"Cách gì?"

Trình Lam nhìn Tần Gia Vỹ hỏi, hiện tại họ đang ở trong tình thế bất lợi, còn chần chờ nữa chỉ sợ sẽ không còn lối thoát.

Nếu Peace có thể đặt vi-rút Z vào trong máy chủ, ngay cả người của Ngạn Hùng cũng không thể phát hiện, vậy cũng đã đủ chứng minh năng lực của Peace không phải tầm thường.

Tất cả ánh mắt đều dồn hết lên người của Tần Gia Vỹ.

"Chúng ta có thể làm vỡ kính cửa sổ và trèo ra ngoài."

Nghe Tần Gia Vỹ nói vậy khuôn mặt hứng hỡi của mọi người liền trở nên tối sầm.

"Chuyện đơn giản như vậy không cần cậu nói chúng tôi cũng biết.

Nhưng tất cả cửa kính trong toà cao ốc này đều được xây bằng kính chống đạn, không cách nào làm vỡ được."

Việt Vũ nhìn Tần Gia Vỹ thất vọng nói, anh còn tưởng Tần Gia Vỹ có cách gì hay.

Cả căn phòng đột nhiên trở nên căn thẳng, không khí trầm trọng làm cho thuộc hạ của Ngạn Hùng bất giác toát mồ hôi lạnh vì sợ hãi.

Họ là những người chưa từng đối mặt với tình thế nguy hiểm này.

"Tôi có cách."

Đột nhiên giọng nói đều đều không cảm xúc của Tần Gia Uy vang lên.

Nghe anh nói vậy nét mặt trầm trọng của mọi người chợt thả lỏng ra, ai nấy đều im lặng chờ Tần Gia Uy nói ra cách của mình.

Tần Gia Uy thò tay vào trong cổ áo sơ mi của mình, anh cầm lấy cái mặt dây chuyền hình con sói được đeo trên cổ của anh ra.



Chính giữa mặt dây chuyền được đính vào một viên kim cương đỏ.

Ánh mắt của Hàn Mạc và Trình Lam tỏa sáng khi nhìn thấy mặt dây chuyền, nét mặt kinh ngạc của hai cô làm cho mọi người đều cảm giác tò mò.

Mấy chục cặp mắt dồn hết lên mặt dây chuyền trên tay của Tần Gia Uy.

"Đây là viên kim cương đỏ "Huyết Lệ" mà tất cả mọi người đều muốn có được, có tiền cũng không thể mua."

Hàn Mạc nhìn Tần Gia Uy khẳng định nói, lúc trước cô cũng đã cho thuộc hạ điều tra tung tích của nó, cô muốn dùng làm hai mặt dây chuyền để tặng cho Nam Cường và con dâu tương lai của cô.

"Đúng vậy, trong truyền thuyết Huyết Lệ được chia thành hai viên kim cương, khi hai người yêu nhau mỗi người giữ một viên, Huyết Lệ sẽ đem đến cho họ một tình yêu mãnh Liệt điên cuồng, mù quáng đến chết không chia lìa.

Nhưng nếu Huyết Lệ bị chia rẽ thì nó sẽ là một lời nguyền vô cùng tàn ác, khiến người sở hữu nó gặp chuyện xui xẻo, đau đớn đến tột cùng."

Trình Lam với khuôn mặt thích thú nói ra sự thật về Huyết Lệ, đối với người yêu nhau sâu sắc, ai nấy đều muốn có được Huyết Lệ để bảo hộ tình yêu của họ.

Nhưng nếu Huyết Lệ lọt vào trong tay của một người có dã tâm đen tối, Huyết Lệ còn có thể biến thành một loại vũ khí vô cùng nguy hiểm.

Không chỉ Hàn Mạc ngay cả Trình Lam cũng muốn có được nó, một vật huyền diệu bí ẩn nhưng lại mang trong mình phần tà khí làm cho mọi người khao khát muốn có được nó.

"Phải, trên mặt dây chuyền chính là Huyết Lệ."

Tần Gia Uy chậm rãi nói, anh không hề có ý định che giấu về việc Huyết Lệ đang nằm trong tay anh.

Nam Liệt nhíu mày nhìn chăm chăm vào viên Huyết Lệ màu đỏ thẫm trên tay của Tần Gia Uy nói.

"Vậy cách của cậu có liên quan gì đến Huyết Lệ?."

Tay Tần Gia Uy sờ nhẹ nhàng trên mặt dây chuyền hình con sói, ánh mắt thận trọng hiện lên ý cười.

"Các người có biết tại sao ai nấy đều muốn có được Huyết Lệ hay không?."

Cặp mắt sâu sắc của Tần Gia Uy liếc một vòng nhìn mọi người, giọng thâm trầm cất lên câu hỏi làm cho mọi người băn khoăn trong long.

Ai nấy đều nghiêm mặt cố suy nghĩ ra sự huyền bí của Huyết Lệ.

Bạch Tử Long đứng một bên suy nghĩ một chút liền lên tiếng.

"Tôi nghe nói Huyết Lệ không chỉ nhìn đẹp mắt, Huyết Lệ còn có thể trở thành một loại vũ khí vô cùng nguy hiểm, ai có được Huyết Lệ cũng như hổ mọc thêm cánh."

Tần Gia Vỹ khinh thường trong lòng anh nhìn Bạch Tử Long cười với vẻ mặt đầy mỉa mai, truyền thuyết Huyết Lệ đã loan truyền khắp nơi trên toàn thế giới ai nấy đều biết, nhưng không ai biết được bí mật thật sự đằng sau cái tên Huyết Lệ này.

"Ai mà không biết về điều đó, cái đại ca tôi hỏi chính là cách sử dụng Huyết Lệ làm vũ khí."

Nghe Tần Gia Vỹ nói vậy trong phòng đột nhiên trở nên yên tĩnh, không ai nói gì.

"Mang đến đây một cái ly thủy tinh."

Tần Gia Uy nhìn Ngạn Hùng nói, anh sẽ cho mọi người xem quy lực thật sự của Huyết Lệ.

Ngạn Hùng nhìn Lôi Lạc Thiên chờ sự chỉ thị của anh.

Tay Lôi Lạc Thiên vẫn thản nhiên ôm chặt vòng eo của Trình Lam, anh không nói gì nhìn Ngạn Hùng gật đầu cho phép.

Chỉ trong tích tắc thuộc hạ của Ngạn Hùng đã đặt xuống trước mặt Tần Gia Uy một cái ly thủy tinh đắt tiền.

Tần Gia Uy ngồi thẳng người dậy, anh rút từ bên hông ra một khẩu súng lục đặt xuống bên cạnh ly thủy tinh.

Ánh mắt hiếu kỳ của tất cả mọi người nhìn vào Tần Gia Uy, họ muốn xem anh định bày trò gì.

Tần Gia Uy tháo sợi dây chuyền trên cổ của mình xuống, anh cầm Huyết Lệ trên mặt dây chuyền hình con sói đưa đến gần cái ly thủy tinh.

"Clink.................."

Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Huyết Lệ vừa chạm nhẹ vào ly thủy tinh tiếng vỡ nát lập tức vang lên, chiếc ly thủy tinh vỡ tan tành thành từng mảnh vụn rơi xuống mặt bàn.

Thuộc hạ của Ngạn Hùng miệng há thành chữ O, ánh mắt kinh hoàng không thể rời khỏi Huyết Lệ trên tay của Tần Gia Uy.

"Cái này chỉ là chuyện nhỏ, các người chờ xem màn hay ở phía sau."

Tần Gia Vỹ nhướng mày cười khoái chí nói, cho bọn người này mở mang trí thức một chút cũng tốt.

Tần Gia Uy nghiêm mặt ánh mắt hiện lên nộ khí nhìn em trai của mình, một người làm chuyện lớn không thể vì sự đắc ý nhất thời mà trở nên "dương dương tự đắc", có câu nói "Cao nhân tất hữu cao nhân trị" Tần Gia Vỹ vẫn chưa hiểu được cái đạo lý này.

Khuôn mặt đắc ý của Tần Gia Vỹ đột nhiên trầm xuống, anh biết ánh mắt vừa rồi của Tần Gia Uy chính là lời cảnh cáo đến thái đột vô phép tắc của anh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện