58: Tranh Cãi Và Thách Thức
Nhân viên làm việc trong biệt thự nhà Flaco hoàn toàn không ngờ có ngày mình được trải nghiệm cảm giác hoảng loạn né xe ngay trong chính hành lang của biệt thự. Tất cả là tại cậu chủ Elio với vẻ mặt hầm hầm nắm lấy tay vợ của cậu ấy, cô chủ Alex đang lao đi trên hành lang với cái tốc độ hứa hẹn sẽ ủi bay bất cứ kẻ nào dám ngáng đường. Nhưng thật ra nguyên nhân chính khiến nhân viên hoảng hồn dạt ra hai bên, dán dính lưng vào tường không phải vì cái vận tốc đi như chạy hay cái vẻ mặt muốn ăn tươi nuốt sống người khác của cậu Elio mà chính là vì những luồng không khí hắc ám đang tỏ ra cuồn cuộn từ người đang đi sau lưng cậu hệt những vòi bạch tuộc đang ngoe nguẩy.
Alex, gương mặt đanh cứng như thép, hai mắt hừng hực lửa giận, nghiến răng nghiến lợi cố gắng dùng lý trí của bản thân, cật lực gom góp sự nhẫn nhịn từ lúc cha sinh mẹ đẻ chưa xài lần nào để ngăn mình không thẳng chân đạp vào lưng Elio, khiến hắn dùng người đo sàn.
Tuy nhiên, Alex có thể nhẫn thì đôi chân ngắn hơn một khúc so với Elio không thể chịu nổi cái cảnh bị kéo đi một cách hùng hục như chẳng bao giờ có điểm kết thúc như vậy được. Từ nãy đến giờ cô đã phải một bước đi, ba bước chạy mới theo kịp tốc độ của Elio.
Alex ngó quanh, thấy phía trước có một khung cửa sổ lớn với các thanh sắt chắc chắn. Đợi khi hai người đi đến chỗ đó, Alex vươn tay tóm lấy một thành sắt, đồng thời ghìm người xuống, buộc Elio phải dừng lại đột ngột. Không để Elio kịp phản ứng lại, Alex nhanh như cắt xoay cổ tay thật dứt khoát. Những ngón tay linh hoạt nắm và bẻ ngược lại cổ tay của Elio hướng lên trời khiến hắn phải lập tức tuân theo bản năng của cơ thể mà quỳ bộp xuống đất, nắm lấy cổ tay mình, la lên đau đớn:
- Đau, đau, buông ra mau! Cô có còn nhớ tôi đang rạn xương không hả? Tính giết người hả? Alex hất mạnh tay, buông cổ tay của Elio ra. Cô trừng mắt, nói qua kẽ răng:
- Tôi mà không nhớ thì anh đã nằm ra đất rồi chứ không chỉ quỳ thế đâu. Tưởng có mình anh thấy tức giận thôi à? Muốn nói chuyện chứ gì? Được lắm! Bà đây cũng nóng máu rồi. Nói mau! Mắc cái chứng gì mà anh mặt nặng mày nhẹ nguyên cả buổi tối như thế? Tới kỳ kinh à?
Elio ôm cổ tay đau nhói, ngẩng phắt đầu nhìn Alex, kinh ngạc cùng tức giận:
- Tới, tới kỳ kinh?! Cô!!!
- Hửm? - Alex gầm gừ trong cổ họng, từ trên cao nhìn xuống Elio bằng ánh mắt sắc lạnh. Phủ cái bóng âm u của mình lên người hắn.
Elio nhìn Alex hai tay chống hông, toàn thân sặc mùi nguy hiểm của dân thế giới ngầm. Cơn giận của hắn lập tức trở nên hèn nhát bỏ trốn mất một nửa. Hắn bám tay vào cửa sổ, dè chừng đứng lên, không dám đối mắt với cô, xìu giọng phản bác:
- Tôi là đàn ông…
Alex đanh mặt, vỗ tay bộp bộp nói:
- Ừ, xém chút tôi quên mất đó. Thấy anh hờn dỗi, chơi trò im lặng cả một buổi tôi tưởng anh biến thành mấy cô gái đỏng đảnh rồi. Cùng thẳng thắn cho ra dáng những người đàn ông với nhau nào. Anh tức cái gì thì mau nói. Dám bắt tôi đoán là tôi dần nhừ xương anh! - Alex không quên đưa nắm đấm đe doạ.
Elio dè chừng ngó nắm đấm của Alex, mím môi lưỡng lự. Hắn quả thật muốn nói ra sự khó chịu trong lòng. Trước khi tới bữa tối, lòng hắn rối như tơ vò khi gần tới lúc Matteo muốn hẹn gặp Alex rồi nhưng hắn vẫn không có cách nào để biết chắc chắn rằng liệu Alex thích Matteo hay không. Ngay cả khi Elio gọi điện thoại cầu cứu kẻ có nhiều kinh nghiệm tình trường là Kevin thì câu trả lời hắn nhận được là tự đi mà lo liệu cho câu hỏi hóc búa đó. Thái độ của tên kia rõ ràng vẫn còn để bụng chuyện ban sáng Elio đuổi hắn.
Giữa lúc bồn chồn và lo lắng đến sốt ruột, còn bị bắt phải chứng kiến khung cảnh bối rối, ngại ngùng của Alex và Matteo như lời anh hắn đã từng nói. Không những vậy Alex còn hết lời khen ngợi Matteo trước mặt hắn. Lúc đó Elio phải kiềm chế lắm mới không bùng nổ sự ghen tuông và thất vọng của mình khi nghĩ Alex thật sự có thích Matteo.
Nhưng rồi câu khuyên nhủ của bà Charisse lại làm hắn hoảng hốt nghi ngờ. Có lẽ nào Alex đã bắt đầu thực hiện kế hoạch bắt cá hai tay của cô và hắn đã trúng kế của cô ngay lập tức. Ngay cả khi Matteo còn chưa xuất trận, thì cô đã chủ động lợi dụng anh ấy.
Mặc dù nghi ngờ nhiều bao nhiêu, hắn vẫn không muốn tin Alex thật sự làm như vậy bởi vì trong ấn tượng của hắn, cô là một cảnh sát không ngại nguy hiểm của bản thân để bảo vệ hắn, chưa từng vụ lợi. Niềm tin và nghi ngờ mâu thuẫn kịch liệt với nhau khiến hắn không thể chịu đựng được nữa, phải lôi cô ra ngoài để nói chuyện. Tuy nhiên hắn cũng không biết phải mở lời thế nào trong tình huống này để không để lộ việc hắn đọc được tờ ghi chú của cô.
Alex đứng nhìn Elio tự nhiên đang nổi giận đùng đùng lại rơi vào trầm tư, trăn trở nửa buổi trời cũng không chịu hé miệng. Sự đắn đo khó xử của hắn cũng làm sự bực bội của cô chìm xuống theo. Cô thở ra một hơi, điều chỉnh tâm tình, hạ giọng nói:
- Rốt cuộc là có chuyện gì? Không lẽ anh vẫn còn tức tôi đã đá anh ngày hôm qua à?
Elio nhăn nhó phản đối:
- Tôi đâu có nhỏ nhen như vậy!
Alex bĩu môi. Ánh mắt liếc từ trên xuống dưới như đang nói “anh chắc chứ?”
Elio quắc mắt lên giọng:
-Dù sao cũng không liên quan đến chuyện hôm qua…
Elio thấy im lặng thì không thể giải quyết được chuyện gì. Dù sao cũng không nên trông chờ chó ngốc nhà hắn với trí thông minh chỉ xứng đứng cùng hàng với động vật đơn bào sẽ đoán ra nổi hắn giận cái gì. Elio hít sâu, ổn định tâm lý để làm rõ từng chuyện một với Alex:
- Alex, cô thích Max à?
Alex nghệch mặt trong mấy giây mới tải được câu hỏi vào não. Đến khi hiểu được Elio hỏi cái gì, cô trợn muốn lồi mắt, phẫn nộ nói:
- Anh bị điên à? Chỉ vì nhìn thấy cái màn nhường lọ muối ban nãy mà anh nhận định tôi thích Matteo? Cái khả năng hoang tưởng của anh càng lúc càng nặng đó. Khoan… thái độ nhăn như khỉ ăn ớt của anh còn trước cả lúc đó. Anh đã nhìn thấy cái mẹ gì mà nghĩ như thế hả?
Elio hỏi một, Alex vừa đáp vừa chửi đủ cả mười. Nhưng lại làm Elio nhẹ cả người. Nhìn cô chửi người lưu loát như thế hẳn là hắn vừa hỏi một câu ngu ngốc thật sự. Chỉ cần cô không thích Matteo thì đối với hắn mọi chuyện đều cực kỳ đơn giản.
Elio không trả lời câu hỏi của Alex, mà chuyển sang câu hỏi khác:
- Vậy có phải cô đang muốn dùng Max chọc giận tôi không?
Alex khựng lại, lảng tránh cái nhìn chòng chọc của Elio, hắng giọng dè chừng nói:
- Thì đó chẳng phải là tại anh gây sự trước hay sao? Đang yên đang lành tự nhiên tự nhiên lại nổi cơn ghen tuông mù quáng. Còn là với anh trai mình.
- Ai ghen tuông hả? Mắc gì tôi phải ghen tuông. - Elio phùng mang trợn mắt cãi lại.
Trên đời này không có tên nào say tự nhận mình say cũng như không có đứa nào lên cơn ghen mà nhận mình ghen.
Alex cảm thấy đau hết cả đầu. Cô thật không hiểu sao đây đâu phải là lần đầu cô và Matteo tiếp xúc với nhau. Mọi khi Elio nhìn thấy đều không nhíu mày lấy một cái. Sao đột nhiên hôm nay lại giở chứng ghen tuông lung tung trong khi hôm nay cô có làm cái gì quá quắt đâu. Cả buổi chỉ trốn trong thư viện tìm tài liệu rồi ngủ.
Đột nhiên một suy nghĩ lóe lên trong đầu Alex.
Mẹ kiếp, có phải anh ta đọc được tờ giấy bí kíp chia tay mà mình thu thập được không. Tỉnh dậy không thấy nó đâu, cứ tưởng bị gió thổi bay mất, lẽ nào lại xui xẻo để Elio đọc được.
Alex có phần e dè li3m môi ướm hỏi:
- Hôm nay có phải anh đã đọc được cái gì do tôi viết không?
Elio khẽ giật mình. Nhưng hắn nhanh chóng điều chỉnh sắc mặt. Nhìn thẳng vào mắt Alex, ra vẻ ngô nghê không hiểu gì:
- Ý cô là đọc được cái gì hả?
Dù Elio rất cố gắng nhưng với thâm niên trong nghề thẩm vấn tội phạm bao nhiêu năm, một thoáng chột dạ của Elio đã tố cáo với cô là hắn đã đọc rồi. Chắc chắn là đọc hết rồi. Như thế mới có thể giải thích cho thái độ lồi lõm khó ưa của hắn hôm nay với cô. Alex tự rủa bản thân đúng là xui tới mức uống nước còn bị hóc xương. Làm chuyện xấu là ngay lập tức bị bắt gặp. Alex hít một hơi sâu, lên tinh thần tin những gì mình sắp nói với Elio là chuyện thật.
- Elio này, cái tờ giấy anh đọc đó thực chất là do một người bạn của tôi hỏi tôi. Chuyện là nó chán bạn trai quá đeo bám nên nó hỏi tôi cách chia tay vì tôi từng yêu đương có kinh nghiệm rồi. Nhưng tôi quả thật cũng không biết, mà nói ra thì hơi mất mặt từng hẹn hò nên mới tra trên mạng, tổng hợp lại rồi đưa cho nó thôi.
Elio biết mình không qua mặt được Alex rồi. dù có ngốc thì cơ bản Alex vẫn là cảnh sát. Những lời dối trá lọc lừa hẳn đã kinh qua không ít. Hắn không vòng vo nữa, lật bài ngửa với cô luôn:
- Thật sự có chuyện này?
Alex ra vẻ quả quyết, chính trực như đọc tuyên thệ trước toà nói:
- Đương nhiên là thật rồi. Điều kiện tiên quyết để sử dụng cái tờ bí kíp đó là phải có người yêu? Tôi có sao? Ngay cả quyền theo đuổi cũng bị anh rút lại rồi. Tôi còn cần cái đó làm gì? Vẽ rắn thêm chân, làm chuyện dư thừa à?
- Hừ, sao tôi biết cô có mục đích gì khi làm chuyện đó. Tôi chỉ thấy cô ghi chú mấy chữ bắt cá hai tay rất cẩn thận. - Elio đương nhiên biết Alex có mục đích gì khi làm như vậy nhưng hắn không thể huỵch toẹt ra được.
Alex mệt mỏi xẵng giọng:
- Anh không tin tôi thì cũng phải tin Matteo chứ. con người anh ấy không thể nào chấp nhận mập mờ với em dâu mình.
Đương nhiên bình thường thì Matteo sẽ không như vậy. Nhưng lần này tình thế có hơi đặc biệt khiến Elio không thể yên lòng mà hỏi thêm.
- Vậy nếu anh ấy tỏ tình với cô thì sao? Cô chắc chắn sẽ không lợi dụng anh ấy chứ?
Bực mình bởi cái giả thuyết ngang ngược, cố chấp và phong cách hỏi xoáy đáp xoay của Elio, Alex nghiêm mặt nói thẳng:
- Ồ có chuyện tốt như vậy nữa à? Có thì tôi đi theo Matteo luôn, không thèm mập mờ bắt cá hai tay gì đâu, được chưa? So với anh thì Matteo đúng là mẫu người lí tưởng của tôi. Nói chuyện vừa nhỏ nhẹ, vừa dịu dàng lại trí thức. Là nghệ thuật gia nên chắc chắn anh ấy yêu đương sẽ lãng mạn, trân trọng tôi nữa. Tôi nói cho anh biết. Thay vì ở lại với người ẩm ương như anh, Matteo mà tỏ tình thì tôi theo anh ấy luôn chứ không bao giờ có chuyện tôi dùng con người hoàn hảo như vậy để khiêu khích anh đâu.
Alex nói sẽ không dùng Matteo kích động Elio nhưng ngay sau đó lại làm ngược lại, mà còn kích động một cách triệt để.
Elio nghiến chặt răng nhìn cô chằm chằm. Bàn tay nắm chặt lại, nổi cả gân xanh. Dù biết cô bực bội nói dỗi thôi nhưng Elio không ngăn được giận hờn của mình lồ ng lên y hệt một con thú dữ giật tung xích khi nghe những lời khích bác như vậy được. Hắn tiến tới nguy hiểm hệt như cách dã thú áp sát con mồi, dồn Alex vào chân tường với tư thế gần giống như với lúc ở nhà tắm vào hôm qua. Hắn gầm gừ từng tiếng một, rõ ràng và nặng trịch:
- Ai cho phép cô!
Dù bị đẩy cho lưng dán vào tường, Alex cũng không hề chịu thua khí thế. Với khả năng đánh nhau của mình, chỉ cần muốn là có thể khiến Elio nằm đo đất ngay lập tức nên cô rất bình thản nâng cằm thách thức:
- Tôi cần ai cho phép. Tôi đã bị anh cấm theo đuổi anh mà, nhớ không? Mà tôi theo đuổi anh để làm gì khi anh cũng nói chắc nịch rằng chỉ có chó mới thích tôi. Bây giờ chúng ta chỉ đơn giản là mối quan hệ đối tác hôn nhân có quy định không được can thiệp vào cuộc sống cá nhân của nhau. Ngoài ra chẳng còn bất kỳ điều gì nữa cả. Tôi thích anh hay thích ai đều chẳng can hệ gì tới anh. Xét về tình về lí thì anh lấy cái quyền gì mà đòi quản? mắc cái gì mà anh lại tức giận? Anh thích tôi sao? sủa tôi coi.
- Gâu!
Một Âm thanh đanh gọn, dứt khoát khiến Alex đứng hình, thành công rơi thẳng vào trạng thái ảnh tĩnh.
Cái, cái con mẹ nó! Mình vừa nghe thấy âm thanh ma quỷ gì thế này…
Alex hoảng sợ tới mức không có can đảm hỏi Elio vừa phát ra âm thanh gì. Chỉ có thể mở to hai mắt trân trối nhìn hắn, quên cả phản ứng khi hắn chộp lấy cằm đang nâng cao của cô. mắt khóa chặt môi cô trong tích tắc rồi dứt khoát cúi đầu xuống.
May sao trong thời khắc mấu chốt, Alex chợt tỉnh hồn. Cô nhanh như chớp dùng lòng bàn tay đẩy mạnh cằm của Elio hướng lên. Vừa cản được cái hôn của Elio vừa tránh được luôn ánh mắt hừng hực của hắn.
Elio tức giận nghiến răng, cố sống cố chết dùng lực đè đầu xuống, chống lại lực tay đẩy lên của Alex, gầm gừ:
- Mau buông ra!
Có bị điên mới buông!
Alex gồng người, tăng thêm lực tay chống đỡ, nghiến răng hỏi lại:
- Anh định làm cái gì?
- Hôn! - Elio dứt khoát, mạnh mẽ đáp.
Alex kinh sợ trước câu trả lời thẳng thừng của Elio đến mức xém chút là buông tay thật.
- Anh lại muốn ăn đòn hả? Lùi lại ngay! - Alex quát nhỏ.
- Tại sao tôi không được hôn? - Elio tức tối hỏi.
Cái vẻ bất bình đầy bức xúc của Elio khiến Alex giống như đang vô duyên vô cớ không cho hắn được hưởng quyền lợi chính đáng của hắn vậy.
Alex cảm thấy Elio hoang đường tới mức điên rồi:
- Tại sao anh lại được hôn hả?
- Tôi đã sủa rồi! - Elio đay nghiến từng chữ trong kẽ răng.
Đã lâu lắm rồi trong cuộc đời làm cảnh sát của mình, Alex mới lại hối hận vì quyết định của bản thân. Cô vốn cho rằng với cái tính kiêu ngạo, mắt để trên đỉnh đầu của Elio thì chọc vào tự tôn của hắn chính là cú đánh chí mạng. Dù hắn có thích cô bao nhiêu đi nữa cũng không thể nào chịu nhục để thừa nhận. Và để bảo vệ tự tôn của mình, hắn sẽ phớt lờ cô. Như thế cô có thể yên ổn ở lại biệt thự này thêm vài ngày nữa để xem thử Anna tính giở trò gì.
Thế nhưng hiện thực lại nói cho cô biết, một lần nữa cô lại tính sai rồi. Trạng thái của Elio bây giờ chính là chứng minh cho việc khi con người ta bị k1ch thích thì chuyện gì cũng dám làm.
Alex thật sự không biết phải làm sao để thoát khỏi câu hỏi gây áp lực của Elio, chỉ có thể lúng túng chống đỡ:
- Dù cho có thế đi chăng nữa thì anh cũng đâu có quyền hôn?
- Cô nói yêu tôi. Tôi đáp lại. Hiện tại nghiễm nhiên chúng ta là người yêu kiêm vợ chồng có giấy đăng ký hợp pháp. Tôi hôn vợ của mình thì có gì mà không được? Xin hỏi cựu cảnh sát Alex, luật nào của Atlantic cấm chồng hôn vợ của mình hả? Cô còn không buông tay để tôi hôn vợ của mình, tôi gọi cho luật sư ra nói chuyện với cô!
Alex nhăn nhó đau khổ, khóc không ra nước mắt:
- Chúng, chúng ta chỉ là vợ chồng trên giấy tờ. Còn có kỳ hạn.
- Tôi đã chấp nhận tình cảm của cô thì đương nhiên chúng ta sẽ hủy bỏ hợp đồng, làm vợ chồng chính thức.
Alex tức mình la lớn:
- Anh nói vậy lúc nào hả???
Elio gào trả:
- Bây giờ nói!!!
Cái đ* má!!!!!
Nếu lý trí không kịp can ngăn, suýt chút nữa Alex đã lột quân hàm cảnh sát để được vặn cổ cái tên nói chuyện ngang ngược kia rồi.
Xem cái vẻ mặt nghẹn lời, chỉ có thể trừng mắt, nghiến răng trèo trẹo của Alex làm Elio rất hả hê, cảm thấy đó là một cái giá tương xứng cho việc vứt mặt mũi đi. Hắn còn có phần tiếc khi không nghĩ ra cách này sớm hơn.
Elio nắm lấy hai cổ tay của Alex kéo xuống, để mắt mình có thể nhìn thẳng vào mắt cô, nói:
- Dù có còn hợp đồng đi chăng nữa thì trong đó cũng đâu có cấm chúng ta yêu đương hay lên giường với nhau. Chỉ cần cô muốn, tôi muốn là được.
- Tôi không muốn! - Alex từ chối ngay lập tức.
Elio nheo mắt không hài lòng. Hắn đanh mặt hỏi:
- Tại sao? Cô sợ có hợp đồng thì tôi sẽ xù cô khi hết hạn à? Vậy đưa hợp đồng ra đây, tôi hủy cả hai bản đi. Cô nợ tiền ai thì tôi thay cô trả hết cho người đó.
Elio không nói lằng nhằng. Hắn trở tay, nắm cổ tay Alex rồi dứt khoát kéo cô đi theo phăng phăng theo hướng về phòng ngủ của hai người.
Alex hoảng loạn lại hối hận muốn chết. Nếu trên đời này có cỗ máy thời gian, Alex nhất định sẽ quay về quá khứ, ngay giây phút cô có ý định kêu Elio sủa, lập tức vặn cổ mình đi.
Alex chụp lấy cánh tay của Elio, liều mạng níu giữ lại, khẩn khiết nói:
- Từ từ đã Elio, chờ chút đã. Ý tôi không phải như vậy. Để yên hợp đồng đó đi.
Elio bị Alex trì kéo không thể di chuyển. Hắn trưng ra vẻ tiếc hận nói:
- Sao lại để yên? Tôi muốn hủy nó. Như thế tôi và cô sẽ thành vợ chồng bình thường.
Dây thần kinh của Alex run lên một cái đầy sợ hãi. Cô nhắm mắt giằng xuống mong muốn tung cửa bỏ chạy rồi mới nói:
- Để để sau cũng được. Tôi tin anh không xù tôi mà.
Elio cau mày, nhìn xoáy vào mặt cô, gần như là gay gắt hỏi:
- Vậy ý cô là gì? Cô rõ ràng là thích tôi nồng nhiệt mà? Có dùng chính miệng cô tỏ tình đàng hoàng. Hơn nữa cũng thích cơ thể tôi tới phun máu mũi còn gì? Tại sao lại từ chối?
Alex nghẹn lời. Tinh thần được rèn luyện thành thép trong học viện cảnh sát khắc nghiệt và những nhiệm vụ căng thẳng của cô lại chịu không nổi những câu hỏi táo bạo thẳng thắn gây đả kích thần kinh cực mạnh từ Elio. Alex phải tựa một tay vào tường, nhắm mắt hít ra thở vào một vài hơi, chống đỡ cho qua cơn choáng váng mà không hề hay biết Elio đang không giấu nổi khóe môi đang dần nhích lên, đôi con người lấp lánh tia thú vị khi nhìn thấy dáng vẻ hoang mang hoảng hốt và chật vật giãy dụa của cô. Hắn còn ra vẻ tức giận nghi ngờ:
- Lẽ nào tất cả những gì cô nói đều là nói dối tôi. Cô lừa gạt tình cảm của tôi à?
Alex tiếp tục chỉ có thể mở to hai mắt tuyệt vọng nhìn Elio. Giây phút này, Alex tự hỏi mình có còn cần cái thẻ mời Another World không? Hoặc là mình có nên liều một phen đi bắt cóc Anna tống tiền à không, tống giấy mời không? Nhưng một lần nữa lí trí lại vực cô dậy, khiến cô hít sâu bình tĩnh mà đáp:
- Không phải. Chỉ là lần đầu tôi trở thành người yêu của nam giới mà. Như thế này có hơi nhanh quá, Chúng ta bắt đầu tuần tự từng bước một thôi, được không?
Elio nhướng mày, không đồng ýnói:
- Tôi rõ ràng đã đi từng bước rồi còn gì. Tỏ tình, hôn, cuối cùng là lên giường với nhau.
Alex cuối cùng không chịu nổi nữa mà bùng nổ, gần như là gào lên:
- Con mẹ nó! trong đầu anh chỉ có lên giường thôi à? Có tin tôi khiến anh nằm liệt trên giường luôn không?
Elio nghiêng người né tránh câu quát của Alex, không hề khó chịu chút nào. Ngược lại còn ho nhẹ một tiếng hơi ngại ngùng, dùng tay che đi khóe môi nâng nhẹ:
- Khụ, nếu cô có khả năng thì cứ thử? Tôi khá tự tin vào thể lực của mình.
Alex cảm thấy mình sắp điên mất rồi. Cô trừng mắt, giơ nắm đấm lên đe dọa:
- Tôi đương nhiên có khả năng. Boxing, Taekwondo, Judo, Muay Thái, Kiếm đạo anh muốn ăn đòn kiểu nào?
Elio lập tức tắt hứng thú, chẹp miệng chán nản hỏi:
- Vậy tuần tự đối với cô là như thế nào?
Alex đảo mắt nghĩ thật nhanh rồi đáp:
- Thứ nhất nắm tay, bước hai là ôm, bước ba là hẹn hò, bước thứ tư… mới là hôn. Vòng cỡ chục vòng như vậy cuối cùng mới tới bước thứ ba của anh.
Elio nhíu mày, khó tin cũng khó chịu nói:
- Bộ cô là bọn con nít cấp ba tập tành yêu đương à? lằng nhằng…
- Lằng nhằng chỗ nào? Do anh chỉ biết tình một đêm thì có.
Elio liếc mắt, sưng sỉa đáp:
- Có ai lại đi tỏ tình với tình một đêm không?
Tình một đêm mà dám bảo cả gan bảo hắn sủa, hắn sẽ cho tên đó ăn đòn nằm liệt giường thật sự.
Elio hạ mắt nhìn cổ tay Alex đang được nắm chắc trong lòng tay mình. Cái nhìn đó của Elio khiến Alex cảnh giác hỏi:
- Anh tính làm gì đó?
Elio không đáp. Vốn dĩ hắn muốn đánh nhanh thắng nhanh, để cô không còn cơ hội chạy thoát nhưng ngẫm lại thì có lẽ k1ch thích quá lại khiến cô sợ hãi thật. Chỉ mới có áp sát với khoảng cách gần đã khiến Alex chịu không nổi tới chảy cả máu mũi. Nếu tiếp xúc thân mật hơn không khéo cô ngất thật. Hắn đành chịu thiệt, kiên nhẫn chút thời gian để cô làm quen vậy.
Elio nhẹ nhàng kéo tay cô lên, nhìn chăm chú vào bàn tay của cô một chốc rồi luồn năm ngón tay của mình vào năm ngón tay của cô. Cảm giác xao xuyến nhè nhẹ nhanh chóng xâm chiếm trái tim nơi ngực trái. Trong mắt hắn dần sáng lên thứ cảm xúc thỏa mãn. Elio không kìm được khóe môi kéo cao, dịu dàng miết nhẹ những đầu ngón tay của hai người vào nhau, hài lòng nói:
- Trình tự yêu đương của cô cũng không tệ. Quyết định như vậy cũng được.
Alex khẽ ừm trong miệng, mắt nhìn gương mặt của Elio. Mi mắt rũ nhẹ không che được cái nhìn yêu chiều lên những ngón tay bị hắn vân vê. Khóe môi mỉm cười cong cong tỏ vẻ âm thầm thích thú. Vẫn là vẻ đẹp trai của mọi ngày nhưng không hiểu sao tại thời điểm này lại có gì đó đặc biệt khiến Alex không rời mắt nổi.
Cộp cộp cộp.
Tiếng bước chân nện gấp gáp trên nền gạch khiến Alex và Elio tỉnh khỏi không gian riêng của họ. cả hai quay lại nhìn thì thấy Matteo từ xa lo lắng đi lại gần hai người. Alex xoay người, dịch chuyển che đi Elio một chút. những ngón tay đang đan tay với Elio bất giác co lại, siết nhẹ với một lực vừa đủ. Cả người toát ra cảm giác phòng thủ mơ hồ.
Elio lại không để ý đến biểu hiện của Alex. Khi thấy Matteo, sắc mặt hắn trầm xuống, có chút cảm giác có lỗi.