Tần Gia Uy không trả lời câu hỏi của
Chung Hiểu Phong, ánh mắt lạnh lùng không gợn sóng nhìn Thiết An Minh.
Thiết An Minh hiểu ý cầm một sắp hồ sơ đựng trong một phong bì màu vàng, quăng xuống cái bàn thủy tinh trước mặt Chung Hiểu Phong.
Chung Hiểu Phong nghi ngờ ra hiệu cho thuộc hạ lấy phong bì đưa cho hắn.
Chung Hiểu Phong vừa cầm phong bì màu vàng cẩn thận mở ra, cặp mắt nham hiểm vừa đề phòng Tần Gia Uy và Thiết An Minh, muốn xem bọn họ đang toan tính điều gì.
Sắc mặt của Chung Hiểu Phong liền trở nên tái mét khi hắn nhìn thấy những tư liệu đựng trong phong bì.
Những tư liệu bí mật của Chung gia cùng với bằng chứng hắn và đám người bên Thổ Nhỉ Kỳ giao dịch ma tuý đều được ghi rõ ràng trên tờ giấy trước mặt hắn.
Lúc này trong lòng Chung Hiểu Phong vừa kinh hãi vừa hoài nghi, trong ánh mắt ngỡ ngàn hiện lên nỗi bàng hoàng khó tả.
Chẳng lẽ Đoàn Vũ Sơn đã chơi xỏ hắn, lần giao dịch đó với Thổ Nhỉ Kỳ là do một tay Đoàn Vũ Sơn sắp xếp. Người hưởng lợi nhuận nhiều nhất cũng chính là Đoàn Vũ Sơn, Chung gia của hắn chỉ là người trung gian không hề hưởng lợi ích gì từ cuộc giao dịch đó.
"Chung Lão Đại, những thứ này chẳng đáng là gì.
Cái thú vị còn nằm ở phía sau."
Giọng nói âm lãnh của Tần Gia Uy làm Chung Hiểu Phong bất giác ngước đầu, ánh mắt kinh ngạc rời khỏi phần văn kiện trên tay nhìn vào gương mặt lành lùng của Tần Gia Uy.
Tần Gia Uy thật thong thả ngồi chân này bất chéo chân kia, bàn tay cầm ly rượu đỏ không ngừng làm động tác lắc lắc, ánh mắt thâm sâu lúc này chỉ còn sự vô tình lãnh khốc.
Chung Hiểu Phong nghe Tần Gia Uy nói vậy sắc mặt liền trở nên âm trầm hơn.
"Tần Lão Đại, ngài nói vậy là có ý gì?
Ngài định chơi trò uy hiếp hay sao?."
Chung Hiểu Phong nhìn thẳng vào mặt của Tần Gia Uy nói một cách mạnh mẽ, kỳ thật hắn là loại người đi đến đâu cũng có người cung kẻ kính nhưng không biết vì sao chỉ cần đứng trước mặt Tần Gia Uy, khí thế của hắn liền bị sát khí tỏa ra từ trên người của Tần Gia Uy đè bẹp.
Cho dù là vậy hắn cũng không muốn nguời bên cạnh nhìn thấu tâm tư của hắn.
"Hừ.....
Chung Lão Đại, ngài nghĩ tôi đang uy hiếp ngài?."
Tần Gia Uy hừ lạnh một tiếng, nhướng mày nét mặt lạnh như băng nhìn Chung Hiểu Phong nói chậm rãi từng chữ một, bàn tay thản nhiên cầm ly rượu đỏ đưa đến mép môi tao nhãn nhâm nhi môt chút.
Chung Hiểu Phong bị ánh nhìn sắc bén của Tần Gia Uy làm hắn cảm thấy bất an trong lòng, hắn nghe ra được hàm ý trong lời nói của Tần Gia Uy.
Chung Hiểu Phong không do dự liền lật liên tục mấy tờ giấy trên tay đến khi những bức ảnh của hắn cùng mấy người nước Nga hiện ra trước mặt hắn, kèm theo bản hợp đồng buông bán vũ khí hạt nhân với bọn họ.
Chung Hiểu Phong thất kinh trong lòng hắn đột nhiên quăng phần văn kiện xuống cái bàn trước mặt, ánh mắt giận dữ hết nhìn Tần Gia Uy rồi đến Thiết An Minh.
Chung Hiểu Phong dùng ngón trỏ chỉ vào người của Tần Gia Uy rồi chỉ sang Thiết An Minh, nói với giọng hung hăng.
"Các người định vu oan giá hoạ cho tôi có phải không?
Mau nói, ý đồ của các người là gì?."
"Chung Lão Đại, ngài nghĩ những chuyện này là do chúng tôi cố tình dàng dự lên để giá họa cho ngài sao?
Người vu oan giá họa cho ngài chính là người bạn thân Đoàn Vũ Sơn của ngài."
Thiết An Minh nhìn Chung Hiểu Phong nói với giọng giễu cợt, trong lòng anh thầm nghĩ Chung Hiểu Phong này chỉ là một tên miệng hùm gan sứa bị Đoàn Vũ Sơn xỏ mũi cũng chẳng hay biết gì cả, uổng cho hắn ta là người đứng đầu Chung gia, một trong tam đại gia tộc hùng mạnh nhất ở Italy.
"Đoàn Vũ Sơn!."
Chung Hiểu Phong lập lại cái tên Đoàn Vũ Sơn trong miệng hắn, lúc này trong đầu Chung Hiểu Phong lập tức nghĩ đến bức ảnh hắn bắt tay với người Nga trong phong bì.
Lần gặp mặt đó là do Đoàn Vũ Sơn an bài, hắn muốn giới thiệu đối tác buông bán kim cương đá quý của hắn cho Chung Hiểu Phong quen biết, để thiết lập tình bạn hữu nếu sau này có mối làm ăn kim cương nào lớn, họ sẽ dành cho Chung Hiểu Phong một phần.
"Cái gì là buông bán vũ khí hạt nhân với nước Nga?
Họ chỉ là những thương gia buông bán kim cương bình thường."
Chung Hiểu Phong nhìn Thiết An Minh nói với giọng khó tin, Thiết An Minh không nói gì liền búng tay ra hiệu cho cấp dưới mang đến trước mặt họ một cái IPad.
Cấp dưới của Thiết An Minh liền thành thạo mở ra chương trình tuyệt mật của chính phủ Mỹ, Thiết An Minh đang ngồi thoải mái trên ghế sofa liền khom tới ấn vào mấy con số mật mã.
Một phần hồ sơ mật của quốc gia lập tức hiện ra trước mắt của mọi người.
Chung Hiểu Phong thất kinh trong lòng khi hắn nhìn thấy hình ảnh của từng thành viên buông bán vũ khí trái phép, phía dưới kèm theo tư liệu của từng người.
Lúc này Chung Hiểu Phong không còn lời nào để biện bạch nữa, hắn bất lực ngã người về phía sau dựa vào thành ghế sofa.
"Chung Lão Đại, tôi biết những chuyện này không liên quan gì đến ngài, mọi việc đều do Đoàn Vũ Sơn mà ra.
Chỉ cần ngài chịu giúp chúng tôi xem như chuyện này chưa từng xảy ra.
Việc ngài tiếp xúc với phần tử được liệt kê vào danh sách bán nước xem như đã hủy.
Ngài nghĩ như thế nào?"
Không biết từ lúc nào trên tay của Tần Gia Uy đã cầm cái bật lửa hình con sói, anh thản nhiên xoay xoay nó ánh mắt nghiêm túc nhìn Chung Hiểu Phong nói.
Chung Hiểu Phong đắng đo trong lòng, cặp mắt không tự chủ được nhìn vào bàn tay đang trêu đùa cái bật lửa của Tần Gia Uy.
"Còn nếu Chung Lão Đại không chịu hợp tác, tôi dám cam đoan với ngài rằng chỉ trong vòng 1 ngày Chung gia sẽ vĩnh viễn biến mất trên lãnh thổ của Italy."
Nhìn thấy sự do dự trong ánh mắt của Chung Hiểu Phong, Tần Gia Uy liền nhìn hắn bằng ánh mắt thâm độc nói ra những lời ngông cuồng ngạo mạn này.
Trong lòng Chung Hiểu Phong đang cân nặng trước sau, hắn biết Đoàn Vũ Sơn là một con cáo già.
Đoàn Vũ Sơn không chỉ dựa vào thế lực của Đoàn gia tung hoành ngang dọc hắn còn có nước Nga làm hậu thuẩn.
Nhưng Tần Gia Uy cũng không thua gì, nếu tính về sự thâm độc chắc có lẽ Tần Gia Uy còn ghê gớm hơn cả Đoàn Vũ Sơn nữa.
Người trong hắc đạo đều biết Tần Gia Uy là một người vô tình lãnh khốc anh giống y như một con sói khát máu, một khi đã xem ai là kẻ địch Tần Gia Uy sẽ ngậm cắn con mồi của mình đến khi họ không còn đường thoát chết một cách vô cùng thê thảm.
Huống hồ gì Tần Gia Uy còn được nước Mỹ chống lưng chưa nói đến giao tình giữa Tần Gia Uy và tam đại hắc bang, Bang Bạch Hổ, bang Phi Long và Bang Con Rồng Vàng.
Sau khi suy xét kỹ càng trong lòng Chung Hiểu Phong đưa ra quyết định, hắn liền nhìn Tần Gia Uy nói với giọng thận trọng.
"Các người muốn tôi làm gì?."
Trong lòng Chung Hiểu Phong có phần lo ngại, hắn muốn biết trước Tần Gia Uy và Thiết An Minh muốn hắn phải làm gì, chỉ cần không bất hắn lên núi đao xuống chảo dầu và điều quan trọng nhất là không làm hại đến Chung gia, vậy hắn sẽ đồng ý ngay.
Chung Hiểu Phong, ánh mắt lạnh lùng không gợn sóng nhìn Thiết An Minh.
Thiết An Minh hiểu ý cầm một sắp hồ sơ đựng trong một phong bì màu vàng, quăng xuống cái bàn thủy tinh trước mặt Chung Hiểu Phong.
Chung Hiểu Phong nghi ngờ ra hiệu cho thuộc hạ lấy phong bì đưa cho hắn.
Chung Hiểu Phong vừa cầm phong bì màu vàng cẩn thận mở ra, cặp mắt nham hiểm vừa đề phòng Tần Gia Uy và Thiết An Minh, muốn xem bọn họ đang toan tính điều gì.
Sắc mặt của Chung Hiểu Phong liền trở nên tái mét khi hắn nhìn thấy những tư liệu đựng trong phong bì.
Những tư liệu bí mật của Chung gia cùng với bằng chứng hắn và đám người bên Thổ Nhỉ Kỳ giao dịch ma tuý đều được ghi rõ ràng trên tờ giấy trước mặt hắn.
Lúc này trong lòng Chung Hiểu Phong vừa kinh hãi vừa hoài nghi, trong ánh mắt ngỡ ngàn hiện lên nỗi bàng hoàng khó tả.
Chẳng lẽ Đoàn Vũ Sơn đã chơi xỏ hắn, lần giao dịch đó với Thổ Nhỉ Kỳ là do một tay Đoàn Vũ Sơn sắp xếp. Người hưởng lợi nhuận nhiều nhất cũng chính là Đoàn Vũ Sơn, Chung gia của hắn chỉ là người trung gian không hề hưởng lợi ích gì từ cuộc giao dịch đó.
"Chung Lão Đại, những thứ này chẳng đáng là gì.
Cái thú vị còn nằm ở phía sau."
Giọng nói âm lãnh của Tần Gia Uy làm Chung Hiểu Phong bất giác ngước đầu, ánh mắt kinh ngạc rời khỏi phần văn kiện trên tay nhìn vào gương mặt lành lùng của Tần Gia Uy.
Tần Gia Uy thật thong thả ngồi chân này bất chéo chân kia, bàn tay cầm ly rượu đỏ không ngừng làm động tác lắc lắc, ánh mắt thâm sâu lúc này chỉ còn sự vô tình lãnh khốc.
Chung Hiểu Phong nghe Tần Gia Uy nói vậy sắc mặt liền trở nên âm trầm hơn.
"Tần Lão Đại, ngài nói vậy là có ý gì?
Ngài định chơi trò uy hiếp hay sao?."
Chung Hiểu Phong nhìn thẳng vào mặt của Tần Gia Uy nói một cách mạnh mẽ, kỳ thật hắn là loại người đi đến đâu cũng có người cung kẻ kính nhưng không biết vì sao chỉ cần đứng trước mặt Tần Gia Uy, khí thế của hắn liền bị sát khí tỏa ra từ trên người của Tần Gia Uy đè bẹp.
Cho dù là vậy hắn cũng không muốn nguời bên cạnh nhìn thấu tâm tư của hắn.
"Hừ.....
Chung Lão Đại, ngài nghĩ tôi đang uy hiếp ngài?."
Tần Gia Uy hừ lạnh một tiếng, nhướng mày nét mặt lạnh như băng nhìn Chung Hiểu Phong nói chậm rãi từng chữ một, bàn tay thản nhiên cầm ly rượu đỏ đưa đến mép môi tao nhãn nhâm nhi môt chút.
Chung Hiểu Phong bị ánh nhìn sắc bén của Tần Gia Uy làm hắn cảm thấy bất an trong lòng, hắn nghe ra được hàm ý trong lời nói của Tần Gia Uy.
Chung Hiểu Phong không do dự liền lật liên tục mấy tờ giấy trên tay đến khi những bức ảnh của hắn cùng mấy người nước Nga hiện ra trước mặt hắn, kèm theo bản hợp đồng buông bán vũ khí hạt nhân với bọn họ.
Chung Hiểu Phong thất kinh trong lòng hắn đột nhiên quăng phần văn kiện xuống cái bàn trước mặt, ánh mắt giận dữ hết nhìn Tần Gia Uy rồi đến Thiết An Minh.
Chung Hiểu Phong dùng ngón trỏ chỉ vào người của Tần Gia Uy rồi chỉ sang Thiết An Minh, nói với giọng hung hăng.
"Các người định vu oan giá hoạ cho tôi có phải không?
Mau nói, ý đồ của các người là gì?."
"Chung Lão Đại, ngài nghĩ những chuyện này là do chúng tôi cố tình dàng dự lên để giá họa cho ngài sao?
Người vu oan giá họa cho ngài chính là người bạn thân Đoàn Vũ Sơn của ngài."
Thiết An Minh nhìn Chung Hiểu Phong nói với giọng giễu cợt, trong lòng anh thầm nghĩ Chung Hiểu Phong này chỉ là một tên miệng hùm gan sứa bị Đoàn Vũ Sơn xỏ mũi cũng chẳng hay biết gì cả, uổng cho hắn ta là người đứng đầu Chung gia, một trong tam đại gia tộc hùng mạnh nhất ở Italy.
"Đoàn Vũ Sơn!."
Chung Hiểu Phong lập lại cái tên Đoàn Vũ Sơn trong miệng hắn, lúc này trong đầu Chung Hiểu Phong lập tức nghĩ đến bức ảnh hắn bắt tay với người Nga trong phong bì.
Lần gặp mặt đó là do Đoàn Vũ Sơn an bài, hắn muốn giới thiệu đối tác buông bán kim cương đá quý của hắn cho Chung Hiểu Phong quen biết, để thiết lập tình bạn hữu nếu sau này có mối làm ăn kim cương nào lớn, họ sẽ dành cho Chung Hiểu Phong một phần.
"Cái gì là buông bán vũ khí hạt nhân với nước Nga?
Họ chỉ là những thương gia buông bán kim cương bình thường."
Chung Hiểu Phong nhìn Thiết An Minh nói với giọng khó tin, Thiết An Minh không nói gì liền búng tay ra hiệu cho cấp dưới mang đến trước mặt họ một cái IPad.
Cấp dưới của Thiết An Minh liền thành thạo mở ra chương trình tuyệt mật của chính phủ Mỹ, Thiết An Minh đang ngồi thoải mái trên ghế sofa liền khom tới ấn vào mấy con số mật mã.
Một phần hồ sơ mật của quốc gia lập tức hiện ra trước mắt của mọi người.
Chung Hiểu Phong thất kinh trong lòng khi hắn nhìn thấy hình ảnh của từng thành viên buông bán vũ khí trái phép, phía dưới kèm theo tư liệu của từng người.
Lúc này Chung Hiểu Phong không còn lời nào để biện bạch nữa, hắn bất lực ngã người về phía sau dựa vào thành ghế sofa.
"Chung Lão Đại, tôi biết những chuyện này không liên quan gì đến ngài, mọi việc đều do Đoàn Vũ Sơn mà ra.
Chỉ cần ngài chịu giúp chúng tôi xem như chuyện này chưa từng xảy ra.
Việc ngài tiếp xúc với phần tử được liệt kê vào danh sách bán nước xem như đã hủy.
Ngài nghĩ như thế nào?"
Không biết từ lúc nào trên tay của Tần Gia Uy đã cầm cái bật lửa hình con sói, anh thản nhiên xoay xoay nó ánh mắt nghiêm túc nhìn Chung Hiểu Phong nói.
Chung Hiểu Phong đắng đo trong lòng, cặp mắt không tự chủ được nhìn vào bàn tay đang trêu đùa cái bật lửa của Tần Gia Uy.
"Còn nếu Chung Lão Đại không chịu hợp tác, tôi dám cam đoan với ngài rằng chỉ trong vòng 1 ngày Chung gia sẽ vĩnh viễn biến mất trên lãnh thổ của Italy."
Nhìn thấy sự do dự trong ánh mắt của Chung Hiểu Phong, Tần Gia Uy liền nhìn hắn bằng ánh mắt thâm độc nói ra những lời ngông cuồng ngạo mạn này.
Trong lòng Chung Hiểu Phong đang cân nặng trước sau, hắn biết Đoàn Vũ Sơn là một con cáo già.
Đoàn Vũ Sơn không chỉ dựa vào thế lực của Đoàn gia tung hoành ngang dọc hắn còn có nước Nga làm hậu thuẩn.
Nhưng Tần Gia Uy cũng không thua gì, nếu tính về sự thâm độc chắc có lẽ Tần Gia Uy còn ghê gớm hơn cả Đoàn Vũ Sơn nữa.
Người trong hắc đạo đều biết Tần Gia Uy là một người vô tình lãnh khốc anh giống y như một con sói khát máu, một khi đã xem ai là kẻ địch Tần Gia Uy sẽ ngậm cắn con mồi của mình đến khi họ không còn đường thoát chết một cách vô cùng thê thảm.
Huống hồ gì Tần Gia Uy còn được nước Mỹ chống lưng chưa nói đến giao tình giữa Tần Gia Uy và tam đại hắc bang, Bang Bạch Hổ, bang Phi Long và Bang Con Rồng Vàng.
Sau khi suy xét kỹ càng trong lòng Chung Hiểu Phong đưa ra quyết định, hắn liền nhìn Tần Gia Uy nói với giọng thận trọng.
"Các người muốn tôi làm gì?."
Trong lòng Chung Hiểu Phong có phần lo ngại, hắn muốn biết trước Tần Gia Uy và Thiết An Minh muốn hắn phải làm gì, chỉ cần không bất hắn lên núi đao xuống chảo dầu và điều quan trọng nhất là không làm hại đến Chung gia, vậy hắn sẽ đồng ý ngay.
Danh sách chương