu Gặt đến tiếp quản.
Chu Nghi Vũ lái xe việt dã điên cuồng vọt tới trước, nhưng tốc độ không thấy tăng lên bao nhiêu.
“Ta nói ngươi có thể chạy nhanh thêm chút được không?” Kim Cương kêu to, đồng thời giơ súng bắn phá về phía sau, bắn vào đám mô-tô, tóe ra từng tràng hoa lửa.
“Quá nhiều người!” Chu Nghi Vũ kêu to: “Phụ trọng xe quá lớn, không nhanh nổi!”
“Ngươi không phải là có sở trường lái xe và Người Xe Nhất Thể sao?”
Chu Nghi Vũ tức giận mắng: “Lão tử là Người Xe Nhất Thể, không phải cmn Người Động Cơ Nhất Thể! Hơn nữa ngươi cho rằng chỉ là bỏ thêm ba người sao? Sai! Có người siêu trọng!”
Marcus vốn là bị Skynet cải tạo thành cơ thể nửa người nửa máy, mặc dù chính ông ta còn chưa biết điểm này, nhưng trước khi bọn Thẩm Dịch tiến vào thế giới nhiệm vụ đều đã nắm rõ tư liệu, hết sức rõ ràng việc đó.
Một Marcus có thể trọng ít nhất 150kg trở lên, hơn nữa trong xe có bảy người, một khẩu Hỏa Thần Pháo siêu bự, giờ phút này phụ trọng xe việt dã chỉ sợ đã không thua kém 500kg.
Cho dù xe việt dã có thể coi là xe hạng nhẹ xuất sắc nhất từ trước đến nay, nhưng trọng lượng nửa tấn vẫn là một trọng lượng không thể khinh thường, trực tiếp khiến tốc độ xe việt dã giảm mạnh, mắt thấy nhóm lớn mô-tô Terminator càng đuổi càng gần, nếu muốn bỏ qua đám máy móc này như lần trước sẽ còn không còn đơn giản như vậy.
Máy bay tiêm kích đuôi én trên bầu trời lúc này cũng tới tham gia náo nhiệt.
Từng chiếc từng chiếc lao xuống, trong đó bốn chiếc Sát Thủ Săn Mồi đồng thời nhắm xe việt dã phóng tên lửa Rắn Đuôi Chuông, tổng cộng tám quả Rắn Đuôi Chuông mang theo tiếng rít tử thần xoay tròn bay tới.
Một tay Thẩm Dịch nắm lấy Hỏa Thần Pháo, tay kia xuất ra Linh Hỏa Thương, điên cuồng liên xạ, hai quả tên lửa đang bay đồng thời bạo tạc ầm ầm, cùng lúc Kim Cương cũng sử dụng Niệm Khống, khống chế hai quả tên lửa tự chạm vào nhau, nhưng do lúc trước đã sử dụng dị năng quá nhiều lần, thời khắc này đã không còn sức lực khống chế những quả tên lửa khác.
Bốn quả Rắn Đuôi Chuông còn lại rít gào bay tới, Chu Nghi Vũ mạnh mẽ xoay tay lái, thân xe lệch sang bên cạnh. Bởi vì trong xe quá nhiều người, hắn muốn lật nghiêng thân xe lên nhưng không làm được, chỉ có thể dựa vào lực lượng tự thân cường hành kéo thân xe. Một phát tên lửa sượt qua xe việt dã bay về phía trước, tạc ngay giữa đường phố, nổ ra một cái hố to.
Xe việt dã đột nhiên bay tới, phóng qua hố bom, nhưng ba quả đạn đạo còn dư lại đã theo sau đến.
Ba phát trước sau nổ tung hai bên trái phải và phía sau xe việt dã, khí lãng khổng lồ lập tức thổi bay xe lên trời.
Lúc này đây cũng không phải Chu Nghi Vũ khống chế thân xe.
Xe việt dã lăn mình trên không giống như xe đồ chơi, tất cả mọi người chân trên đầu dưới hỗn loạn, trước mắt một mảnh trời đất quay cuồng, lực ly tâm to lớn thoáng cái hất văng Tập Tiểu Phàm và Star ra ngoài.
Mắt thấy hai người đồng thời bay ra khỏi xe, Kim Cương mạnh mẽ nhảy ra ngoài, liều chết bắt lấy tay Tập Tiểu Phàm và Star, Marcus cũng đồng thời hành động, dùng chân trụ vào thân xe, tay bắt lấy Kim Cương.
Một khắc này, Tập Tiểu Phàm và Star giữa không trung đồng thời kêu gào lớn tiếng.
Kim Cương gắt gao nắm chặt Tập Tiểu Phàm và Star, giữa cơn xoay tròn đằng vân giá vụ, trong lòng Kim Cương đột nhiên hiện lên một ý niệm.
Nếu lúc này hắn buông tay, tình huống sẽ thế nào? Nhiệm vụ chỉ quy định bảo hộ Marcus và Kely, nhưng chưa nói phải bảo hộ luôn cả cô bé. Còn Tập Tiểu Phàm chỉ mang đến cho mọi người phiền toái vướng víu mà thôi. Đã không có hai đứa này, phụ trọng xe việt dã sẽ giảm xuống, khả năng chạy trốn của mọi người nhất định sẽ tăng nhiều phải không?
Ý nghĩ này vụt lóe trong đầu Kim Cương, khoảnh khắc hắn nhìn thấy ánh mắt hoảng sợ của Tập Tiểu Phàm và Star, ánh mắt hắn dần dần bắn ra một tia băng lãnh tàn khốc.
Tay của hắn dần dần buông ra.
Tập Tiểu Phàm và Star rời tay bay mất.
Danh sách chương