21125.

Chuyện như thế, anh em tôi là người trong nghề mà.”

“Tôi hi vọng chuyện này sẽ không liên lụy đến tôi.”

“Yên tâm đi, đảm bảo sạch sẽ, còn anh em tôi cũng sẽ đi nước ngoài trốn vài năm, thay đổi thân phận đi nước khác sinh sống, chắc chắn ngay cả cảnh sát cũng tìm không ra người của bọn tôi, qua vài năm thì cảnh sát sẽ không quan tâm nữa.”

Tô Ngữ Phù muốn tìm người làm việc sạch sẽ gọn gàng, cô nghiến răng nói, “Được thôi! Các người nói giá tiền đi.”

“Hai triệu tệ! Không giảm một cắc nào cả, giao trước tiền cọc năm trăm ngàn tệ, sau khi xong việc đưa thêm một triệu năm trăm ngàn tệ còn lại.”

“Được.”

“Cho tôi tên họ, địa chỉ và cả hình của cô gái đó cho chúng tôi đi, đảm bảo trong khoảng ba ngày đến một tuần chúng tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”

Tô Ngữ Phù sớm đã chuẩn bị xong rồi, cô biết địa điểm mà Tô Lạc Lạc sẽ xuất hiện, ngoài xung quanh biệt thự nhà Long Dạ Tước ra, sẽ là bên cạnh Da Trạch Hạo và xung quanh trường học.

Tô Ngữ Phù bàn giao hết mọi thứ xong, lập tức chuyển ngay năm trăm ngàn tệ vào tài khoản của bọn họ.

Bây giờ cô chỉ cần ngồi chờ tin tốt lành thôi.

Tối chín giờ rưỡi, Tô Lạc Lạc từ phòng bọn nhỏ đi ra, cô đã có nỗi sợ buổi tối gặp phải Long Dạ Tước rồi, nên vội chạy trốn vào phòng, và bấm luôn khóa trong.

Đêm hôm nay bình an vô sự đi qua, đến sáng ngày hôm sau, cô cũng hi vọng được nghỉ phép, nhưng mà, Dạ Trạch Hạo sáng sớm đã gọi điện thoại đến, một nhãn hiệu đồng hồ mà anh làm gương mặt đại diện có hoạt động vào hôm nay, anh phải xuất hiện một lúc để hỗ trợ tăng hiệu quả quảng bá, thế nên anh muốn Tô Lạc Lạc cùng đi.

Tô Lạc Lạc nghĩ đến việc lần trước bị phóng viên nhận ra, bây giờ cô còn bị ám ảnh, cô muốn lặng lẽ một chút.

Cô chọn một cái áo sơ mi bình thường, quần jeans, mái tóc dài cũng xõa ra, lại lén nhét trong túi xách một cái khẩu trang và kính râm, đến lúc đó, cô đứng trong đám đông nhìn anh ta là được rồi.

Khi Tô Lạc Lạc đi ra ngoài, bọn trẻ vẫn chưa tình dậy, cô muốn gõ cửa phòng Long Dạ Tước, khi này, người hầu lên lầu dọn dẹp phòng, nói với cô, “Tô tiểu thư, Long tiên sinh trong phòng tập thể hình.

Tô Lạc Lạc cười với họ, sau đó bước lên phòng tập thể hình trên lầu ba.

Khi đến, nhìn thấy Long Dạ Tước đang ngồi trên một máy tập, phải dùng lực tay kéo đến trước ngực, anh đang luyện cơ tay.

Tô Lạc Lạc thấy anh ta chỉ mặc một cái quần ngắn màu đen, mỗi khi dùng sức, cơ bắp tay co lại nhìn vô cùng có sức.

Ánh mắt Tô Lạc Lạc lập tức né tránh thân hình anh, nhìn anh nói, “Hôm nay tôi có công việc, tôi sẽ cố gắng về sớm, nên anh cùng bọn trẻ đi khu vui chơi nhé!”

“Khi nào cô có thể từ bỏ công việc này?” Long Dạ Tước mở miệng.

Tô Lạc Lạc bất giác quay đầu nhìn anh, “Tôi nói rồi tôi sẽ không bỏ việc.”

“Cô không muốn bỏ việc, hay là tại vì cô muốn ở bên cạnh Dạ Trạch Hạo?” Long Dạ Tước đứng dậy, thân hình cao to toát đầy mồ hôi, mùi vị đàn ông càng nồng hơn.

Sự tiếp cận của anh khiến Tô Lạc Lạc tức khắc cảm thấy áp lực, cô vô thức bước lùi một bước.

“Mong anh tôn trọng công việc của tôi, đừng nghĩ tôi thành loại phụ nữ như anh nghĩ.” Tô Lạc Lạc có chút giận dữ lên tiếng.

Long Dạ Tước nhẹ hừ một tiếng, “Trước ba giờ chiều nhất định phải về chơi với bọn trẻ.”

“Tôi sẽ cố gắng.” Nói xong, Tô Lạc Lạc vội quay người rời khỏi.

Khuôn mặt Long Dạ Tước trở nên tối sầm trong tức khắc, cô ta có cần vội đi gặp Dạ Trạch Hạo đến thế không? Tô Lạc Lạc đến nhà của Dạ Trạch Hạo, phát hiện anh ta đã thức giấc rồi, và cũng thay một bộ đồ vest màu be. Anh ta là con cưng của màu sắc, bất kể anh mặc bộ đồ vest màu gì lên người cũng có sự đẹp trai khác nhau. Lúc này, dáng vẻ anh ta đang ngồi trên ghế sofa chăm chú xem kịch bản thuộc khí chất của một người đàn ông ấm áp.

“Đến rồi à! Làm một kiểu tóc cho anh đi! Trước chín giờ chúng ta phải xuất phát rồi đó.” Dạ Trạch Hạo ngẩng đầu nhìn cô.

Khi nhìn thấy cách ăn mặc rất bình thường của cô, anh lập tức bật cười, “Tại sao em ăn mặc lúa đến thế?”

“Hôm nay tôi không muốn bị ký giả nhận ra nên tôi sẽ đóng vai là trợ lý của anh vậy!” Tô Lạc Lạc cười.

Dạ Trạch Hạo cười nhẹ, bất luận cô ấy mặc như thế nào, trong mắt anh, đều không ảnh hưởng cảm giác của anh đối với cô, có ngoại hình hợp nhãn anh, nội tâm lại rất thú vị.

Anh đột ngột cười khổ sở, anh cũng sắp quên mất mục tiêu hồi đầu tiếp cận cô rồi, bây giờ, anh hình như thật sự muốn cùng Long Dạ Tước tranh giành rồi, chứ không phải giả bộ nữa.

Kỳ thực anh đã không biết từ khi nào thực sự rất muốn có cô rồi.

Tay Tô Lạc Lạc rất khéo, không mất bao lâu là một mái đầu không thiếu cá tính, lại phù hợp khí chất của anh được làm xong.

Dạ Trạch Hạo nhìn gương hài lòng, nhìn đôi tay đang dọn dẹp dụng cụ của cô, anh bất giác đưa tay nắm lấy, Tô Lạc Lạc giật bắn người.

“Lạc Lạc, cám ơn em.” Dạ Trạch Hạo nói đầy tình cảm.

Tô Lạc Lạc chạm phải ánh mắt anh ta, vội rút tay nở nụ cười, “Đây là công việc của tôi.”

Dạ Trạch Hạo chào thua, đứng dậy, “Chúng ta đi ăn sáng trước.”

Tô Lạc Lạc gật đầu, cô có chút ngại ngùng hỏi, “Cho hỏi hoạt động hôm nay có thể hoàn thành trước ba giờ chiều không?”

“Sao thế?”

“Hôm nay là thứ bảy mà! Tôi hứa với bọn trẻ là sẽ về sớm chơi với bọn chúng rồi.” Tô Lạc Lạc cười nói xong, rõ ràng đây là yêu cầu của Long Dạ Tước.

“Xem tình hình, nếu không có việc gì quan trọng, tới lúc đó em có thể đi trước.”

“Vâng.” Tô Lạc Lạc trả lời, dù gì thì đây là công việc của cô, cũng không thể cưỡng cầu nhiều hơn nữa.

Xe của Dạ Trạch Hạo chạy ra khỏi biệt thự, ở vị trí ngã tư giao nhau, từ một nơi âm u, một chiếc xe thương vụ màu đen đi theo sau, theo sát xe của Dạ Trạch Hạo.

Dạ Trạch Hạo bình thường ra đường không có thói quen dẫn vệ sĩ theo, vệ sĩ của anh thường chỉ đi theo anh khi anh tham gia hoạt động thôi.

Trước một nhà hàng ăn sáng cao cấp, Tô Lạc Lạc và Dạ Trạch Hạo xuống xe, trong một chiếc xe thương vụ ở phía xa, một tên đàn ông đang dùng máy chụp độ phân giải cao chĩa về phía lưng, mặt nghiêng của Tô Lạc Lạc, đồng thời cũng sai một tên tay sai nhanh chóng đi theo, sau khi nhìn thấy hình dáng chính diện của Tô Lạc Lạc thì mau chóng quay về xe.

“Không sai, cô ta chính là đối tượng mục tiêu của chúng ta.”

“Được rồi, hôm nay sẽ là thời điểm chúng ta xuống tay, tìm được cơ hội thì bắt cóc cô ta lên xe, dẫn đến nơi mà chúng ta đã chọn trước.”

Đây là một tiệm bán đồ ăn sáng giá cao, lúc này khách hàng cũng không nhiều, hơn nữa giá cả ở đây lại khá cao.

Tô Lạc Lạc và Dạ Trạch Hạo tìm được vị trí ở góc kẹt, Dạ Trạch Hạo đeo kiếng mát và khẩu trang, cũng để tránh fan hâm mộ nhận ra.

Ăn xong bữa sáng, tập hợp với đoàn người bên chị Mai, trực chỉ đến địa điểm công bố sản phẩm mới của nhãn hiệu đồng hồ có tiếng lần này, một tiệm chính nằm trên con đường sầm uất, được trang hoàng vô cùng sang trọng quý phái.

Bên cạnh vừa hay có một cái công viên, nơi đây dựng lên một khán đài vô cùng lớn và tráng lệ, chuẩn bị rất kỹ càng cho lần công bố sản phẩm mới lần này. Có không ít fan hâm mộ đã tập hợp nơi đây, vì trên tấm ảnh tuyên truyền cực to trên khán đài chính là khuôn mặt đẹp trai của Dạ Trạch Hạo rồi, thông thường tại những buổi công bố như thế, thân là người đại diện thương hiệu, Dạ Trạch Hạo đều sẽ xuất hiện cả. Xem thêm...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện