"Anh- - buông tôi ra, nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ!"

Kỳ Hinh cố gắng né tránh hơi thở nam tính của hắn, cô giãy dụa nói.

Kanve cúi đầu xuống gần sát bên tai Kỳ Hinh, giọng nói tuy mềm nhẹ nhưng hơi thở nguy hiểm của hắn khiến người ta phải sợ:

"Gọi bảo vệ? Tôi nhớ cô đã đuổi hai vệ sĩ của mình đi rồi mà!"

Kỳ Hinh hít một hơi, cô trừng mắt thật lớn nhìn thẳng về phiá người đàn ông cao lớn kia - -

Rốt cuộc hắn là ai? Vì sao giọng điệu của hắn lại ngông cuồng giống Lăng Thiếu Đường lúc trước? Kanve nhìn đôi mắt trong suốt mang theo sự sợ hãi của Kỳ Hinh, trong lòng hắn khẽ rung động.

Sau đó, hắn buông tay ra. Cố ý hít một hơi dài, giọng nói của hắn làm cho người nghe cảm thấy như hắn đang uất ức.

"Aiz! Chẳng lẽ cô chán ghét tôi đến vậy sao? Tôi chỉ muốn làm bạn bè với cô mà thôi!"

Giọng nói của hắn điềm đạm đáng yêu, lời nói chân thành tha thiết khiến Kỳ Hinh cảm thấy ngượng.

Bản thân cô là một người hồn nhiên lương thiện, không có nhiều kinh nghiệm để nghiền ngẫm nghiên cứu tâm tư của đàn ông, cô vừa thấy bộ dáng của Kanve như vậy, trong lòng cũng cảm thấy khó xử, vội vàng nói:

" Kanve, anh - - anh không cần nghĩ như vậy, tôi không có ý đó!"

Đúng là một cô gái đơn thuần! Một chút đề phòng cũng không có!

Đáy lòng Kanve rung động, vẻ mặt điềm đạm đáng yêu biến mất, sắc mặt hắn biến đổi giống như lật sách, hắn nở nụ cười tà ác.

"Anh - - "

Kỳ Hinh phản ứng kịp thời, người đàn ông này quả thực rất kỳ quái, hắn gian ác khiến cô khó nắm bắt.

Cô dứt khoát sẽ không để ý đến hắn nữa, xoay người rời đi.

"Kỳ Hinh, đừng đi!"

Kanve vươn bàn tay to nắm lấy bàn tay mềm mại của cô, ngay sau đó, hắn đem chuỗi dây chuyền vừa mới mua được với giá trên trời tặng cho cô.

"Tôi thích sự hoàn mỹ, tôi nghĩ chiếc vòng này chỉ đẹp khi đeo vào cổ một người xinh đẹp như cô! Kỳ Hinh, tặng cho cô!" Kanve tham lam nắm lấy bàn tay mềm mại của cô, hắn nhẹ nhàng nói với cô.

Kỳ Hinh ngẩng đầu lên, đối mặt với chuỗi dây chuyền có giá cao như vậy lại vô cảm nói:

"Lần này anh sẽ gặp phiền phức lớn rồi đấy, tôi nghĩ anh nên đem chíêc vòng này tặng cho những người phụ nữ ở bên cạnh anh đi! Tạm bịêt!"

Từ đầu Kanve đã không muốn buông Kỳ Hinh ra, hắn nhếch miệng, bàn tay to vừa thu lại, Kỳ Hinh liền lao vào trong lòng hắn:

"Cũng chỉ có cô mới dám lạnh lùng cự tuyệt tôi như vậy, càng ngày tôi càng cảm thấy có hứng với cô!

Nói xong, hắn cười chế nhạo, cúi người áp mặt lại gần.

Khuôn mặt tuấn mỹ tà ác càng ngày càng gần...

Hơi thở nguy hiểm, đập vào mặt cô...

Gần đến nỗi cô có thể ngửi đựơc hơi thở nguy hiểm của hắn...

Kỳ Hinh né tránh: " Anh - - buông tôi ra - - Ưm - - "

Môi hắn bá đạo chiếm lấy cái miệng nhỏ nhắn của cô, đoạt lấy ngọt ngào từ cô...

Vội vàng yêu cầu, tận tình giữ lấy...

Hơi thở nam tính nồng đậm xông vào từng góc miệng của cô.

Bàn tay to tà ác đem thân thể mềm mại của cô dính sát vào thân thể cường tráng của mình.

Kỳ Hinh sợ tới mức hoàn toàn không thể tự chủ nổi, hơi thở nam tính xa lạ khiến cô sợ, không giống với mùi hương của Lăng Thiếu Đường, tuy rằng cũng cuồng nhiệt khiến người ta hít thở không thông, lại có thể khiến tâm trí cô trở nên hỗn loạn.

Cô hung hăng cắn môi hắn!

"Ưm- - "Kanve chau mày, ngay sau đó, đáy mắt lứơt qua vẻ đau đớn.

Hắn kéo cô ra, chớp mắt nhìn chằm chằm vào phản ứng của cô, ánh mắt dịu dàng như đang thôi miên người khác, nói:

" Kỳ Hinh, biết không? Tôi thích em...Ngay lần đầu nhìn thấy em, tôi đã thích em..."

Kỳ Hinh khẩn trương theo dõi hắn, bởi vì cô không thể thóat khỏi cánh tay rắn chắc của hắn, cô chỉ có thể đề phòng từng động tác của hắn.

"Tôi đã có người ở trong lòng rồi !" Cô muốn hắn tự rút lui.

Kanve nhìn cô thật lâu, con ngươi đen láy rực sáng như có một ngọn lửa đang cháy mãnh lịêt, như muốn hung hăng cắn nuốt cô...

Hắn nhẹ nhàng nói với cô một câu:

"Lăng Thiếu Đường cho cô bao nhiêu lợi ích để cô trở thành người phụ nữ của hắn? Tôi có thể cho cô gấp đôi số đó!"

Kỳ Hinh ngẩng đầu: "Rốt cục anh là ai?"

Không sai, người này tuyệt đối không phải người đơn giản, hắn bíêt cô và Lăng Thiếu Đường có quan hệ nhưng vẫn muốn làm theo ý mình.

Kanve chán nản cừơi, nụ cười có vẻ tà ác nhưng lại cực kì hấp dẫn, đôi mắt sáng rực, khuôn mặt hoàn mỹ,ngũ quan tinh xảo so với Satan ở dưới địa ngục còn tuấn mỹ hơn ba phần, nguy hiểm nhưng dịu dàng, hắn có sức hấp dẫn độc đáo khiến người ta mê muội.

Hắn không trả lời Kỳ Hinh, chỉ chăm chú nhìn cô, trên người cô có mùi hương thơm mát, giống như một đóa hoa sen khiến hắn không kiềm chế được.

Nếu - - hắn thật sự...có đựơc cô thì sao? !

Ý nghĩ như vậy khiến bụng hắn xuất ra một luồng nhiệt - -

"Trở thành người của tôi không tốt sao? Lăng Thiếu Đường có thể cho em cái gì, tôi cũng có thể cho em cái đó, thậm chí sẽ cho em nhiều hơn những thứ đó!"

Giọng nói của hắn khàn khàn mà gợi cảm, dịu dàng mê hoặc lòng người, giống như có chút lưu luyến cùng một chút bá đạo:

"Chỉ cần tôi muốn, em sẽ là của tôi!"

"Anh! Anh nằm mơ đi!"Kỳ Hinh thốt ra.

"A? Về sau tôi sẽ thường xuyên nằm mơ! Ha ha!"

Hắn cười "thân thiết" như vậy, thân thiết đến mức khiến cô không nhịn được mà run:

"Tôi sẽ nằm mơ thường xuyên, nhất định đó sẽ là những giấc mơ đầy ấm áp!?"

Hắn vươn ngón trỏ ra, tà ác trêu chọc cái cằm nhỏ của cô.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện