Sau khi Nhất Minh nghe xong kế hoạch của người phụ nữ, Nhất Minh đồng ý giúp họ một tay.
Trần Sở Sở lái xe đến một con đường vấn vẻ không người qua lại, người phụ nữ chỉ tay về phía chiếc xe Cadillac màu đen đậu trong gốc khuất.
- Nhất Minh cậu hãy giúp tôi giải quyết bọn họ.
Người phụ nữ biết được kế hoạch của Lôi Lạc Thần, biết được anh muốn dùng chiêu trộm long tráo phụng, cô liền thuận theo kế hoạch của anh.
Sau khi Nhất Minh giải quyết xong bọn họ, người phụ nữ kêu Nhất Minh ngồi bên cạnh cô ở phía sau xe.
Nhất Minh khó hiểu nhìn người phụ nữ rồi nhìn sang Trần Sở Sở.
- Tại sao chúng ta lại dừng xe ở đây? Trần Sở Sở nhún vai, bày ra vẻ mặt vô tội.
- Thật ra tôi cũng không biết.
Nhất Minh nghe vậy liền nhìn sang người phụ nữ.
Người phụ nữ chỉ nói đơn giản một chữ.
- Chờ!
Tại biệt thự Mạnh gia, Kiều Nhi từ trên lầu bước xuống.
Đập vào mắt cô chính là Mạnh Hùng, anh mặc trên người bộ âu phục màu xám, mái tóc màu rượu đỏ được anh tém gọn về phía sau.
Ánh đèn chùm trên trần nhà rọi thẳng vào gương mặt cương nghị, phản chiếu lại tia sáng màu đỏ sẫm trên chiếc hoa tai của anh.
Kiều Nhi ngây người trong giây lát, cô nở một nụ cười dịu dàng ánh mắt lấp lánh nhìn anh không chớp.
Người đàn ông này luôn tỏa sáng trước mặt cô.
Mạnh Hùng sững người, ánh mắt mang theo sự yêu thương nhìn vào vợ của mình.
Cô mặc trên người cái đầm công sở màu đen bó sát vào đường công quyến rũ, mặc dù cái đầm được thiết kế kính đáo nhưng dù Kiều Nhi mặc gì đi chăng nữa cũng nhìn hấp dẫn như nhau.
Kiều Nhi chợt nhớ đến điều gì đó, cô nhìn anh nói.
- Hùng sao anh còn ở đây?
Chẳng phải anh nói sẽ ra nước ngoài công tác sao?
Mạnh Hùng bước tới bên cạnh cô, bàn tay mạnh mẽ vươn tới ôm cô vào lòng.
- Anh không yên tâm để em đi một mình, ở đó có rất nhiều đàn ông!
Mạnh Hùng khom tới cố tình nhấn mạnh hai từ đàn ông.
Kiều Nhi đánh nhẹ lên tay anh.
- Thật không đường hoàng chút nào, để con nghe được sẽ cười anh.
Bàn tay đang ôm eo cô bất giác siết chặt hơn.
- Cười thì cứ để con cười.
Hai người ngồi vào trong chiếc xe màu đen đậu trước cửa lớn của Mạnh Gia, do Trần Siêu đích thân cầm tay lái.
Họ được hai chiếc xe, một trước một sau thận trọng hộ tống đi đến nơi diễn ra buổi tiệc.
Xe chạy ngang qua những con đường quen thuộc tiến vào trung tâm thành phố S, Kiều Nhi nhìn ra bên ngoài cửa sổ, người đi tấp nập mỗi người đều có trách nghiệm và đời sống của riêng mình, thật kì lạ trên thế gian này tồn tại không biết là bao nhiêu người, nhưng không một ai lại có cảnh ngộ giống ai.
Đột nhiên Kiều Nhi cảm giác có gì đó không ổn, đầu cô choáng váng, mọi thứ trước mắt cô từ từ trở nên mơ hồ.
Cô nhắm mắt lại rồi mở mắt ra để khiến mình tỉnh táo hơn, nhưng cách này cũng không giúp được gì.
Kiều Nhi nhìn sang Mạnh Hùng, lúc này anh vẫn trầm tĩnh gương mặt anh tuấn không hề đổi sắc.
Kiều Nhi là một người thông minh cô lập tức hiểu ra mọi chuyện, cô nhìn anh cất giọng yếu ớt.
- Hùng....anh....anh.....
Lời còn chưa dứt câu, đầu của Kiều Nhi đã gục xuống trên bờ vai vững chãi của anh.
Mạnh Hùng yêu thương chòang tay qua vai cô, chỉnh lại tư thế của cô, để cô nằm xuống tựa đầu lên đùi anh.
Mạnh Hùng nhìn vào gương mặt xinh đẹp, tay vô thức vuốt ve mái tóc dài của cô trầm giọng nói.
- Mọi chuyện rồi sẽ qua nhanh thôi.
Trần Siêu vừa lái xe vừa quan sát gương chiếu hậu.
- Chủ nhân họ vẫn bám theo chúng ta.
Đúng như dự đoán của Lạc Thần, người của Thẩm Gia Quyên quả thật giám sát nhất cử nhất động của anh, lẫn người bên cạnh.
Mạnh Hùng trầm mặc, anh đã trãi qua vô số lần thập tử nhất sinh, nên người như Thẩm Gia Quyên đối với anh chẳng là gì cả.
Nhưng lần này Lạc Thần đã lên tiếng, muốn tự mình giải quyết những kẻ làm hại đến An Nhi.
Bề ngoài nhìn vào cứ ngỡ Mạnh Hùng muốn toại nguyện cho Lôi Lạc Thần, nhưng trên thực tế, trước khi giao con gái cho Lạc Thần anh muốn xem năng lực của cậu con rễ tương lai.
Mạnh Hùng nghi ngờ, nếu không có sự hỗ trợ của Lôi Lạc Thiên và anh, liệu Lạc Thần có thể tự mình giải quyết bọn họ hay không?
- Siêu chuẩn bị hành động.
Giọng nói nguy hiểm của Mạnh Hùng vang lên từ phía sau, Trần Siêu nhìn tứ phía, thừa lúc chiếc xe tiến vào một con đường chặt hẹp xung quanh là những toà cao nhà cao vút.
Trần Siêu nhìn thấy địa điểm hội hộp, anh liếc nhìn gương chiếu hậu nhìn thấy chiếc xe phía sau bị che khuất bởi những toà nhà hùng vĩ, anh lập tức đánh tay lái qua bên phải.
Một chiếc xe tải lớn đang chạy phía trước, hai cánh cửa sau đột nhiên được mở ra.
Chiếc xe tải đang di chuyển theo tốc độ đã ấn định, Trần Siêu cầm chặt tay lái chân nhấn mạnh xuống cần ga, tăng tốc lao thẳng vào trong thùng sau của chiếc xe tải, vào giây phút chiếc xe vừa vào trong chân của Trần Siêu lập tức ấn mạnh xuống cần thắng, chiếc xe dừng lại đúng ở vị trí anh ấn định.
Mọi việc diễn ra chỉ trong vòng 60 giây, nhưng 60 giây này chính là 60 giây của sự sinh tử.
Trong lần hành động này thời gian là mấu chốt, chỉ cần nhanh năm giây hoặc chậm năm giây thì tính mạng của chủ nhân lẫn anh đều sẽ gặp nguy hiểm.
Chiếc xe tải dường như đã nuốt chửng chiếc xe Cadillac của Mạnh Hùng, hai cánh cửa phía sau lập tức đống lại.
Chiếc xe tải với tốc độ đều đều chạy ngang qua tầm quan sát của người do Thẩm Gia Quyên phái đến, như không có chuyện gì xảy ra.
Ánh mắt của Mạnh Hùng hiện lên tia thích thú, anh nhìn Trần Siêu
nói.
- Thằng trẻ này cũng có chút năng lực.
Người do Lôi Lạc Thần phái tới quả thật rất xuất sắc, có thể phối hợp với Trần Siêu một cách thuận lợi như vậy.
Trần Siêu gật đầu tán thành, lúc anh nghe kế hoạch của Lạc Thần, Trần Siêu không dám chắc có thành công hay không.
Vì chỉ cần tốc độ và thời gian không ăn khớp, thì toàn bộ kế hoạch sẽ thất bại.
Trần Siêu nhìn Mạnh Hùng thận trọng nói ra suy nghĩ của mình.
- Theo thuộc hạ quan sát, Lạc Thần quả thật là một nhân tài.
Trong lúc này từ trong ngã ba có một chiếc xe giống y chang như chiếc xe Cadillac của Mạnh Hùng chạy ra, hoà nhập vào đoàn xe của Mạnh Hùng tiếp tục hướng về nơi diễn ra buổi tiệc.
Còn về phần chiếc xe tải thì chạy thẳng đến phi trường quốc tế của Thành Phố S.
Mạnh Hùng bế Kiều Nhi ra khỏi xe, thản nhiên đi lên chiếc máy bay tư nhân Boeing 787 chuẩn bị bay sang Paris, bỏ lạ phía sau một trận chiến khóc liệt cho Lôi Lạc Thần tự mình giải quyết.
Trần Sở Sở lái xe đến một con đường vấn vẻ không người qua lại, người phụ nữ chỉ tay về phía chiếc xe Cadillac màu đen đậu trong gốc khuất.
- Nhất Minh cậu hãy giúp tôi giải quyết bọn họ.
Người phụ nữ biết được kế hoạch của Lôi Lạc Thần, biết được anh muốn dùng chiêu trộm long tráo phụng, cô liền thuận theo kế hoạch của anh.
Sau khi Nhất Minh giải quyết xong bọn họ, người phụ nữ kêu Nhất Minh ngồi bên cạnh cô ở phía sau xe.
Nhất Minh khó hiểu nhìn người phụ nữ rồi nhìn sang Trần Sở Sở.
- Tại sao chúng ta lại dừng xe ở đây? Trần Sở Sở nhún vai, bày ra vẻ mặt vô tội.
- Thật ra tôi cũng không biết.
Nhất Minh nghe vậy liền nhìn sang người phụ nữ.
Người phụ nữ chỉ nói đơn giản một chữ.
- Chờ!
Tại biệt thự Mạnh gia, Kiều Nhi từ trên lầu bước xuống.
Đập vào mắt cô chính là Mạnh Hùng, anh mặc trên người bộ âu phục màu xám, mái tóc màu rượu đỏ được anh tém gọn về phía sau.
Ánh đèn chùm trên trần nhà rọi thẳng vào gương mặt cương nghị, phản chiếu lại tia sáng màu đỏ sẫm trên chiếc hoa tai của anh.
Kiều Nhi ngây người trong giây lát, cô nở một nụ cười dịu dàng ánh mắt lấp lánh nhìn anh không chớp.
Người đàn ông này luôn tỏa sáng trước mặt cô.
Mạnh Hùng sững người, ánh mắt mang theo sự yêu thương nhìn vào vợ của mình.
Cô mặc trên người cái đầm công sở màu đen bó sát vào đường công quyến rũ, mặc dù cái đầm được thiết kế kính đáo nhưng dù Kiều Nhi mặc gì đi chăng nữa cũng nhìn hấp dẫn như nhau.
Kiều Nhi chợt nhớ đến điều gì đó, cô nhìn anh nói.
- Hùng sao anh còn ở đây?
Chẳng phải anh nói sẽ ra nước ngoài công tác sao?
Mạnh Hùng bước tới bên cạnh cô, bàn tay mạnh mẽ vươn tới ôm cô vào lòng.
- Anh không yên tâm để em đi một mình, ở đó có rất nhiều đàn ông!
Mạnh Hùng khom tới cố tình nhấn mạnh hai từ đàn ông.
Kiều Nhi đánh nhẹ lên tay anh.
- Thật không đường hoàng chút nào, để con nghe được sẽ cười anh.
Bàn tay đang ôm eo cô bất giác siết chặt hơn.
- Cười thì cứ để con cười.
Hai người ngồi vào trong chiếc xe màu đen đậu trước cửa lớn của Mạnh Gia, do Trần Siêu đích thân cầm tay lái.
Họ được hai chiếc xe, một trước một sau thận trọng hộ tống đi đến nơi diễn ra buổi tiệc.
Xe chạy ngang qua những con đường quen thuộc tiến vào trung tâm thành phố S, Kiều Nhi nhìn ra bên ngoài cửa sổ, người đi tấp nập mỗi người đều có trách nghiệm và đời sống của riêng mình, thật kì lạ trên thế gian này tồn tại không biết là bao nhiêu người, nhưng không một ai lại có cảnh ngộ giống ai.
Đột nhiên Kiều Nhi cảm giác có gì đó không ổn, đầu cô choáng váng, mọi thứ trước mắt cô từ từ trở nên mơ hồ.
Cô nhắm mắt lại rồi mở mắt ra để khiến mình tỉnh táo hơn, nhưng cách này cũng không giúp được gì.
Kiều Nhi nhìn sang Mạnh Hùng, lúc này anh vẫn trầm tĩnh gương mặt anh tuấn không hề đổi sắc.
Kiều Nhi là một người thông minh cô lập tức hiểu ra mọi chuyện, cô nhìn anh cất giọng yếu ớt.
- Hùng....anh....anh.....
Lời còn chưa dứt câu, đầu của Kiều Nhi đã gục xuống trên bờ vai vững chãi của anh.
Mạnh Hùng yêu thương chòang tay qua vai cô, chỉnh lại tư thế của cô, để cô nằm xuống tựa đầu lên đùi anh.
Mạnh Hùng nhìn vào gương mặt xinh đẹp, tay vô thức vuốt ve mái tóc dài của cô trầm giọng nói.
- Mọi chuyện rồi sẽ qua nhanh thôi.
Trần Siêu vừa lái xe vừa quan sát gương chiếu hậu.
- Chủ nhân họ vẫn bám theo chúng ta.
Đúng như dự đoán của Lạc Thần, người của Thẩm Gia Quyên quả thật giám sát nhất cử nhất động của anh, lẫn người bên cạnh.
Mạnh Hùng trầm mặc, anh đã trãi qua vô số lần thập tử nhất sinh, nên người như Thẩm Gia Quyên đối với anh chẳng là gì cả.
Nhưng lần này Lạc Thần đã lên tiếng, muốn tự mình giải quyết những kẻ làm hại đến An Nhi.
Bề ngoài nhìn vào cứ ngỡ Mạnh Hùng muốn toại nguyện cho Lôi Lạc Thần, nhưng trên thực tế, trước khi giao con gái cho Lạc Thần anh muốn xem năng lực của cậu con rễ tương lai.
Mạnh Hùng nghi ngờ, nếu không có sự hỗ trợ của Lôi Lạc Thiên và anh, liệu Lạc Thần có thể tự mình giải quyết bọn họ hay không?
- Siêu chuẩn bị hành động.
Giọng nói nguy hiểm của Mạnh Hùng vang lên từ phía sau, Trần Siêu nhìn tứ phía, thừa lúc chiếc xe tiến vào một con đường chặt hẹp xung quanh là những toà cao nhà cao vút.
Trần Siêu nhìn thấy địa điểm hội hộp, anh liếc nhìn gương chiếu hậu nhìn thấy chiếc xe phía sau bị che khuất bởi những toà nhà hùng vĩ, anh lập tức đánh tay lái qua bên phải.
Một chiếc xe tải lớn đang chạy phía trước, hai cánh cửa sau đột nhiên được mở ra.
Chiếc xe tải đang di chuyển theo tốc độ đã ấn định, Trần Siêu cầm chặt tay lái chân nhấn mạnh xuống cần ga, tăng tốc lao thẳng vào trong thùng sau của chiếc xe tải, vào giây phút chiếc xe vừa vào trong chân của Trần Siêu lập tức ấn mạnh xuống cần thắng, chiếc xe dừng lại đúng ở vị trí anh ấn định.
Mọi việc diễn ra chỉ trong vòng 60 giây, nhưng 60 giây này chính là 60 giây của sự sinh tử.
Trong lần hành động này thời gian là mấu chốt, chỉ cần nhanh năm giây hoặc chậm năm giây thì tính mạng của chủ nhân lẫn anh đều sẽ gặp nguy hiểm.
Chiếc xe tải dường như đã nuốt chửng chiếc xe Cadillac của Mạnh Hùng, hai cánh cửa phía sau lập tức đống lại.
Chiếc xe tải với tốc độ đều đều chạy ngang qua tầm quan sát của người do Thẩm Gia Quyên phái đến, như không có chuyện gì xảy ra.
Ánh mắt của Mạnh Hùng hiện lên tia thích thú, anh nhìn Trần Siêu
nói.
- Thằng trẻ này cũng có chút năng lực.
Người do Lôi Lạc Thần phái tới quả thật rất xuất sắc, có thể phối hợp với Trần Siêu một cách thuận lợi như vậy.
Trần Siêu gật đầu tán thành, lúc anh nghe kế hoạch của Lạc Thần, Trần Siêu không dám chắc có thành công hay không.
Vì chỉ cần tốc độ và thời gian không ăn khớp, thì toàn bộ kế hoạch sẽ thất bại.
Trần Siêu nhìn Mạnh Hùng thận trọng nói ra suy nghĩ của mình.
- Theo thuộc hạ quan sát, Lạc Thần quả thật là một nhân tài.
Trong lúc này từ trong ngã ba có một chiếc xe giống y chang như chiếc xe Cadillac của Mạnh Hùng chạy ra, hoà nhập vào đoàn xe của Mạnh Hùng tiếp tục hướng về nơi diễn ra buổi tiệc.
Còn về phần chiếc xe tải thì chạy thẳng đến phi trường quốc tế của Thành Phố S.
Mạnh Hùng bế Kiều Nhi ra khỏi xe, thản nhiên đi lên chiếc máy bay tư nhân Boeing 787 chuẩn bị bay sang Paris, bỏ lạ phía sau một trận chiến khóc liệt cho Lôi Lạc Thần tự mình giải quyết.
Danh sách chương