truyện mới nhất chỉ có tại Doc Truyen . o r g
Lúc rạng sáng, tiếng kêu khẽ của Kỳ Hinh từ trên giường vang lên.
- Ưm… lạnh… lạnh quá!
Kỳ Hinh mê man, bất giác co người lại, dường như chiếc chăn đắp trên người cô không có tác dụng gì cả.
- Hinh Nhi, Hinh Nhi…
Lăng Thiếu Đường nghe thấy tiếng mê man của cô liền lập tức đến bên giường, ôm chặt lấy cơ thể đang lạnh run của cô, đôi môi nóng như lửa của anh dán sát lại gần bên tai cô, khẽ gọi.
- Lạnh… A… Lạnh quá! – Khí lạnh trong cơ thể đang ăn mòn nhiệt độ cơ thể khiến lúc này cô cảm thấy rất lạnh.
Khí lạnh như xâm nhập vào tận cốt tủy khiến cả người cô như rơi xuống biển, cũng như ngày hôm đó, nước biển lạnh như băng nhấn chìm cơ thể cô, đánh sâu vào nội tâm cô khiến cô chẳng còn hy vọng gì nữa, chỉ có thể rơi vào bóng tối vô tận.
Sao lại rét lạnh như vậy? Lồng ngực ấm áp đó đâu rồi? Kỳ Hinh bất giác rướn người lên.
Lăng Thiếu Đường nhíu chặt mày lại, một người luôn bình tĩnh như anh, dù có phải đối mặt với hỗn loạn thế nào đi chẳng nữa, đứng trước những vấn đề liên quan đến thương mại, anh đều có định liệu trước, chưa từng căng thẳng và khẩn trương như vậy. Nhưng khi đối mặt với Kỳ Hinh, anh lại không thể khoanh hai tay nhàn nhã lại, giống như lần trước cô rơi xuống biển rồi bị thương, đến hôm nay bị nhiễm lạnh đều khiến anh kinh sợ chưa bao giờ có.
Anh lấy nhiệt kế đo nhiệt độ cho cô, hơn bốn mươi độ! Chết tiệt! Chẳng phải đã uống thuốc hạ sốt rồi sao, sao lại không có tác dụng gì thế này?
- Ưm… lạnh…
Khi Lăng Thiếu Đường vừa định rút tay về, Kỳ Hinh bỗng ôm chặt lấy, dường như muốn đòi lấy chút độ ấm từ tay anh.
Những đường nét lạnh lùng trên mặt Lăng Thiếu Đường đã bị sự dịu dàng thay thế, Kỳ Hinh yếu đuối và vô lực thế này tạo cho anh một cảm giác muốn che chở mà trước nay chưa từng có…
Anh kéo chiếc chăn trên người Kỳ Hinh ra, sau đó bàn tay to dịu dàng cởi váy ngủ màu trắng của cô ra…
Ngay lập tức, thân hình xinh đẹp trắng nõn của Kỳ Hinh hiện ra trước mắt Lăng Thiếu Đường.
Lúc này, Kỳ Hinh hệt như bước ra từ một tác phẩm nghệ thuật, khuôn mặt thanh tú tĩnh lặng, hàng lông mày như làn thu thủy, lông mi cong dài hơi run run, đôi môi mỏng manh như cánh hoa hồng mềm mại và ướt át, mái tóc dài và xoăn mềm mại phủ xuống bờ vai tuyệt đẹp, thuận mắt nhìn xuống dưới là vị trí của xương quai xanh khêu gợi, mái tóc dài che hơn nửa nơi căng tròn cực kì mê người, bắp đùi thon dài hơi cuộn lại, làn da tắng nõn không tỳ vết vì sốt cao mà hơi có màu phấn hồng.
Đôi mắt của Lăng Thiếu Đường dần trở nên thâm trầm, hô hấp cũng bắt đầu dồn dập, bàn tay nỏng bỏng của anh lướt trên người Kỳ Hinh, thân hình tuyệt đẹp và hoàn mỹ trước mắt khiến máu trong người anh sục sôi.
- Lạnh… lạnh quá… – Kỳ Hinh lại run lên, cô gấp bắp đùi thon dài lên trước ngực tạo thành một tư thế an toàn khi ngủ của một đứa trẻ.
Tiếng rên của Kỳ Hinh đã kéo lý trí của Lăng Thiếu Đường trở về, sao lúc này rồi mà anh lại còn có ý nghĩ đó chứ?
Ngay sau đó, anh hít sâu một hơi, điều chỉnh hô hấp của bản thân rồi vội vàng cởi quần áo trên người ra, đắp chăn lên người mình và Kỳ Hinh rồi để Kỳ Hinh nép vào trong ngực mình.
- Ưm… – Dường như đã tìm được nơi ấm áp, cả người Kỳ Hinh dính sát vào cơ thể Lăng Thiếu Đường, bàn tay nhỏ bé của cô ôm chặt lấy người anh.
- Đúng là tiểu yêu tinh biết giày vò người khác! – Lăng Thiếu Đường cúi đầu khẽ cười, không còn nghi ngờ gì nữa, dục vọng trong anh lại bị hành động vô thức của Kỳ Hinh châm lên. Cơ thể nóng bỏng của anh có thể cảm nhận rõ từng đường cong gợi cảm trên người Kỳ Hinh, cảm giác một thứ gì đó trong lồng ngực muốn phóng thích lại càng ngày càng trở nên rõ ràng.
Nhưng nằm trong lòng anh, Kỳ Hinh dần khôi phục lại hô hấp bình thường, dường như cũng ngủ yên hơn. Cô vùi khuôn mặt nhỏ nhắn vào cổ Lăng Thiếu Đường, hô hấp đều đều của cô chốc chốc lại phả vào cổ anh, cực kì kích thích dục vọng của Lăng Thiếu Đường.
Ngọn lửa mãnh liệt bắt đầu lan tỏa, đồng thời, đôi mắt đen của anh cũng vì vậy mà trở nên thâm trầm hơn! Anh sắp điên mất rồi!
- Hinh Nhi… – Anh ôm chặt lấy người cô, hương thơm ngát thoang thoảng từ người cô tỏa ra như một loại thuốc trợ tình khiến anh khó có thể kìm chế.
Không được! Anh tuyệt đối không thể xâm phạm cô lúc này! Anh cố cưỡng ép dục vọng, ra lệnh cho bản thân.
- Hinh Nhi, đợi anh một lát, anh sẽ quay lại ngay!
Anh cúi người nói bên tai Kỳ Hinh, tiếng nói thô cát như chiếc đinh nhọn bị mài trên đá, có thể thấy anh đang cố gắng nín nhịn đến cực điểm! Tuy cô hôn mê nhưng anh tin cô vẫn có chút ý thức, có thể nghe được lời anh nói.
Nói xong, Lăng Thiếu Đường xoay người xuống giường, thân hình cao lớn và cường tráng vì dục vọng bùng nổ mà trở nên đỏ bừng.
Anh đi thẳng vào phòng tắm, bật vòi nước lên, sau đó điều chỉnh nước lạnh, mượn dòng nước mát để giải tỏa dục vọng của bản thân.
Anh chống hai tay lên tường, mặc cho dòng nước lạnh như băng phun lên khắp cơ thể, cảm giác mát lạnh dần bình ổn sự xúc động trong anh.
Cứ như vậy, Lăng Thiếu Đường lại vượt qua một đêm dài không ngủ.
Sau khi được bác sĩ điều trị, bệnh tình của Kỳ Hinh đã đỡ hơn trước. Sau bốn ngày sốt cao thì giờ ngoài việc hay buồn ngủ thì nhiệt độ cơ thể của Kỳ Hinh đã được khống chế.
Sau khi mấy người giúp việc rời khỏi phòng, Lăng Thiếu Đường lại đặt tay lên trán kiểm tra cho cô. Bốn ngày này, cô cứ ngủ rồi lại tỉnh, tỉnh rồi lại ngủ, khuôn mặt nhỏ nhắn giờ lại càng thêm gầy đi!
Anh nhìn cô chăm chú, rốt cuộc là từ lúc nào anh lại quan tâm đến sức khỏe của cô, chú ý đến nhất cử nhất động của cô… Bắt ép cô ở lại bên cạnh anh thật sự chỉ vì muốn trả thù hay sao?
Nhưng… nhưng anh không dám thừa nhận tình cảm của mình…
Cô bị ốm, anh vất vả cả ngày, đến đêm cũng thức trắng, chuyện công việc anh tạm gác lại, chỉ có mấy việc thật sự quan trọng mới xử lý.
Anh đã quên cô lừa anh thế nào ư? Đã quên sự mờ ám giữa cô và bố anh ư?
Nhưng hiện giờ, anh chỉ toàn tâm toàn ý hy vọng bệnh tình của cô có chuyển biến tốt, anh không muốn nhìn thấy cô yếu ớt như vậy…
truyện thấy hay các bạn sang Doc Truyen . o r g đọc nhé
Lúc rạng sáng, tiếng kêu khẽ của Kỳ Hinh từ trên giường vang lên.
- Ưm… lạnh… lạnh quá!
Kỳ Hinh mê man, bất giác co người lại, dường như chiếc chăn đắp trên người cô không có tác dụng gì cả.
- Hinh Nhi, Hinh Nhi…
Lăng Thiếu Đường nghe thấy tiếng mê man của cô liền lập tức đến bên giường, ôm chặt lấy cơ thể đang lạnh run của cô, đôi môi nóng như lửa của anh dán sát lại gần bên tai cô, khẽ gọi.
- Lạnh… A… Lạnh quá! – Khí lạnh trong cơ thể đang ăn mòn nhiệt độ cơ thể khiến lúc này cô cảm thấy rất lạnh.
Khí lạnh như xâm nhập vào tận cốt tủy khiến cả người cô như rơi xuống biển, cũng như ngày hôm đó, nước biển lạnh như băng nhấn chìm cơ thể cô, đánh sâu vào nội tâm cô khiến cô chẳng còn hy vọng gì nữa, chỉ có thể rơi vào bóng tối vô tận.
Sao lại rét lạnh như vậy? Lồng ngực ấm áp đó đâu rồi? Kỳ Hinh bất giác rướn người lên.
Lăng Thiếu Đường nhíu chặt mày lại, một người luôn bình tĩnh như anh, dù có phải đối mặt với hỗn loạn thế nào đi chẳng nữa, đứng trước những vấn đề liên quan đến thương mại, anh đều có định liệu trước, chưa từng căng thẳng và khẩn trương như vậy. Nhưng khi đối mặt với Kỳ Hinh, anh lại không thể khoanh hai tay nhàn nhã lại, giống như lần trước cô rơi xuống biển rồi bị thương, đến hôm nay bị nhiễm lạnh đều khiến anh kinh sợ chưa bao giờ có.
Anh lấy nhiệt kế đo nhiệt độ cho cô, hơn bốn mươi độ! Chết tiệt! Chẳng phải đã uống thuốc hạ sốt rồi sao, sao lại không có tác dụng gì thế này?
- Ưm… lạnh…
Khi Lăng Thiếu Đường vừa định rút tay về, Kỳ Hinh bỗng ôm chặt lấy, dường như muốn đòi lấy chút độ ấm từ tay anh.
Những đường nét lạnh lùng trên mặt Lăng Thiếu Đường đã bị sự dịu dàng thay thế, Kỳ Hinh yếu đuối và vô lực thế này tạo cho anh một cảm giác muốn che chở mà trước nay chưa từng có…
Anh kéo chiếc chăn trên người Kỳ Hinh ra, sau đó bàn tay to dịu dàng cởi váy ngủ màu trắng của cô ra…
Ngay lập tức, thân hình xinh đẹp trắng nõn của Kỳ Hinh hiện ra trước mắt Lăng Thiếu Đường.
Lúc này, Kỳ Hinh hệt như bước ra từ một tác phẩm nghệ thuật, khuôn mặt thanh tú tĩnh lặng, hàng lông mày như làn thu thủy, lông mi cong dài hơi run run, đôi môi mỏng manh như cánh hoa hồng mềm mại và ướt át, mái tóc dài và xoăn mềm mại phủ xuống bờ vai tuyệt đẹp, thuận mắt nhìn xuống dưới là vị trí của xương quai xanh khêu gợi, mái tóc dài che hơn nửa nơi căng tròn cực kì mê người, bắp đùi thon dài hơi cuộn lại, làn da tắng nõn không tỳ vết vì sốt cao mà hơi có màu phấn hồng.
Đôi mắt của Lăng Thiếu Đường dần trở nên thâm trầm, hô hấp cũng bắt đầu dồn dập, bàn tay nỏng bỏng của anh lướt trên người Kỳ Hinh, thân hình tuyệt đẹp và hoàn mỹ trước mắt khiến máu trong người anh sục sôi.
- Lạnh… lạnh quá… – Kỳ Hinh lại run lên, cô gấp bắp đùi thon dài lên trước ngực tạo thành một tư thế an toàn khi ngủ của một đứa trẻ.
Tiếng rên của Kỳ Hinh đã kéo lý trí của Lăng Thiếu Đường trở về, sao lúc này rồi mà anh lại còn có ý nghĩ đó chứ?
Ngay sau đó, anh hít sâu một hơi, điều chỉnh hô hấp của bản thân rồi vội vàng cởi quần áo trên người ra, đắp chăn lên người mình và Kỳ Hinh rồi để Kỳ Hinh nép vào trong ngực mình.
- Ưm… – Dường như đã tìm được nơi ấm áp, cả người Kỳ Hinh dính sát vào cơ thể Lăng Thiếu Đường, bàn tay nhỏ bé của cô ôm chặt lấy người anh.
- Đúng là tiểu yêu tinh biết giày vò người khác! – Lăng Thiếu Đường cúi đầu khẽ cười, không còn nghi ngờ gì nữa, dục vọng trong anh lại bị hành động vô thức của Kỳ Hinh châm lên. Cơ thể nóng bỏng của anh có thể cảm nhận rõ từng đường cong gợi cảm trên người Kỳ Hinh, cảm giác một thứ gì đó trong lồng ngực muốn phóng thích lại càng ngày càng trở nên rõ ràng.
Nhưng nằm trong lòng anh, Kỳ Hinh dần khôi phục lại hô hấp bình thường, dường như cũng ngủ yên hơn. Cô vùi khuôn mặt nhỏ nhắn vào cổ Lăng Thiếu Đường, hô hấp đều đều của cô chốc chốc lại phả vào cổ anh, cực kì kích thích dục vọng của Lăng Thiếu Đường.
Ngọn lửa mãnh liệt bắt đầu lan tỏa, đồng thời, đôi mắt đen của anh cũng vì vậy mà trở nên thâm trầm hơn! Anh sắp điên mất rồi!
- Hinh Nhi… – Anh ôm chặt lấy người cô, hương thơm ngát thoang thoảng từ người cô tỏa ra như một loại thuốc trợ tình khiến anh khó có thể kìm chế.
Không được! Anh tuyệt đối không thể xâm phạm cô lúc này! Anh cố cưỡng ép dục vọng, ra lệnh cho bản thân.
- Hinh Nhi, đợi anh một lát, anh sẽ quay lại ngay!
Anh cúi người nói bên tai Kỳ Hinh, tiếng nói thô cát như chiếc đinh nhọn bị mài trên đá, có thể thấy anh đang cố gắng nín nhịn đến cực điểm! Tuy cô hôn mê nhưng anh tin cô vẫn có chút ý thức, có thể nghe được lời anh nói.
Nói xong, Lăng Thiếu Đường xoay người xuống giường, thân hình cao lớn và cường tráng vì dục vọng bùng nổ mà trở nên đỏ bừng.
Anh đi thẳng vào phòng tắm, bật vòi nước lên, sau đó điều chỉnh nước lạnh, mượn dòng nước mát để giải tỏa dục vọng của bản thân.
Anh chống hai tay lên tường, mặc cho dòng nước lạnh như băng phun lên khắp cơ thể, cảm giác mát lạnh dần bình ổn sự xúc động trong anh.
Cứ như vậy, Lăng Thiếu Đường lại vượt qua một đêm dài không ngủ.
Sau khi được bác sĩ điều trị, bệnh tình của Kỳ Hinh đã đỡ hơn trước. Sau bốn ngày sốt cao thì giờ ngoài việc hay buồn ngủ thì nhiệt độ cơ thể của Kỳ Hinh đã được khống chế.
Sau khi mấy người giúp việc rời khỏi phòng, Lăng Thiếu Đường lại đặt tay lên trán kiểm tra cho cô. Bốn ngày này, cô cứ ngủ rồi lại tỉnh, tỉnh rồi lại ngủ, khuôn mặt nhỏ nhắn giờ lại càng thêm gầy đi!
Anh nhìn cô chăm chú, rốt cuộc là từ lúc nào anh lại quan tâm đến sức khỏe của cô, chú ý đến nhất cử nhất động của cô… Bắt ép cô ở lại bên cạnh anh thật sự chỉ vì muốn trả thù hay sao?
Nhưng… nhưng anh không dám thừa nhận tình cảm của mình…
Cô bị ốm, anh vất vả cả ngày, đến đêm cũng thức trắng, chuyện công việc anh tạm gác lại, chỉ có mấy việc thật sự quan trọng mới xử lý.
Anh đã quên cô lừa anh thế nào ư? Đã quên sự mờ ám giữa cô và bố anh ư?
Nhưng hiện giờ, anh chỉ toàn tâm toàn ý hy vọng bệnh tình của cô có chuyển biến tốt, anh không muốn nhìn thấy cô yếu ớt như vậy…
truyện thấy hay các bạn sang Doc Truyen . o r g đọc nhé
Danh sách chương