Giọng nói lạnh lùng của Đường Vịnh Hi làm Quyển Ni lo lắng trong lòng.
"Dạ, chủ nhân."
Nói xong Quyển Ni vội vàng cúp máy, chỉ trong vòng nửa tiếng Quyển Ni đã leo từ ống nước ngòai cửa sổ phòng ngủ của Đường Vịnh Hi vào trong phòng.
Quyển Ni trên người mặc bộ đồ da màu đen bó sát vào thân thể quyến rũ của mình, để tiện cho cô hành động không bị vướn bận.
Cô cung kính đứng trước mặt Đường Vịnh Hi khom người hành lễ.
"Chủ nhân."
Đường Vịnh Hi trên người mặc cái đầm ngủ màu xanh nhạt ngồi dựa lưng vào đầu giường, nét mặt nhợt nhạt nhìn Quyển Ni.
Cặp mắt sắc bén của Quyển Ni liền quan sát Đường Vịnh Hi.
"Chủ nhân, sức khỏe của người như thế nào?."
Quyển Ni nhìn Đường Vịnh Hi lo lắng hỏi, chỉ một thời gian ngắn cô không gặp chủ nhân, sao thần sắc cùng với khí thế của chủ nhân lại suy giảm đến như vậy.
"Sau khi làm phẫu thuật xong sức khoẻ của tôi còn chưa hồi phục được, hiện tại không thể dùng sức, trối gà không chặt."
Đường Vịnh Hi nhìn Quyển Ni nói với giọng bất lực.
"Nhưng cô không cần lo lắng, chỉ cần tôi tịnh dưỡng một thời gian sẽ hồi phục lại như xưa."
Nghe Đường Vịnh Hi nói vậy Quyển Ni mới thở phào nhẹ nhỏm.
"Quyển Ni, tôi nghe Gia Uy nói trong tổ chức của chúng ta, đã xuất hiện nội gián."
Nói đến đây Đường Vịnh Hi dừng một chút, ánh mắt sắc bén quan sát Quyển Ni, sự kinh ngạc hiện lên rõ ràng trên nét mặt điềm tĩnh của Quyển Ni, khi cô nghe Đường Vịnh Hi nói ra những lời này.
"Chủ nhân, sao có thể?.
Đường Vịnh Hi lắc đầu tỏ ra hết sức thất vọng.
"Tôi cũng không biết, nhưng tôi nghi ngờ Minh Vũ chính là nội gián mà Gia Uy đã nói."
"Minh Vũ!
Chủ nhân ngài có nhầm lẫn điều gì không?
Sao Minh Vũ có thể là nội gián được."
Quyển Ni nghi ngờ nhìn Đường Vịnh Hi nói, cô không tin Phan Minh Vũ chính là kẻ phản bội tổ chức.
"Tôi cũng mong rằng đó không phải là sự thật, cô hãy đi chứng thực về điều này."
"Dạ thuộc hạ sẽ điều tra ngay."
Quyển Ni cúi đầu nhận lệnh, cô xoay người lại đi đến ban công chuẩn bị phóng xuống, đột nhiên giọng nói lạnh lùng của Đường Vịnh Hi vang lên từ phía sau.
"Nhớ giữ kín chuyện này không thể để Cherry hay Ý An biết được, tránh bứt dây động rừng."
"Dạ, thuộc hạ đã rõ."
Quyển Ni nói xong liền vươn người nhảy từ ban công xuống mặt đất, bóng đen của cô dần dần biến mất sau những tàn cây lớn trong vườn hoa phía dưới.
Đường Vịnh Hi thản nhiên bước xuống giường thuận tay cầm lấy áo choàng ngủ khoác vào, bàn chân trần đạp lên sàn nhà gỗ bước đi nhẹ nhàng ra ngoài ban công.
Đường Vịnh Hi đứng sát vào thành ban công nhìn theo hướng Quyển Ni vừa rời khỏi, làn gió mạnh thổi tung mái tóc dài cùng với vạt áo ngủ của cô, Đường Vịnh Hi bất giác rùng mình một cái bàn tay trắng nõn giữ chặt vạt áo trước ngực mình, ánh mắt thâm thuý nhìn ra màn đêm tối đen như mực, được vay quanh bởi tiếng kêu của mấy con ve sầu.
Đôi môi khiêu gợi bất giác cong lên thành một nụ cười thức thách.
"Đừng trách tôi độc ác."
Ngòai miệng Đường Vịnh Hi nói ra những lời nói vô tình này, nhưng trong lòng cô lại hiện lên cảm giác xót xa.
Cho dù cô là thủ lĩnh của tổ chức thần bí Shadow, nhưng cô và họ đã vào sinh ra tử nhiều năm qua, trong lòng cô thật không muốn tin, một trong bốn người bọn họ là kẻ phản bội.
Lúc này trong đầu của Đường Vịnh Hi chợt nhớ đến lời nói của Tần Gia Uy, khi cô đi đến thư phòng của Tần Gia Uy định mang cho anh một tách cafe, trong sự vô tình cô nghe được Tần Gia Uy nói với tứ đại hộ pháp, bên cạnh cô đã xuất hiện nội gián.
Trong lòng Đường Vịnh Hi rất đau nhưng ngoài sự đau lòng đó Đường Vịnh Hi còn cảm thấy vô cùng căm phẫn, căm phẫn vì sự phản bội của người bên cạnh.
Mấy ngày kế tiếp Đường Vịnh Hi không hề rời khỏi Tần Gia nửa bước, cô quanh quẩn trong phòng ngủ và vườn hoa.
Trần Linh Giang luôn theo bên cạnh cô, cách vài tiếng đồng hồ Trần Linh Giang liền báo cáo tình hình của Đường Vịnh Hi lại cho Tần Gia Uy.
Cho dù rất bận rộn nhưng Tần Gia Uy vẫn thường xuyên liên lạc với Đường Vịnh Hi qua webcam.
Sau khi ăn tối xong Đường Vịnh Hi mệt mỏi quay trở về phòng sớm hơn thường lệ, Trần Linh Giang luôn đứng ngoài cửa canh chừng không dám lơ là dù chỉ là một phút.
Đường Vịnh Hi ngồi trước máy laptop, sau khi đọc xong thư điện tử Đường Vịnh Hi liền sa sầm mặt, bàn tay đang đặt trên bàn bất giác siết chặt lại.
Thông tin trong email đã chứng tực những gì cô đã nghi ngờ, trước khi xem email trong lòng Đường Vịnh Hi thật sự mong rằng những gì mình đã hoài nghi không phải là sự thật.
Hiện tại tâm trạng của Đường Vịnh Hi vừa tức giận vừa thất vọng, một người cô xem trọng nhất lại bán rẻ cô.
Suy nghĩ một chút Đường Vịnh Hi liền cầm lấy điện thoại di động lên gọi cho Quyển Ni.
"Chủ nhân."
"Quyển Ni, cô hãy đến Tần Gia ngay.
Chúng ta phải qua Trung Quốc một chuyến."
"Dạ."
Quyển Ni cung kính nói rồi lập tức đến Tần Gia để đón Đường Vịnh Hi.
Đường Vịnh Hi ngồi trên giường lớn suy nghĩ cách để rời khỏi Tần Gia, cô biết Trần Linh Giang nhất định sẽ dùng mọi cách để giữ cô lại.
"Linh Giang, tôi khó chịu quá."
Trần Linh Giang đứng ngoài cửa nghe được giọng nói yếu ớt của Đường Vịnh Hi gọi mình, liền quýnh quáng đẩy cửa phòng ngủ chạy vào, đập vào mắt cô là Đường Vịnh Hi đang nằm đau đớn ôm bụng trên giường lớn.
Trần Linh Giang sợ hãi bước thật nhanh tới bên cạnh của Đường Vịnh Hi, cô ngồi xuống mép giường đỡ thân thể yếu đuối của Đường Vịnh Hi lên.
"Chị dâu, chị bị sao vậy?."
Trần Linh Giang lo lắng hỏi, trong lúc này trên tay Đường Vịnh Hi đã cầm sẵn một cây kim châm, Đường Vịnh Hi thừa lúc Trần Linh Giang không để ý liền ghim cây kim châm vào gáy của Trần Linh Giang.
Chỉ vài giây ngắn ngủi thuốc mê liền thấm vào cơ thể của Trần Linh Giang, cặp mắt của Trần Linh Giang không tự chủ từ từ khép hờ lại, cô bất đầu mất đi tri giác thân thể không còn sức lực ngã xuống giường lớn.
Đường Vịnh Hi nhìn thấy vậy liền ngồi dậy, đỡ Trần Linh Giang lên chỉnh lại tư thế nằm của cô.
Đường Vịnh Hi biết Trần Linh Giang đối với Tần Gia Uy một mực trung thành, nên cô cũng rất xem trọng Trần Linh Giang.
"Linh Giang, cô đừng trách tôi.
Sau này tôi sẽ giải thích với Gia Uy, không để cô phải chịu tội."
Đường Vịnh Hi biết nếu Tần Gia Uy biết được lần này Trần Linh Giang lại thất trách, anh nhất định sẽ trừng phạt cô.
"Dạ, chủ nhân."
Nói xong Quyển Ni vội vàng cúp máy, chỉ trong vòng nửa tiếng Quyển Ni đã leo từ ống nước ngòai cửa sổ phòng ngủ của Đường Vịnh Hi vào trong phòng.
Quyển Ni trên người mặc bộ đồ da màu đen bó sát vào thân thể quyến rũ của mình, để tiện cho cô hành động không bị vướn bận.
Cô cung kính đứng trước mặt Đường Vịnh Hi khom người hành lễ.
"Chủ nhân."
Đường Vịnh Hi trên người mặc cái đầm ngủ màu xanh nhạt ngồi dựa lưng vào đầu giường, nét mặt nhợt nhạt nhìn Quyển Ni.
Cặp mắt sắc bén của Quyển Ni liền quan sát Đường Vịnh Hi.
"Chủ nhân, sức khỏe của người như thế nào?."
Quyển Ni nhìn Đường Vịnh Hi lo lắng hỏi, chỉ một thời gian ngắn cô không gặp chủ nhân, sao thần sắc cùng với khí thế của chủ nhân lại suy giảm đến như vậy.
"Sau khi làm phẫu thuật xong sức khoẻ của tôi còn chưa hồi phục được, hiện tại không thể dùng sức, trối gà không chặt."
Đường Vịnh Hi nhìn Quyển Ni nói với giọng bất lực.
"Nhưng cô không cần lo lắng, chỉ cần tôi tịnh dưỡng một thời gian sẽ hồi phục lại như xưa."
Nghe Đường Vịnh Hi nói vậy Quyển Ni mới thở phào nhẹ nhỏm.
"Quyển Ni, tôi nghe Gia Uy nói trong tổ chức của chúng ta, đã xuất hiện nội gián."
Nói đến đây Đường Vịnh Hi dừng một chút, ánh mắt sắc bén quan sát Quyển Ni, sự kinh ngạc hiện lên rõ ràng trên nét mặt điềm tĩnh của Quyển Ni, khi cô nghe Đường Vịnh Hi nói ra những lời này.
"Chủ nhân, sao có thể?.
Đường Vịnh Hi lắc đầu tỏ ra hết sức thất vọng.
"Tôi cũng không biết, nhưng tôi nghi ngờ Minh Vũ chính là nội gián mà Gia Uy đã nói."
"Minh Vũ!
Chủ nhân ngài có nhầm lẫn điều gì không?
Sao Minh Vũ có thể là nội gián được."
Quyển Ni nghi ngờ nhìn Đường Vịnh Hi nói, cô không tin Phan Minh Vũ chính là kẻ phản bội tổ chức.
"Tôi cũng mong rằng đó không phải là sự thật, cô hãy đi chứng thực về điều này."
"Dạ thuộc hạ sẽ điều tra ngay."
Quyển Ni cúi đầu nhận lệnh, cô xoay người lại đi đến ban công chuẩn bị phóng xuống, đột nhiên giọng nói lạnh lùng của Đường Vịnh Hi vang lên từ phía sau.
"Nhớ giữ kín chuyện này không thể để Cherry hay Ý An biết được, tránh bứt dây động rừng."
"Dạ, thuộc hạ đã rõ."
Quyển Ni nói xong liền vươn người nhảy từ ban công xuống mặt đất, bóng đen của cô dần dần biến mất sau những tàn cây lớn trong vườn hoa phía dưới.
Đường Vịnh Hi thản nhiên bước xuống giường thuận tay cầm lấy áo choàng ngủ khoác vào, bàn chân trần đạp lên sàn nhà gỗ bước đi nhẹ nhàng ra ngoài ban công.
Đường Vịnh Hi đứng sát vào thành ban công nhìn theo hướng Quyển Ni vừa rời khỏi, làn gió mạnh thổi tung mái tóc dài cùng với vạt áo ngủ của cô, Đường Vịnh Hi bất giác rùng mình một cái bàn tay trắng nõn giữ chặt vạt áo trước ngực mình, ánh mắt thâm thuý nhìn ra màn đêm tối đen như mực, được vay quanh bởi tiếng kêu của mấy con ve sầu.
Đôi môi khiêu gợi bất giác cong lên thành một nụ cười thức thách.
"Đừng trách tôi độc ác."
Ngòai miệng Đường Vịnh Hi nói ra những lời nói vô tình này, nhưng trong lòng cô lại hiện lên cảm giác xót xa.
Cho dù cô là thủ lĩnh của tổ chức thần bí Shadow, nhưng cô và họ đã vào sinh ra tử nhiều năm qua, trong lòng cô thật không muốn tin, một trong bốn người bọn họ là kẻ phản bội.
Lúc này trong đầu của Đường Vịnh Hi chợt nhớ đến lời nói của Tần Gia Uy, khi cô đi đến thư phòng của Tần Gia Uy định mang cho anh một tách cafe, trong sự vô tình cô nghe được Tần Gia Uy nói với tứ đại hộ pháp, bên cạnh cô đã xuất hiện nội gián.
Trong lòng Đường Vịnh Hi rất đau nhưng ngoài sự đau lòng đó Đường Vịnh Hi còn cảm thấy vô cùng căm phẫn, căm phẫn vì sự phản bội của người bên cạnh.
Mấy ngày kế tiếp Đường Vịnh Hi không hề rời khỏi Tần Gia nửa bước, cô quanh quẩn trong phòng ngủ và vườn hoa.
Trần Linh Giang luôn theo bên cạnh cô, cách vài tiếng đồng hồ Trần Linh Giang liền báo cáo tình hình của Đường Vịnh Hi lại cho Tần Gia Uy.
Cho dù rất bận rộn nhưng Tần Gia Uy vẫn thường xuyên liên lạc với Đường Vịnh Hi qua webcam.
Sau khi ăn tối xong Đường Vịnh Hi mệt mỏi quay trở về phòng sớm hơn thường lệ, Trần Linh Giang luôn đứng ngoài cửa canh chừng không dám lơ là dù chỉ là một phút.
Đường Vịnh Hi ngồi trước máy laptop, sau khi đọc xong thư điện tử Đường Vịnh Hi liền sa sầm mặt, bàn tay đang đặt trên bàn bất giác siết chặt lại.
Thông tin trong email đã chứng tực những gì cô đã nghi ngờ, trước khi xem email trong lòng Đường Vịnh Hi thật sự mong rằng những gì mình đã hoài nghi không phải là sự thật.
Hiện tại tâm trạng của Đường Vịnh Hi vừa tức giận vừa thất vọng, một người cô xem trọng nhất lại bán rẻ cô.
Suy nghĩ một chút Đường Vịnh Hi liền cầm lấy điện thoại di động lên gọi cho Quyển Ni.
"Chủ nhân."
"Quyển Ni, cô hãy đến Tần Gia ngay.
Chúng ta phải qua Trung Quốc một chuyến."
"Dạ."
Quyển Ni cung kính nói rồi lập tức đến Tần Gia để đón Đường Vịnh Hi.
Đường Vịnh Hi ngồi trên giường lớn suy nghĩ cách để rời khỏi Tần Gia, cô biết Trần Linh Giang nhất định sẽ dùng mọi cách để giữ cô lại.
"Linh Giang, tôi khó chịu quá."
Trần Linh Giang đứng ngoài cửa nghe được giọng nói yếu ớt của Đường Vịnh Hi gọi mình, liền quýnh quáng đẩy cửa phòng ngủ chạy vào, đập vào mắt cô là Đường Vịnh Hi đang nằm đau đớn ôm bụng trên giường lớn.
Trần Linh Giang sợ hãi bước thật nhanh tới bên cạnh của Đường Vịnh Hi, cô ngồi xuống mép giường đỡ thân thể yếu đuối của Đường Vịnh Hi lên.
"Chị dâu, chị bị sao vậy?."
Trần Linh Giang lo lắng hỏi, trong lúc này trên tay Đường Vịnh Hi đã cầm sẵn một cây kim châm, Đường Vịnh Hi thừa lúc Trần Linh Giang không để ý liền ghim cây kim châm vào gáy của Trần Linh Giang.
Chỉ vài giây ngắn ngủi thuốc mê liền thấm vào cơ thể của Trần Linh Giang, cặp mắt của Trần Linh Giang không tự chủ từ từ khép hờ lại, cô bất đầu mất đi tri giác thân thể không còn sức lực ngã xuống giường lớn.
Đường Vịnh Hi nhìn thấy vậy liền ngồi dậy, đỡ Trần Linh Giang lên chỉnh lại tư thế nằm của cô.
Đường Vịnh Hi biết Trần Linh Giang đối với Tần Gia Uy một mực trung thành, nên cô cũng rất xem trọng Trần Linh Giang.
"Linh Giang, cô đừng trách tôi.
Sau này tôi sẽ giải thích với Gia Uy, không để cô phải chịu tội."
Đường Vịnh Hi biết nếu Tần Gia Uy biết được lần này Trần Linh Giang lại thất trách, anh nhất định sẽ trừng phạt cô.
Danh sách chương