Trên máy bay
🛩🛩🛩🛩🛩🛩🛩🛩🛩🛩
Hàn Uyển Nhi cuộc tròn người trên chiếc giường mền mại chìm vào giấc ngủ.
Mạc Phong ở bên ngoài xử lí công việc của bang.
" Chủ nhân! Thuộc hạ đã cho người tịch thu con dấu và giấy tờ của Bang của tên Ken chuyển tất cả sang địa của chúng ta "
" Uk. Làm tốt lắm. Cậu cũng đi nghỉ ngơi đi "
" Vâng " Lâm Ân liền cúi đầu chào Mạc Phong một cái rồi lui đi.
Mạc Phong trở lại phòng ngủ của cô, gặp " vật nhỏ " đang cuộc mình ngủ ngon, liền mở chăn nằm xuống cạnh rồi ôm cô vào lòng ngủ. Hàn Uyển Nhi tìm được nơi ấm áp liền chui đầu vào lòng ngực của anh.
Thời gian trôi qua
Cuối cùng máy bay cũng đáp xuống sân bay Leonardo da Vinci ( là sân bay tọa lạc ở Fiumicino, là sân bay lớn nhất Italia, cách thủ đô Rôma 28km. Tên được đặt theo tên danh họa Leonardo da Vinci)
Hai người ngồi trên chiếc xe về đến khách sạn.
Cô không có quá mệt vì lên máy bay toàn là ngủ.
Cô ngồi trên sofa ở phòng khách xem TV, anh thì thay một cái áo sơmi màu xanh và quần dài màu đen bước đến bên cô.
" Anh ra ngoài sử lí công việc không được đi lung tung "
" Vậy em ra ngoài mua tí đồ "
" Tùy em...mà thẻ này "
Ô! Là thẻ đen đấy, vua của các loại thẻ, loại thẻ này sẽ được ngân hàng Thụy Sĩ trực tiếp liên hệ làm cho. Thể hiện được tiền bạc và danh phận của người sử dụng thẻ.
Ây! Hình như anh Nghiêm Thiên cũng có một cái.
* Lắc đầu * " Em không cần đâu em có tiền mà "
" Anh kiếm tiền để cho em tiêu mà nếu em không tiêu vậy anh kiếm tiền cho ai! "
" Nhưng em thật sự có rồi mà " Uyển Nhi khó xử quá đi.
" Vậy tùy em. Anh đi công việc đây"
Cô hôn anh một cái tạm biệt. Cô cũng thay đồ đi ra ngoài.
Đến đây chủ yếu muốn đến thăm ông nội bà nội, ba mẹ và Nghiêm Thiên của cô nữa.
Hàn Uyển Nhi lái chiếc BMW màu đen đến trung tâm thương mại.
Cô đi đến đâu hình như cũng là tâm điểm. Gương mặt xinh đẹp đôi mắt như hồ ly mị hoặc, thân hình lại quyến rũ.
Đang tiến đến khu bán đồ dành cho nam thì cô nhận được một tin nhắn.
" Vật nhỏ sử dụng tiền của anh đi. Anh chuyển tiền vào tài khoảng cho em rồi đó
Rồi tin nhắn ngân hàng
" Số tiền trong tài khoảng là....."
Ô! No! Số tiền anh chuyển qua đến 9
số 0 ở phía sau.
Cô nhắn lại cho anh:" Em đã nhận được rồi "
Hàn Uyển Nhi bước đến khu bán đồ nam. Nhìn xung quanh, liền ưng ý được hai món.
Một món là một chiếc aó hiệu Gucci và một cavat màu đen rất đẹp.
Vừa bảo cô nhân viên lấy hai món đồ góp lại. Tính tiền.
Nhanh nhẹn bước đến cửa hàng của mình trong trung tâm liền có quản lí ra chào hỏi cô.
" Chị đến sao không báo trước với em một tiếng "
" Không sao cứ xem chị như khách hàng bình thường là được "
Rồi quản lí lui ra.
Cô chọn được một cái túi xách và mua được ở cửa hiệu khác một cái cây cảnh.
Lưu Kim từ đâu bước đến cầm đồ cho cô.
" Tiểu thư người có muốn qua thăm chủ nhân "
" Đi chứ "
Cô nhanh nhẹn ra xe của mình lái xe đến công ty rất lớn ở đây. Cô ngang nhiên bước đến thang máy đến phòng tổng giám đốc.
Mọi người xung quanh ai ai cũng biết đây là tiểu thư của tập đoàn Hàn thị nên không ai dám ngăn cản.
Đến phòng tổng giám đốc cô liền mở cửa.
Y.....Y....Y..... Cô nhìn thấy cảnh không nên nhìn rồi.
Cô gái nghe thấy tiếng mở cửa liền chạy ra ngoài.
" Anh hai anh vừa làm chuyện xấu nhe"
Nghiêm Thiên vẫn trầm mặc trước lời nói của em gái.
" Nhắc nhở bao nhiêu lần mới mới đến thăm người anh này. Sao không để Lưu Kim bên mình nữa "
" Em bận mà. Em chỉ cho Lưu Kim đi quản lí mấy tạm mấy cửa hàng bên Nhật thôi mà "
Em gái lớn rồi khó mà giữ lại.
" Em có mua quà cho anh này "
" Rất đẹp "
" Em không định nói chuyện với ba mẹ về em và tên Mạc Phong đó sau!? "
Cô hơi phân vân vì sợ cô đã có hôn ước với An Nhật Thân rồi. Lại ba mẹ liệu có chịu hủy hôn này. Vẻ mặt lại trầm đi không nói gì.
" Thôi em về với tình yêu của em đây "
" Uk. Cổ phần công ty Mạc thị anh đã mua lại cho em một chút giữ lấy mà dùng "
Hàn Uyển Nhi nghe thế liền ngạc nhiên. Anh hai là tốt nhất. Ba chân bốn cẳng lại hôn " chụt " lên má Nghiêm Thiên.
" Em thương nhất là anh hai thôi "
Rồi cười tươi bước đi về khách sạn. Cô nhờ Lưu Kim chuyển quà cho ba mẹ mình.
Hôn ước này phải bàn bạc lại với An Nhật Thân mới được.
Lúc đến khách sạn trời đã tối, nghe trong phòng tắm có tiếng nước chảy mạnh thì biết rằng anh đã về.
*Cạch* Tiếng mở cửa bước ra với chiếc khăn tắm quấn ngang hông, cơ bắp màu đồng săn chắc hiện ra. Nước trên tóc của anh thi nhau nhỏ xuống vai rộng. Ôi! Thật làm máu sắc nữ nổi liên mà.
Không biết kiến thức về sân bay của Nguyệt có sai ko.
Mong các bác và thím đóng góp ý kiến nhe.
🛩🛩🛩🛩🛩🛩🛩🛩🛩🛩
Hàn Uyển Nhi cuộc tròn người trên chiếc giường mền mại chìm vào giấc ngủ.
Mạc Phong ở bên ngoài xử lí công việc của bang.
" Chủ nhân! Thuộc hạ đã cho người tịch thu con dấu và giấy tờ của Bang của tên Ken chuyển tất cả sang địa của chúng ta "
" Uk. Làm tốt lắm. Cậu cũng đi nghỉ ngơi đi "
" Vâng " Lâm Ân liền cúi đầu chào Mạc Phong một cái rồi lui đi.
Mạc Phong trở lại phòng ngủ của cô, gặp " vật nhỏ " đang cuộc mình ngủ ngon, liền mở chăn nằm xuống cạnh rồi ôm cô vào lòng ngủ. Hàn Uyển Nhi tìm được nơi ấm áp liền chui đầu vào lòng ngực của anh.
Thời gian trôi qua
Cuối cùng máy bay cũng đáp xuống sân bay Leonardo da Vinci ( là sân bay tọa lạc ở Fiumicino, là sân bay lớn nhất Italia, cách thủ đô Rôma 28km. Tên được đặt theo tên danh họa Leonardo da Vinci)
Hai người ngồi trên chiếc xe về đến khách sạn.
Cô không có quá mệt vì lên máy bay toàn là ngủ.
Cô ngồi trên sofa ở phòng khách xem TV, anh thì thay một cái áo sơmi màu xanh và quần dài màu đen bước đến bên cô.
" Anh ra ngoài sử lí công việc không được đi lung tung "
" Vậy em ra ngoài mua tí đồ "
" Tùy em...mà thẻ này "
Ô! Là thẻ đen đấy, vua của các loại thẻ, loại thẻ này sẽ được ngân hàng Thụy Sĩ trực tiếp liên hệ làm cho. Thể hiện được tiền bạc và danh phận của người sử dụng thẻ.
Ây! Hình như anh Nghiêm Thiên cũng có một cái.
* Lắc đầu * " Em không cần đâu em có tiền mà "
" Anh kiếm tiền để cho em tiêu mà nếu em không tiêu vậy anh kiếm tiền cho ai! "
" Nhưng em thật sự có rồi mà " Uyển Nhi khó xử quá đi.
" Vậy tùy em. Anh đi công việc đây"
Cô hôn anh một cái tạm biệt. Cô cũng thay đồ đi ra ngoài.
Đến đây chủ yếu muốn đến thăm ông nội bà nội, ba mẹ và Nghiêm Thiên của cô nữa.
Hàn Uyển Nhi lái chiếc BMW màu đen đến trung tâm thương mại.
Cô đi đến đâu hình như cũng là tâm điểm. Gương mặt xinh đẹp đôi mắt như hồ ly mị hoặc, thân hình lại quyến rũ.
Đang tiến đến khu bán đồ dành cho nam thì cô nhận được một tin nhắn.
" Vật nhỏ sử dụng tiền của anh đi. Anh chuyển tiền vào tài khoảng cho em rồi đó
Rồi tin nhắn ngân hàng
" Số tiền trong tài khoảng là....."
Ô! No! Số tiền anh chuyển qua đến 9
số 0 ở phía sau.
Cô nhắn lại cho anh:" Em đã nhận được rồi "
Hàn Uyển Nhi bước đến khu bán đồ nam. Nhìn xung quanh, liền ưng ý được hai món.
Một món là một chiếc aó hiệu Gucci và một cavat màu đen rất đẹp.
Vừa bảo cô nhân viên lấy hai món đồ góp lại. Tính tiền.
Nhanh nhẹn bước đến cửa hàng của mình trong trung tâm liền có quản lí ra chào hỏi cô.
" Chị đến sao không báo trước với em một tiếng "
" Không sao cứ xem chị như khách hàng bình thường là được "
Rồi quản lí lui ra.
Cô chọn được một cái túi xách và mua được ở cửa hiệu khác một cái cây cảnh.
Lưu Kim từ đâu bước đến cầm đồ cho cô.
" Tiểu thư người có muốn qua thăm chủ nhân "
" Đi chứ "
Cô nhanh nhẹn ra xe của mình lái xe đến công ty rất lớn ở đây. Cô ngang nhiên bước đến thang máy đến phòng tổng giám đốc.
Mọi người xung quanh ai ai cũng biết đây là tiểu thư của tập đoàn Hàn thị nên không ai dám ngăn cản.
Đến phòng tổng giám đốc cô liền mở cửa.
Y.....Y....Y..... Cô nhìn thấy cảnh không nên nhìn rồi.
Cô gái nghe thấy tiếng mở cửa liền chạy ra ngoài.
" Anh hai anh vừa làm chuyện xấu nhe"
Nghiêm Thiên vẫn trầm mặc trước lời nói của em gái.
" Nhắc nhở bao nhiêu lần mới mới đến thăm người anh này. Sao không để Lưu Kim bên mình nữa "
" Em bận mà. Em chỉ cho Lưu Kim đi quản lí mấy tạm mấy cửa hàng bên Nhật thôi mà "
Em gái lớn rồi khó mà giữ lại.
" Em có mua quà cho anh này "
" Rất đẹp "
" Em không định nói chuyện với ba mẹ về em và tên Mạc Phong đó sau!? "
Cô hơi phân vân vì sợ cô đã có hôn ước với An Nhật Thân rồi. Lại ba mẹ liệu có chịu hủy hôn này. Vẻ mặt lại trầm đi không nói gì.
" Thôi em về với tình yêu của em đây "
" Uk. Cổ phần công ty Mạc thị anh đã mua lại cho em một chút giữ lấy mà dùng "
Hàn Uyển Nhi nghe thế liền ngạc nhiên. Anh hai là tốt nhất. Ba chân bốn cẳng lại hôn " chụt " lên má Nghiêm Thiên.
" Em thương nhất là anh hai thôi "
Rồi cười tươi bước đi về khách sạn. Cô nhờ Lưu Kim chuyển quà cho ba mẹ mình.
Hôn ước này phải bàn bạc lại với An Nhật Thân mới được.
Lúc đến khách sạn trời đã tối, nghe trong phòng tắm có tiếng nước chảy mạnh thì biết rằng anh đã về.
*Cạch* Tiếng mở cửa bước ra với chiếc khăn tắm quấn ngang hông, cơ bắp màu đồng săn chắc hiện ra. Nước trên tóc của anh thi nhau nhỏ xuống vai rộng. Ôi! Thật làm máu sắc nữ nổi liên mà.
Không biết kiến thức về sân bay của Nguyệt có sai ko.
Mong các bác và thím đóng góp ý kiến nhe.
Danh sách chương