"Theo ta thấy thì vị trí vua Hỗn Loạn cũng chỉ có tiền bối ngồi vào thì mới thích hợp nhất", Hồng Viên cười nói.

Hai tỷ muội Mộ Dung Khinh Nhu biết có Trần Trường An ở đây thì đại hội phong vương sẽ diễn ra suôn sẻ, nhưng không ngờ lại diễn ra suôn sẻ như vậy.

Hồng Viên thậm chí không có ý phản kháng, trực tiếp tuyên bố, từ nay về sau Trần Trường An sẽ là vua của khu Hỗn Loạn.

Hành động như vậy khiến tất cả mọi người của Huyết Ma Tông và Quỷ Ảnh Môn đều trợn mắt há hốc mồm.

"Các ngươi con mẹ nó đang thông đồng với nhau, đúng không?"

"Hồng Viên, ngươi cho rằng ngươi là ai? Dựa vào cái gì ngươi nói là hắn thì sẽ là hắn chứ?”

"Thực sự cho răng hai chúng ta dễ bị bắt nạt à?"

Những người phản đối đầu tiên chính là tông chủ Huyết Ma Tông và môn chủ Quỷ Ảnh Môn.

Hồng Viên quay đầu lại, khinh thường liếc nhìn hai người kia, lạnh lùng nói: "Tiền bối có thể trở thành vua của khu Hỗn Loạn chúng ta thì đó là vinh hạnh của các ngươi".

"Các ngươi có tư cách gì để phản đối?"

"Tiền bối?"

"Hồng Viên, ta nghĩ ngươi điên rồi, hắn là ai chứ? Tiền bối của ngươi cũng không phải là tiền bối của chúng ta".

"Làm càn!"

"Lại dám vô lễ với tiền bối như vậy?”

Sắc mặt Hồng Viên tối sầm lại, không nói hai lời trực tiếp ra tay.

Thấy Hồng Viên ra tay, sắc mặt của tông chủ Huyết Ma Tông và môn chủ Quỷ Ảnh Môn cũng thay đổi.

Thật là cường đại!

Mọi người đều biết thực lực của Hồng Viên không kém, nhưng không ngờ hiện tại Hồng Viên đã lợi hại như vậy.

Đối mặt với sự tấn công của Hồng Viên, hai người liên thủ nhưng có chút không thể chống đỡ được.

Bọn họ có thể nhận ra được, Hồng Viên cũng chưa đột phá đến Bất Tử Cảnh, nhưng đã gần đến Bất Tử Cảnh, chỉ còn cách đột phá một bước nữa thôi.

Hồng Viên hóa ra đã tiến vào tu vi Bất Tử Cảnh nửa bước. rồi!

Đáng sợ nhất chính là không biết Hồng Viên đã dùng biện pháp gì, có thể dung hợp khí huyết sát, tăng cường sức chiến đấu của mình lên rất nhiều.

Tuy nhiên, sau một lúc chiến đấu, cả hai đều thất bại!

"Hừ, hai người các ngươi còn đánh không lại ta, sao dám vô lễ với tiền bối chứ?"

"Ta sẽ không giết các ngươi, xử lý như thế nào thì đều dựa vào quyết định của tiền bối".

Hồng Viên hừ lạnh một tiếng, sau đó cung kính đi đến trước mặt Trần Trường An, nói: "Tiền bối, hai người này bất kính với ngài, ngài muốn xử lý bọn họ thế nào?"

Sự cung kính của Hồng Viên đối với Trần Trường An thực. sự khiến hai tỷ muội Mộ Dung Khinh Nhu có chút khó hiểu, cho dù bọn họ biết thực lực của Trần Trường An cường đại nhưng sự cung kính này cũng có chút hơi quá thì phải? "Vì sao ngươi lại cung kính với ta như vậy?", Trần Trường An tò mò hỏi.

"Sư tôn đã từng nói, tiền bối ngài giống như biển rộng sâu không lường được, lại giống như bầu trời đầy sao cao không thể với tới".

"Trên thế gian này có vô số người phong lưu, nhưng cũng không ai trong số bọn họ có phong thái như tiền bối".

"Sư tôn của ta cực kỳ sùng bái, vô cùng kính trọng tiền bối ngài".

Nghe vậy, Trần Trường An và những người khác đều hiểu rằng sư tôn của Hồng Viên có lẽ là một người hâm mộ của Trần Trường An.

Cho nên Hồng Viên cũng có sự ngưỡng mộ và kính trọng dị thường với Trần Trường An.

Mặc dù hiện tại Hồng Viên đã trở nên như vậy, nhưng không ngờ hắn ta lại là người tôn sư trọng đạo, điều này khiến Trần Trường An có chút xem trọng hẳn ta.

Hắn ta biến thành người như vậy có lẽ là vì đã gặp phải lận đận trong cuộc sống, nhưng hẳn ta vẫn tôn sư trọng đạo, điều này cho thấy trong tâm của người này vẫn còn một chút đáng khen.

Trần Trường An liếc nhìn tông chủ Huyết Ma Tông và môn chủ Quỷ Ảnh Môn, lúc này hai người cũng không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Trần Trường An.

Thông qua lời nói của Hồng Viên, bọn họ cũng biết Trần Trường An này thực sự là một nhân vật lớn!

Sinh tử của hai người hiện tại đều năm trong tay hẳn.

"Bỏ đi, người không biết không có tội”.

"Ta sẽ tha mạng cho các ngươi, nhưng từ nay về sau, khu Hỗn Loạn sẽ không còn Huyết Ma Tông và Quỷ Ảnh Môn nữa".

"Các ngươi... có ý kiến gì không?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện