2195.

"Trả cho cô cũng được, cô phải nói rõ ra chuyện của đêm đó, rốt cuộc là chuyện như thế nào."Ánh mắt Long Dạ Tước bức hỏi cô, anh cũng là một trong những người bị hại.

Tô Lạc Lạc muốn lấy lại mặt dây chuyền ngay, nó có ý nghĩa rất lớn đối với cô, cô không còn cách nào khác, hít một hơi thật sâu nói, "Anh thật sự muốn biết đêm đó xảy ra chuyện gì à?"

"Tôi muốn biết." Ánh mắt Long Dạ Tước toát ra một sự nghiêm túc, "Tôi muốn cô kể lại toàn bộ cho tôi nghe, không được giấu diếm điều nhỏ nhất, chỉ cần tôi cảm thấy tính chân thực của nó, tôi mới trả cô mặt dây chuyền."Tô Lạc Lạc cắn môi, vốn dĩ chuyện của năm năm trước có chút khó nói ra miệng, nhưng mà, cô cũng không muốn giấu anh nữa, "Được, tôi nói cho anh nghe, đêm hôm đó, tôi bị ba tôi sắp xếp vào phòng anh đó, chủ yếu là thay thế Tô Ngữ Phù tặng đêm đầu tiên, bon họ nói anh có chứng ghét dơ, không phải trinh nữ thì không cần, vì vậy, tôi trở thành vật thay thế."

Ánh mắt của Long Dạ Tước thâm trầm lại mấy phần, cùng với suy nghĩ của anh không sai khác nhiều lắm, "Cô lúc đó tại sao lại đồng ý làm như vậy?"

"Tại vì mẹ tôi bệnh tình nguy kịch, tôi muốn có phí phẫu thuật một triệu tệ, tuy cuối cùng số tiền đó cũng không thể cứu được mẹ tôi về, nhưng mà, tôi dùng số tiền đó nuôi dưỡng hai đứa con." Nói xong, Tô Lạc Lạc nhìn về hướng bọn trẻ ngây thơ vô lo, nghĩ rằng mẹ cô nhất định cũng thấy an ủi.

Khuôn mặt Long Dạ Tước căng cứng ra, khi bộ mặt thật của người nhà họ Tô bộc lộ hết ra trước mặt anh, nắm đấm anh siết chặt lại mấy phần, khuôn mặt phẫn nộ, thì ra, anh cũng là người bị bọn họ tính kế.

"Ngày mai, cô có đồng ý cùng tôi về nhà họ Long một chuyến không?" Long Dạ Tước đột nhiên hỏi cô nói.

Tô Lạc Lạc một mặt chê bai nói, "Tôi nói qua tôi không muốn gặp người nhà của anh."

"Không lẽ cô không muốn đối chất với người nhà họ Tô? Nói ra chân tướng sự việc của năm năm trước sao?"

"Có cung có cầu, đó là một vụ giao dịch, không tính là bức hại, là tôi tự nguyện mà." Tô Lạc Lạc nói xong, cô không nghĩ vậy mà vuốt tóc trên trán, "Hơn nữa, người nhà họ Long nghĩ tôi như thế nào, tôi cũng đâu quan tâm! Dù gì tôi cũng đâu có gả cho anh."

Câu nói này của Tô Lạc Lạc, cũng là câu trả lời vấn đề lúc trưa anh hỏi ở nhà vệ sinh, cô long trọng tuyên bố cường điệu lần nữa.

Cô, không, gả.

Sắc mặt Long Dạ Tước lập tức ảm đạm đi mấy phần, "Không lẽ gả cho tôi, còn thiệt thòi cho cô hay sao?"

Tô Lạc Lạc cắn răng nói, "Tôi nói qua rồi, người đàn ông Tô Ngữ Phù đụng qua, tôi chê dơ bẩn!"

"Vậy tôi cũng có thể nói với cô, năm năm nay, đến tay của Tô Ngữ Phù tôi cũng chưa từng chủ động nắm qua một lần, cô còn chê bai nữa không?" Long Dạ Tước giống như có vẻ không thích giải thích, nhưng bây giờ, vì muốn người phụ nữ này đánh tan mối hiểu lầm về mối quan hệ của anh với Tô Ngữ Phù, anh vẫn phải giải thích.

Tô Lạc Lạc nheo mắt, sốc nhìn anh, một khuôn mặt hoài nghi, "Tôi mới không tin đó! Năm năm anh không đụng đến Tô Ngữ Phù?"

"Tôi nói chưa đụng qua là chưa đụng qua." Long Dạ Tước cắn răng xác nhận, cái người phụ nữ này dám nghi ngờ anh? Tô Lạc Lạc căn bản không tin lời của người đàn ông này, Tô Ngữ Phù cũng không tính là xấu, người đàn ông này sao có khả năng trong năm năm đều chưa hề đụng vào cô ta được?

Mà còn xém chút là đính hôn rồi, nói ra ai tin được?

"Cũng xém chút đính hôn rồi, anh còn nói chưa đụng qua, tưởng tôi là nhóc ba tuổi hả!" Tô Lạc Lạc chề môi.

Long Dạ Tước suy nghĩ kỹ lại, cô ta hoài nghi mình cũng đúng, rốt cuộc thì anh và Tô Ngữ Phù từ năm năm trước đã là quan hệ liên hôn rồi, mà trong thời gian năm năm, muốn để cô tin tưởng bọn anh là thanh bạch, thật sự không thể được.

"Tô Lạc Lạc, cô có thể nào lựa chọn tin tưởng tôi không."Long Dạ Tước ánh nhìn đầy tình cảm khóa chặt lấy cô, muốn dùng biểu cảm chân thành làm động lòng cô.

Tô Lạc Lạc quay đầu không thèm nhìn, hứ một tiếng, "Không thể."

"Vậy cô không nghĩ đến cho bọn trẻ một gia đình hoàn chỉnh à? Không lẽ sau này tôi cưới một người phụ nữ khác để giáo dục con cái, cô cũng nhẫn tâm sao?" Long Dạ Tước chỉ còn cách lấy bọn trẻ ra làm lý do, anh nghĩ, người phụ nữ này cho dù không yêu anh, vậy cô khẳng định vẫn rất yêu bọn trẻ mà.

Tô Lạc Lạc nghĩ một hồi nói, "Sau này anh lấy vợ, tốt nhất lấy một người phụ nữ mà Tiểu Sâm Tiểu Hinh đều thích."

"Lỡ như tôi lấy phải người phụ nữ độc ác thì sao?"

"Vậy con mắt nhìn người của anh quá tệ rồi." Tô Lạc Lạc sau khi chê bai một câu, đứng dậy đi tìm bọn trẻ.

Long Dạ Tước thấy cô tránh né đề tài này, anh lại không dễ bỏ cuộc được, cho dù không kiếm mẹ mới cho bọn trẻ, cũng nhất định cản trở và phòng ngừa cô kiếm ba mới cho bọn trẻ.

Người đàn ông giống như Dạ Trạch Hạo, anh tuyệt đối không cho phép.

Trước tiên không nói người đàn ông này dường như có ý đối đầu anh, thậm chí bọn trẻ cũng thích anh ta.

Bọn trẻ đều chơi đến nỗi cả người mồ hôi, Tô Lạc Lạc nhanh chóng dắt tay hai đứa trẻ về, nói với người đàn ông trên ghế sofa, "Tắm cho con trai anh cái."

Long Dạ Tước đứng dậy, sờ cái đầu nhỏ đầy mồ hôi của con trai, "Đi, ba tắm cho con."

Hai đứa nhóc sau khi tắm rửa xong, xuống lầu ăn cơm tối rồi, cơm tối ở nhà cũng rất là ngon lành, Tô Lạc Lạc lột vỏ tôm cho con trai và con gái, nhìn thấy hình ảnh hai đứa trẻ đua nhau ăn, cô trong lòng rất mãn nguyện.

Thỉnh thoảng cùng với Long Dạ Tước ở phía đối diện ánh mắt chạm nhau, Tô Lạc Lạc có ý né tránh ánh mắt có ý đồ không rõ của anh ta.

"Tiểu Sâm, Tiểu Hinh, nếu như ta lấy mami, các con đồng ý không?" Long Dạ Tước đột ngột nói ra miệng

Tô Lạc Lạc đang uống một ngụm canh, xém chút ngộp thở rồi, cô lấy khăn giấy che lại miệng, trừng mắt nhìn người đàn ông đối diện.

Tô Tiểu Sâm và Tô Tiểu Hinh lập tức đồng thanh mở miệng, rất kích động nói, "Đồng ý."

Tiếp theo Tô Tiểu Hinh lập tức vui hết sức nhìn mẹ, "Mami, mami và ba lúc nào kết hôn!" Tô Lạc Lạc có chút tức giận, cái người đàn ông này dám để con cái tham dự vào chuyện này, cái chuyện tình cảm mà căn bản chỉ có người lớn có thể quyết định, Tô Lạc Lạc đột nhiên nghiêm túc, "Ta và cha các con vừa quen biết không lâu, gả hay không, ta cần thời gian để kiểm tra nhân phẩm của anh ta, còn các điều kiện khác, nếu phù hợp với yêu cầu của ta, ta sẽ suy nghĩ."

"Mami, ba nhất định là giỏi nhất." Tô Tiểu Sâm đối với tất cả của ba rất tự tin.

"Cái này không phải các con nói là được, đây là chuyện của người lớn, con nít không được phát biểu nhận xét." Tô Lạc Lạc dạy bảo, sau đó trừng mắt người đàn ông đối diện, cảnh cáo anh không được nói lại chuyện này nữa.

Long Dạ Tước vừa mới được phản hồi nhiệt tình của bọn trẻ, trong lòng đã rất mãn nguyện rồi, như vậy có nghĩa là, trong lòng bọn trẻ là rất hi vọng bọn họ kết hôn.

Hai đứa nhóc lập tức ngậm miệng lại, mami trong lòng tụi nó vẫn nghiêm khắc nhất, đặc biệt là lúc Tô Lạc Lạc khuôn mặt nghiêm túc, làm cho tụi nó biết, cái chuyện này không phải là bọn trẻ như chúng có thể tham gia vào được.

"Ba, cố lên, con theo ba đó!" Tô Tiểu Sâm hướng nhìn Long Dạ Tước nắm chặt nắm đấm.

Thông minh khích lệ cha.

"Uhm! Tụi con tin tưởng ba nhất định theo đuổi được mami mà." Tô Tiểu Hinh cũng cổ vũ. Đối diện, Tô Lạc Lạc đã ăn no rồi, cô đứng dậy nói, "Tôi lên lầu trước." Xem thêm...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện