“Hoàng huynh vì sao muốn trẫm thành đồng bạn?” Quân Hành Tuyệt không hiểu được, Hoàng huynh từ trước đến nay đều cho rằng tình bằng hữu của hắn chỉ là một trò chơi vì sao lại có quyết định này. Từ những chữ Hoàng huynh nói, hắn hiểu được, Hoàng huynh có bao nhiêu coi trọng cùng quý trọng đồng bạn của mình, vì sao lại chịu cho hắn gia nhập? “Nguyên nhân là đây.” Thượng Quan Khiêm chỉ chỉ hồng ấn trên ngực Quân Hành Tuyệt, nếu không phải vì vậy y tuyệt đối sẽ không để cho Quân Hành Tuyệt có cơ hội gia nhập bọn họ.

“Đây?” Theo ngón tay của Thượng Quan Khiêm, Quân Hành Tuyệt cũng đem ánh mắt chuyển qua hồng ấn kia, “Hoàng huynh nói đây là chứng minh? Chứng minh gì?” Hoàng huynh là bởi vì cái này mới để cho hắn trở thành đồng bạn sao?

“Lúc ngươi thông qua khảo nghiệm của ta, ta tự nhiên sẽ nói cho ngươi,” sau đó cho ngươi cơ hội, “Nếu ngươi không thông qua, ta cũng sẽ nói cho ngươi.” Khi đó ngươi sẽ bị ta hoàn toàn bỏ qua, ngươi đã hoàn toàn không có tư cách, “Bất luận kết quả thế nào, cuối cùng ta cũng sẽ nói cho ngươi.” Chỉ có hai kết cục là khác nhau, ngươi sẽ có cái cảm thụ nào đây?

Biết Thượng Quan Khiêm sẽ không nói, Quân Hành Tuyệt cũng không hỏi lại, chỉ là hắn còn có một nghi vấn, “Hoàng huynh sẽ không cho rằng khảo nghiệm này lại là trò chơi chứ?” Nói ra nghi vấn mang theo oán khí, hắn lúc nghiêm túc lại bị Hoàng huynh coi là trò chơi, vậy lúc này thì sao?

“Quân Hành Tuyệt, ” Thượng Quan Khiêm thu hồi tươi cười, nghiêm túc nhìn Quân Hành Tuyệt, “Đây không phải trò chơi, bằng hữu cùng đồng bạn đối ta mà nói là hoàn toàn khác nhau, bất cứ nhân tố gì nguy hại đến đồng bạn của ta, ta sẽ không lưu tình chút nào giải quyết hết, ngươi cho rằng ta có thể cho ngươi gia nhập khi không hoàn toàn yên tâm sao? Ngươi cho rằng ta sẽ đem chuyện này coi là một trò chơi sao? Quân Hành Tuyệt, nếu hoài nghi lời ta nữa, ta sẽ trực tiếp nói cho ngươi, ngươi không có tư cách gia nhập chúng ta.” Lần đầu tiên Thượng Quan Khiêm nghiêm khắc nói chuyện khiến cho Quân Hành Tuyệt rõ ràng hiểu được y có bao nhiêu nghiêm túc. Đem khảo nghiệm coi là trò chơi, Vô Xá tuyệt đối sẽ không làm như vậy, một cái sơ sẩy sẽ hủy đi Vô Xá, bọn họ sao có thể không cẩn thận, đồng bạn gia nhập tuyệt đối không phải trò chơi, nếu không nhiều năm như vậy sẽ không chỉ có bốn bọn họ, cũng sẽ không đến bây giờ mới có Tôn Hoàng – đối tinh của Đế cùng Mộc Linh Hạo – đối tinh của Cảnh gia nhập.

“Trẫm hiểu được.” Quân Hành Tuyệt đã nhìn thấy đáy mắt Thượng Quan Khiêm là nghiêm túc, đối với đồng bạn mà Hoàng huynh có bao nhiêu quý trọng, cho nên lúc này đây khảo nghiệm là thật sự.”Trẫm đã thông suốt qua khảo nghiệm của Hoàng huynh.” Ngươi sẽ không yêu ta, như vậy cũng phải trở thành một người mà ngươi trân trọng.

“Hoàng đệ, hôm nay trở về đi, ta thu thập một chút đồ vật.” Thượng Quan Khiêm tiễn khách.

“Trẫm đã biết, Hoàng huynh.” Từ khi Hoàng huynh quyết định trò chơi bằng hữu kết thúc vẫn gọi hắn là Quân Hành Tuyệt, mà hiện tại xưng hô hắn Hoàng đệ, tâm không thoải mái, còn thống khổ hơn cách gọi Quân Hành Tuyệt xa lạ, Hoàng huynh gọi hắn Hoàng đệ, rất không thoải mái, chỉ là không có biện pháp, bọn họ hai người là quan hệ huynh đệ, cách xưng hô của Hoàng huynh không sai. Cũng tốt, như vậy cũng tốt, Quân Hành Tuyệt, ngươi phải nhớ kỹ, ngươi là đệ đệ của Hoàng huynh, cho dù không thể trở thành đồng bạn của Hoàng huynh, ngươi còn có thân phận này, huyết thống không thể chặt đứt.

Che dấu thống khổ trong mắt, xoay người, mở cửa. Cùng mấy người đang đứng ở ngoài cửa – Quân Thường Hằng, La Thái y và Huyễn Ảnh cùng nhau quay về biệt trang, hôm nay hắn mệt mỏi, phải hảo hảo nghỉ ngơi một chút. Từ ngày mai trở đi, hắn sẽ đem phần tình cảm này chôn sâu vào đáy lòng, mượn thời gian khiến nó phai nhạt đi, phần tình cảm này không nên tồn tại giữa hắn và Hoàng huynh. Hắn không thể yêu Hoàng huynh, cũng sợ sau khi Hoàng huynh biết sẽ là ánh mắt chán ghét lạnh như băng, đến lúc đó không chỉ là đồng bạn, có lẽ ngay cả huynh đệ cũng không thể làm. Này phần tình cảm chua sót, chỉ có thể tự mình gặm nhấm.

“Chủ nhân.” Lúc Quân Hành Tuyệt đi rồi, Diêm La đến bên người Thượng Quan Khiêm.

“Trả lời của Đế.” Thượng Quan Khiêm đưa lưng về phía Diêm La, phủ tay hỏi.

“Đế đại nhân nói, tùy ý chủ nhân.” Lúc đem lời nói của chủ nhân truyền cho Đế đại nhân, Đế đại nhân liền cho đáp lại.

“Vậy sao?” Thượng Quan Khiêm cười khẽ, tùy ý của ta, Đế, cuối cùng vẫn là như nguyện của ngươi, đối tinh không phải dễ như vậy thoát khỏi đúng không? Lấy hiểu biết của hắn hiện tại đối với Quân Hành Tuyệt, Quân Hành Tuyệt bây giờ tuyệt đối không thông qua nổi trận khảo nghiệm này, thế nhưng qua một thời gian sẽ rất khó nói. Thế giới này thực hạnh ngộ, trước lúc ta bước chân lên giang hồ lại biết được thân phận đối tinh của Quân Hành Tuyệt, tránh được một kiếp a. Quân Hành Tuyệt, bởi vì thân phận đối tinh của ngươi, hắn ám sắp sửa thoát ra của ta đã được kìm lại, nếu ngươi không thể thông suốt được trong phạm vi kiên nhẫn của ta, vậy khảo nghiệm kia ngươi thất bại. Sẽ mất bao lâu đây?

“Diêm La, từ giờ trở đi giám thị tất cả hành động của Quân Hành Tuyệt.” Thượng Quan Khiêm ra lệnh, lòng người khó dò, chỉ cần Quân Hành Tuyệt có bất cứ ý đồ làm loạn nào y phải bóp chết, hơn nữa, kế tiếp sẽ rất thú vị đây, vì không muốn mất trò hay nên giám thị là tốt nhất. Hình ản của Cảnh cùng Mộc Linh Hạo khiến y những ngày an phận ở đây ngây ngốc không thôi, thời điểm nghĩ rằng Quân Hành Tuyệt sẽ sợ hãi, sau đó sẽ gây bất lợi cho y, vốn tính toán rời đi, không ngờ Đế lại cung cấp một trò giải trí, khiến y an phận một chút, không ngờ tới Quân Hành Tuyệt lại quay trở lại, còn mang theo căn cứ chứng minh đối tinh. Y cũng không phải là Cảnh, không có hứng thú để cho người ta xem diễn, hình ảnh của Quân Hành Tuyệt để tự mình coi là được.

Phất tay, căn phòng trước mặt Thượng Quan Khiêm liền sập xuống, nơi này đã không còn cần, y sẽ không quay lại nữa.

“Đem dược liệu thu thập một chút, nơi này hủy.” Trong lòng Thượng Quan Khiêm, dược liệu so với phòng ở quan trọng hơn, phân phó Diêm La đem dược liệu thu thập hảo, hết thảy liền đã xong. Không có lưu luyến, không có sầu não, ở nơi này y chỉ là khách qua đường.

Cả nhóm Quân Hành Tuyệt ở tại tòa trạch tử trong Vận Thành, giải quyết bữa tối, La Thái y đem dược ngao để cho Quân Hành Tuyệt uống. Sau đó ai nấy tự về phòng nghỉ, Quân Thường Hằng đi theo phía sau Quân Hành Tuyệt nói với hắn chút chuyện.

“Hoàng thượng, Diêm La kia là tông sư.” Quân Thường Hằng khẳng định với Quân Hành Tuyệt.

Quân Hành Tuyệt cả kinh, lực chú ý của hắn đều đặt trên người Hoàng huynh, nghe được Hoàng thúc nói mới nhớ lại, Diêm La vừa rồi đã bức lui Hoàng thúc. Võ công của Diêm La không ngờ lại cao đến trình độ này.

“Hắn nói hắn là công cụ của Tín vương.” Đối với cách nói này, Quân Thường Hằng rất bất mãn, tông sư rẻ mạt như vậy sao? Ông thật hi vọng Diêm La nói hắn là người hầu.

“Công cụ?” Đối với Diêm La vẫn luôn đi theo bên người Hoàng huynh, sau khi nhận ra tình cảm của mình, hắn ghen tị. Diêm La hiển nhiên thực hiểu Hoàng huynh, hơn nữa Hoàng huynh tin cậy hắn, đêm đó, Hoàng huynh cự tuyệt ngoại bào của hắn, tùy ý Diêm La vì y phủ thêm ngoại bào, hắn đến bây giờ vẫn còn ghen tị.

Ánh mặt Diêm La bình thường căn bản nhìn không ra dao động, không khí trầm lặng, nếu không phải hắn có thể động có thể nói, hắn đã tưởng đó là người chết, nhưng chỉ cần có Hoàng huynh, ánh mắt Diêm La liền một mực ở trên người Hoàng huynh, những người còn lại ngay cả liếc mặt một cái cũng không thèm, biết rõ hắn là Hoàng Đế còn dám đối hắn như vậy. Trước kia chỉ nghĩ Diêm La là một cao thủ, hiện tại mới biết hắn là tông sư, Diêm La xem tuổi hẳn là chưa đến ba mươi, hiện tại bao nhiêu tuổi thì không thể nói, bộ dáng của tông sư sẽ luôn duy trì tại lúc trở thành tông sư, nói cách khác Diêm La là chưa đến ba mươi tuổi đã trở thành tông sư, trong lịch sử có người nào thành tông sư ở tuổi đó sao? Sau khi phát hiện tình cảm của mình, hắn cũng hoài nghi Diêm La đối Hoàng huynh có phải hay không cũng là tình cảm như hắn, nhưng không phải, Diêm La trong mắt không có dục niệm như hắn, chỉ có tôn sùng cùng kính ngưỡng. Nguyên nhân Hoàng huynh có thể khiến cho Diêm La như vậy hắn không biết, Hoàng huynh cũng sẽ không nói cho hắn.

Công cụ? Tông sư? Đồng bạn? Những câu đối thoại không hiểu? Trước ngực đột nhiên xuất hiện hồng ấn kỳ quái, không thể tra ra quá khứ của Hoàng huynh, còn có chuyện Hoàng huynh từng gặp qua tổ chức giống như Tinh hồ, hắn đã điều tra qua, Nguyên Quốc không nói, các nước xung quanh cũng chưa bao giờ có một tổ chức như vậy tồn tại, nhưng hắn biết Hoàng huynh lâu như vậy, hắn biết, Hoàng huynh khinh thường nói dối, chuyện không muốn nói, Hoàng huynh sẽ không nói, hoặc là hàm hồ cho qua. Như vậy Hoàng huynh gặp được tổ chức như vậy lúc nào, trên người Hoàng huynh có rất nhiều bí ẩn. Nếu trở thành đồng bạn của Hoàng huynh, Hoàng huynh ngươi sẽ nói cho trẫm biết chứ.

Hoàng huynh, trẫm không biết ngươi khảo nghiệm ra sao, nhưng trẫm thông suốt, trẫm sẽ làm Hoàng huynh đem trẫm đặt ở trong lòng, cho dù không phải yêu, trẫm cũng muốn ở trong lòng Hoàng huynh có vị trí. Huyết thống không thể dứt bỏ không đủ, hắn còn muốn cùng Hoàng huynh có liên hệ chặt chẽ hơn, hắn rất tham, rõ ràng chỉ có thể là huynh đệ, thế nhưng hắn muốn nhiều hơn nưã. Bởi vì hắn đã không thể chiếm được tình cảm hắn mong muốn cho nên chỉ có thể tham lam ở những mặt khác.

“Trẫm đã biết.” Quân Hành Tuyệt mở miệng, ánh mắt bình tĩnh khiến cho Quân Thường Hằng cũng nhìn không ra hắn đang suy nghĩ cái gì.

Quân Thường Hằng có chút cảm thán, Hoàng thượng có chút thay đổi, trận đả kích về tình cảm này khiến cho Hoàng thượng thành thục, khiến cho ông không rõ Hoàng thượng. Hy vọng, Hoàng thượng thật sự có thể buông đoạn cảm tình này.

Quân Thường Hằng cáo lui.

Quân Hành Tuyệt trở lại phòng của mình, sau khi rửa mặt chải đầu liền nằm trên giường. Ánh nến tắt, trong phòng không có một chút động tĩnh, đêm dài nhân tĩnh, nên ngủ say. Chỉ là……

“Khiêm.” Bên trong yên tình bỗng nhiên truyền ra một tiếng thầm thì bao gồm tất cả thâm tình, chỉ có chủ nhân của căn phòng trống vắng này nghe được, ngay cả Huyễn Ảnh vẫn luôn ở bên cạnh hắn cũng không nghe được tiếng thì thào này, ngữ khí thương cảm khiến cho người ta phải rơi lệ, nếu có người nghe được sẽ minh bạch người thốt ra thống khổ biết bao nhiêu, “Vì sao ngươi lại là Hoàng huynh của trẫm?” Đế vương không rơi lệ bao giờ, khóe mắt lại có lệ chảy xuống, chỉ là một giọt, cũng đủ để khiến người khắc sâu trong lòng, chỉ là không ai nhìn đến.

Cảm tình không ngờ tới như vậy, nếu bị người kia biết, người kia sẽ có biểu tình như thế nào, tuyệt đối sẽ không là vui sướng, trong mắt người kia nhất định là chán ghét cùng xem thường, ngay cả Hoàng thúc cùng La Thái y lúc biết phân cảm tình này, hắn rõ ràng thấy được chán ghét, không phải đối hắn, mà là đối cảm tình của hắn, người khác là như thế, huống chi là đương sự như người kia, cho nên phân cảm tình này không thể nói, hắn sợ người kia đáy mắt sẽ xuất hiện chán ghét.

Này đoạn cảm tình thế nhân không để cho, mà hắn cũng không có biện pháp khiêu chiến với đạo đức của thế giới này. Đoạn cảm tình này nhất định tuyệt vọng, từ khi bắt đầu cũng đã nên chấm dứt.

Hiện tại Quân Hành Tuyệt hạ quyết tâm như vậy, hắn không biết, trong tương lai sau khi hắn vượt qua thống khổ, ở tương lai xa hơn, mỗi khi Quân Hành Tuyệt hồi tưởng lại chuyện ở thời điểm này, hắn sẽ cười nhạo chính mình khi đó vô lực cùng ngu xuẩn, khi đó mình thật là rất ngu mà.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện