Quần hùng ủ rũ rời đi, nào còn quan tâm Ngọc La Sát quyến rũ múp máp thế nào.
- Đến ngày đó có nên kéo khỏi thôn trốn hết không? - Trốn con khỉ, thôn chúng ta đã trải qua bao nhiêu sóng gió, Giáo Hoàng Napoliver BOSS khủng còn gặp phải, dăm ba thằng trai làng thôn khác, sợ cái khỉ gì?
- Nhìn thực tế đi cha nội, gặp BOSS nhiều là mạnh hơn người ta à? Ngươi coi thôn ta ai được cấp 5, người ta cấp 7 cấp 8 cao thủ, còn có cái gì Diêm La cấp 10 cao thủ, haizz.
- Thằng nào bày ra cái trò thôn chiến liên server thế? Bố gặp được sẽ thiến nó!
- Vì sao không thể hòa bình mà sống, cứ chém tận giết tuyệt nhau thế, cùng là người Trái Đất mà?!
- Thôn trưởng đã nói thực lực vi tôn, ngươi tập phải tập quen hiện thực đi
Chúng người chơi bàn bạc tính toán rời đi, chỉ còn Bàng Thống là hứng thú nhìn xem Ngọc La Sát. Cơ thể cô ta quá tuyệt vời, múp vừa phải, áo thun hở lưng cùng cái quần short ngắn khoe cặp chân khoẻ khoắng trắng muốt.
Đúng là yêu nữ, Ngọc La Sát khác với Chu Nhược Y ở điểm vừa quyến rũ vừa tà dị, nhìn nụ cười mỉm tà tà trên miệng cô ta mà xem.
Cũng vì Bàng Thống là kẻ duy nhất đứng lại nhìn xem Ngọc La Sát, cô ta vì thế mới chú ý đến hắn.
Ngọc La Sát nghiêng đầu mà nhìn, khoé miệng giương lên nụ cười càng thêm quyến rũ, đối với Bàng Thống nháy mắt một cái.
Bàng Thống chề môi xoay người rời đi. Chỉ là vừa quay mặt ra sau, một thân ảnh quen thuộc đang chắn hắn lại.
Chu Nhược Y mỉm cười rực rỡ nhìn hắn, nói:
- Anh đã nói là để người ta phục thị anh một đêm mà, vì sao không tới?
Bàng Thống khẽ ngạc nhiên, hỏi:
- Nàng nhận ra ta?
Chu Nhược Y gật gật đầu, đáp:
- Tuy cơ thể của anh cơ bắp lực lưỡng hơn trước, nhưng mùi thì không thể lẫn vào đâu được, đúng lúc ta đang ở gần anh
Bàng Thống thở một hơi, còn tưởng bị lộ, hóa ra người ta nhiều lần ôm hắn thật chặt, vẫn nhớ mùi. Bà chủ của Thiên Thượng Nhân Gian cũng là một siêu đầu bếp nha.
- Thiên Thượng Nhân Gian chỉ trong chiều nay liền xây xong, thế nào? Đến chứ thương gia?
Hai chữ thương gia được nàng cẩn thận nhỏ tiếng, không để người chơi xung quanh nghe được.
- Cung kính không bằng tuân mệnh!
Bàng Thống mỉm cười hồi đáp.
- Ngươi rất mạnh!
Đúng lúc đó, một giọng nói vang lên sau tai Bàng Thống, hắn không kinh không hoảng quay mặt lại nhìn.
Với 1M điểm tinh thần trong người, Bàng Thống có thể cảm nhận không khí giao động quanh người, nghe được tiếng gió thổi từ xa.
- Ta không có hứng thú với trò hề của các người
Bàng Thống vừa quay lại liền nói ngay. Có lẽ khi thực lực mạnh mẽ hơn, tâm tính của hắn đã trầm ổn nhiều so lúc ban đầu gia nhập lục địa Violet.
- Ta không thể nhìn thấy thông tin của ngươi, ngươi mạnh như vậy, vì sao ngươi chọn ẩn danh?
Ngọc La Sát mặt vẫn luôn duy trì mỉm cười, khó hiểu hỏi.
- Vì ta chỉ là thương gia, không tranh chấp thế sự, chỉ nhận tiền làm việc, ra đủ giá tất thành giao. Còn chuyện các ngươi tranh đấu thế nào, ta không quan tâm
Bàng Thống để lại lời cuối cùng rồi quay người dẫn theo Chu Nhược Y rời đi.
- Ngươi nghĩ mình rất mạnh sao? Umm, khi ở cái thôn này quả thật ngươi là kẻ mạnh nhất, đáng để ngạo mạn. Nhưng hy vọng ba ngày sau ngươi còn có thể ngạo mạn như vậy
Ngọc La Sát cười to ở sau lưng nói theo, dứt lời
Vù!
Một thanh kunai xé gió bay ra, nhắm thẳng vào đầu Bàng Thống.
"Để cho ngươi chết một lần, ngươi mới sáng mắt ra, Kunai Ám Sát của ta có hiệu quả x2 sát thương, cho dù ngươi có hơn ta một cấp cũng phải chết!"
Bất quá nửa giây sau đó, nét cười trên mặt Ngọc La Sát biến mất. Chỉ thấy trong gang tất Kunai bay tới, Bàng Thống bỗng nghiêng đầu, vừa vặn tránh được một kích nhanh chớp nhoáng đó, hơn nữa tay hắn còn chụp lại thanh Kunai khi nó bay ngang mặt hắn.
Ngọc La Sát nội tâm hoảng hốt, mặt ngưng trọng.
Chợt nàng lại hồi mỉm cười và nói:
- Quả nhiên ngươi rất mạnh, có thể trả nó cho ta được không?
- Ta không ra tay với phụ nữ, nhưng với kẻ thù thì không. Đừng cố dây dưa với ta.
Bàng Thống nhìn bằng nửa con mắt mà nói, đoạn tay vận lực đem thanh Kunai bóp nát!
- Ngươi!
Ngọc La Sát nhất thời tức giận biến sắc. Khốn kiếp! Đó là thanh Kunai trấn phái mà cô thiên tân vạn khổ mới có được, thanh Kunai đi liền với chức nghiệp ẩn Ninja Anbu!
Nhất thời Ngọc La Sát sát ý nổi lên mãnh liệt, có xúc động muốn thôi động kỹ năng của Ninja Anbu giết tên thương gia này, cơ thể cô nhất thời bốc lên khói đen mù mịt.
Bất quá nghĩ lại bây giờ trời sáng ra tay sẽ không đạt hiệu quả 100%, đối với tên ngạo mạn trước mặt này hiệu quả càng trở nên thấp.
Ngọc La Sát hít sâu một hơi, dằn xuống sát ý cùng cực, nàng lạnh lùng nhìn theo bóng lưng của Bàng Thống.
- Đêm nay chính là tử cục của ngươi!
Nàng thì thầm rồi hồi phục gương mặt mỉm cười, xoay người rời đi.
- --
- Thương gia, anh thật lợi hại!
Chu Nhược Y hai mắt phát sáng như sao nhìn chằm chằm Bàng Thống, nàng thân mật ôm cánh tay của hắn. Thấy vậy, Bàng Thống khẽ mỉm cười, hỏi:
- Em muốn gì ở ta?
Chỉ gặp mặt vài lần, không có quá nhiều tình cảm. Cùng lắm là những lúc nàng ôm hắn, rất ấm áp và thơm, à, mềm nữa. Không có tình yêu để cho nàng thân mật như vậy.
Cũng không đợi Chu Nhược Y trả lời, Bàng Thống liền nói tiếp:
- Vàng thì em VIP 15 hẳn không thiếu, trang bị phẩm Vàng sao?
Đây là lúc vạch rõ quan hệ. Bất quá vài phút trôi qua không thấy Chu Nhược Y trả lời, Bàng Thống khẽ liếc mắt nhìn tới.
Chu Nhược Y cũng đang cắn môi nhìn hắn.
- Thế nào?
- Ta cần anh che chở ta vậy thôi, thế giới này thật tàn khốc!
Chu Nhược Y hít một hơi nói ra.
- Ta là thương gia, cái gì cũng có cái giá của nó
Bàng Thống mặt mũi nghiêm túc.
- Bao nhiêu vàng?
Chu Nhược Y hai mắt đượm buồn, hỏi.
- Không phải vàng, chỉ cần làm tình nhân cho ta, giá như vậy đủ rồi!
Dứt lời cũng không quên đưa tay bóp thật mạnh cái mông căng tròn của nàng.
Chu Nhược Y mắt phượng mở to nhìn gương mặt tà tiếu của Bàng Thống, nàng chợt mỉm cười và nói khẽ bên tai hắn:
- Bất cứ khi nào anh muốn, ta đều sẵn sàng cho anh, Thiên Thượng Nhân Gian tối nay sẽ mở cửa chờ anh đến đấy
Bàng Thống cười khàn.
Nói như vậy, xem ra hắn có một tình nhân đầu tiên a, haha. Có đủ quyền lực, không lo thiếu gái mà. Bàng Thống cảm thán.
Được rồi, đã là tình nhân của hắn thì không nên gọi là gái này gái nọ.
Đúng lúc đó, hàng chữ Tửu Quỷ đấu giá hành bỗng lướt qua mặt Bàng Thống.
Bàng Thống lập tức dừng cước bộ, đây là một sảnh đấu giá rộng lớn, tuy nhiên vẫn còn đang trong tiến trình xây dựng, nhưng nhìn xem những gì đang sắp hoàn thành, đoán chắc đây là một đấu giá hành sang trọng.
Một ý tưởng sáng lên trong đầu Bàng Thống.
- Anh sao vậy?
Nhìn theo ánh mắt Bàng Thống, Chu Nhược Y mỉm cười nói tiếp:
- Tửu Quỷ đấu giá hành, đó là sản nghiệp của lão Tửu, là tiền bối trong cả hai giới sáng tối khi ở Trái Đất, chữ tín đặt trên đầu. Bây giờ đến lục địa Violet, lão Tửu có thể làm việc mà mình thích rồi!
- Em đi làm chuyện của em đi, ta phải vào xem một chút!
Bàng Thống dứt lời liền cất bước đi vào.
- Vâng!
Mặc dù không biết hắn có nghe hay không, Chu Nhược Y vẫn ngoan ngoãn vâng lời, nhìn hắn mất bóng, sau đó mới rời đi. Khí chất quyến rũ và cao quý trên người nàng vẫn không mất.
- --
Thông báo: từ nay về sau mỗi chương sẽ ít chữ như này hoặc ít hơn. Vì mãi mê viết truyện mà việc sửa máy làm không xong, bị gia đình khiển trách quá. Ít chữ, nội dung không được đảm bảo, nhưng chương thì vẫn 2 3c trên ngày.
Người có nghề, thân bất do kỷ, các bác thông cảm cho ta nhé.
- Đến ngày đó có nên kéo khỏi thôn trốn hết không? - Trốn con khỉ, thôn chúng ta đã trải qua bao nhiêu sóng gió, Giáo Hoàng Napoliver BOSS khủng còn gặp phải, dăm ba thằng trai làng thôn khác, sợ cái khỉ gì?
- Nhìn thực tế đi cha nội, gặp BOSS nhiều là mạnh hơn người ta à? Ngươi coi thôn ta ai được cấp 5, người ta cấp 7 cấp 8 cao thủ, còn có cái gì Diêm La cấp 10 cao thủ, haizz.
- Thằng nào bày ra cái trò thôn chiến liên server thế? Bố gặp được sẽ thiến nó!
- Vì sao không thể hòa bình mà sống, cứ chém tận giết tuyệt nhau thế, cùng là người Trái Đất mà?!
- Thôn trưởng đã nói thực lực vi tôn, ngươi tập phải tập quen hiện thực đi
Chúng người chơi bàn bạc tính toán rời đi, chỉ còn Bàng Thống là hứng thú nhìn xem Ngọc La Sát. Cơ thể cô ta quá tuyệt vời, múp vừa phải, áo thun hở lưng cùng cái quần short ngắn khoe cặp chân khoẻ khoắng trắng muốt.
Đúng là yêu nữ, Ngọc La Sát khác với Chu Nhược Y ở điểm vừa quyến rũ vừa tà dị, nhìn nụ cười mỉm tà tà trên miệng cô ta mà xem.
Cũng vì Bàng Thống là kẻ duy nhất đứng lại nhìn xem Ngọc La Sát, cô ta vì thế mới chú ý đến hắn.
Ngọc La Sát nghiêng đầu mà nhìn, khoé miệng giương lên nụ cười càng thêm quyến rũ, đối với Bàng Thống nháy mắt một cái.
Bàng Thống chề môi xoay người rời đi. Chỉ là vừa quay mặt ra sau, một thân ảnh quen thuộc đang chắn hắn lại.
Chu Nhược Y mỉm cười rực rỡ nhìn hắn, nói:
- Anh đã nói là để người ta phục thị anh một đêm mà, vì sao không tới?
Bàng Thống khẽ ngạc nhiên, hỏi:
- Nàng nhận ra ta?
Chu Nhược Y gật gật đầu, đáp:
- Tuy cơ thể của anh cơ bắp lực lưỡng hơn trước, nhưng mùi thì không thể lẫn vào đâu được, đúng lúc ta đang ở gần anh
Bàng Thống thở một hơi, còn tưởng bị lộ, hóa ra người ta nhiều lần ôm hắn thật chặt, vẫn nhớ mùi. Bà chủ của Thiên Thượng Nhân Gian cũng là một siêu đầu bếp nha.
- Thiên Thượng Nhân Gian chỉ trong chiều nay liền xây xong, thế nào? Đến chứ thương gia?
Hai chữ thương gia được nàng cẩn thận nhỏ tiếng, không để người chơi xung quanh nghe được.
- Cung kính không bằng tuân mệnh!
Bàng Thống mỉm cười hồi đáp.
- Ngươi rất mạnh!
Đúng lúc đó, một giọng nói vang lên sau tai Bàng Thống, hắn không kinh không hoảng quay mặt lại nhìn.
Với 1M điểm tinh thần trong người, Bàng Thống có thể cảm nhận không khí giao động quanh người, nghe được tiếng gió thổi từ xa.
- Ta không có hứng thú với trò hề của các người
Bàng Thống vừa quay lại liền nói ngay. Có lẽ khi thực lực mạnh mẽ hơn, tâm tính của hắn đã trầm ổn nhiều so lúc ban đầu gia nhập lục địa Violet.
- Ta không thể nhìn thấy thông tin của ngươi, ngươi mạnh như vậy, vì sao ngươi chọn ẩn danh?
Ngọc La Sát mặt vẫn luôn duy trì mỉm cười, khó hiểu hỏi.
- Vì ta chỉ là thương gia, không tranh chấp thế sự, chỉ nhận tiền làm việc, ra đủ giá tất thành giao. Còn chuyện các ngươi tranh đấu thế nào, ta không quan tâm
Bàng Thống để lại lời cuối cùng rồi quay người dẫn theo Chu Nhược Y rời đi.
- Ngươi nghĩ mình rất mạnh sao? Umm, khi ở cái thôn này quả thật ngươi là kẻ mạnh nhất, đáng để ngạo mạn. Nhưng hy vọng ba ngày sau ngươi còn có thể ngạo mạn như vậy
Ngọc La Sát cười to ở sau lưng nói theo, dứt lời
Vù!
Một thanh kunai xé gió bay ra, nhắm thẳng vào đầu Bàng Thống.
"Để cho ngươi chết một lần, ngươi mới sáng mắt ra, Kunai Ám Sát của ta có hiệu quả x2 sát thương, cho dù ngươi có hơn ta một cấp cũng phải chết!"
Bất quá nửa giây sau đó, nét cười trên mặt Ngọc La Sát biến mất. Chỉ thấy trong gang tất Kunai bay tới, Bàng Thống bỗng nghiêng đầu, vừa vặn tránh được một kích nhanh chớp nhoáng đó, hơn nữa tay hắn còn chụp lại thanh Kunai khi nó bay ngang mặt hắn.
Ngọc La Sát nội tâm hoảng hốt, mặt ngưng trọng.
Chợt nàng lại hồi mỉm cười và nói:
- Quả nhiên ngươi rất mạnh, có thể trả nó cho ta được không?
- Ta không ra tay với phụ nữ, nhưng với kẻ thù thì không. Đừng cố dây dưa với ta.
Bàng Thống nhìn bằng nửa con mắt mà nói, đoạn tay vận lực đem thanh Kunai bóp nát!
- Ngươi!
Ngọc La Sát nhất thời tức giận biến sắc. Khốn kiếp! Đó là thanh Kunai trấn phái mà cô thiên tân vạn khổ mới có được, thanh Kunai đi liền với chức nghiệp ẩn Ninja Anbu!
Nhất thời Ngọc La Sát sát ý nổi lên mãnh liệt, có xúc động muốn thôi động kỹ năng của Ninja Anbu giết tên thương gia này, cơ thể cô nhất thời bốc lên khói đen mù mịt.
Bất quá nghĩ lại bây giờ trời sáng ra tay sẽ không đạt hiệu quả 100%, đối với tên ngạo mạn trước mặt này hiệu quả càng trở nên thấp.
Ngọc La Sát hít sâu một hơi, dằn xuống sát ý cùng cực, nàng lạnh lùng nhìn theo bóng lưng của Bàng Thống.
- Đêm nay chính là tử cục của ngươi!
Nàng thì thầm rồi hồi phục gương mặt mỉm cười, xoay người rời đi.
- --
- Thương gia, anh thật lợi hại!
Chu Nhược Y hai mắt phát sáng như sao nhìn chằm chằm Bàng Thống, nàng thân mật ôm cánh tay của hắn. Thấy vậy, Bàng Thống khẽ mỉm cười, hỏi:
- Em muốn gì ở ta?
Chỉ gặp mặt vài lần, không có quá nhiều tình cảm. Cùng lắm là những lúc nàng ôm hắn, rất ấm áp và thơm, à, mềm nữa. Không có tình yêu để cho nàng thân mật như vậy.
Cũng không đợi Chu Nhược Y trả lời, Bàng Thống liền nói tiếp:
- Vàng thì em VIP 15 hẳn không thiếu, trang bị phẩm Vàng sao?
Đây là lúc vạch rõ quan hệ. Bất quá vài phút trôi qua không thấy Chu Nhược Y trả lời, Bàng Thống khẽ liếc mắt nhìn tới.
Chu Nhược Y cũng đang cắn môi nhìn hắn.
- Thế nào?
- Ta cần anh che chở ta vậy thôi, thế giới này thật tàn khốc!
Chu Nhược Y hít một hơi nói ra.
- Ta là thương gia, cái gì cũng có cái giá của nó
Bàng Thống mặt mũi nghiêm túc.
- Bao nhiêu vàng?
Chu Nhược Y hai mắt đượm buồn, hỏi.
- Không phải vàng, chỉ cần làm tình nhân cho ta, giá như vậy đủ rồi!
Dứt lời cũng không quên đưa tay bóp thật mạnh cái mông căng tròn của nàng.
Chu Nhược Y mắt phượng mở to nhìn gương mặt tà tiếu của Bàng Thống, nàng chợt mỉm cười và nói khẽ bên tai hắn:
- Bất cứ khi nào anh muốn, ta đều sẵn sàng cho anh, Thiên Thượng Nhân Gian tối nay sẽ mở cửa chờ anh đến đấy
Bàng Thống cười khàn.
Nói như vậy, xem ra hắn có một tình nhân đầu tiên a, haha. Có đủ quyền lực, không lo thiếu gái mà. Bàng Thống cảm thán.
Được rồi, đã là tình nhân của hắn thì không nên gọi là gái này gái nọ.
Đúng lúc đó, hàng chữ Tửu Quỷ đấu giá hành bỗng lướt qua mặt Bàng Thống.
Bàng Thống lập tức dừng cước bộ, đây là một sảnh đấu giá rộng lớn, tuy nhiên vẫn còn đang trong tiến trình xây dựng, nhưng nhìn xem những gì đang sắp hoàn thành, đoán chắc đây là một đấu giá hành sang trọng.
Một ý tưởng sáng lên trong đầu Bàng Thống.
- Anh sao vậy?
Nhìn theo ánh mắt Bàng Thống, Chu Nhược Y mỉm cười nói tiếp:
- Tửu Quỷ đấu giá hành, đó là sản nghiệp của lão Tửu, là tiền bối trong cả hai giới sáng tối khi ở Trái Đất, chữ tín đặt trên đầu. Bây giờ đến lục địa Violet, lão Tửu có thể làm việc mà mình thích rồi!
- Em đi làm chuyện của em đi, ta phải vào xem một chút!
Bàng Thống dứt lời liền cất bước đi vào.
- Vâng!
Mặc dù không biết hắn có nghe hay không, Chu Nhược Y vẫn ngoan ngoãn vâng lời, nhìn hắn mất bóng, sau đó mới rời đi. Khí chất quyến rũ và cao quý trên người nàng vẫn không mất.
- --
Thông báo: từ nay về sau mỗi chương sẽ ít chữ như này hoặc ít hơn. Vì mãi mê viết truyện mà việc sửa máy làm không xong, bị gia đình khiển trách quá. Ít chữ, nội dung không được đảm bảo, nhưng chương thì vẫn 2 3c trên ngày.
Người có nghề, thân bất do kỷ, các bác thông cảm cho ta nhé.
Danh sách chương