Khoảnh khắc bọn họ rời khỏi U Minh cốc, hai tỷ muội Mộ Dung Khinh Nhu vẫn chưa thể tỉnh táo lại, cứ như vậy kết thúc sao? Ở bên kia, tại thành Bất Quy, tất cả mọi người lúc này cũng trở nên lo lắng.

"Các ngươi nói rốt cuộc thành chủ đang nghĩ gì thế? Ba người một con chó, cứ như vậy đi U Minh cốc sao?"

"Này, ta cũng không hiểu nổi thành chủ đang suy nghĩ gì, như vậy thực sự quá nguy hiểm. Thật ra thì thành Bất Quy của chúng ta không tham gia cũng không sao, nghỉ ngơi dưỡng sức, tích góp thực lực, để cho bọn họ tàn sát lẫn nhau không tốt sao?"

"Các ngươi nói xem, đám người thành chủ có thể sống sót trở về không?"

Mặc dù Mộ Dung Khinh Nhu từng nói thực lực của Trần Trường An mạnh hơn hai người bọn họ, nhưng trong ba thế lực lớn cũng có rất nhiều cường giả.

Bọn họ thực sự không có chút lòng tin nào với Trần Trường An.

"Ta cảm thấy chúng ta cũng không cần mù quáng lo lắng, nếu thành chủ làm như vậy thì nhất định có lý do của hẳn".

"Ta cảm thấy thành chủ nằm chắc 100% tự tin mới đi đến đó, nói không chừng đến khi thành chủ trở về thì sẽ trở thành vương giả của khu Hỗn Loạn!"

"Không sai, ta lựa chọn tin tưởng thành chủ".

Có người lo lắng, đương nhiên cũng có người tin tưởng, Ngụy Phong Đường chính là người tin tưởng Trần Trường An nhất.

Dủ sao, trong số những người này, chỉ có Ngụy Phong Đường là người duy nhất thực sự đối đầu trực diện với Trần Trường An.

Thời gian trôi qua từng ngày, thành Bất Quy nhìn như yên tĩnh nhưng đã thiếu đi sự ồn ào và nhộn nhịp của ngày xưa.

Từ trên mặt của mỗi người dường như đều có thể nhận ra một tia lo lắng cùng chờ đợi.

"Đã quay lại!"

"Thành chủ đại nhân đã trở lại!"

Đột nhiên, một tiếng hét lớn đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người xung quanh.

Thành chủ đã trở lại? Một truyền mười, mười truyền trăm...

Chẳng bao lâu, tin tức về sự trở lại của thành chủ Trần Trường An đã lan truyền khắp phố lớn hẻm nhỏ của thành Bất Quy.

Trên mặt mọi người đều xuất hiện sự kích động và vui mừng, không chút do dự chạy thẳng về phía cổng thành.

Đám người Trần Trường An vừa mới tiến vào thành thì đã cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của mọi người xung quanh, tất cả mọi người đều nhìn về phía Trần Trường An đầy mong đợi, như muốn nghe được câu trả lời mà bọn họ đã chờ đợi bấy lâu nay từ trong miệng hắn.

Người của phủ thành chủ là người chạy đến đầu tiên, dù sao đám người Trần Trường An có thể bình an trở về thì đây chính là một chuyện vui.

"Thành chủ, đại hội phong vương đã kết thúc chưa?", Ngụy Phong Đường hưng phấn hỏi.

"Đã kết thúc". "Kết quả như thế nào?" "Kết quả?"

"Từ nay về sau, khu Hỗn Loạn chỉ có một thế lực là thành Bất Quy".

"Ba thế lực lớn khác đều sẽ hoàn toàn thần phục thành Bất Quy!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện