“Thế tử... Thế tử bị người ta đánh bị thương, vết thương rất nghiêm trọng!” ồ? Bị người ta đánh bị thương? 'Trấn Bắc Vương biến sắc, trên người tỏa ra khí thế đáng sợ, chớp một cái, xông ra khỏi phòng.
Sau khi nhìn thấy tình trạng của cậu con trai, sắc mặt Trấn Bắc Vương hết sức lạnh giá.
“Thật to gan!”
“Dám đánh con trai ta bị thương ngay trên địa bàn của ta”.
“Kẻ đó là ai?”
“Sao các ngươi không mau mau đi bắt hắn lại?”, Trấn Bắc Vương tức giận quát lớn.
Cố Tiên Nhi xuống tay không hề nương tay. Tuy hiện tại tu vi của thế tử Trấn Bắc Vương là Hóa Thần Cảnh nhưng thực lực của Cố Tiên Nhi vẫn quá mạnh so với hắn ta.
Hiện tại, vết thương của thế tử rất nghiêm trọng, gần như đã chết mất nửa mạng, tuy vết thương này không thể làm hắn ta chết nhưng muốn bình phục hoàn toàn thì với thực lực của Trấn Bắc Vương, e rằng rất khó.
Suy cho cùng thì mỗi người một sở trường, sở trường của Trấn Bắc Vương. là giết người chứ không phải là cứu người. “Vương... Vương gia, đến, đến rồi!”
'Thế nhưng đúng lúc này, một tên hạ nhân lại vội vàng chạy tới, dáng vẻ hốt hoảng của hắn ta khiến Trấn Bắc Vương hết sức bực mình. Đam Mỹ Cổ Đại
“Vội cái gì? Cái gì đến?”, Trấn Bắc Vương nghiêm giọng hỏi.
“Người đánh... Đánh thế tử bị thương tìm tới tận cửa rồi!”
ồ?
Tìm tới tận cửa?
Phen này, Trấn Bắc Vương không khỏi lấy làm lạ, tại sao đã đánh người khác bị thương mà còn dám chủ động tìm tới tận cửa?
Chẳng lẽ tên nhóc nhà ông ta đã chọc phải nhân vật lớn nào đó rồi chăng?
“Hừ, ta muốn xem thử xem rốt cuộc là ai mà lại ngông cuồng như thế”.
“Vậy ngươi nhớ xem cho kĩ, cơ hội không có nhiều đâu”.
Trần Trường An đi vào nhà, bình thản nhìn Trấn Bắc Vương. Còn Trấn Bắc Vương thì ngờ vực nhìn về phía Trần Trường An.
Một khuôn mặt hoàn toàn xa lạ. Chính người này đã đánh con ông ta bị thương ư? Hóa Thần Cảnh tầng thứ nhất?
Trấn Bắc Vương nhíu mày, Nhân Bảng vừa mới cập nhật, với tu vi Hóa Thần
Cảnh tầng thứ nhất, chắc hẳn người này có thể lọt được vào top mười. Người thuộc top mười Nhân Bảng ư? “Ngươi là người phương nào?”, Trấn Bắc Vương cau mày hỏi. “Trần Trường An”. Trần Trường An?
Tu vi của Trấn Bắc Vương là Bất Tử Cảnh, đương nhiên trí nhớ của ông ta khá tốt, nhưng trên Nhân Bảng hoàn toàn không có tên Trần Trường An.
Ông ta quay sang nhìn Cố Tiên Nhi đứng bên cạnh Trần Trường An, nàng ta cũng rất trẻ tuổi, hơn nữa tu vi đã tới Hóa Thần Cảnh tầng thứ ba.
Lạ thật, quả là lạ lùng!
Rõ ràng trong tổ hợp hai người này, Trần Trường An là người có tiếng nói quyết định nhưng tại sao tu vi của Trần Trường An lại yếu hơn?
Hắn ẩn giấu tu vi ư?
Nhưng hắn mới bao nhiêu tuổi chứ? Ở trước mặt ông ta, hắn không đời nào có thể ẩn giấu tu vil
Cách giải thích duy nhất chính là lai lịch, thân phận của người này không đơn giản.
Nhưng dù có là vậy đi chăng nữa, hắn cũng đã đánh con ông ta bị thương. ngay trong địa bàn của ông ta, Trấn Bắc Vương tuyệt đối không thể dễ dàng cho qua chuyện này.
“Ngươi thật to gan”. “Dám động tới con trai của ta”.
Sau khi nhìn thấy tình trạng của cậu con trai, sắc mặt Trấn Bắc Vương hết sức lạnh giá.
“Thật to gan!”
“Dám đánh con trai ta bị thương ngay trên địa bàn của ta”.
“Kẻ đó là ai?”
“Sao các ngươi không mau mau đi bắt hắn lại?”, Trấn Bắc Vương tức giận quát lớn.
Cố Tiên Nhi xuống tay không hề nương tay. Tuy hiện tại tu vi của thế tử Trấn Bắc Vương là Hóa Thần Cảnh nhưng thực lực của Cố Tiên Nhi vẫn quá mạnh so với hắn ta.
Hiện tại, vết thương của thế tử rất nghiêm trọng, gần như đã chết mất nửa mạng, tuy vết thương này không thể làm hắn ta chết nhưng muốn bình phục hoàn toàn thì với thực lực của Trấn Bắc Vương, e rằng rất khó.
Suy cho cùng thì mỗi người một sở trường, sở trường của Trấn Bắc Vương. là giết người chứ không phải là cứu người. “Vương... Vương gia, đến, đến rồi!”
'Thế nhưng đúng lúc này, một tên hạ nhân lại vội vàng chạy tới, dáng vẻ hốt hoảng của hắn ta khiến Trấn Bắc Vương hết sức bực mình. Đam Mỹ Cổ Đại
“Vội cái gì? Cái gì đến?”, Trấn Bắc Vương nghiêm giọng hỏi.
“Người đánh... Đánh thế tử bị thương tìm tới tận cửa rồi!”
ồ?
Tìm tới tận cửa?
Phen này, Trấn Bắc Vương không khỏi lấy làm lạ, tại sao đã đánh người khác bị thương mà còn dám chủ động tìm tới tận cửa?
Chẳng lẽ tên nhóc nhà ông ta đã chọc phải nhân vật lớn nào đó rồi chăng?
“Hừ, ta muốn xem thử xem rốt cuộc là ai mà lại ngông cuồng như thế”.
“Vậy ngươi nhớ xem cho kĩ, cơ hội không có nhiều đâu”.
Trần Trường An đi vào nhà, bình thản nhìn Trấn Bắc Vương. Còn Trấn Bắc Vương thì ngờ vực nhìn về phía Trần Trường An.
Một khuôn mặt hoàn toàn xa lạ. Chính người này đã đánh con ông ta bị thương ư? Hóa Thần Cảnh tầng thứ nhất?
Trấn Bắc Vương nhíu mày, Nhân Bảng vừa mới cập nhật, với tu vi Hóa Thần
Cảnh tầng thứ nhất, chắc hẳn người này có thể lọt được vào top mười. Người thuộc top mười Nhân Bảng ư? “Ngươi là người phương nào?”, Trấn Bắc Vương cau mày hỏi. “Trần Trường An”. Trần Trường An?
Tu vi của Trấn Bắc Vương là Bất Tử Cảnh, đương nhiên trí nhớ của ông ta khá tốt, nhưng trên Nhân Bảng hoàn toàn không có tên Trần Trường An.
Ông ta quay sang nhìn Cố Tiên Nhi đứng bên cạnh Trần Trường An, nàng ta cũng rất trẻ tuổi, hơn nữa tu vi đã tới Hóa Thần Cảnh tầng thứ ba.
Lạ thật, quả là lạ lùng!
Rõ ràng trong tổ hợp hai người này, Trần Trường An là người có tiếng nói quyết định nhưng tại sao tu vi của Trần Trường An lại yếu hơn?
Hắn ẩn giấu tu vi ư?
Nhưng hắn mới bao nhiêu tuổi chứ? Ở trước mặt ông ta, hắn không đời nào có thể ẩn giấu tu vil
Cách giải thích duy nhất chính là lai lịch, thân phận của người này không đơn giản.
Nhưng dù có là vậy đi chăng nữa, hắn cũng đã đánh con ông ta bị thương. ngay trong địa bàn của ông ta, Trấn Bắc Vương tuyệt đối không thể dễ dàng cho qua chuyện này.
“Ngươi thật to gan”. “Dám động tới con trai của ta”.
Danh sách chương