Phạm Văn Thành nghe thấy phía bên trái hậu quân có phần hỗn loạn, hắn đi ra khỏi lều của mình hỏi:
  • Chuyện gì xảy ra?
Một binh sĩ vội vàng tiến đến nói:
  • Quân Đoàn Trưởng, có địch tập bên phía cánh trái.
Phạm Văn Thành chau mày hỏi:
  • Tả Quân đâu? Sao quân địch tới đây được?
Người kia nói:
  • Hẳn là Tả Quân cũng không biết sự xuất hiện của đám quân này. Bọn họ đang cử người về đây.
Phạm Văn Thành suy nghĩ một chút rồi hỏi:
  • Quân địch có bao nhiêu? Loại binh chủng gì? Bọn chúng tấn công thế nào?
Người kia nhìn một chút rồi nói:
  • 600 Cung Kỵ Binh, cũng không đánh thẳng vào hậu quân chúng ta, mà chỉ quấy rối.
Phạm Văn Thành hai mắt sáng lên, suy nghĩ chốc lát rồi ra lệnh:
  • Để 1200 Kỵ Binh xuất chiến, toàn lực đuổi theo đội Cung Kỵ Binh của đối phương, cố gắng kết hợp cùng Tả Quân, tiêu diệt được bọn chúng càng tốt. Còn 800 người còn lại, đi theo ta.
Phạm Văn Thành đội mũ giáp, cầm trường thương, nhảy lên ngựa la lớn:
  • Theo ta. Hây.
....
  • Garnett Tướng Quân, quân địch đã phái người đuổi theo. Là Kỵ Binh.
Alisia Garnett hơi nhíu mi nói:
  • Giữ khoảng cách, để 100 người chú ý Tả Quân của địch. Báo cáo vị trí mọi thời điểm cho ta. 500 Cung Kỵ Binh còn lại, dùng chiến thuật hồi mã tên, tiêu hao sinh lực địch.
  • Tuân lệnh.
....
  • Tony Gelatin tướng quân, Kỵ Binh quân địch đã rời đi toàn bộ, đuổi theo 600 Cung Kỵ Binh của Garnett Tướng Quân.
Tony Gelatin gật đầu, trầm giọng nói:
  • Đẩy nhanh tốc độ, dùng tốc độ nhanh nhất tiêu diệt Pháp Sư. Không được ham chiến, phải rút trước khi bị Hữu Quân và đám Kỵ Binh Bang Hội Đại Nghĩa bao vây.
  • Tuân lệnh!
  • Lên, giết!
600 Khinh Kỵ Binh, như một cơn gió lao về phía hậu quân Bang Hội Đại Nghĩa.

Tony Gelatin dẫn đầu Khinh Kỵ Binh, lao vào hậu quân, những Khinh Kỵ Binh đằng sau cũng giơ cao vũ khí, chuẩn bị một cuộc tàn sát đối với Pháp Sư.

Hậu quân Bang Hội Đại Nghĩa vang lên tiếng trống:
  • Đùng, đùng, đùng, đùng.
  • Địch tập, nhanh bảo vệ hậu quân.
Tony Gelatin nhìn thấy đám Pháp Sư chỉ còn cách mình chưa đầy trăm mét, lớn tiếng hét:
  • Giết!
  • Giết! Giết! Giết!
Bỗng nhiên, trong những lều vải to lớn của Bang Hội Đại Nghĩa, 800 Kỵ Binh do Phạm Văn Thành đích thân lãnh đạo xuất hiện, nhanh chóng bao vây 600 Khinh Kỵ Binh.
  • Tony Gelatin Tướng Quân, chúng ta trúng phục kích.
Một Khinh Kỵ Binh hét lên. Tony Gelatin trầm giọng nói:
  • Mau rút, mở đường máu.
  • Đã Chậm.
Giọng nói lạnh lùng của Phạm Văn Thành vang lên, hắn khinh thường nói:
  • Muốn dùng kế dương đông kích tây? Ta chơi kế này không biết mấy trăm lần rồi. Các ngươi còn kém lắm! Kỵ Binh bao vây. Pháp Sư, dồn toàn bộ hỏa lực.
Quả thật là hiện tại đã chậm, những tiếng oanh kích từ Pháp Sư vang lên, phép thuật hệ lửa, nước, kim loại, đất, sét liên miên xuất hiện, nhanh chóng nghiền nát 600 Khinh Kỵ Binh vốn có lực phòng ngự yếu ớt.

Tony Gelatin bất lực nhìn 600 Khinh Kỵ Binh bị phép thuật nhấn chìm. Mặc dù những người này là lính mới, nhưng cũng là dân tộc Nerz, là do đích thân hắn đi lựa chọn, toàn bộ đều là hắn huấn luyện.

Nhìn binh sĩ của mình bị tàn sát, Tony Gelatin hai mắt đỏ ngầu, sát khí đằng đằng, tiếng gầm như sấm nổ vang lên:
  • Chết!
Tiếng gầm của Tony Gelatin làm chấn động xung quanh, bản thân hắn như một con quái vật khát máu, hung tợn thúc ngựa về phía Kỵ Binh Bang Hội Đại Nghĩa gần nhất, thiết kích trong tay vung mạnh, đầu lâu của Kỵ Binh kia văng ra.

Cho dù hóa thành ánh sáng biến mất, Kỵ Binh bị Tony Gelatin chặt đầu vẫn nhớ rõ hình ảnh đầu lâu của mình văng lên, không có đau đớn, nhưng lại thấy rõ cơ thể không đầu của mình trước khi bị giết, phải rời khỏi Yriel thế giới trong bảy ngày.
  • Giết!
Tony Gelatin không dừng tay lại chút nào, mũi kích đâm mạnh, xé toạc cơ thể một Kỵ Binh khác. Tay hắn mạnh mẽ xoay ngang mũi kích, chia thân thể của Kỵ Binh kia ra làm bốn phần.

Một đường chém xéo từ dưới lên, cắt đứt đầu chiến mã và xuyên qua cổ họng của một Kỵ Binh khác.

Tony Gelatin lúc này, giống như một ma thần điên cuồng chém giết, một thân một mình lao vào giữa 800 Kỵ Binh quân địch. Cây thiết kích nặng nề, trong tay hắn giống như cánh tay nối dài, mỗi một kích vung ra, đều đoạt mạng một người, thân thể không trọn vẹn. Nếu không phải là Người Chơi, thì cảnh tượng ở đây sẽ vô cùng khủng khiếp.

Phạm Văn Thành nheo mắt nhìn Tony Gelatin đại phát uy thế, điên cuồng chém giết binh sĩ của mình, không khỏi tức giận hét lớn:
  • Tránh ra. Để hắn cho ta.
Phạm Văn Thành có thể xếp vào hạng ba người có khả năng chiến đấu mạnh nhất Bang Hội Đại Nghĩa. Cũng nhờ có như vậy, gã mới được bổ nhiệm làm Quân Đoàn Trưởng Quân Đoàn Thứ Nhất Bang Hội Đại Nghĩa, Quân Đoàn Kỵ Binh. Bản thân gã lại là Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ, khả năng xung trận và đơn độc chiến đấu cũng không phải dạng vừa. Gã lao về phía Tony Gelatin rồi hét lớn:
  • Thánh Lực Gia Cường.
Ông.

Mũi thương trong tay Phạm Văn Thành như phát ra ánh sáng, tạo thành một hình bán cầu trước mũi thương, đâm thẳng về ngực Tony Gelatin.

Tony Gelatin mặc dù điên cuồng, nhưng hắn lại nắm cực kỳ rõ ràng không gian xung quanh. Nhìn thấy tướng quân đối phương lao về phía mình, mũi thương cũng cách bản thân không xa. Hắn hừ lạnh một tiếng, thiết kích bổ ra, miệng quát lớn:
  • Cút!
Bành.

Phạm Văn Thành dù mạnh, nhưng khó mà so nổi với Tony Gelatin đã trải qua hàng trăm lần chiến đấu. Danh xưng Đệ Nhất Mãnh Tướng Lãnh Địa Markham không phải là nói đùa. Chỉ đơn giản một đòn, Phạm Văn Thành bị Tony Gelatin đánh bật cả người và chiến mã văng ra sau năm sáu mét.

Tony Gelatin nhìn thế không bỏ, chiến mã chồm về phía Phạm Văn Thành, lại một kích chém xuống.

Đương.

Phạm Văn Thành ổn định thân mình, một thương đâm ra, dùng thương pháp xảo diệu phá lực lượng điên cuồng của Tony Gelatin.

Đương. Đương. Đương.

Chỉ trong chốc lát, Tony Gelatin đã chém ra hơn chục phát, đánh cho Phạm Văn Thành có chút chịu không nổi. Mà những Kỵ Binh xung quanh cũng bị Tony Gelatin giết chết không ít trong lúc giao chiến với Phạm Văn Thành.
  • Chết!
Thấy cơ hội đến, không cho Phạm Văn Thành cơ hội thở dốc, Tony Gelatin bổ về phía vai của gã.

Phốc.

Chỉ kịp lui lại một chút, né được đòn trí mạng của đối phương, nhưng phần vai Phạm Văn Thành vẫn bị chém trúng một đường, có thể nhìn thấy phần bắp thịt bị chém rách, lộ cả xương trắng. Gã cố nhịn đau đớn nói:
  • Bao vây hắn lại.
Đồng thời thúc ngựa lùi lại phía sau, ngay lập tức có quân y và Quang Minh Pháp Sư đến chữa vết thương cho gã.

.......

Mười phút trôi qua, Tony Gelatin vẫn điên cuồng chém giết, cứ như không hề biết mệt. Phạm Văn Thành nhìn 800 Kỵ Binh đã chết gần một nửa dưới tay Tony Gelatin.

Xung quanh Tony Gelatin càng ngày càng ít binh sĩ, những người kia thật sự sợ hãi sự điên cuồng của hắn. Cứ nghĩ rằng bao vây lại, dùng số lượng áp đảo là có thể đơn giản hạ gục hắn. Nhưng một nửa Kỵ Binh đã chết dưới cây thiết kích khủng bố kia.

Cơ thể Tony Gelatin, áo giáp hắn nhuốm đầy máu, toàn là của kẻ thù, từ bộ giáp màu đen tuyền, hiện tại bị máu đỏ tươi dính lên, trông càng khủng khiếp, thấm ướt cả lông chiến mã phía dưới.

Tony Gelatin lúc này, sau khi trải qua một trận chém giết, nhìn thấy quân địch cũng không dám lại gần mình, toàn bộ lui về phía sau, giữ một khoảng cách nhất định. Hắn điều khiển chiến mã chồm lên cao, chiến mã đứng thẳng bằng hai chân, còn bản thân hắn thì dùng tay phải nâng thiết kích lên trời gầm lớn:
  • Tony Gelatin ở đây. Ai dám đến chiến.
Tiếng gầm của hắn vang vọng khắp hậu quân Bang Hội Đại Nghĩa. Gần như không ai dám tiến lên, đã bị chiê giết đến sợ hãi.

Bầu không khí nhất thời có chút im lặng, nhìn hai chân trước chiến mã đạp xuống đất, vang lên nặng nề. Thành viên Bang Hội Đại Nghĩa nhất thời có chút xấu hổ. Nhưng chỉ trong chốc lát sau, Phạm Văn Thành đã hét lên:
  • Toàn bộ tiếp tục tấn công. Người Đại Nam không có sợ hãi. Có chết cũng chiến!
  • Có chết cũng chiến!
  • Có chết cũng chiến!
  • Có chết cũng chiến!
  • Có chết cũng chiến!
  • Giết!
Phốc.

Tiếng chém giết lại vang lên, phần áo choàng của Tony Gelatin cũng đã rách tả tơi. Bỗng nhiên nghe thấy tiếng hét lớn đến từ bên phải, hắn quay đầu sang, nhìn thấy nhìn thấy 500 Bộ Binh Bang Hội Đại Nghĩa xuất hiện, xung quanh cũng vang lên những tiếng nói:
  • Là Hữu Quân. Hữu Quân đến rồi. Mau vây tên tướng quân của Thôn Markham lại.
Tony Gelatin biết hiện tại không thể tiếp tục chiến đấu, nếu không thì hắn sẽ bị vây chết chỗ này. Hắn thúc chiến mã lao về phía rừng núi, những Kỵ Binh Bang Hội Đại Nghĩa chặn đường đều bị hắn dùng một kích đâm chết. Cho dù mọi người có cố gắng vây lại, cũng bị hắn dùng khả năng chiến đấu khủng bố đánh tan. Chỉ chốc lát sau, đã thoát ra khỏi vòng vây của Bang Hội Đại Nghĩa.

Phạm Văn Thành thấy đối phương sắp trốn thoát, tức giận hét lớn:
  • Cung Binh, Pháp Sư toàn lực khai hỏa.
Hưu hưu hưu hưu.

Oanh oanh oanh oanh.

...

Đại quân Thôn Markham, Farengar nhìn thấy một binh sĩ tình báo hớt hải chạy đến báo:
  • Farengar von Chopin Thống Soái. Tả Quân do Tony Gelatin Thống Soái gặp phải phục kích. Toàn bộ 600 Khinh Kỵ Binh đều đã chết.
Farengar hơi trầm mặt xuống hỏi:
  • Tony Gelatin Thống Soái thế nào?
Binh sĩ tình báo kia vội vàng nói:
  • Tony Gelatin Thống Soái chỉ gặp một chút vết thương nhẹ. Đã trở về đại doanh. Alisia Garnett Thống Soái cũng đã mang theo Cung Kỵ Binh của mình trở về Hữu Quân.
Farengar nhìn chiến trường chính phía trước vẫn bất phân thắng bại, hắn trầm giọng ra lệnh:
  • Toàn bộ binh sĩ, vào trạng thái phòng ngự, tạm ngưng chiến.
  • Tạm ngưng chiến.
.........

Phía bên kia, Nguyễn Liên Hoàng nhìn thấy đối phương có ý ngưng chiến, hắn thấy bên Bang Hội Đại Nghĩa cũng thiệt hại không ít, liền ra lệnh:
  • Toàn bộ binh sĩ, trở về doanh trại, tạm thời rút lui. Canh phòng cẩn mật, ban đêm chú ý quân địch đánh lén.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện