Chuyện kể rằng, là đối tinh, các mỗ Quân Hành Tuyệt, Mộc Linh Hạo, Tôn Hoàng, Y Tư Đặc La Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ trao đồi phương pháp tâm đắc lấy lòng ái nhân, lúc biết Quân Hành Tuyệt vì Thượng Quan Khiêm xuống bếp, bắt được bao tử của Thượng Quan Khiêm, ba người còn lại bắt đầu có ý tưởng muốn học nấu ăn.
Làm sư phụ chính là Quân Hành Tuyệt, học đồ là Mộc Linh Hạo, Tôn Hoàng, Y Tư Đặc La Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ.
Đầu tiên là thứ đơn giản nhất, các món trứng.
Quân Hành Tuyệt để cho bọn họ tự thực hành trước, muốn xem trình độ của bọn họ đến đâu.
Tiếp theo là thành quả. Chọc chọc cái cục đen thui trước mắt, tiếng bang bang vang vọng, căn bản chọc không thủng.
“Mộc Linh Hạo, ngươi khẳng định đây là trứng chiên sao?” Ngươi xác định nó không phải là khối sắt chứ, Quân Hành Tuyệt nghi hoặc nhìn Mộc Linh Hạo (*).
[(*) không hiểu sao chỗ này trong raw ghi là Thượng Quan Khiêm, nhưng anh Khiêm có ở chỗ này đâu mà nhìn nên tui đổi thành Mộc Linh Hạo cho hợp với hoàn cảnh]
Lúc này Mộc Linh Hạo bởi vì trả thù Quân Hành Tuyệt từng mưu hại mình, khiến cho Cảnh nhi bị thương, thừa dịp Quân Hành Tuyệt đang nói chuyện, gắp một miếng bị vỡ ra nhét vào miệng Quân Hành Tuyệt.
Ngay giây đầu tiên, Quân Hành Tuyệt bay ngay đến bồn rửa mặt, nhổ ra, dùng vòi nước phun thẳng vào miệng mới có thể tiêu trừ được “hương vị” của cái thứ kia.
Tiếp theo là Y Tư Đặc La Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ.
Nhìn một đống tro tàn trước mặt, “Đồ ăn không thể dùng lửa ma pháp để chế biến, ngươi phải dùng nồi, dùng nồi có biết chưa?” Nhìn thấy Y Tư Đặc La Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ đang đang đùa giỡn với ngọn lửa trắng xanh, Quân Hành Tuyệt đau đầu nói, hỏa lực quá mạnh, trứng bình thường làm sao chịu nổi, nhưng tại sao trứng này vẫn chưa hoàn toàn bị khí hóa (hóa thành khí), kẻ kia dùng là loại trứng gì đây.
Y Tư Đặc La Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ trả lời, là trứng của ma thú cao cấp, hắn từng nếm qua, hương vị không tồi, đáng tiếc, tự mình làm thì lại không xong.
Cuối cùng là Tôn Hoàng.
Tôn Hoàng cầm trong tay một quả trứng hoàn hảo đưa cho Quân Hành Tuyệt.
Ân, tốt lắm, không có mùi gì kì lạ, hình dạng hoàn hảo, Tôn Hoàng không thể nghi ngờ là làm tốt nhất.
Chắc là trứng luộc đi. Đây quả thật là đơn giản nhất.
Bất quá, còn phải xem phần bên trong cái đã, gõ một cái lên mặt bàn, lòng đỏ lòng trắng từ bên trong chảy ra.
Thì ra là trứng sống, Tôn Hoàng căn bản là chưa làm cái gì.
“Cái gì nói trứng sống cũng có thể ăn, tên man rợ, chưa được khai hóa.” Quân Hành Tuyệt bị mấy người này đả kích, hoàn toàn quên mất bản thân mình trước kia cũng đâu tốt hơn bao nhiêu.
Song, cơ bản về ba người này hắn đã hiểu được, tất cả phải dạy từ đầu.
“Đây là muối, bột ngọt, đường......” Bắt đầu giảng giải từ gia vị.
Mấy người này tiếp thu rất nhanh.
“Mộc Linh Hạo, xào rau trước tiên phải đổ dầu vào.”
“Y Tư Đặc La, phải nhổ hết lông nó đi mới có thể cho vào nồi.”
“Tôn Hoàng, cái đó không phải nguyên liệu nấu ăn.”
Vất vả dạy học, giằng co thật lâu, Quân Hành Tuyệt dạy thật vất vả, ba người học cũng thật vất vả.
Thế giới thật sự là hòa bình, ngoại trừ phòng bếp thỉnh thoảng lại vang lên tiếng nổ mạnh.
Làm sư phụ chính là Quân Hành Tuyệt, học đồ là Mộc Linh Hạo, Tôn Hoàng, Y Tư Đặc La Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ.
Đầu tiên là thứ đơn giản nhất, các món trứng.
Quân Hành Tuyệt để cho bọn họ tự thực hành trước, muốn xem trình độ của bọn họ đến đâu.
Tiếp theo là thành quả. Chọc chọc cái cục đen thui trước mắt, tiếng bang bang vang vọng, căn bản chọc không thủng.
“Mộc Linh Hạo, ngươi khẳng định đây là trứng chiên sao?” Ngươi xác định nó không phải là khối sắt chứ, Quân Hành Tuyệt nghi hoặc nhìn Mộc Linh Hạo (*).
[(*) không hiểu sao chỗ này trong raw ghi là Thượng Quan Khiêm, nhưng anh Khiêm có ở chỗ này đâu mà nhìn nên tui đổi thành Mộc Linh Hạo cho hợp với hoàn cảnh]
Lúc này Mộc Linh Hạo bởi vì trả thù Quân Hành Tuyệt từng mưu hại mình, khiến cho Cảnh nhi bị thương, thừa dịp Quân Hành Tuyệt đang nói chuyện, gắp một miếng bị vỡ ra nhét vào miệng Quân Hành Tuyệt.
Ngay giây đầu tiên, Quân Hành Tuyệt bay ngay đến bồn rửa mặt, nhổ ra, dùng vòi nước phun thẳng vào miệng mới có thể tiêu trừ được “hương vị” của cái thứ kia.
Tiếp theo là Y Tư Đặc La Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ.
Nhìn một đống tro tàn trước mặt, “Đồ ăn không thể dùng lửa ma pháp để chế biến, ngươi phải dùng nồi, dùng nồi có biết chưa?” Nhìn thấy Y Tư Đặc La Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ đang đang đùa giỡn với ngọn lửa trắng xanh, Quân Hành Tuyệt đau đầu nói, hỏa lực quá mạnh, trứng bình thường làm sao chịu nổi, nhưng tại sao trứng này vẫn chưa hoàn toàn bị khí hóa (hóa thành khí), kẻ kia dùng là loại trứng gì đây.
Y Tư Đặc La Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ trả lời, là trứng của ma thú cao cấp, hắn từng nếm qua, hương vị không tồi, đáng tiếc, tự mình làm thì lại không xong.
Cuối cùng là Tôn Hoàng.
Tôn Hoàng cầm trong tay một quả trứng hoàn hảo đưa cho Quân Hành Tuyệt.
Ân, tốt lắm, không có mùi gì kì lạ, hình dạng hoàn hảo, Tôn Hoàng không thể nghi ngờ là làm tốt nhất.
Chắc là trứng luộc đi. Đây quả thật là đơn giản nhất.
Bất quá, còn phải xem phần bên trong cái đã, gõ một cái lên mặt bàn, lòng đỏ lòng trắng từ bên trong chảy ra.
Thì ra là trứng sống, Tôn Hoàng căn bản là chưa làm cái gì.
“Cái gì nói trứng sống cũng có thể ăn, tên man rợ, chưa được khai hóa.” Quân Hành Tuyệt bị mấy người này đả kích, hoàn toàn quên mất bản thân mình trước kia cũng đâu tốt hơn bao nhiêu.
Song, cơ bản về ba người này hắn đã hiểu được, tất cả phải dạy từ đầu.
“Đây là muối, bột ngọt, đường......” Bắt đầu giảng giải từ gia vị.
Mấy người này tiếp thu rất nhanh.
“Mộc Linh Hạo, xào rau trước tiên phải đổ dầu vào.”
“Y Tư Đặc La, phải nhổ hết lông nó đi mới có thể cho vào nồi.”
“Tôn Hoàng, cái đó không phải nguyên liệu nấu ăn.”
Vất vả dạy học, giằng co thật lâu, Quân Hành Tuyệt dạy thật vất vả, ba người học cũng thật vất vả.
Thế giới thật sự là hòa bình, ngoại trừ phòng bếp thỉnh thoảng lại vang lên tiếng nổ mạnh.
Danh sách chương