Tô Tiểu Sâm nheo nheo đôi mắt, vuốt lên phía trên, nhìn thấy tin tức nóng hổi mới nhất, tin tức và thời gian đính hôn của Long Dạ Tước và Tô gia là ngày thứ bảy này, nghi lễ được cử hành tại khách sạn Hoàng Gia.
Tô Tiểu Sâm nghiến nghiến đôi môi mỏng, nếu như người đàn ông này thực sự là ba thì ông không thể kết hôn với người đàn bà khác được.
Nhưng mà làm sao để làm rõ người đàn ông này có phải là ba mình không? Chỉ đơn phương nhìn theo hình dáng thì đàn ông đó có nét giống nó lắm, mà nó còn có một dự cảm rất mãnh liệt, khi nhìn hình dáng của người đàn ông đó, nó có cảm giác bản thân có mối quan hệ gì đó với ông ta.
“Tiểu Hinh ngốc, em thật sự muốn kiếm ba không?”
“Ừ! Em muốn chứ!”
Tô Tiểu Sâm dùng tay tính toán, còn ba ngày nữa là đến thứ bảy rồi, cậu ngoắc ngón tay về phía em gái, “ Vậy đi mạo hiểm một lần với anh đi!”
Đôi mắt Tô Tiểu Hinh long lanh phát sáng, “Cái đó có vui hông?”
“Chắc chắn sẽ vui.” Tô Tiểu Sâm cong môi cười mỉm, nó cúi đầu xuống, phát hiện trong hình, bức hình Long Dạ Tước đang cười mỉm, một lớn một nhỏ, thực chất giống một mô hình khắc ra vậy.
Trong phòng.
Công ty của Hạ Thấm gần đây đề xuất một số loại áo phong cách mới, chỉ là cô ấy hiện giờ chưa có linh cảm, đang rất phiền muộn, Tô Lạc Lạc giúp được thì giúp, dù rằng cô không phải là người làm trong ngành này, nhưng cô vẫn phần nhất định nào đó am hiểu về thời trang.
Vì cô ấy hiện giờ là một bậc thầy trong lĩnh vực hóa trang, nên cũng dính dáng đến thời trang.
“Ài! Không nghĩ nữa, tối nay chúng ta đi ăn đồ ăn ngon đi.” Chỉ có đồ ăn ngon mới giúp được Hạ Thấm lúc phiền muộn này.
“Được, bữa cơm tối nay mình mời.” Tô Lạc lạc cười nói.
Thời gian kế tiếp, Hạ Thấm lái xe chở hai nhóc tì đi tham quan vui chơi cảnh đẹp quanh thành phố, chăm sóc cho hai đứa nhóc này, chạy qua chạy lại cùng tụi nhỏ, mỗi ngày chơi đến mệt lảmới về, vì vậy lần này Tô Lạc Lạc và Hạ Thấm đều không có tâm trạng lên mạng đọc tin tức.
Càng không hề biết tin tức lớn này đã được truyền đi trong thành phố A, tin tức đính hôn của thiếu gia tập đoàn Long thị và đệ nhất thiên kim tập đoàn Tô thị
Chớp mắt là ngày thứ ba rồi, sáng tinh mơ, cuối cùng cũng đi chơi hết những cảnh đẹp xung quanh rồi, sáng hôm nay bọn họ quyết định ngủ một giấc ngon lành
Tuy nhiên, trong lúc Tô Lạc Lạc và Hạ Thấm đang say ngủ, khoảng tám giờ sáng, hai đứa nhóc ăn mặc chỉnh tề đã dậy rồi, Tô Tiểu Hinh phấn khởi theo anh ra cửa, hai đứa mỗi người tự đeo theo cái cặp nhỏ, bước chân nhẹ nhàng vút đến thang máy.
“Anh à,chúng ta mạo hiểm ở đâu?”
“Đi đến một khách sạn, Tiểu Hinh, em phải đi sát anh, không được đi lạc mất đâu đó!”
“Chúng ta đến khách sạn làm gì vậy?”
“Kiếm ba”
“Nhưng mami nói rằng ba đã ngủ yên dưới đất rồi mà.”
“Ngốc ạ, mami chỉ là lừa em thôi, người nằm ngủ đó không phải là ba đâu! Hiện tại, người mà chúng ta đi tìm có thể là ba của mình đó.” Tô Tiểu Sâm giải thích.
Tô Tiểu Hinh mở to cặp mắt long lanh, “Thật không? Ba của chúng ta ở trong khách sạn đó?”
“Đi rồi mới biết được.” Tô Tiểu Sâm nói xong kéo tay của em đến tầng trệt, lúc này chỉ thấy có một chiếc taxi dừng tại đó, cậu nhóc ngay lập tức kéo em gái qua đó, nhìn qua đó là một nữ tài xế, cậu vui vẻ nói, “Dì à, cho hỏi có thể chở tụi con đến một nơi này được không?”
“Anh bạn nhỏ, người lớn của tụi con đâu?”
“Mami của tụi con còn đang...” Tô Tiểu Hinh sắp nói đến đang ngủ, mà Tô Tiểu Sâm đã chen ngang câu nói của em gái, “Mami và ba cãi nhau rồi, chúng con đi tìm ba.”
“Ái chà! Đôi trẻ này thật đáng thương, mau lên xe, muốn đi đâu?” Nữ tài xế trông cũng dễ nhìn, con người cũng rất nhiệt tình.
Tô Tiểu Hinh lập tức khép miệng lại, từ nhỏ đến lớn cô bé đều theo anh mình, anh nói gì nó nghe đó, vì vậy có nhiều lúc anh nó kêu nó là cô em ngốc, mà anh lại là người nó coi là thông minh nhất trong những đứa trẻ mà nó biết. Xem thêm...
Tô Tiểu Sâm nghiến nghiến đôi môi mỏng, nếu như người đàn ông này thực sự là ba thì ông không thể kết hôn với người đàn bà khác được.
Nhưng mà làm sao để làm rõ người đàn ông này có phải là ba mình không? Chỉ đơn phương nhìn theo hình dáng thì đàn ông đó có nét giống nó lắm, mà nó còn có một dự cảm rất mãnh liệt, khi nhìn hình dáng của người đàn ông đó, nó có cảm giác bản thân có mối quan hệ gì đó với ông ta.
“Tiểu Hinh ngốc, em thật sự muốn kiếm ba không?”
“Ừ! Em muốn chứ!”
Tô Tiểu Sâm dùng tay tính toán, còn ba ngày nữa là đến thứ bảy rồi, cậu ngoắc ngón tay về phía em gái, “ Vậy đi mạo hiểm một lần với anh đi!”
Đôi mắt Tô Tiểu Hinh long lanh phát sáng, “Cái đó có vui hông?”
“Chắc chắn sẽ vui.” Tô Tiểu Sâm cong môi cười mỉm, nó cúi đầu xuống, phát hiện trong hình, bức hình Long Dạ Tước đang cười mỉm, một lớn một nhỏ, thực chất giống một mô hình khắc ra vậy.
Trong phòng.
Công ty của Hạ Thấm gần đây đề xuất một số loại áo phong cách mới, chỉ là cô ấy hiện giờ chưa có linh cảm, đang rất phiền muộn, Tô Lạc Lạc giúp được thì giúp, dù rằng cô không phải là người làm trong ngành này, nhưng cô vẫn phần nhất định nào đó am hiểu về thời trang.
Vì cô ấy hiện giờ là một bậc thầy trong lĩnh vực hóa trang, nên cũng dính dáng đến thời trang.
“Ài! Không nghĩ nữa, tối nay chúng ta đi ăn đồ ăn ngon đi.” Chỉ có đồ ăn ngon mới giúp được Hạ Thấm lúc phiền muộn này.
“Được, bữa cơm tối nay mình mời.” Tô Lạc lạc cười nói.
Thời gian kế tiếp, Hạ Thấm lái xe chở hai nhóc tì đi tham quan vui chơi cảnh đẹp quanh thành phố, chăm sóc cho hai đứa nhóc này, chạy qua chạy lại cùng tụi nhỏ, mỗi ngày chơi đến mệt lảmới về, vì vậy lần này Tô Lạc Lạc và Hạ Thấm đều không có tâm trạng lên mạng đọc tin tức.
Càng không hề biết tin tức lớn này đã được truyền đi trong thành phố A, tin tức đính hôn của thiếu gia tập đoàn Long thị và đệ nhất thiên kim tập đoàn Tô thị
Chớp mắt là ngày thứ ba rồi, sáng tinh mơ, cuối cùng cũng đi chơi hết những cảnh đẹp xung quanh rồi, sáng hôm nay bọn họ quyết định ngủ một giấc ngon lành
Tuy nhiên, trong lúc Tô Lạc Lạc và Hạ Thấm đang say ngủ, khoảng tám giờ sáng, hai đứa nhóc ăn mặc chỉnh tề đã dậy rồi, Tô Tiểu Hinh phấn khởi theo anh ra cửa, hai đứa mỗi người tự đeo theo cái cặp nhỏ, bước chân nhẹ nhàng vút đến thang máy.
“Anh à,chúng ta mạo hiểm ở đâu?”
“Đi đến một khách sạn, Tiểu Hinh, em phải đi sát anh, không được đi lạc mất đâu đó!”
“Chúng ta đến khách sạn làm gì vậy?”
“Kiếm ba”
“Nhưng mami nói rằng ba đã ngủ yên dưới đất rồi mà.”
“Ngốc ạ, mami chỉ là lừa em thôi, người nằm ngủ đó không phải là ba đâu! Hiện tại, người mà chúng ta đi tìm có thể là ba của mình đó.” Tô Tiểu Sâm giải thích.
Tô Tiểu Hinh mở to cặp mắt long lanh, “Thật không? Ba của chúng ta ở trong khách sạn đó?”
“Đi rồi mới biết được.” Tô Tiểu Sâm nói xong kéo tay của em đến tầng trệt, lúc này chỉ thấy có một chiếc taxi dừng tại đó, cậu nhóc ngay lập tức kéo em gái qua đó, nhìn qua đó là một nữ tài xế, cậu vui vẻ nói, “Dì à, cho hỏi có thể chở tụi con đến một nơi này được không?”
“Anh bạn nhỏ, người lớn của tụi con đâu?”
“Mami của tụi con còn đang...” Tô Tiểu Hinh sắp nói đến đang ngủ, mà Tô Tiểu Sâm đã chen ngang câu nói của em gái, “Mami và ba cãi nhau rồi, chúng con đi tìm ba.”
“Ái chà! Đôi trẻ này thật đáng thương, mau lên xe, muốn đi đâu?” Nữ tài xế trông cũng dễ nhìn, con người cũng rất nhiệt tình.
Tô Tiểu Hinh lập tức khép miệng lại, từ nhỏ đến lớn cô bé đều theo anh mình, anh nói gì nó nghe đó, vì vậy có nhiều lúc anh nó kêu nó là cô em ngốc, mà anh lại là người nó coi là thông minh nhất trong những đứa trẻ mà nó biết. Xem thêm...
Danh sách chương