“Tới thẳng phủ Trấn Bắc Vương!”, Trần Trường An cười nhạt đáp.
“Vâng”.
Nghe Trần Trường An bảo vậy, Cố Tiên Nhi mới ngừng tay.
Những người qua đường đứng xung quanh thấy thế tử Trấn Bắc Vương bị đánh hôn mê bất tỉnh, ai nấy đều trố mắt, ngây người. Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy cảnh tượng này.
“Tiêu rồi, chuyến này tiêu thật rồi!”
“Ai mà chẳng biết Trấn Bắc Vương cực kỳ nuông chiều cậu con trai này chứ, nếu ông ta biết con mình bị đánh, chẳng phải là sẽ nổi điên lên hay sao?”
“Thật không ngờ hai người kia lại to gan như vậy!”
“Có khi bọn họ không biết Trấn Bắc Vương mạnh như thế nào đấy thôi!”
Ở một nơi khác, trong phủ Trấn Bắc Vương, Trấn Bắc Vương đang tu luyện thì chợt nghe thấy tiếng bước chân dồn dập ở bên ngoài, ông ta không khỏi nhướng mày.
“Có chuyện gì mà hoảng hốt vậy?”, Trấn Bắc Vương nghiêm giọng hỏi.
“Bẩm... Bẩm Vương gia, có chuyện rồi!”
“Thế tử... Thế tử bị người ta đánh bị thương, vết thương rất nghiêm trọng!” Ồ? Bị người ta đánh bị thương?
Trấn Bắc Vương biến sắc, trên người tỏa ra khí thế đáng sợ, chớp một cái, xông ra khỏi phòng.
Sau khi nhìn thấy tình trạng của cậu con trai, sắc mặt Trấn Bắc Vương hết sức lạnh giá.
“Thật to gan!”
“Dám đánh con trai ta bị thương ngay trên địa bàn của ta”. “Kẻ đó là ai?”
“Sao các ngươi không mau mau đi bắt hắn lại?”, Trấn Bắc Vương tức giận quát lớn.
Cố Tiên Nhi xuống tay không hề nương tay. Tuy hiện tại tu vi của thế tử Trấn Bắc Vương là Hóa Thần Cảnh nhưng thực lực của Cố Tiên Nhi vẫn quá mạnh so với hắn ta.
Hiện tại, vết thương của thế tử rất nghiêm trọng, gân như đã chết mất nửa mạng, tuy vết thương này không thể làm hắn ta chết nhưng muốn bình phục hoàn
toàn thì với thực lực của Trấn Bắc Vương, e rằng rất khó.
Suy cho cùng thì mỗi người một sở trường, sở trường của Trấn Bắc Vương là giết người chứ không phải là cứu người.
“Vương... Vương gia, đến, đến rồi!”
'Thế nhưng đúng lúc này, một tên hạ nhân lại vội vàng chạy tới, dáng vẻ hốt hoảng của hắn ta khiến Trấn Bắc Vương hết sức bực mình.
“Vội cái gì? Cái gì đến?”, Trấn Bắc Vương nghiêm giọng hỏi. “Người đánh... Đánh thế tử bị thương tìm tới tận cửa rồi!” Ồ?
Tìm tới tận cửa?
Phen này, Trấn Bắc Vương không khỏi lấy làm lạ, tại sao đã đánh người khác. bị thương mà còn dám chủ động tìm tới tận cửa?
Chẳng lẽ tên nhóc nhà ông ta đã chọc phải nhân vật lớn nào đó rồi chăng? “Hừ, ta muốn xem thử xem rốt cuộc là ai mà lại ngông cuồng như thế”. “Vậy ngươi nhớ xem cho kĩ, cơ hội không có nhiều đâu”.
Trần Trường An đi vào nhà, bình thản nhìn Trấn Bắc Vương. Còn Trấn Bắc Vương thì ngờ vực nhìn về phía Trần Trường An.
Một khuôn mặt hoàn toàn xa lạ. Chính người này đã đánh con ông ta bị thương ư? Hóa Thần Cảnh tầng thứ nhất?
Trấn Bắc Vương nhíu mày, Nhân Bảng vừa mới cập nhật, với tu vi Hóa Thần Cảnh tầng thứ nhất, chắc hẳn người này có thể lọt được vào top mười.
Người thuộc top mười Nhân Bảng ư?
“Vâng”.
Nghe Trần Trường An bảo vậy, Cố Tiên Nhi mới ngừng tay.
Những người qua đường đứng xung quanh thấy thế tử Trấn Bắc Vương bị đánh hôn mê bất tỉnh, ai nấy đều trố mắt, ngây người. Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy cảnh tượng này.
“Tiêu rồi, chuyến này tiêu thật rồi!”
“Ai mà chẳng biết Trấn Bắc Vương cực kỳ nuông chiều cậu con trai này chứ, nếu ông ta biết con mình bị đánh, chẳng phải là sẽ nổi điên lên hay sao?”
“Thật không ngờ hai người kia lại to gan như vậy!”
“Có khi bọn họ không biết Trấn Bắc Vương mạnh như thế nào đấy thôi!”
Ở một nơi khác, trong phủ Trấn Bắc Vương, Trấn Bắc Vương đang tu luyện thì chợt nghe thấy tiếng bước chân dồn dập ở bên ngoài, ông ta không khỏi nhướng mày.
“Có chuyện gì mà hoảng hốt vậy?”, Trấn Bắc Vương nghiêm giọng hỏi.
“Bẩm... Bẩm Vương gia, có chuyện rồi!”
“Thế tử... Thế tử bị người ta đánh bị thương, vết thương rất nghiêm trọng!” Ồ? Bị người ta đánh bị thương?
Trấn Bắc Vương biến sắc, trên người tỏa ra khí thế đáng sợ, chớp một cái, xông ra khỏi phòng.
Sau khi nhìn thấy tình trạng của cậu con trai, sắc mặt Trấn Bắc Vương hết sức lạnh giá.
“Thật to gan!”
“Dám đánh con trai ta bị thương ngay trên địa bàn của ta”. “Kẻ đó là ai?”
“Sao các ngươi không mau mau đi bắt hắn lại?”, Trấn Bắc Vương tức giận quát lớn.
Cố Tiên Nhi xuống tay không hề nương tay. Tuy hiện tại tu vi của thế tử Trấn Bắc Vương là Hóa Thần Cảnh nhưng thực lực của Cố Tiên Nhi vẫn quá mạnh so với hắn ta.
Hiện tại, vết thương của thế tử rất nghiêm trọng, gân như đã chết mất nửa mạng, tuy vết thương này không thể làm hắn ta chết nhưng muốn bình phục hoàn
toàn thì với thực lực của Trấn Bắc Vương, e rằng rất khó.
Suy cho cùng thì mỗi người một sở trường, sở trường của Trấn Bắc Vương là giết người chứ không phải là cứu người.
“Vương... Vương gia, đến, đến rồi!”
'Thế nhưng đúng lúc này, một tên hạ nhân lại vội vàng chạy tới, dáng vẻ hốt hoảng của hắn ta khiến Trấn Bắc Vương hết sức bực mình.
“Vội cái gì? Cái gì đến?”, Trấn Bắc Vương nghiêm giọng hỏi. “Người đánh... Đánh thế tử bị thương tìm tới tận cửa rồi!” Ồ?
Tìm tới tận cửa?
Phen này, Trấn Bắc Vương không khỏi lấy làm lạ, tại sao đã đánh người khác. bị thương mà còn dám chủ động tìm tới tận cửa?
Chẳng lẽ tên nhóc nhà ông ta đã chọc phải nhân vật lớn nào đó rồi chăng? “Hừ, ta muốn xem thử xem rốt cuộc là ai mà lại ngông cuồng như thế”. “Vậy ngươi nhớ xem cho kĩ, cơ hội không có nhiều đâu”.
Trần Trường An đi vào nhà, bình thản nhìn Trấn Bắc Vương. Còn Trấn Bắc Vương thì ngờ vực nhìn về phía Trần Trường An.
Một khuôn mặt hoàn toàn xa lạ. Chính người này đã đánh con ông ta bị thương ư? Hóa Thần Cảnh tầng thứ nhất?
Trấn Bắc Vương nhíu mày, Nhân Bảng vừa mới cập nhật, với tu vi Hóa Thần Cảnh tầng thứ nhất, chắc hẳn người này có thể lọt được vào top mười.
Người thuộc top mười Nhân Bảng ư?
Danh sách chương