21211.

Sáng sớm, Tô Lạc Lạc mở mắt ra, rèm mắt trực tiếp in vào một khuôn mặt tuấn tú, làm cô ta giật mình, mà đợi lúc cô ta di chuyển cặp đùi, lại xấu hổ chết mất.

Thì ra cặp đùi của cô ta bị cái đùi lớn gấp chặt ở giữa, cái tư thế, ấm áp đến làm cô muốn kêu thét lên.

Long Dạ Tước trong lúc cô ta chuyển động, anh ta tỉnh lại rồi, lông mày dài không tiếng động mở ra, phát ra một luồng ánh sáng âm u phức tạp, không ngờ rằng, khi anh mở mắt ra, thì có thể tận hưởng được vẻ đẹp yêu kiều của phụ nữ này, thật là có phúc.

Mà còn, anh đương nhiên cũng biết cái đùi của bản thân lúc này đang kẹp lấy cặp đùi của cô, cô muốn thoát ra, mà anh cứ không bỏ.

“Anh bỏ chân em ra...” Tô Lạc Lạc chỉ có thể nhỏ tiếng mà nói.

Long Dạ Tước nói với cô ta, “Được thôi, cầu xin anh.”

Tô Lạc Lạc thấy biểu cảm đáng ghét của anh ta, nấm đấm phấn lập tức thôi vào ngực của anh ta, Long Dạ Tước cười mà chịu đựng, nhìn thấy khuôn mặt cô ta đỏ phồng lên, anh ta buông lỏng đùi ra, nhìn cô ấy với một cái nhìn tinh quái, “Tối qua rõ ràng là em chủ động gác lên đùi của anh, bây giờ có gì đâu mà tức giận?”

Tô Lạc Lạc ngồi dậy, quay đầu trừng anh ta, “Đây rõ ràng là phòng của em, anh tại sao không về phòng của mình đi, lại vào phòng em?”

“Hình như đây là nhà của anh đó! Anh có quyền ngủ bất kì chỗ nào.” Long Dạ Tước đắc ý mà nháy mắt.

Tô Lạc Lạc tạm thời bị giữ chừng, phần má có chút tức giận, mà Long Dạ Tước cũng nhanh chóng an ủi một tiếng, “Đương nhiên, trong nhà của anh em cũng có thể tùy ý mà ngủ.”

Tô Lạc Lạc nghiến môi, “Em hôm nay muốn ra ngoài.”

“Đi làm gì?”

“Không cần anh lo.” Tô Lạc Lạc hứ một tiếng, cô ta muốn kiếm Hạ Thấm chơi.

Nhưng mà, Long Dạ Tước lại nghĩ là câu nói vừa rồi chọc giận cô ta, anh ta nhanh chóng có chút cẩn thận mà nhìn khuôn mặt cô, “Câu nói vừa rồi của anh, không phải lời nói trong lòng, em giận rồi à?”

Tô Lạc Lạc chớp mắt, “Em giận cái gì? Đây là nhà anh không sai mà!”

Cô ta mới không hẹp hòi như vậy, mà còn, cô ta ở lại đây, nhưng không phải vì anh ta, mà là vì thuận tiện chăm sóc bọn trẻ.

Long Dạ Tước nghe xong, yên tâm rồi, nhưng nghĩ đến cô ta nói ra ngoài, không lẽ là hẹn hò cùng người đàn ông khác? Là cái tên Dạ Trạch Hạo kia liên lạc với cô ta? “Hôm nay anh có thời gian một ngày, anh đi chung với em ra ngoài.” Long Dạ Tước lập tức để tất cả công việc ra phía sau, hôm nay anh nhất định phải đi cùng cô ta.

Tô Lạc Lạc lắc đầu nói, “Không cần đâu, em tự mình hẹn bạn rồi.”

“Hẹn ai?” Long Dạ Tước híp mắt nhìn cô đứng dậy chuẩn bị thay đồ.

“Hẹn bạn emá!” Tô Lạc Lạc cảm thấy kì lạ, anh thăm dò rõ ràng như vậy để làm gì?

“Nam hay nữ?” Long Dạ Tước tiếp tục không ngại hỏi tiếp.

Tô Lạc Lạc lúc này hiểu tồi, thì ra anh ta để ý cô ta hôm nay hẹn người nào á! Cô nhịn cười, cố ý nói, “Đàn ông.”

Long Dạ Tước trực tiếp ngồi trên giường, khuôn mặt tối sầm lại, khẩu khí không vui nói, “Anh không cho phép em ra ngoài.”

Tô Lạc Lạc thấy bộ dạng ghen tức của anh, cô ta tiếp tục hất mắt nói, “Anh tại sao lại không cho phép chứ!”

“Không cho là không cho, không có tại sao hết! Em là mẹ của con anh, anh không muốn em đi chung cùng người đàn ông khác.” Long Dạ Tước làm khuôn mặt lạnh, giống như đang giáo huấn bà vợ ra ngoài ngoại tình vậy đó.

Tô Lạc Lạc thấy anh tưởng thiệt, mà còn, tức giận thiệt rồi, cô ta nhanh chóng phòng má lên giải thích, “Lừa anh thôi, em là chuẩn bị cùng bạn của em Hạ Thấm đi mua sắm.”

Long Dạ Tước hơi đờ người ra, hỏi kĩ lại, “Thật à?”

“Không lẽ em ra ngoài chơi một chuyến còn phải báo cáo với anh à!” Tô Lạc Lạc bất giác cười lên mà hỏi ngược.

Long Dạ Tước có chút phiền não, phụ nữ này cứ phải giỡn với anh ta? Anh theo đó xuống giường, trong lúc Tô Lạc Lạc chuẩn bị đi vào phòng tắm, anh ta trực tiếp làm cô ta áp vào tường kế bên, “Đùa giỡn anh xong, còn muốn chạy người à?”

Mái tóc dài của Tô Lạc Lạc có chút rối, nhưng mà, khuôn mặt nhỏ của cô ta trải qua một đêm ngon giấc, đàn hồi mà sáng bóng, trong trắng có thấu hồng, làm người khác muốn hôn một cái.

Tô Lạc Lạc có chút sợ anh ta, cô nhấp nháy đôi mắt to, có chút rối loạn nói, “Vậy anh muốn làm gì?”

“Hôn anh một cái, nếu không, anh hôn em một cái.” Long Dạ Tước uy hiếp một tiếng.

Tô Lạc Lạc không nói gì, cái này có thể xem như là uy hiếp sao? Căn bản chính là hành vi độc tài.

“Tôi không hôn.” Tô Lạc Lạc từ chối bị anh ta uy hiếp.

“Không hôn hậu quả càng nghiêm trọng.”

“Vậy anh dám làm gì em?” Tô Lạc Lạc vẫn thật không tin.

Người đàn ông buổi sáng thức dậy đã có phản ứng kinh người, lúc này, anh dữ dằn nói, “Em nghĩ sao?”

Tô Lạc Lạc trực tiếp cảm thấy được, cô sợ đến mặt trắng bệch, thở hổn hễn, mạnh mẽ đẩy anh ra, “Long Dạ Tước, anh đừng làm loạn, bỏ em ra.”

“Vậy em hôn hay không?” Long Dạ Tước cười rất đáng ghét.

Tô Lạc Lạc phát hiện làm sao cũng không chơi lại được anh ta, cô ta chỉ còn có chút bực bội nói, “Được, em hôn, cúi đầu xuống.”

Long Dạ Tước thấy biểu hiện ngoan ngoãn của cô ta, mới mãn nguyện mà cúi đầu xuống, Tô Lạc Lạc nhanh chóng trên má anh hôn một cái, Long Dạ Tước không mãn nguyện chau mày, “Hôn môi.”

Tô Lạc Lạc nhanh chóng chu miệng lại, lại ở môi anh ta hôn một cái, bàn tay lớn của Long Dạ Tước nâng cằm của cô ta, “Sau này còn dám đùa giỡn anh không?”

Tô Lạc Lạc dưới sự uy hiếp dâm dục, sao còn dám trổ tài nữa? Cô ta đẩy anh ta, “Không dám nữa.”

Giờ đâyLong Dạ Tước mới bỏ cô ta ra, Tô Lạc Lạc nhanh chóng đi vào phòng tắm, khóa cửa lại.

Long Dạ Tước nghĩ là lát nữa cô ta ra khỏi nhà, anh cũng đẩy cửa đi ra, đi vào phòng chính của anh.

Buổi sáng Tô Lạc Lạc tắm một cái đi ra, thay một cái váy trắng đi ra, cô ta gọi điện cho Hạ Thấm, Hạ Thấm vừa may có thời gian, hai chị em nhân cơ hội mà gặp mặt tụ hội.

Lúc Tô Lạc Lạc ra cửa, nghe thấy phía sau truyền đến tiếng bước chân, cô ta quay đầu, nhìn thấy Long Dạ Tước mặc trên người một áo sơ mi đơn giản phối với quần tây, hình dáng cao to, phát ra một khí chất cao quí của công tử quý tộc.

“Anh phải ra ngoài à?” Tô Lạc Lạc thăm hỏi một tiếng.

“Em muốn đi đâu, anh chở em đi.” Long Dạ Tước vốn là muốn chở cô ta đi, anh ta mới ra cửa.

“Em đi hướng trung tâm thành phố.”

Cùng anh đi đến chỗ đỗ xe, Long Dạ Tước chạy xe ra, Tô Lạc Lạc sau khi ngồi vào, chạy thẳng đến chỗ hẹn với Hạ Thấm

Long Dạ Tước lúc để cô taxuống xe, anh bá đạo mà mệnh lệnh một tiếng, “Tối nay trước sáu giờ anh sẽ điện thoại cho em, cùng anh đi ăn cơm tối.”

Tô Lạc Lạc nghĩ hồi gật đầu, dù gì cô ta hôm nay mua sắm một ngày cũng đủ rồi.

“Đợi một chút.” Long Dạ Tước đột nhiên lại gọi cô ta lại, chỉ thấy anh mở thắt dây an toàn xuống xe, Tô Lạc Lạc có chút kinh ngạc, anh xuống xe làm cái gì?

Long Dạ Tước đi đến kế bên cô, cầm lấy tay cô, phút chốc, một tấm thẻ tín dụng vàng bóng bỏ vào lòng bàn tay cô, “Cái thẻ này, tùy ý quẹt.”

Tô Lạc Lạc chỉ cảm thấy phỏng cả tay, cô ta nhanh chóng đẩy trả cho anh ta, “Em không dùng tiền của anh.” Long Dạ Tước nghe thấy câu nói này, khuôn mặt tối sầm mấy phần, “Bây giờ còn phân biệt của anh của em sao? Nếu như là đi mua sắm, thì mua cho bọn trẻ một chút quần áo, đồng thời, bản thân em cũng thêm mấy bộ, anh không muốn người phụ nữ và con của anh ra ngoài mà mặc quá giản dị.” Xem thêm...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện